Trong bầu không khí khẩn trương, Đông Phương Hào rốt cuộc không nhịn được ra giá:”200 vạn”.
Vừa mới báo giá chỉ có 180 vạn, bình thường tranh đoạt tăng giá cũng chỉ tăng thêm hai, ba vạn một lần, Đông Phương Hào vừa ra liền trực tiếp tăng thêm hai mươi vạn khiến cho mọi người kinh ngạc.
Người vừa ra giá 180 vạn Trúc Cơ Đan quay đầu nhìn thoáng qua phía trên ghế lô, thấy người ra giá mới là khách quý trên ghế lô màu xanh thì do dự hồi lâu rồi ảm đạm lắc đầu, không tiếp tục trả giá nữa.
Mặc dù hắn không biết người vừa trả giá là cao thủ đệ nhất của một thế lực, nhưng hiển nhiên nhận ra không đủ thực lực chống lại đối phương, hơn nữa hôm nay hắn cũng chỉ có thể ra được 200 vạn Trúc Cơ Đan, giá mới này đã vươt qua khả năng hắn có thể tranh đoạt.
“200 vạn Trúc Cơ Đan, còn có người ra giá cao hơn nữa không?” Lão giả áo xám thấy trong nháy mặt không khí an tĩnh nên vội cất tiếng hỏi.
“250 vạn!” sau khi Đông Phương Hào ra giá thì Nghê Thiên Hoàn không tiếp tục giữ im lặng, hắn nhận thấy cuối cùng chỉ có bốn người bọn họ tranh đoạt mà thôi.
Trên mặt Lương Tĩnh Viên đầy vẻ đắc ý, cao giọng báo ra giá tiền của mình:”Ba trăm vạn!” Hắn thừa cơ hội nâng giá tiền lên, điểm mấu chốt của bọn Đông Phương Hào hắn biết rất rõ ràng.
Nghe thấy Lương Tĩnh Viên báo giá, trong mắt Đông Phương Hào hiện vẻ lo lắng, người này nâng giá thật nhanh, nếu dựa vào tốc độ như vậy phát triển tiếp, giá sau cùng nhất định vượt xa giá tiền hắn vừa ra.
Hắn không nghĩ tới Nghê Thiên Hoàn cũng coi trọng bảo bối này, suy đoán của hắn sai lầm rồi, dù trong lòng quay cuồng hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ, Đông Phương Hào vẫn lưu loát báo giá tiền mới:” 320 vạn!”
“350 vạn!” Lương Tĩnh Viên sợ thiên hạ không loạn, tiếp tục tăng giá, lúc này phải bắt bọn họ xuất huyết thật nhiều (mất thật nhiều). Nếu lúc trước hắn còn không muốn đắc tội quá nhiều người, nhưng hôm nay hắn căn bản không sợ đắc tội người, hiển nhiên làm việc không chút kiêng kị.
Sắc mặt Nghê Thiên Hoàn có chút khó coi, căn cứ vào hiểu biết của hắn về Lương Tĩnh Viên thì Hóa Rồng Thảo không có tác dụng gì với hắn ta, tại sao lại ra giá cao như thế?
Thời điểm Nghê Thiên Hoàn chuẩn bị báo giá, Thủy Khinh Nhu liền chặn lời:”360 vạn”. Vốn nàng không có hứng thú với Hóa Rồng Thảo, nhưng giờ nhìn thấy ba người tranh chấp như vậy thì chắc tác dụng phải rất lớn.
Hơn nữa ba người này đều là đối thủ có tư cách tranh tài với nàng, coi như nàng không cần cũng phải khiến cho bọn họ không dễ dàng lấy được. Ôm ý nghĩ như vậy, Thủy Khinh Nhu liền gia nhập vào những người tranh đoạt Hóa Rồng Thảo.
“370 vạn”.
“380 vạn”.
Mọi người đứng trong hành lang phía dưới nghe bốn người trong ghế lô màu lam báo giá trong lòng liền rung động. Nội tình của cao thủ đệ nhất quả nhiên người thường không thể so sánh được, việc bỏ nhiều Trúc Cơ Đan như vậy chỉ vì một bụi Hóa Rồng Thảo bọn họ không thể làm được.
