Y Thủ Che Thiên - Chương 432

Tác giả: Mộ Anh Lạc

Ngồi ngay ngắn ở trong ghế lô, nhìn thoáng qua thì thấy rõ các góc của phòng đấu giá, Mộ Chỉ Ly thầm than sự hưởng thụ của khách quý quả nhiên không giống nhau.
“Mễ Lan Ba thật sự làm được chuyện này.” Mộ Chỉ Ly cười nhạt nói.
“Nếu không phải y thuật của nàng xuất thần nhập hóa khiến hắn chấn động, có lẽ bây giờ chúng ta đang ngồi ở hàng lang phía dưới, chỉ có thể nói Mễ Lan Ba rất tinh mắt.” Một tay của Hàn Như Liệt khoác lên trên bả vai của Mộ Chỉ Ly khẽ cười nói.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Cái này coi như là cục diệncả hai cùng lợi, không biết sẽ có bảo bối gì lấy ra đấu giá nhỉ.”
Đúng lúc hai người đang thảo luận, bên ngoài ghế lô đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, nghi ngờ mở cửa thì thấy một nữ hầu cầm một quyển tập tranh đi vào.
“Khách nhân tôn quý, đây là Vật Phẩm Đồ Sách* (danh sách vật phẩm) sẽ được bán đấu giá tiếp theo, đưa cho hai vị xem.” Trên mặt nữ tử mang theo nụ cười nhẹ nhàng, giọng nói thanh thúy khiến người nghe tâm tình vui vẻ.
Mộ Chỉ Ly nhận hai quyển Đồ Sách mà nữ tử kia mang tới, thuận tay đưa một quyển cho Hàn Như Liệtở bên cạnh, Hàn Như Liệt trực tiếp lật xem .
“Nếu như hai vị ở trên buổi đấu giá thích vật phẩm nào thì hãy đấu giá, ngay lập tức nó sẽ được đưa đến ghế lô. Có yêu cầu gì chỉ cần ấn vào nút màu đỏ, chúng ta sẽ nhanh chóng đến đây phục vụ ngài.”
“Được.” Mộ Chỉ Ly đáp một tiếng, trong lòng đối với thủ đoạn của đấu giá hội sở Mễ thị càng thêm bội phục. Đãi ngộ như vậy chắc chắn sẽ làm thỏa mãn lòng hư vinh lớn của khách nhân có thẻ khách quý màu vàng , chỉ riêng thẻ khách quý này đã tràn đầy sức hấp dẫn rồi.
Đợi sau khi nữ hầu rời đi, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt mới cùng nhau xem đồ vật trên Vật Phẩm Đồ Sách. Tranh vẽ chỉ là thứ yếu* (không quan trọng), ngược lại tên và tác dụng của vật phẩm mới là quan trọng nhất.
Mở tờ thứ nhất ra, đối với trình độ và chất lượng của buổi đấu giá Mộ Chỉ Ly đã hiểu rõ hơn mấy phần, quả nhiên không hổ là tứ đại thế lực, đồ cũng không đơn giản. Vũ khí, công pháp, vũ kỹ ngày thường khó gặp cho tới đan dược đều xuất hiện ở đây.
“Khó trách Quán chủ cố ý nhắc tới buổi đấu giá này, trong này thật sự có nhiều bảo bối.” Hàn Như Liệt vừa lật xem vừa cảm khái nói, tuy nói như vậy, nhưng ánh mắt Hàn Như Liệt cũng không dừng ở trên bảo bối nào một thời gian dài.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Đúng là không tệ, so với các cuộc đấu giá bình thường mà nói bảo bối trong này tốt hơn rất nhiều, nhưng mà đồ chúng ta cần dường như không nhiều lắm.”
Đột nhiên, ánh mắt của Mộ Chỉ Ly dừng lại ở một bảo bối trên Đồ Sách, khóe miệng chậm rãi giương lên nụ cười vui vẻ, nói: “Xem ra vẫn có đồ chúng ta cần.”
