Lúc trước Mộ Chỉ Ly đã cùng giao thủ với đệ tử thuộc tính Phong, cho nên cũng có kinh nghiệm đối với phương thức tác chiến cùng với thuộc tính Phong, chẳng qua là tốc độ của Thủy Khinh Nhu rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.
Cho dù với nhãn lực của nàng thì cũng chỉ có thể đủ thấy một trận khói xanh, thân hình căn bản không cách nào thấy rõ, càng đừng nói muốn đoán được vị trí cụ thể của nàng ta, Thủy Khinh Nhu quả nhiên có một chút thủ đoạn.
Ánh mắt Thủy Khinh Nhu âm hàn, nhìn Đông Phương Ly nhăn lại chân mày, trong lòng hiện lên một tia đắc ý, thiên hạ võ công chỉ có tốc độ không thể phá, chỉ cần nàng thi triển tốc độ đến mức tận cùng, thì Đông Phương Ly chỉ có thể bị đánh.
Trong thời gian một tháng cuối cùng này, Quán chủ Thủy Liễu Tư tự mình chỉ điểm, nàng đã thành công lĩnh ngộ tầng thứ nhất của thiên phú thuộc tính Phong, hôm nay là lần đầu tiên nàng thi triển ra.
Trong nháy mắt Thủy Khinh Nhu đã ở trước mặt Mộ Chỉ Ly vòng vo vài vòng, sau khi phát hiện Mộ Chỉ Ly quả nhiên không có cách nào phán đoán phương hướng của nàng, bàn tay ngọc khẽ biến thành trảo, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đánh thẳng cổ họng của Mộ Chỉ Ly.
Tinh thần Mộ Chỉ Ly thời khắc căng thẳng, vào lúc nàng cảm nhận được nguy hiểm tiếp cận liền lùi lại phía sau mấy bước, chẳng qua tốc độ này kém với Thủy Khinh Nhu đã chuẩn bị từ lâu nên cổ họng như ngọc bị cào rách, năm đạo vết tay phá vỡ da thịt, máu tươi ấm áp chảy xuôi ra.
Cảm nhận được sự đau đớn trên cổ, chân mày Mộ Chỉ Ly càng thêm nhíu chặt, tốc độ Thủy Khinh Nhu thật sự quá nhanh, hôm nay nàng căn bản không có biện pháp đuổi theo tốc độ của nàng ta, tiếp tục giao thủ thế này không thể nghi ngờ đã lâm vào khốn cảnh.
Mới vừa rồi nếu không phải trong lòng nàng dâng lên cảm giác nguy cơ rồi lui về phía sau thì sợ là cổ họng đã bị nàng ta sinh sôi nắm đứt, dù sao Thủy Khinh Nhu cũng muốn nàng ૮ɦếƭ.
Trong mắt mọi người thì tỷ thí vừa mới bắt đầu, Mộ Chỉ Ly đã bị bắt vào cổ họng, nhìn cổ bị đả thương cũng không nhẹ, thực lực Thủy Khinh Nhu thật đúng là cường hãn.
Ánh mắt Đông Phương Khiếu mang theo vẻ kinh ngạc: “Thiên phú thuộc tính Phong tầng thứ nhất?” Với nhãn lực của hắn tự nhiên có thể nhìn ra tốc độ của Thủy Khinh Nhu tuyệt đối là đối Thiên đạo pháp tắc có hiểu biết nhất định, nếu không quả quyết không thể nào nhanh như vậy.
“Đích xác là thiên phú thuộc tính Phong tầng thứ nhất, kể từ đó không có mấy người có thể so với tốc độ của nàng ta, này. . . ” Sắc mặt Nghê Kinh Minh hơi trầm trọng , hắn không để ý Đông Phương Ly ૮ɦếƭ hay sống, nhưng thân là đối thủ cạnh tranh nếu Thủy gia thực lực quá mạnh mẽ luôn là điều hắn không muốn nhìn thấy .