Dĩ nhiên càng nhiều người đang suy đoán về nội tình của những người trên ghế lô này, bọn họ tiết kiệm nhiều năm cũng chỉ được trên trăm vạn Trúc Cơ Đan thôi, căn bản không có năng lực cạnh tranh với những người này.
Mộ Chỉ Ly thấy tứ đại cao thủ báo giá, chân mày khẽ nhăn thầm nghĩ:” Bốn người bọn họ thế mà đều coi trọng bụi Hóa Rồng Thảo này?” Vốn nàng cho rằng nhiều nhất có hai người coi trọng thôi, nhưng hôm nay cả bốn người đều coi trọng, chuyện này có chút khó hiểu.
Lúc này, giá tiền của Hóa Rồng Thảo đã lên tới 400 vạn Trúc Cơ Đan, giá tiền đấu giá vật phẩm này đã nghiễm nhiên trở thành giá tiền cao nhất hôm nay.
Lão giả áo xám không che dấu được vẻ hưng phấn và kích động trên mặt, một bụi Hóa Rồng Thảo bình thường giá tiền chỉ khoảng 300 vạn Trúc Cơ Đan, hiện tại đã vượt khỏi 100 vạn, nhìn còn có vẻ sẽ tiếp tục tăng.
“420 vạn.” Đông Phương Hào cắn răng báo ra mấy chữ này, những năm gần đây hắn để dành được không ít, nhưng giá tiền này đã sớm vượt qua rất nhiều giá trị của Hóa Rồng Thảo, bỏ phí mất nhiều tiền như vậy hiển nhiên ai cũng không thoải mái.
“430 vạn!” Lương Tĩnh Viên lần nữa lên tiếng nhưng trong lòng lại âm thầm suy nghĩ về giá tiền bọn Đông Phương Hào có thể thừa nhận, nếu như tiếp tục dốc giá lên, vạn nhất bọn họ buông tha cho thì vật này sẽ bị nện vào trong tay mình.
Đông Phương Hào tàn bạo nhìn về phía ghế lô của Lương Tĩnh Viên, tên này thật sự cực kỳ đáng hận, trong mơ hồ hắn cảm thấy hắn ta cơ bản là nhằm vào mình, cái kẻ này cơ bản không cần đến Hóa Rồng Thảo.
“435 vạn!” Thủy Khinh Nhu chần chờ thật lâu rồi mới lên tiếng, giá tiền này đã vượt khỏi phạm vi thừa nhận của nàng, trong lòng thầm nghĩ báo ra lần giá tiền cuối cùng liền buông tha, bỏ nhiều Trúc cơ đan như thế mua một bụi dược liệu thật sự không đáng chút nào.
Thay vì dùng để mua dược liệu thà rằng để mua đan dược, hiệu quả của đan dược khá hơn nhiều so với dược liệu, huống chi muốn sử dụng Hóa Rồng Thảo còn cần phải tìm được dược sư chế thuốc pha chế dẫn dược, lúc đó lại thêm một phen hao tổn.
Tốc độ tăng giá tiền này rõ ràng đã giảm thấp rất nhiều, mọi người trong lòng đều rõ ràng giá tiền Hóa Rồng Thảo sẽ không vượt qua 500 vạn Trúc Cơ đan, nhưng tốn nhiều Trúc Cơ Đan như vậy chỉ vì một bụi dược liệu thật sự khiến người ta khó hiểu.
Phát hiện điều này, Mộ Chỉ Ly ý thức được đã đến thời điểm bọn họ nên báo giá, liền liếc mắt ra hiệu về phía Hàn Như Liệt, Hàn Như Liệt liền lên tiếng:” 500 vạn.”
Sở dĩ nàng không lên tiếng là bởi vì không muốn cho người khác biết được thân phận của bọn họ, trong giới tu luyện nam tử chiếm đa số, cho lên Hàn Như Liệt lên tiếng sẽ không khiến người hoài nghi, mà nàng lên tiếng thì không chắc sẽ không bị nghi ngờ.
Giá 500 vạn vừa được hô lên, bốn người kia đều ngẩn ra, không nghĩ thế nhưng có người vọt lên giá tiền như thế, liếc mắt nhìn bốn ghế lô lại phát hiện không phải đối thủ vừa báo giá, đảo mắt nhìn quanh mới phát hiện người báo giá là khách quý trong ghế lô màu vàng.