Nghe vậy, Hàn Như Liệt nghiêng đầu nhìn theo tầm mắt của Mộ Chỉ Ly, cuối cùng dừng ở trên ba chữ to Hóa Rồng Thảo, trên khuôn mặt tuấn tú kia tỏ ra kinh ngạc: “Nơi này thậm chí có Hóa Rồng Thảo để đấu giá?”
“Ha hả, thiệt sự có ah, bất luận như thế nào cũng phải lấyHóa Rồng Thảo đến tay!” Mộ Chỉ Ly nắm chặt nắm đấm kiên định nói.
Nhìn bộ dáng nghiêm túc kia của Mộ Chỉ Ly, trong lòng Hàn Như Liệt rất cảm động, Ly nhi lúc nào cũng suy nghĩ cho mình.
Hóa Rồng Thảo, danh như ý nghĩa* (xem hình thức biết nội dung) chính là thân thể hóa thành rồng, đương nhiên đây chỉ là cách nói khuếch đạimà thôi, mọi người đều biết thân thể Long Tộc cường hãnmà tác dụng của Hóa Rồng Thảo chính là làm cho người ta có thân thể cường hãn!
Theo sự tăng lên của tu vi bản thân, Hàn Như Liệt cũng phát hiện sự thiếu sót của bản thân mình trên phương diện cường độ* (sức chống đỡ), ở thời điểm đối chiến cường độ thân thể như vậy rất dễ bị thương, gặp phải một vài đối thủ có cường độ thân thể tốt sẽ bất lợi, cho nên mấy ngày nay hắn luôn nghĩ biện pháp để bù đắp điểm này.
Vài ngày trước chỉ là thuận miệng nói một câu với Ly nhi mà thôi, không nghĩ tới vậy mà nàng ấy luôn ghi nhớ trong lòng, mặc dù chỉ là một chuyện nhỏ, lại làm cho hắn càng hiểu thêm tấm lòng của Ly nhi.
“Nếu như hôm nay đấu giá được Hóa Rồng Thảo, đúng lúc còn thời gian một tháng để rèn luyện thân thể, ở thời điểm Tư Cách Chiến cũng có thể biểu hiện tốt hơn.” Mộ Chỉ Ly cười nói, trong lòng của nàng đã có quyết định, bất luận như thế nào cũng phải giành được Hóa Rồng Thảo này.
Cho dù không đấu giá được, cứng rắn đoạt cũng phải giành được! Loại bảo bối này cũng không phải dễ gặp được như vậy, cho dù treo giải thưởng giá cao cũng cực kỳ khó khăn, chỉ có một vài thế lực cường đại mới có thể sưu tầm.
Đối với nàng mà nói, an nguy của Liệt đúng là quan trọng nhất, thân thể cường hãn lúc đối chiến chính là một lá bài tẩy. Nàng còn nhớ rõ lúc trước lời nói này là Thiên nhi nói với nàng, Thiên nhi vốn là Long Tộc, cho nên đối với lợi ích của thân thể cường hãn càng hiểu rõ.
So sánh về cường độ thân thể thì nàng tốt hơn Hàn Như Liệt, từ thời điểm nàng vừa mới bắt đầu tu luyện dưới sự chỉ điểm của Thiên nhi đã bắt đầu rèn luyện thân thể, sau lại trải qua rèn luyện ở hắc trì của di tích Xích Long Hỏa Sâm, cường độ thân thể của nàng một lần nữa tăng lên, lại thêm Cường Long Ngao Thiên Quyết, rất ít người có thể đánh giáp lá cà* (vật lộn) thắng được nàng.
“Kia không phải là hai người Dật Trần và Dật Mộng sao?” Hàn Như Liệt đột nhiên lên tiếng nói.
Ghế lô này rất thần kỳ, người bên ngoài không thể nhìn thấy toàn bộ trong ghế lô nhưng người ở trong ghế lô có thể thấy tất cả người bên ngoài, có lẽ là do dùng một loại chất liệu đặc thù chế tạo ra.