Tiếng nói của Đông Phương Khiếu cũng không nhỏ, mọi người nghe được điểm này trên mặt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, phải biết rằng thuộc tính Phong cũng không phải là năm thuộc tính căn bản, cho nên trình độ lĩnh ngộ không thể nghi ngờ khó khăn lớn hơn nhiều.
“Thủy Khinh Nhu quả nhiên không hổ là thiên tài khó gặp, có thể lĩnh ngộ thiên phú thuộc tính Phong tầng thứ nhất, có vẻ cuộc tỷ thí này nàng ta nhất định thắng rồi.”
“Không tệ, tốc độ nhanh như vậy căn bản không có biện pháp phán đoán, mới vừa rồi nếu hạ thủ nặng hơn nữa một chút nữa thì Đông Phương Ly sợ là đã…”
“Vậy cũng không nhất định, năng lực Thủy Khinh Nhu không tệ nhưng nói không chừng Đông Phương Ly cũng có lá bài tẩy của mình?”
Mọi người nghị luận rối rít, nhưng hiển nhiên đại đa số mọi người tin tưởng cuối cùng người thắng cuộc tỷ thí này là Thủy Khinh Nhu, dù sao danh tiếng củaThủy Khinh Nhu ở trên việc tu luyện lớn hơn Đông Phương Ly, lúc trước Lương Tĩnh Viên thua ở trong tay Đông Phương Ly không quá nhiều người nhìn thấy nên rất nhiều người trong lòng còn ôm chút nghi ngờ.
Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly bị thương trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, Thủy Khinh Nhu quả thật khó giải quyết.
“Mộ Chỉ Ly sợ là gặp nguy hiểm rồi, tốc độ Thủy Khinh Nhu rất khó đối phó, nếu nàng ta vẫn chọn dùng thủ đoạn đánh lén như vậy thì đừng nói đánh bại, có thể hay không chạm vào nàng ta cũng là vấn đề.” Tuấn Tuấn nhíu mày nói.
“Nàng ấy có thể ứng phó.” Hàn Như Liệt lên tiếng nói, trong con ngươi màu lam tràn đầy tín nhiệm, Ly nhi của hắn sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy.
Nghe được lời nói của Hàn Như Liệt, Xảo Xảo cũng cười gật đầu: “Trên thực tế đúng là có biện pháp giải quyết, nhưng có thể tìm được cái biện pháp này hay không, phải nhìn chính nàng ấy.”
Nàng cũng không tính đi nhắc nhở Mộ Chỉ Ly, dù sao thực lực bản thân tự cường đại mới là thật cường đại, nếu lúc nào sau lưng cũng có một chỗ dựa thì cuối cùng muốn có thành tựu cũng là không thể nào .
Tuấn Tuấn liền lộ ra vẻ đã hiểu rõ mỉm cười, ban đầu cũng là không nghĩ tới, sau khi Xảo Xảo nói như thế hắn cũng là nghĩ đến phương pháp, xem ra hắn ở trong giới chỉ ngủ say quá lâu, thế cho nên đầu óc cũng không linh hoạt.
Nhìn nụ cười của Xảo Xảo và Tuấn Tuấn, Hàn Như Liệt khẽ gật đầu, một đôi con ngươi thật chăm chú nhìn vào Mộ Chỉ Ly trên đài tỷ võ, thầm nghĩ: “Ly nhi, cố gắng lên!”
“Cảm giác thế nào?” Thủy Khinh Nhu cười nói, nhìn thấy vết trảo trên cổ Mộ Chỉ Ly, trong lòng thầm than nếu nàng nhanh hơn một chút thì tốt rồi.
“Cũng không tệ lắm.” Mộ Chỉ Ly khẽ cười nói, giống như là đang nói hôm nay thời tiết cũng không tệ, không có một chút bởi vì chuyện mới vừa rồi mà ảnh hưởng, trên thực tế trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng không ngừng nghĩ tới biện pháp ứng đối.