Mọi người đều biết không có thân phận cường hãn, địa vị cao và kim tiền thì không thể có thẻ khách qúy màu vàng của buổi đấu giá, trong lúc nhất thời mọi người đều rối rít đoán thân phận khách nhân trong ghế lô màu vàng.
“Hôm nay thậm chí cả hai phòng màu vàng đều có người, ngươi đoán là ai?”
“Này há lại là việc ta và ngươi có thể đoán được? Vừa ra giá liền 500 vạn Trúc cơ đan, thật là tài địa khí thô, ta thấy bọn họ nhất định đoạt được Hóa Rồng Thảo.”
“Đó là tất nhiên, chỗ của bọn Lương Tĩnh Viên cũng chỉ là trên ghế lô khách quý màu xanh, hai bên chênh lệch không phải chỉ một đoạn.”
…
Tầm mắt Lương Tĩnh Viên chuyển hướng căn phòng màu vàng, chẳng hiểu tại sao hắn cảm thấy thanh âm kia có chút quen tai, chẳng qua ý nghĩ này vừa mới phát sinh hắn liền cười tự giễu, khách quý trong phòng màu vàng há là người hắn có thể biết đến. Hắn nghĩ chắc là ảo giác.
Cũng không khó hiểu tại sao Lương Tinh Viên lại có ý nghĩ như vậy, vì kể cả hai Quán chủ của nhà họ Lương cũng chỉ có thẻ khách quý màu đen, thân phận người có thẻ khách quý màu vàng khó có thể nghĩ tới.
“Vừa lúc ta cũng không muốn tiếp tục báo giá.” Lương Tĩnh Viên nhún vai, vốn hắn đã tính rút lui khỏi việc đấu giá Hóa Rồng Thảo, bây giờ đối phương ra giá cao hắn cũng không có gì tổn thất.
Ý nghĩ của Thủy Khinh Nhu cũng không sai biệt lắm với Lương Tĩnh Viên, nhìn thấy khách quý ở phòng màu vàng báo giá nàng liền thở phào nhẹ nhõm, hướng tới Thủy Khinh Tiếu nói: “Người này lấy được là tốt nhất, như vậy bốn người chúng ta đều không lấy được, thời điểm Tư Cách Chiến cũng không có gì áp lực.”
” Tỷ tỷ quả nhiên thông minh. Ta thấy bọn họ coi trọng Hóa Rồng Thảo như vậy tác dụng chắc không nhỏ.” Thủy Khinh Nhu cảm khái nói, nếu không phải không đủ tài lực thì họ cũng muốn tranh đoạt được.
“Chúng ta lúc này rút lui hỏi cuộc đấu giá cũng là cho người trên ghế màu vàng mặt mũi, nói không chừng có thể thừa cơ hội này cùng bọn họ kết giao một chút đấy.” Mắt Thủy Khinh Nhu hiện lên tinh mang, đây chính là người có thẻ khách quý màu vàng, nếu biết được đối với nàng có thể có chỗ tốt không nhỏ.
Nghe được lời nói của Thủy Khinh Nhu, Thủy Khinh Tiếu hắc hắc cười nói:” Nói không chừng đối phương còn là mỹ nam tử, đúng lúc quỳ gối dưới váy của tỷ tỷ đấy.”
Đông Phương Hào tâm tình bất định, hắn không nghĩ tới cuối cùng lại có Trình Giảo Kim nhảy ra, tầm mắt cũng chuyển hướng đến ghế lô màu vàng, không hỏi nói:” Giá tiền này thật sự vượt ra khỏi dự liệu của chúng ta, Tiểu Tinh, nàng thấy có nên buông tha hay không?”
Đông Phương Tinh có một tia nghi ngờ, trầm ngâm nói:” Hào, huynh có cảm thấy tiếng nói của nam tử kia có chút quen tai không?” Khi đối phương vừa lên tiếng nàng liền phát hiện, ở những phương diện khác nàng không có cảm giác gì, nhưng nàng luôn nhạy cảm đối với thanh âm, cho nên nhớ được rất rõ ràng.
“A?” Đông Phương Hào ngẩn ra, lúc trước hắn toàn tâm đặt trên Hóa Rồng Thảo nên căn bản không chú ý tới tiếng nói của đối phương:”Muội nghe được là tiếng nói của ai?”