Tầm mắt Mộ Chỉ Ly cũng chuyển hướng ra phía ngoài cửa, quả nhiên nhìn thấy hai người Dật Trần và Dật Mộng đang hướng ghế lô cách vách đi tới, có lẽ bọn họ là khách nhân có thẻ khách quý màu vàng.
“Xem ra thân phận hai người bọn họ không đơn giản, không chỉ có thẻ khách quý màu vàng, mà thái độ của Mễ Lan Ba với bọn họ cũng rất là khách khí, thậm chí có chút nhún nhường.” Mộ Chỉ Ly trầm ngâm nói.
Buổi sáng thời gian Mễ Lan Ba xuất hiện tuy không dài, nhưng mà nàng nhìn thấy rõ thái đội của hắn đối với hai người. Với tư cách chủ nhân của đấu giá hội sở Mễ thị, thân phận và địa vị của hắn đương nhiên không cần phải nói, như vậy từ thái độ của hắn đối với hai người Dật Mộng thì càng có khả năng….
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một loại khả năng, đó chính là thân phận của Dật Mộng, Dật Trần cao hơn Mễ Lan, nếu theo dự đoán của nàng, Dật Mộng bọn họ có lẽ là người trong hoàng thất.
“Hai người bọn họ chắc chắn là người trong hoàng thất, buổi đấu giá này vốn là có bảo bối hoàng thất đem đến, cho nên bọn họ tới nơi này là rất bình thường.” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng nói.
Mộ Chỉ Ly cười một tiếng: “Không nghĩ tới thân phận của bọn họ là như vậy.”
Tầm mắt vừa chuyển, trong mắt Mộ Chỉ Ly một lần nữa hiện lên vẻ kinh ngạc: “Dường như cao thủ đệ nhất của tứ đại thế lực đều ở trong ghế lô thẻ khách quý màu lam, theo lý mà nói bọn họ không nên có thẻ khách quý mới đúng.”
“Chuyện này lúc trước ta có nghe nói, bởi vì ghế lô khách quý màu lam tổng cộng có bốn cái, vừa vặn để lại cho cao thủ đệ nhất của tứ đại thế lực, coi như là hết sức nể mặt tứ đại thế lực.” Hàn Như Liệt giải thích, điều này hắn biết được từ trong cuộc nói chuyện của người khác.
“Thì ra là như vậy.”
Thời điểm Mộ Chỉ Lyvà Hàn Như Liệt đang thảo luận, tầm mắt Thủy Khinh Nhu nhìn xuống hành lang phía dưới, chỉ là nhìn một hồi lâu vẫn không thấy được người nàng muốn tìm, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ nghi ngờ.
“Rõ ràng thấy bọn họ tiến vào, sao lại không tìm thấy vậy?” Thủy Khinh Nhu lẩm bẩm nói, nhưng khóe miệng nàng lại giương lên nụ cười mỉm: “Hừ, so với ta, người như các ngươi chỉ có thể ở ngồi ở hàng lang phía dưới mà thôi”.
Có thể ngồi ở trong ghế lô này cũng xem như là một loại vinh dự, ít nhất chứng minh rằng so với các đệ tử phía dưới thì địa vị của nàng cao hơn nhiều, Thủy Khinh Nhu vốn là người có lòng hư vinh cực lớn, hiện tại điều nàng hy vọng nhất chính là ở trước mặt Đông Phương Ly sỉ nhục nàng ta một phen.
Thủy Khinh Tiếu bởi vì có quan hệ với Thủy Khinh Nhu nên buổi đấu giá lần này cũng đi vào trong đó, lúc này đang đánh giá ghế lô khách quý mới lạ này, trong mắt mang theo sự hưng phấn vô cùng: “Cũng nhờ danh tiếng của tỷ tỷ, không nghĩ tới có thể ngồi ở trong ghế lô khách quý, thật tốt .”
Nghe vậy, trong mắt Thủy Khinh Nhu hiện lên một tia đắc ý: “Đó là đương nhiên, lát nữa muội chú ý một chút, bất luận Đông Phương Ly đấu giá cái gì chúng ta cũng tranh giành với nàng ta!”