Nghe vậy, Thủy Khinh Nhu cười lạnh một tiếng: “Ngươi nói lời này có ai sẽ tin tưởng? Ta đã lĩnh ngộ tầng thứ nhất thiên đạo pháp tắc thuộc tính Phong, tốc độ căn bản không phải ngươi có thể so sánh, trong mắt ta ngươi căn bản là một mục tiêu bị động!”
“Tầng thứ nhất của thiên đạo pháp tắc thuộc tính Phong?” trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ ánh sáng, người nói vô tâm nhưng người nghe hữu ý, lúc trước quên mất, hiện nay nàng cũng đã lĩnh ngộ tầng thứ nhất của thiên đạo pháp tắc thuộc tính Không gian.
Nếu như nàng không nhìn hết thảy bằng mắt, mà là thông qua hiểu biết về thiên đạo pháp tắc Không gian đem đài tỷ võ này nhìn thành một tiểu không gian phong bế , như vậy dù động tác của Thủy Khinh Nhu như thế nào cũng là ở trong không gian này.
Lấy hiểu biết của nàng về thiên đạo pháp tắc trong thuộc tính không gian, không phải là có thể cảm nhận được mỗi một chỗ biến hóa trong không gian sao? Nghĩ tới đây, khóe miệng Mộ Chỉ Ly không khỏi cong lên, lúc trước lại quên mất điểm này.
Nụ cười của Mộ Chỉ Ly không thể nói là không quỷ dị, nếu là những người khác ai có thể bật cười duới tình huống như thế? Đây là thời điểm ảnh hưởng tánh mạng a!
“Đông Phương Quán chủ, xem ra đệ tử của ngươi rất có lòng tin a, không biết là có đòn sát thủ gì?” Thủy Liễu Tư hướng tới Đông Phương Khiếu hỏi, trong mắt vẫn mang theo vẻ rất châm chọc.
“Thủy Quán chủ! kết cục cuối cùng còn chưa rõ ràng, bây giờ ngươi vui mừng không khỏi hơi sớm một chút.” Đông Phương Khiếu hừ lạnh nói, một chút mặt mũi cũng không cấp cho Thủy Liễu Tư, mặc dù trong lòng hắn cũng có chút bồn chồn, nhưng nếu Đông Phương Ly không có nhận thua thì chắc nàng ấy có có biện pháp.
Sắc mặt Thủy Liễu Tư nhất thời khó coi rất nhiều, cười lạnh nói: “Ta xem cũng chỉ là vùng vẫy giãy ૮ɦếƭ, thật không biết lòng tin của Đông Phương Quán chủ là từ đâu tới.”
Không khí trên đài cao nhất thời cũng nặng nề hơn nhiều, bởi vì Đông Phương Ly, hôm nay Đông Phương gia đã xé toang thể diện cùng Thủy gia và Lương gia, nhưng Đông Phương Khiếu một chút cũng không thèm để ý.
Hắn nhận thấy, hết thảy những thứ này còn xa mới cao bằng giá trị của hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt, lần này hắn đánh cuộc! Bất luận cuối cùng kết cục như thế nào, hắn cũng không hối hận lần đánh cuộc này!
“Hãy bớt nói nhảm, xuất chiêu đi!” Tiếng nói trong trẻo lạnh lùng từ trong miệng Mộ Chỉ Ly nói ra, dung nhan tinh sảo vẫn trước sau như một bình thản.
Không có từ trên mặt Mộ Chỉ Ly có suy nghĩ thất bại như mình mong muốn, Thủy Khinh Nhu lạnh lùng nói: “Không biết sống ૮ɦếƭ!”
Khẽ quát một tiếng, bàn tay Thủy Khinh Nhu chậm rãi nắm chặt bảo kiếm màu vàng, một loáng sau, thân hình dữ dội lướt đến, hóa thành một đạo không khí, cực hạn tốc độ lần nữa thi triển ra, làm cho không người nào có thể cảm giác sự hiện hữu của nàng.