“Muội cảm thấy rất giống giọng nói của Liệt sư đệ, nhưng mà Liệt sư đệ sao có thể ở phòng màu vàng?” Chính là bởi vì lý do này mà lần đầu tiên Đông Phương Tinh nghi ngờ thiên phú với phương diện thanh âm của mình.
“Muội không nói ta cũng không cảm thấy, nhưng vừa nói ta cũng cảm thấy rất giống.” Đông Phương Hào suy tư một lát sau mới lên tiếng, tuy hắn cùng Hàn Như Liệt không nói chuyện nhiều, nhưng cũng không tính là ít, đối với đặc điểm của giọng nói cũng có chút hiểu rõ.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đã có quyết định, nếu quả thật chính là Đông Phương Liệt thì bọn họ nên rút lui khỏi trận tranh đoạt này, mặc dù Hóa Rồng Thảo khó có được nhưng sau này còn có thể gặp được, nếu bởi vì Hóa Rồng Thảo mà cùng Đông Phương Liệt xảy ra ngăn cách thì đây tuyệt đối là chuyện không tính ra kết quả.
Không khí tại hiện trường buổi đấu giá nhất thời ngưng động, mấy người đều tạm tính toán lợi, hại, mọi người trong hành lang thì náo nhiệt bàn luận, không nghi ngờ gì nữa, bốn khách quý ở ghế lô không ra giá hiển nhiên vì thân phận của đối phương.
Nghê Thiên Hoàn thật khó quyết định, Hóa Rồng Thảo này đối với công pháp tu luyện của hắn rất thích hợp, nhưng hôm nay bất luận giá tiền hay thân phận đối phương đều vượt ra khỏi dự liệu của hắn, hắn rất khó quyết xem nên hay không nên tiếp tục tranh đoạt.
Thấy thế, để cho không khí không bị lạnh xuống lão giả áo xám cất tiếng:” 500 vạn lần thứ nhất, 500 vạn lần thứ hai…”
“520vạn!” Nghê Thiên Hoàn lần nữa lên tiếng, nếu không phải bởi vì Hóa Rồng Thảo này đối với hắn có tác dụng vô cùng lớn thì hắn tuyệt đối không mạo hiểm đắc tội quyền quý, nhưng bây giờ vì bản thân hắn chỉ có thể vật lộn cố tranh đoạt.”
Trong căn phòng bao màu vàng thứ hai.
Trên mặt Dật Mộng có một tia kinh ngạc, quay nhìn Dật Trần nói:” Không nghĩ tới chúng ta lấy ra Hóa Rồng Thảo lại có nhiều người muốn như vậy, giá tiền này đã vượt xa giá trị chân thực.”
Nghe được Dật Mộng nói, Dật Trần khẽ mỉm cười, đối với chuyện lần này hắn không có để ý nhiều, giá cách xa càng tốt, hoàng thất bọn họ lần này đem vật phẩm này bán đấy giá cũng chỉ để tăng lên thực lực của đệ tử, đến lúc đó có thể trở về cống hiến cho Linh Viêm quốc.
“Tỷ, tỷ nói trong căn phòng màu vàng bên cạnh là người nào?” Dật Trần đối với người trong căn phòng bên cạnh tương đối hiếu kỳ, cả Linh Viêm quốc người có thẻ khách quý màu vàng cũng chỉ lác đác, trên căn bản bọn họ đều biết, nhưng tiếng nói vừa rồi hắn lại không quen thuộc.
Dật Mộng lắc đầu:” Tỷ cũng không rõ, đợi buổi đấu giá kết thúc biết một chút cũng không tệ, chắc cũng không phải nhân vật đơn giản.”
Sau khi Nghê Thiên Hoàn báo giá, Hàn Như Liệt liền ngay lập tức lên tiếng:” 550vạn!” Nếu là trước kia, giá như vậy hắn nhất định sẽ không mua, nhưng hôm nay hắn và Ly nhi coi như đều trở thành người có tài lực hùng hậu, cho nên không có cố kỵ.
Nghê Thiên Hoàn vốn trong lòng còn ôm một tia hy vọng, sau khi nghe giá 550 vạn đã hoàn toàn bỏ cuộc, đối phương rõ ràng còn có thể tăng giá, mình thì đã tới cực hạn, không thể tăng nhiều như vậy.