“A? Như thế chẳng phải là chúng ta phải mua rất nhiều đồ không cần đến sao?”
“Ngày thường thấy muội rất thông minh, sao hôm nay đần như vậy?” Thủy Khinh Nhu liếc Thủy Khinh Tiếu một cái: “Cho dù chúng ta không mua, cố ý nâng giá lên khiến nàng tiêu tiền oan uổng cũng không tồi.”
Thủy Khinh Tiếu giờ mới hiểu được, giơ ngón tay cái lên nói: “Tỷ tỷ quả nhiên thông minh, Đông Phương Ly đắc tội với chúng ta tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt!”
“Nhưng mà sao vẫn không thấy hai người bọn họ nhỉ? Muội có thấy hay không?”
“Không có, đoán chừng sau khi nhìn thấy tỷ tỷ đi vào ghế lô khách quý không có mặt mũi tiếp tục ở lại, lúc nãy tìm chỗ trốn đi rồi, đợi một lúc nữa chắc chắn bọn họ sẽ xuất hiện.” Đông Phương Ly, Thủy Khinh Tiếu nghiến răng nghiến lợi nói.
“Muội thấy hai ghế lô màu vàng đều có người? Không biết là đại nhân vật* (người có danh tiếng) nào.” Thủy Khinh Tiếu ao ước nói, có thể tiến vào ghế lô khách quý màu vàng đã không chỉ là có tiền bạc nhiều.
“Có lẽ là người trong hoàng thất, buổi đấu giá này ngoại trừ người trong hoàng thất ra chắc chắn không có người nào khác.” Thủy Khinh Tiếu chậm rãi nói, đối với sự tình của buổi đấu giá này ngược lại nàng thăm dò rất kỹ.
“Ồ?” Lông mày Thủy Khinh Nhu khẽ nhíu lại, chợt cười nhạt nói: “Nếu có cơ hội kết giao một chút thì tốt, đợi thời điểm đấu giá tốt nhất không nên tranh giành với người trong ghế lô khách quý màu vàng”
“Yên tâm đi, điều này muội hiểu.” Tranh giành đồ vật cùng với khách quý trong ghế lô màu vàng đây không phải là đâm đầu vào chỗ ૮ɦếƭ sao? Tuy thực lực của bọn họ không kém, nhưng mà bọn họ vẫn chưa đủ tư cách để so với đại thế lực.
Nếu Mộ Chỉ Ly nghe được cuộc nói chuyện của hai tỷ muội Thủy Khinh Nhu không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào, hai người Thủy Khinh Nhu hôm nay làm sao có thể nghĩ tới kẻ thủ của bọn họ lúc này đang thoải mái nhàn nhã ngồi ở trong ghế lô màu vàng bàn về sự tình của buổi đấu giá lần này.
Trên cơ bản sau khi mọi người đều đến đông đủ, buổi đấu giá này sẽ chính thức bắt đầu.
Một lão giả mặc áo xám xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, trên khuôn mặt lạnh nhạt kia mang theo một nụ cười yếu ớt, sau khi hướng mọi người thi lễ một cái, lúc này mới lên tiếng nói: “Hoan nghênh các vị khách quý đến tham gia buổi đấu giá lần này của đấu giá hội sở Mễ thị chúng tôi, thanh niên tài tuấn* (những người trẻ tuổi tài năng và anh tuấn) của các thế lực đang ngồi ở đây, hi vọng buổi đấu giá lần này sẽ không làm uổng công chuyến đi của các vị.”
Hiển nhiên lão giả đã chủ trì không ít buổi đấu giá, đối mặt với trường hợp như vậy lộ ra vẻ thành thạo: “Không nói nhiều nữa, chắc hẳn các vị đã không thể chờ đợi được, muốn thấy bảo bối đấu giá tiếp theo, dù sao so với lão đầu chúng có sức hấp dẫn hơn nhiều.”
Lời nói của lão giả khiến mọi người cười khẽ một trận, ấn tượng trong lòng đối với lão giả cũng tăng lên không ít.