Lúc Thủy Khinh Nhu thi triển tốc độ, Mộ Chỉ Ly đột nhiên làm ra một cử động mà mọi người không thể tưởng tượng nổi, bị vây giữa đài tỷ võ nhưng nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, tay ngọc nắm chặt kiếm Vị Ương màu xanh ngọc, lẳng lặng đứng ở tại chỗ không có bất kỳ động tác.
Trong lúc nhất thời, mọi người chung quanh tỷ võ đài lần nữa náo động, cử động này duới tình huống như thế không khác muốn ૮ɦếƭ, chẳng lẽ Mộ Chỉ Ly là tính toán buông xuôi?
Trong mắt Dật Mộng hiện lên vẻ kinh ngạc, không khỏi nghi ngờ nói:” Đông Phương Ly đang làm gì? Nàng ấy làm như vậy thì khó có thể đoán được vị trí của Thủy Khinh Nhu?” Nàng cũng không cho là Đông Phương Ly có thể buông tha như vậy, nàng ấy làm như thế nhất định là có nguyên nhân
Văn nhã, trong mắt Dật Trần hiện lên một nụ cười hiểu rõ:” Đông Phương Ly quả nhiên cao cường, bất luận là y thuật hay là thực lực cũng không thể khinh thường.”
“A?Xin chỉ giáo cho?” Dật Mộng hỏi, đệ đệ của nàng nhìn chuyện không phải đúng bình thường, ngay cả phụ thân đối với hắn cũng khen không dứt, ở nơi này có một chút việc nàng thật sự không có nhãn lực giống đệ đệ.
“Tỷ tỷ, tỷ nhớ được từ chúng ta tìm hiểu, trong thuộc tính thiên phú của Đông Phương Ly có một loại thuộc tính gọi là thuộc tính Không gian?” Nhớ ngày đó khi hắn biết điểm này trong lòng cũng là chấn động, nhiều thuộc tính thiên phú như thế, chỉ có thể nói Đông Phương Ly là thiên tài trong vạn người có một.
Chỉ cần cho nàng thời gian nhất định, thành tựu ngày sau tuyệt đối sẽ ra ngoài tưởng tượng của bọn họ, mà sau một phen tiếp xúc hắn lại càng tin chắc điểm này, đây cũng là nguyên nhân hắn quyết định cùng Đông Phương Ly giao hảo.
Kể cả hiện tại thực lực của Thủy Khinh Nhu so với Đông Phương Ly mạnh hơn, hắn vẫn sẽ chọn giao hảo Đông Phương Ly, đây là hắn đối với ánh mắt của mình tin tưởng.
Nghe được lời nói của Dật Trần, Dật Mộng nhất thời kịp phản ứng: “Ý của đệ là. . . . . .” Nếu quả thật chính là như vậy, thì kết quả cuộc tỷ thí này còn thật là khó nói vô cùng.
Thời điểm mọi người còn rối rít suy đoán bỗng vang lên tiếng kim loại chạm nhau, kèm theo tia lửa cùng với cuồng bạo kình phong, đột nhiên từ giữa không trung truyền ra.
Trong lòng Thủy Khinh Nhu hoảng hốt, làm sao Đông Phương Ly có thể đỡ lấy chiêu thức của nàng? Coi như là nàng ta mở mắt cũng không thể có thể đoán được địa điểm của mình a? Vừa rồi chỉ là nàng ta may mắn thôi.
Nghĩ tới đây, thân hình Thủy Khinh Nhu chợt lóe liền đột nhiên xuất hiện ở phía sau Mộ Chỉ Ly một Kiếm hung hăng hướng chỗ yếu hại của nàng đâm tới, song Mộ Chỉ Ly giống như là có mắt đằng sau lưng, đột nhiên xoay người cản một kiếm lại.
“Keng!”
Thanh âm thanh thúy lần nữa vang dội, độ cong khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng là không tự chủ lan tràn, quả nhiên như nàng đoán, lợi dụng lĩnh ngộ thuộc tính Không gian có thể đoán được vị trí Thủy Khinh Nhu, kể từ đó ưu thế lúc trước của Thủy Khinh Nhu có thể nói không còn tồn tại!