Cùng thế lực tài đại khí thô so với, những thứ này của mình không đủ để nhìn.
“550 vạn lần thứ nhất” Lão giả áo xám lên tiếng, trên thực tế lão cũng biết, sau khi đối phương xuất giá tiền như vậy thì ở phía sau cũng sẽ không có người báo giá mới, nên tốc độ nói chuyện tăng nhanh mấy phần.
“550 vạn lần thứ hai, 550 vạn lần thứ ba!” Gốc Hóa Rồng Thảo này được bán cho khách quý ở phòng màu vàng đầu tiên!” trong tiếng nói của Lão giả áo xám có chứa chút kích động.
Một nữ hầu nhanh chóng đi lên đài, đưa lên vật phẩm mới đồng thời mang Hóa Rồng Thảo đi xuống, lão giả liền hướng về phía mọi người giới thiệu vật phẩm đấu giá thứ mười tám, khiến lực chú ý của mọi người vào nhân vật mua được Hóa Rồng Thảo nhanh chóng rời đi.
Nữ hầu mang hộp gấm đựng đóa Hóa Rồng Thảo nở rộ đi lên chỗ căn phòng, những người bình thường sau khi buổi đấu giá chấm dứt mới được nhận đồ, còn có thẻ khách quý thì không cần chờ đợi.
Khi nữ hầu đi về phía hàng phòng bao màu vàng thứ nhất, tầm mắt đám người Đông Phương Hào, Thủy Khinh Nhu đều không tự chủ được nhìn về phía căn phòng, bọn họ thật sự tò mò không biết đại nhân vật nào có thể ngồi trong đó.
Cửa phòng mở ra, khi nhìn thấy nhân vật bên trong sắc mặt mọi người đều hoàn toàn cứng ngắc.
Khuôn mặt Lương Tĩnh Viên giận dữ trực tiếp vỗ một chưởng lên trên bàn, chiếc bàn vốn làm bằng gỗ lim vạn phần chắc chắn dưới chưởng này của hắn trực tiếp biến thành khối vụn:”Ghê tởm, sao lại là hai tiện nhân kia. Sớm biết như thế bất kể giá nào ta cũng không cho bọn họ mua được tới tay!”
Giờ mới hiểu tại sao mình thấy giọng nói kia có chút quen thuộc. Hắn cũng hiểu tại sao Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt có thẻ khách quý màu vàng của buổi đấu giá. Hắn tìm hồi lâu cuối cùng lại lạc xuống hai người ngay bên cạnh.
Thủy Khinh Nhu cũng ngây ngẩn cả người, vốn vẻ mặt hơi mừng rỡ hiện tại hoàn toàn cứng ngắc. Nàng vốn muốn thừa cơ hội xem một chút nam tử trong phòng có anh tuấn hay không, đến lúc đó tìm cơ hội để quen biết, hiện tại thật là…
“Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt tại sao có thể ở trong phòng màu vàng.” Thủy Khinh Tiếu bất khả tư nghị nói, con ngươi vốn không nhỏ lúc này mở lớn hơn nữa, tràn đầy khi*p sợ nhhìn Thủy Khinh Nhu.
“Ta làm sao biết được, muội không phải nói bọn họ sẽ ở đại đường sao? Bây giờ lại ở trong phòng màu vàng, làm chúng ta còn tưởng rằng phải là người quyền quý nào!” Thủy Khinh Nhu tức giận nói, hồi tưởng lại ý nghĩ vừa rồi của mình thật sự tức cười, may mắn là ở đây không có người khác nghe dược, nếu không thật sự mất hết mặt mũi.
Sắc mặc Nghê Thiên Hoàn cũng rất khó coi, hắn đối với hai người trong phòng không có ý nghĩ quá lớn, chẳng qua là bỏ lỡ gốc cây Hóa Rồng Thảo này không biết bao giờ mới tìm được tiếp.
So ra mà nói, hai người Đông Phương Hào và Đông Phương Tinh là lạnh nhạt nhất, bởi vì lúc trước họ cũng đoán ra thân phận người bên trong, hiện tại chỉ là khẳng định một chút thôi, trong lòng chỉ hiếu kỳ với việc tại sao hai người kia có thể có thẻ khách quý màu vàng.