Chỉ thấy lão giả dùng tay ra hiệu một cái, một nữ hầu mang một bảo bối đi tới trước mặt lão giả, sau khi đem đồ để xuống lúc này mới chậm rãi rời đi, nhịp chân xinh đẹp kia dẫn đến một trận lửa nóng trong lòng không ít nam tử.
Vật phẩm dùng tấm vải đỏ che đậy, cho nên mọi người nhìn không ra bên trong rốt cuộc là bảo bối gì.
“Đây là vật phẩm đấu giá thứ nhất– Huyết Linh kiếm! Ba vạn Trúc Cơ Đan đấu giá bắt đầu!” Lão giả đưa tay đem tấm vải đỏ kia lấy ra, diện mạo chính thức của Huyết Linh kiếm liền rơi vào trong mắt mọi người.
Huyết Linh kiếm không có vỏ đao, trên thân đao huyết sắc* (màu máu) kia tràn đầy lực chấn nhi*p* (sự chấn động, khi*p sợ), trong lúc mơ hồ mọi người còn có thể cảm nhận được một cổ khí tức khát máu.
“Năm vạn!”
Tiếng nói của lão giả mặc áo xám vừa dứt, không bao lâu liền có người bắt đầu báo giá.
“Sáu vạn!”
“Tám vạn!”
Mộ Chỉ Ly nhìn Huyết Linh kiếm kia, trong mắt không có hứng thú mấy. Huyết Linh kiếm này chỉ là loại bình thường thôi, Thị Huyết Kiếm thực sự sẽ không có mùi máu tươi tản mát ra, bởi vì nó đã bị hấp thu.
Mà Huyết Linh kiếm này mùi máu tươi nồng nặc như thế, cầm đi ra ngoài đoán chừng là tác dụng khoe khoang nhiều hơn tác dụng chiến đấu, đối với đồ có hoa không quả* (chỉ có mẽ ngoài, hào nhoáng trống rỗng) như thế, đương nhiên nàng không có hứng thú.
Đối với Huyết Linh kiếm, hiển nhiên Hàn Như Liệt cũng không có hứng thú, tầm mắt kia thậm chí cũng không dừng ở trên thân Huyết Linh nhiều, chỉ có cây Hóa Rồng Thảo là hắn thấy hứng thú mà thôi.
Nếu như Ly nhi không phải là Dược Sư, mình cũng không phải là Chế Giáp Sư, như vậy đồ vật hắn muốn trong buổi đấu giá này hẳn là không ít, dù sao đối với Tu Luyện Giả nhu cầu của cả hai cái này đều rất lớn, nhưng hôm nay hắn có thể trực tiếp không cần hai cái này, đương nhiên đồ hắn cần ít đi rất nhiều.
Cuối cùng Huyết Linh kiếm lấy giá mười vạn Trúc Cơ Đan thành giao* (mặc cả xong), giá tiền này cũng coi như là hợp lý, có lẽ phần lớn mọi người đều hiểu Huyết Linh kiếm này hào nhoáng trống rỗng, cho nên đấu giá không kịch liệt lắm, tiết mục quan trọng còn ở phía sau!
“Vật phẩm đấu giá thứ hai, Quy Kiền Giáp! Giá mười vạn Trúc Cơ Đan đấu giá bắt đầu!” Tiếng nói của lão giả truyền vào trong tai mọi người.
“Lão tin rằng mọi người đều hiểu rõ, ở bất cứ thời điểm nào tánh mạng của mình vẫn là quan trọng nhất. Có Quy Kiền Giáp này, tánh mạng của các vị càng được bảo đảm hơn! Quy Kiền Giáp có thể giúp các vị ngăn cản được một đòn công kích trí mạng!”
Đối với tác dụng của Quy Kiền Giáp, vỗn dĩ mọi người không hiểu rõ lắm, nhưng sau khi nghe được lời của lão giả, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Quy Kiền Giáp liền thay đổi, mặc dù chỉ có thể ngăn cản một đòn công kích trí mạng, nhưng cái này thực sự là bảo bối tốt để bảo vệ tánh mạng!
Thân là Tu Luyện Giả, lúc nào bọn họ cũng có khả năng bị nguy hiểm đến tánh mạng, mặc Quy Kiền Giáp này lên người dùng trong bất cứ tình huống nào, ít nhất trong lòng cũng có thể yên tâm một chút.
“Mười lăm vạn!” Một gã nam tử tiên phong* (trước tiên) hô lên.
“Hai mươi vạn!” Giọng nói của nam tử thanh vừa mới dứt, một người khác đã nhanh chóng báo giá.
Mộ Chỉ Ly đánh giá Quy Kiền Giáp kia, con ngươi chợt chuyển qua nhìn về phía Hàn Như Liệt hỏi: ” Quy Kiền Giáp này như thế nào?”
Sự tình liên quan đến áo giáp nàng không rõ lắm, chỉ biết nếu so sánh với Kim Tàm Ti giáp mà Phong Hàn sư phụ cho nàng hiển nhiên Quy Kiền Giáp này kém xa, nói cách khác hai cái căn bản là không phải cùng một cái cấp bậc !
Hàn Như Liệt lắc đầu: “Một cái Quy Kiền Giáp xoàng xĩnh* (chẳng ra sao cả) này, vẫn không bằng cái ta chế tạo ra, ít nhất cái ta chế tạo ra có thể ngăn cản ba lần công kích, đoán chừng chỉ có Tu Luyện Giả nghèo nàn mới vừa ý.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lúc này mới hồ đồ gật đầu: ” Thuật chế giáp của tướng công nhà ta rất tốt ah! Chả trách nói Chế Giáp Sư là nghề nghiệp giàu có, bảo bối bình thường trong mắt chàng cũng có thể đấu giá với giá tiền như vậy.”
Lúc này, đúng lúc lão giả mặc áo xám định nói giá cuối cùng của Quy Kiền giáp này là ba mươi vạn Trúc Cơ Đan liền bị một vị Tu Luyện Giả đấu giá tiếp.
Hàn Như Liệt cười khẽ, lúc này mới giải thích cho Chỉ Ly: “Áo giáp đều tiêu hao vật phẩm thì nàng đã biết rồi đó, tất cả áo giáp đều có thể sử dụng được mấy lần, dùng hết mấy lần đó rồi áo giáp liền vô dụng.
Quy Kiền Giáp là một loại áo giáp trong số đó, trình độ của Chế Giáp Sư khác nhau nên chế tạo ra Quy Kiền Giáp cũng khác nhau, kém nhất chính là ngăn cản được một lần công kích, số lần có thể ngăn cản càng nhiều đương nhiên là càng tốt .
Ta hiện tại mới nhập môn không bao lâu, chỉ có thể chế tạo ra cái ngăn cản ba lần công kích, những Chế Giáp Đại Sư khác có thể chế tạo ra cái có thể ngăn cản mười lần trở lên thậm chí còn nhiều hơn, áo giáp như vậy mới là giá trên trời* ( giá cực kỳ cao).”
“Thì ra là như vậy.” Mộ Chỉ Ly tựa vào bả vai Hàn Như Liệt, cười nói: “Sau này chàng chắc chắn là Chế Giáp Đại Sư rất giỏi!” Với Hàn Như Liệt nàng có sự tin tưởng gần như mù quáng, thời gian một tháng ngắn ngủi có thể chế tạo ra áo giáp như vậy, nói ra sợ là chẳng có ai sẽ tin tưởng.
“Đứa ngốc” Hàn Như Liệt vuốt sợi tóc của Mộ Chỉ Ly dịu dàng nói, trong con ngươi màu lam kia tràn đầy sủng nịch, dường như muốn để cho Mộ Chỉ Ly hoàn toàn sa vào bên trong.
Tốc độ tiến triển của buổi đấu giá này cũng không chậm, căn bản không có bảo bối không bán đấu giá được, mỗi lần sau khi lão giả giới thiệu xong một bảo bối đã bị mọi người ra giá đem chúng mua hết.