“Hào, huynh nói Ly sư muội làm thế nào có thẻ khách quý màu vàng? Quán chủ cũng chỉ có thẻ khách quý màu đen thôi.” Đông Phương Tinh cười nhạt hỏi.
Đông Phương Hào lắc đầu:” Huynh cũng không biết, nhưng chuyện thần kỳ gì cũng có thể phát sinh trên người bọn họ, ta đã tập mãi thành thói quen.”
“Thế cũng đúng.” Đông Phương Tinh rất đồng ý đáp lời, hai người Đông Phương Ly tới nay chỉ trong hơn một năm thời gian đã làm nhiều chuyện khó lường như vậy, giờ có nhiều hơn một chút khác biệt cũng không có gì lạ.
Mộ Chỉ Ly nhìn bụi Hóa Rồng Thảo trước mắt, mặt mày hớn hở nói:” Mất nhiều như vậy mới thu được bảo bối này vào tay, thật không dễ dàng. Hiện tại bọn Thủy Khinh Nhu đã biết được thân phận của chúng ta rồi, nếu muốn mua được đồ chỉ sợ sẽ không tiếp tục dễ dàng như vậy.”
Hàn Như Liệt khẽ gật đầu:” Cũng may đồ chúng ta muốn mua cũng không nhiều, cho dù bọn họ muốn ngáng chân cũng không dễ dàng như vậy, nhưng để ngừa vạn nhất, vẫn phải kích thích bọn họ.”
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly có vẻ nghi ngờ:”Có ý gì?”
“Xem ta là được”. Khóe miệng Hàn Như Liệt giương lên nụ cười tự tin, hình thức này hắn vốn rất quen thuộc, muốn hãm hại hắn không dễ, đừng để tự bản thân bị hãm hại đã không tệ rồi.
Nhìn bộ dáng tự tin của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly mỉm cười, nụ cười trong suốt thanh lệ như hoa sen nở rộ trên mặt nước, rơi vào trong mắt Hàn Như Liệt nghiễm nhiên trở thành phong cảnh xinh đẹp nhất.
Cũng không lâu lắm, Mộ Chỉ Ly đã hiểu hàm nghĩa lời nói của Hàn Như Liệt.
“Kế tiếp là vật phẩm đấu giá thứ hai mươi ba: Anh Nguyên đan!” Lão giả áo xám tuyên bố:” Anh Nguyên đan đối với các vị ngồi ở đây có tác dụng lớn lao, tác dụng của Anh Nguyên Đan chính là đề cao tỷ lệ thành công đột phá từ Linh Tịch cảnh đến Nguyên Anh cảnh.”
Anh Nguyên đan vừa ra, mọi người liền rối rít tranh ςướק trả giá, đang ngồi ở đây phần lớn là Kim Đan cảnh, đệ tử Linh Tịch cảnh tương đối ít, nhưng mua để giữ lại ngày sau nhất định có thể dùng tới.
Tu Luyện càng về sau đột phá càng khó khăn, cho dù chỉ tăng thêm một chút tỷ lệ thành ông đột phá cũng là vô cùng tốt, rất lâu chẳng qua chỉ kém một chút như vậy vẫn không có cách nào đột phá, cho nên đan dược có lợi cho việc đột phá luôn luôn được mọi người hoan nghênh.
” Giá khởi điểm của Anh Nguyên đa là 40 vạn Trúc Cơ đan!”
Bởi vì đan dược rất được ưa chuộng, cho nên giá cả liền không thấp, 40 vạn chỉ là giá khởi điểm, nếu muốn mua được hiển nhiên cần trên trăm vạn Trúc Cơ đan mới đủ.
“50 vạn!”
“60 vạn!”
. . . . . .
“100 vạn!”
Cơ hồ chỉ trong chớp mắt giá tiền đã lên đến một trăm vạn, nhưng vào lúc này Hàn Như Liệt đột nhiên lên tiếng:”150 vạn.”
Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nhìn Hàn Như Liệt, có chút không rõ tại sao hắn lại muốn mua Anh Nguyên đan, hiệu quả của Anh Nguyên đan cùng Bách Chuyển đan có chênh lệch không nhỏ, bọn họ căn bản không cần.