Đương nhiên Mộ Chỉ Ly cũng chú ý đến bốn ghế lô khách quý màu lam, bốn người bọn họ đều đã mua một vài đồ vật rồi, theo suy đoán của nàng trong Tư Cách Chiến lần này bốn người này sẽ là người có sức uy Hi*p nhất đối với nàng, cho nên hiểu rõ lá bài tẩy của bọn họ một chút rất cần thiết, nếu không ở trên đài tỷ võ đánh bất ngờ rất có khả năng sẽ phải chịu thiệt thòi.
Cuối cùng, phiên bán đấu giá Hóa Rồng Thảo mà Mộ Chỉ Ly chờ đợi cũng đến, lập tức tinh thần của Mộ Chỉ Ly cũng phấn chấn lên nhiều, ánh mắt nàng chăm chú nhìn lão giả mặc áo xám trên đài cao, dĩ nhiên lão giả kia không có cách nào nhìn thấy nàng.
Khi lão giả đem tấm vải đỏ vén lên, Mộ Chỉ Ly liền nhìn thấy được chân diện mục* (hình dạng thực sự) của Hóa Rồng Thảo. Lấy sự hiểu biết của nàng về thảo dược, chỉ nhìn một cái liền có thể xác định được gốc cây dược thảo trước mắt này chắc chắn là Hóa Rồng Thảo.
“Vật phẩm đấu giá thứ mười bảy của phiên đấu giá kế tiếp — Hóa Rồng Thảo!” Bầu không khí đấu giá kịch liệt bị ảnh hưởng, hai gò má lão giả cũng lộ ra vẻ hưng phấn màu đỏ.
“Hóa Rồng Thảo, chắc hẳn tất cả mọi người không xa lạ gì. Đối với một Tu Luyện Giả mà nói ngoài tu vi bản thân trọng yếu, cường độ thân thể cũng cực kỳ quan trọng! Hóa Rồng Thảo chính là bảo bối tăng cường cường độ của thân thể!
Chỉ cần tìm một vị dược sư đem nó phối trí thành thuốc, lấy thuốc này bôi lên trên người, cường độ thân thể sẽ tăng lên rất nhiều, như vậy tương đương với việc có thêm một lá bài tẩy, mọi người không nên bỏ qua một cơ hội tốt để nâng cao thực lực bản thân mình như vậy.”
Thủ đoạn của lão giả quả nhiên không tầm thường, chỉ là mấy lời nói đơn giản liền thay đổi sự nhiệt tình của mọi người đối với Hóa Rồng Thảo, vốn là đệ tử hứng thú lúc này càng có thêm hứng thú, vốn là đệ tử không có hứng thú sau khi nghe lão giả kích động cũng bắt đầu nảy sinh hứng thú.
Lần đầu tiên, Mộ Chỉ Ly cảm thấy lão giả này nói nhảm quá nhiều, như vậy chẳng phải là tăng thêm phiền toái cho nàng ah. Nhìn ánh mắt nóng bỏng ( tha thiết) của mọi người, nàng liền biết muốn mua được Hóa Rồng Thảo không đơn giản như vậy.
“Hóa Rồng Thảo, năm mươi vạn Trúc Cơ Đan đấu giá bắt đầu!” Sau khi lão giả thấy không khí đã bị kích động, lúc này mới lên tiếng nói.
“Sáu mươi vạn!” Một gã nam tử tiên phong báo giá, mới bắt đầu đã trực tiếp đưa ra giá mười vạn, có thể thấy được nam tử này rất có hứng thú với Hóa Rồng Thảo.
Nhưng mà, tiếng nói của nam tử chỉ mới vừa dứt, một nữ tử liền báo giá tiếp: “Bảy mươi vạn!”
“Tám mươi vạn!”
“Tám mươi lăm vạn!”
“Chín mươi vạn!”
Tiếng báo giá liên tiếp, trong đó không có nửa điểm dừng lại, hiển nhiên báo giá trong đáy lòng mọi người đều không phải giá tiền đưa ra lúc này.