Hàn Như Liệt lên tiếng không bao lâu, Thủy Khinh Nhu liền báo giá mới:”200 vạn!”
“250 vạn!” đuôi lông mày của Hàn Như Liệt khẽ nhếch lên, cười nhạt nhìn Mộ Chỉ Ly, nhất thời Mộ Chỉ Ly liền hiểu rõ, thì ra Liệt căn bản không phải muốn mua, mà là khiến đối thủ muốn mua.
“300 vạn.” Lương Tĩnh Viên hơi mở mắt lên tiếng, lúc nãy đấu giá hắn không biết thân phận đối phương mới dể Đông Phương Liệt mua, lần này sẽ không dễ dàng cho hắn ta đoạt được.
“350 vạn!” Hàn Như Liệt lần nữa lên tiếng, giá tiền này đã vượt mấy lần với giá nguyên bản của Anh Nguyên đan, nhưng hắn vẫn mở miệng vì đánh cuộc hận ý của Lương Tĩnh Viên với hai người bọn họ.
Nếu Lương Tĩnh Viên muốn ngáng chân bọn họ, hắn sẽ không để ý làm cho hắn ta nếm thử cảm giác xuất huyết thật nhiều.
Các đệ tử trong hành lang không còn gì để nói, cái này căn bản là chiến trường của mấy khách quý trên kia, bọn họ chỉ có thể đứng im, nào có cái kiểu tăng giá 50 vạn một lần như thế, giá đấu giá quy định cũng chỉ bốn mươi vạn thôi.
Cho dù có tiền cũng không nên phung phí thế mới phải, trong lòng mọi người buồn bực như thế nào có thể hiểu, bất quá vì thân phận đối phương bọn họ nhất định không thể đem những lời này nói ra khỏi miệng, nói cho cùng là tại mình không có tài lực như thế…
“400 vạn!” Lương Tĩnh Viên theo sát lên tiến, hắn nhìn ra Hàn Như Liệt hình như rất cần Anh Nguyên đan, nhưng đây là lần cuối cùng hắn tăng giá, giá tiền cao hơn hắn thật lo lắng Hàn Như Liệt sẽ không theo.
Song lời nói kế tiếp của Hàn Như Liệt khiến hắn sững sờ ngay tại tràng:” Ngươi đã cần như vậy thì để cho ngươi là được, dù sao ta cũng không phải rất cần.”
Lời này vừa nói ra, mọi người đang ngồi đều sửng số, tình huống này là sao? Nếu không phải rất cần ngươi sao lại tăng giá nhanh như vậy.”
Những người biết được ân oán giữa Hàn Như Liệt và Lương Tĩnh Viên thì đều hiểu ra đây là Hàn Như Liệt đang đùa bỡn Lương Tĩnh Viên, 400 vạn đủ để mua mấy viên Anh Nguyên đan, lần này Lương Tĩnh Viên thật sự làm đến coi tiền như rác.
“400 vạn lần thứ nhất, 400 vạn lần thứ hai, 400 vạn lần thứ ba. Viên Anh Nguyên đan này được bán cho khách quý trên ghế lô màu xanh.” Lão giả áo xám cao giọng tuyên bố.
Lửa giận của Lương Tĩnh Viên tăng cao, vốn hắn định hại bọn Đông Phương Ly, không ngờ cuối cùng chịu lỗ là bản thân mình. Đây chính là 400 vạn Trúc Cơ đan a. Nhưng đã mua cũng không thể rút lời, chỉ có thể chịu thua lỗ.
Điều này cũng không thể trách Lương Tĩnh Viên, thực lực Hàn Như Liệt hiện nay trùng hợp là đang ở Linh Tịch cảnh, có Anh Nguyên đan hắn có thể sớm đột phá Nguyên Anh cảnh, khi tham gia Tư Cách Chiến có thể biểu hiện tốt hơn, cho nên hắn mới tin là thật, không nghĩ tới căn bản là một cái ngụy trang.
Mộ Chỉ Ly nhìn Hàn Như Liệt thật sâu, chợt giơ ngón tay cái lên khen ngợi:” Tướng công rất giỏi, để cho Lương Tĩnh Viên chỉ có thể ngậm bồ hòn chịu thiệt, ha ha.”