Thời điểm mọi người báo giá, Mộ Chỉ Ly vẫn không có ra giá, nàng biết giá hiện tại chỉ là tôm tép nhãi nhép* ( rất ít) mà thôi, người đấu giá thực sự còn chưa xuất hiện.
Bất quá từ trên biên độ báo giá này có thể đoán được giá sau cùng tuyệt đối sẽ cao hơn giá của bất kỳ bảo bối bán đấu giá lúc trước!
Trên mặt lão giả mặc áo xám mang theo nụ cười dịu dàng, giá của buổi đấu giá này hôm nay giá tiền tốt hơn rất nhiều so với dự tính của lão, đợi sau khi chấm dứt lão có thể có được một khoản thu nhập vô cùng tốt.
Đông Phương Hào khẽ nhíu mày, giá tiền lúc này đã lên tới một trăm năm mươi vạn, mặc dù biên độ báo giá rõ ràng ít hơn rất nhiều, cũng chỉ có mấy người như vậy kiên trì báo giá, nhưng hắn biết muốn lấy được gốc cây Hóa Rồng Thảo này vô cùng khó khăn.
” Đám Lương Tĩnh Viên sợ là cũng sẽ không bỏ qua gốc cây Hóa Rồng Thảo, giá bán cuối cùng ít nhất cũng phải là ba trăm vạn Trúc Cơ Đan.” Đông Phương Hào lẩm bẩm nói.
Sắc mặt Đông Phương Tinh cũng không tốt lắm, đối với bọn họ gốc cây Hóa Rồng Thảo này có tác dụng không nhỏ, nhưng mà cục diện* (tình hình) này đã vượt ra khỏi dự liệu của bọn họ, chỉ hy vọng giá cuối cùng không cao hơn số tiền bọn họ có thì càng tốt.
Tiền để dành mấy năm nay của bọn họ so với các đệ tử bình thường đương nhiên nhiều hơn rất nhiều, ngày thường đan dược nhờ chém Gi*t đệ tử khác thu hoạch được cũng không ít, nhưng mà so về ưu thế này với cao thủ đệ nhất của tam đại thế lực khác thì không được xem là ưu thế.
Tình huống của Lương Tĩnh Viên đương nhiên không giống với suy đoán của Đông Phương Hào, dù sao hắn cũng không còn nhiều thời gian lắm, Hóa Rồng Thảo này đã không có hiệu quả với hắn. Sau khi dùng Quán Đỉnh Đại Pháp tăng tu vi bản thân, dưới sự chênh lệnh thực lực nhiều như vậy, Hóa Rồng Thảo có bao nhiêu tác dụng đối với cường độ thân thể?
“Ba ghế lô bên cạnh cũng không có động tĩnh, đoán chừng đều chờ giá cuối cùng.” Nghĩ tới đây, khóe miệng Lương Tĩnh Viên giương lên nụ cười xấu xa: “Nhân cơ hội này ngáng chân bọn họ cũng không tệ, lãng phí nhiều đan dược càng tốt.”
Trong ghế lô màu lam.
Nghê Thiên Hoàn đang híp mắt đánh giá tất cả mọi việc trong hành lang phía dưới, trên khuôn mặt bình tĩnh nhìn không ra nửa điểm biến hóa, chỉ là nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ra quả đấm của hắn không tự chủ nắm chặt, hiển nhiên lực chú ý của hắn cũng đặt ở bên trên Hóa Rồng Thảo.
“Mình tìm Hóa Rồng Thảo này rất lâu rồi, chỉ tiếc vẫn không có tin tức. Không nghĩ tới hôm nay thế nhưng lại nhìn thấy ở chỗ này, thật sự là hiếm thấy, bất luận như thế nào nhất định phải đấu giá nó tới tay.
Đợi sau khi cường độ thân thể mình tăng lên mấy phần, công pháp mình tu luyện cũng có thể tiến triển một lần nữa, đến lúc đó ước chường thực lực tăng lên sẽ không ít chút nào. Vì thành tích ở Tư Cách Chiến, mình phải đấu giá nó bằng được!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc