Sau khi đưa ra quyết định này, Mộ Chỉ Ly tiến vào bên trong truyền thừa giới chỉ của mình, trong Thiên Sát Cổ giới có một gian phòng học tập thuật luyện đan, nghĩ đến trong truyền thừa giới chỉ của Hàn Như Liệt cũng có gian phòng tương tự* (giống như vậy), chỉ là điều được dạy chính là thuật chế giáp mà thôi.
Song, ở trước lúc Hàn Như Liệt đi vào, Mộ Chỉ Ly còn đem quả Hoàng Kim giao cho hắn, tư cách chiến sắp bắt đầu, thông qua việc nuốt quả Hoàng Kim để tăng thực lực lên mấy phần cũng là không tệ.
Đối với việc này, Hàn Như Liệt không có cự tuyệt, hướng Mộ Chỉ Ly gật đầu sau đó tiến vào bên trong truyền thừa giới chỉ, hắn hiểu suy nghĩ của Ly nhi.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly một lần nữa tiến vào Thiên Sát Cổ Giới, đúng như dự đoán nhìn thấy vốn là cửa chính đóng chặt lúc này đã mở ra, trên dung nhan tinh xảo trước mặt không khỏi hiện lên nụ cười, bất luận lúc nào nàng đối với luyện đan đều có nhiệt tình rất lớn.
Đan dược của Chủ thế giới cùng đan dược của Phân thế giới có điểm khác biệt không nhỏ, nhu cầu đan dược ở Phân thế giới rất nhiều, đan dược ở chỗ này lại không trọng yếu. Đáng nhắc tới chính là sau khi Tu Luyện Giả đạt đến Trúc Cơ Cảnh thì có thể đủ thông qua tu luyện của mình cô đọng ra đan dược.
Thật ra đây chỉ là một quá trình dự trữ mà thôi, đem thiên lực mình tu luyện được cô đọng lên vì thế ngưng tụ thành đan dược, cao thủ Trúc Cơ Cảnh cô đọng ra đan dược Trúc Cơ Đan, cao thủ Kim Đan Cảnh cô đọng ra chính là Kim Đan, lấy điều này mà suy ra.
Thực lực càng mạnh, chỗ cô đọng ra đan dược thiên lực không thể nghi ngờ càng dày, giá trị càng cao một chút cũng không vô khả hậu phi* (không chê được). Nhưng có rất ít người sẽ thông qua phương thức như thế cô đọng ra đan dược, dù sao đan dược bản thân tu luyện cần có cũng không thiếu.
Trừ một vài người thực lực đã khó tiến thêm, để có đủ vật chất tốt hơn hưởng thụ mà làm như vậy không phải là không được. Đan dược luyện chế ở chỗ Luyện Đan Sư của Chủ thế giới trên thực tế bất quá hai loại thôi, loại thứ nhất chính là trợ giúp đột phá bình cảnh, có đan dược trợ giúp tu luyện, loại đan dược này bất luận lúc nào cũng được hoan nghênh, căn bản không lo nguồn tiêu thụ.
Loại thứ hai chính là có liên quan đến sinh mệnh, có nhiều đan dược kéo dài sinh mệnh, đối với con người mà nói không có gì trân quý hơn sinh mệnh.
Sau khi biết những điều này, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện ra một chút sáng tỏ. Quả thực, ở Chủ trong thế giới chỉ cần vết thương không nguy hiểm đến tánh mạng, thông qua tự mình vận khí thì có thể chữa lành.
Về phần vết thương trí mạng, trái tim vỡ … cho dù có trị liệu* (chữa bệnh) tổn hại sinh mạng muốn sống đoán chừng cũng không có khả năng chữa khỏi, cho nên đan dược chữa thương tương tự thật sự là vô ích.
Tại thời điểm Mộ Chỉ Ly đang suy nghĩ, âm thanh của Xảo Xảo đột nhiên truyền vào trong tai nàng: “Loại thương thế này những người khác không có biện pháp cũng không có nghĩa là ngươi không có biện pháp.”
Nghe vậy, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên một chút kinh ngạc: “A?” Cho đến bây giờ nàng thực sự là rất hiếm khi gặp những người như thế, dù sao tuyệt đại đa số* (phần lớn) những người nàng gặp được đều là đối thủ.
Mộ Chỉ Ly cũng không phải là kẻ ngu dốt, sau khi Xảo Xảo nói ra lời này, tinh tế vừa nghĩ nàng chính là phản ứng lại: “Ý của ngươi là Hồi Phục Chi Lực?” Sự thần kỳ của Hồi Phục Chi Lực nàng hiểu rõ hơn hết, cho dù bản thân mình bị trọng thương cũng có thể trong khoảng thời gian ngắn chữa lành hẳn.
Xảo Xảo khẽ gật đầu: “Khó được thông minh một lần mà! Có hồi phục chi lực cộng thêm một thân y thuật của người, coi như là trái tim vỡ ngươi cũng có thể chữa khỏi. Thời điểm Lão chủ nhân lúc trước nhận được hồi phục chi lực chính là ôm cái ý nghĩ này, lúc nàng bị thương tiến vào bên trong ngâm thì có thể bình phục rất nhanh.
Chẳng qua là ngươi rất cường hãn, trực tiếp đem hồi phục chi lực đều hấp thu vào trong cơ thể, gần như là bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào giúp ngươi khôi phục thân thể a.” Nói tới đây, Xảo Xảo im lặng.
Mộ Chỉ Ly giờ mới hiểu được tại sao ở trong Thiên Sát Cổ giới lại thấy được hắc trì kia, hóa ra là sự việc như vậy, cách làm của mình so với sư phụ đúng là hơi hiếm thấy một chút.
“Nói như thế, người sắp ૮ɦếƭ ta cũng có thể chữa khỏi? Chỉ cần có bản lĩnh này ta không lo không có tiền a.” Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên nụ cười sáng lạn, nàng có thể chữa khỏi cho những người thương thế không lành, tiền này còn không phải là như nước mà đến?
“Dạ dạ dạ, ngài thủ đoạn rất nhiều, chính là hiện tại nghèo kiết xác mà thôi. ” Xảo Xảo xem thường nói.
Nghe thấy lời nói của Xảo Xảo, Mộ Chỉ Ly không khỏi ho nhẹ hai tiếng, ngay sau đó cũng không để ý tới nàng ta nữa, trực tiếp bắt đầu xem phương pháp luyện đan. Tình huống bây giờ của nàng, cũng chỉ bị Xảo Xảo xem thường, nhưng đợi đến thời điểm nàng hầu bao bạc triệu thì có thể mở mày mở mặt.
Trong phòng yên tĩnh trở lại, Cửu Long Chuyển Thiên Lô đã xuất hiện ở trong tay Mộ Chỉ Ly, nàng bây giờ không phải lo dược liệu, dựa vào phương pháp luyện đan mới bắt đầu luyện chế.
So với thời điểm ban đầu mới học luyện đan, lúc này nàng chắc chắn đã thành thạo hơn rất nhiều, những yêu cầu luyện đan trong lòng nàng rất hiểu rõ, chẳng qua là đối với dược liệu mới không hiểu rõ mấy mà thôi.
Hôm nay vừa mới bắt đầu thử, đương nhiên nàng không nỡ dùng dược liệu trân quý, mà bắt đầu luyện từ đơn giản nhất, cho dù lãng phí một chút dược liệu cũng không đến nỗi quá mức đau lòng.
Trên dung nhan thanh lệ* (tươi đẹp) để lộ ra một chút nghiêm túc, một gốc cây dược liệu xuất hiện ở bên cạnh nàng, cùng với thời gian trôi qua, tinh thần Mộ Chỉ Ly từ đầu đến cuối đều đặt trên dược liệu, chưa hề buông lỏng nửa phần.
Thời gian giống như dừng lại, biến hóa duy nhất chính là giảm bớt một gốc cây dược liệu, dưới lực khống chế rất nhỏ Mộ Chỉ Ly đem dược liệu cô đọng ra tinh hoa, chỉ là thay đổi rất nhỏ trên phương thức luyện đan vẫn làm cho nàng có chút không quen.
“Phốc”
Một âm thanh không hài hòa vang lên, chợt tản ra mùi dược liệu bị thiêu* (đốt) cháy khét.
Mở lò luyện đan ra, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy dược liệu một mảnh đen kịt bên trong, bất đắc dĩ lắc đầu, một nồi dược liệu cứ như vậy bỏ đi. . . . . .
Song, tâm tình của nàng không bởi vì một lần thất bại mà xuất hiện chút gợn sóng nào, bàn tay trắng nõn nhấc lên một loạt dược liệu lần thứ hai theo quy luật thả vào, mà nàng cũng là bắt luyện chế lần nữa.
Thời điểm luyện chế đan dược tinh thần lực hao tổn rất lớn, cho nên sau một thời gian ngắn luyện chế đan dược Mộ Chỉ Ly nhất định phải bắt đầu tu luyện khôi phục tinh thần lực. Sau mỗi lần tinh thần lực hao tổn tới cực điểm nàng liền bắt đầu tu luyện, mà sau khi tinh thần lực khôi phục nàng lại tiếp tục bắt đầu luyện chế đan dược.
Tu luyện cùng với luyện đan chẳng phân ngày đêm như thế, tinh thần lực một lần mất đi lại một lần khôi phục, Mộ Chỉ Ly phát hiện tinh thần lực của bản thân duới tình huống như thế lại bắt đầu tăng nhanh, cũng thật là nhất cử lưỡng tiện.
Tại thời điểm Mộ Chỉ Ly luyện chế đan dược, Hàn Như Liệt cũng bắt đầu học tập chế giáp, sau khi nuốt quả hoàng kim thực lực của hắn cũng đột phá, tăng lên tròn một cấp, đạt đến Linh Tịch Cảnh hậu kỳ.
Thực lực của Lương Tĩnh Viên cũng chỉ là Linh Tịch Cảnh hậu kỳ mà thôi, không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt thực lực của mình cùng hắn đã ngang nhau rồi, cái gọi là danh hiệu cao thủ đệ nhất đối với hắn cũng không có chút kinh sợ gì, nghĩ đến đây Hàn Như Liệt cũng là có chút cảm khái.
So với sự thong dong* (ung dung) của Mộ Chỉ Ly khi luyện đan, Hàn Như Liệt không thể nghi ngờ có khó khăn hơn. Hắn vừa mới học tập chế giáp, cho dù có lão sư chỉ dạy, hắn muốn học được cũng không phải là dễ dàng như vậy. Cũng may hắn không cần phân rõ dược liệu, bằng không không có tám năm mười năm sợ rằng không thể thành công.
Lần này ở trong truyền thừa chi địa bọn họ chém Gi*t số lượng yêu thú cũng không ít, mà một chút da lông tốt…hắn cũng là đem thu vào, dù sao không gian trong truyền thừa giới chỉ lớn như vậy, căn bản không lo lắng không cho vào hết được.
Trên thực tế Chế Giáp Sư hao phí tinh thần lực lớn hơn cho với Luyện Đan Sư, muốn khắc chữ huyền ảo và phức tạp trên một bì giáp tuyệt đối là chuyện vô cùng khó khắn, hạ 乃út cần phải khống chế lực đạo rất cẩn thận, chỉ cần xảy ra một sai sót nhỏ thôi thì cái tấm da giáp này sẽ bị phá hủy.
Mà Hàn Như Liệt ở nơi này chế giáp cũng chịu nhiều đau khổ, thời điểm khắc chữ trên đồ vật không để ý cẩn thận thì đã xuất hiện sai sót, và thời điểm đem thiên lực dung nhập vào trong đó lại thay đổi thường xuyên lúc nhiều lúc thiếu, trong đó cái “mức độ” này yêu cầu bản thân hắn phải tinh tế nắm bắt.
Và muốn khống chế tốt điểm này ngoại trừ không ngừng luyện tập ra cũng không có biện pháp khác, hắn chỉ có thể luyện tập không ngừng, trên mặt đất những áo giáp thất bại kia đã xếp thành đống nhỏ, mà áo giáp thành công nhưng là một cái cũng không có.
Điểm này ngay cả chính hắn cũng xấu hổ không dứt, trước đây hắn học cái gì biết cái đó cuối cùng cũng gặp vấn đề nan giải lớn, nhưng điều này lại khơi dậy lòng hiếu thắng của hắn, càng thêm khắc khổ. . . . . .
Đông Phương gia hết thảy vẫn như trước kia, sự việc truyền thừa chi địa đã dần dần lắng đọng xuống, so với dĩ vãng náo nhiệt, hôm nay cũng quạnh quẽ* (vắng vẻ) không ít. Tuyệt đại đa số đệ tử đều ở trong phòng của mình tiến hành bế quan tu luyện.
Chuyện tư cách chiến sắp tiến hành mọi người đều hiểu rõ, đây chính là cuộc chiến năm năm một lần được mọi người quan tâm nhất, tứ đại thế lực lần này đến cuối cùng ai có thể vượt lên đứng thứ nhất?
Tư cách chiến lần trước Đông Phương gia đứng đầu, có Đông Phương Hào và Đông Phương Cường hai gã cường giả tồn tại lúc này mới giành thắng lợi, hiện tại Đông Phương Cường đã ngã xuống* (૮ɦếƭ), nhưng lại xuất hiện hai người Đông Phương Liệt, cho nên tư cách chiến lần này khiến mọi người mong đợi vô cùng.
Những đệ tử được lựa chọn tham gia tư cách chiến đều hi vọng lúc này trong một thời gian ngắn ngủi có thể nhanh chóng tăng lên một chút thực lực, hiện tại thêm một phần thực lực có nghĩa là khả năng chiến thắng của bọn họ tăng thêm một phần.
Những đệ tử khác mặc dù không thể đạt được tư cách, nhưng cũng bị bầu không khí này ảnh hưởng càng cố gắng hơn, mong đợi thời điểm tư cách chiến tiếp theo bọn họ có thể đứng ở trên đài đấu võ.
Đối với Tu Luyện Giả mà nói, thời gian năm năm chỉ là trong chớp mắt mà thôi. Chân chính khẩn trương* (thực sự căng thẳng) chính là người đứng đầu tứ đại thế lực, không có ai so với bọn họ hiểu rõ ý nghĩa kết quả lần này là gì. . . . . .
Mộ Chỉ Ly cũng không biết mình rốt cuộc phá hủy* (làm hỏng) bao nhiêu nồi dược liệu, hiện tại trong lò đan truyền ra một hồi mùi thuốc thấm vào ruột gan, trên khuôn mặt nàng lộ ra một nụ cười mừng rỡ.
“Vẫn ngửi mùi cháy khét kia, bỗng nhiên ngửi thấy mùi này trái lại ta có chút không quen. . . . . .” Sau khi Xảo Xảo ngửi mùi này không khỏi lên tiếng nói.
Vốn là có chút vui vẻ, sau khi Mộ Chỉ Ly nghe thấy những lời này đầu đầy hắc tuyến, bị Xảo Xảo đả kích như vậy năng lực chống trả của nàng ngược lại tăng lên không ít, ngay lập tức kích động kia cũng là tiêu tán vài phần, lại lần nữa bắt đầu luyện chế lò đan dược thứ hai.
Xảo Xảo ngoài miệng nói như vậy, trong lòng cũng là thầm kinh ngạc, chủ nhân trên thiên phú luyện đan thực sự tiến bộ không ít. Số lần thất bại này coi như rất nhiều, trên thực tế cái đó cùng các Dược Sư khác so sánh đã tốt hơn nhiều lắm.
Ai cũng biết Dược Sư đẳng cấp càng cao số lượng càng ít, xác xuất đan dược luyện chế thành công cũng càng thấp, đổi lại những Dược Sư khác mà nói…, số lần thất bại đoán chừng nhiều hơn gấp đôi, nhưng nếu nàng không nói đả kích như thế, thì chủ nhân sao có thể dốc hết sức như vậy?
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc một lần nữa bắt đầu luyện chế đan dược của Mộ Chỉ Ly, Xảo Xảo không khỏi cười thầm, không ngờ mình thông minh a. . . . . .
Từ lúc luyện chế thành công lần thứ nhất, trong lòng Mộ Chỉ Li đối với việc luyện chế đan dược nhiều hơn một phần hiểu biết, tỷ lệ thành công rõ ràng tăng lên rất nhiều, mặc dù là thất bại không thể tránh khỏi, nhưng như vậy đã là không tồi rồi.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly ra khỏi Thiên Sát Cổ Giới, Hàn Như Liệt vẫn chưa đi ra, nàng biết khó khăn của chế giáp so với luyện đan nhiều hơn, nói vậy Liệt mất nhiều thời gian hơn.
Trên thực tế, thời điểm cách buổi đấu giá bắt đầu cũng chỉ có ba ngày mà thôi, bây giờ nàng càng cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh.
Hôm sau.
Thời điểm Mộ Chỉ Ly ở trên giường nghỉ ngơi, đột nhiên phát hiện sự thay đổi ở bên cạnh, không khỏi xoay đầu lại, chỉ chớp mắt liền nhìn thấy Hàn Như Liệt xuất hiện ở bên cạnh mình.
Trên khuôn mặt tinh sảo nở nụ cười ôn nhu, trêu chọc nói: “Chế Giáp Sư, chế giáp như thế nào rồi?”
Nghe thấy lời nói của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt liền bất đắc dĩ đứng lên: “Chẳng ra sao cả, có điều là chí ít có thể chế tạo ra áo giáp, chẳng qua là cấp bậc không cao mà thôi.” Hắn không ngừng cố gắng nhiều như vậy, cuối cùng cũng chế tạo thành công áo giáp.
Hắn tin tưởng chỉ cần tiếp tục cố gắng thêm, trở thành Chế Giáp Sư hạng nhất hẳn là khó khăn không lớn. Hiện tại hắn nhận thấy tu luyện rất là quan trọng, nhưng chức vụ phó nghiệp cũng là rất quan trọng.
Ảnh hưởng của một Chế Giáp Sư giỏi cũng không kém gì thực lực của một cường giả đứng đầu, về điểm này Chế Giáp Sư có tiền đồ phát triển rất lớn.
Ngón tay trắng xanh xoa nhẹ chân mày đang nhíu lại kia của Hàn Như Liệt, sau khi vuốt nhẹ, Mộ Chỉ Ly lúc này mới cười nói: “Trong Chủ thế giới tồn tại của Chế Giáp Sư vô cùng hiếm có ah, tướng công của ta thật đúng là khó lường nhé.”
Có thể ở trong thời gian một tháng chế tạo ra áo giáp, thành tích này đã rất tuyệt vời rồi, đổi lại một Chế Giáp Sư bình thường phải học tập bao nhiêu năm mới có thể thành công, nhưng bọn họ có lão sư tốt như vậy cũng không phải là những người khác có thể so sánh .
Nghe vậy, trên mặt Hàn Như Liệt giương lên vẻ nụ cười, bởi vì những lời nói này của Mộ Chỉ Ly mà tâm tình hắn tốt hơn nhiều.
“Liên tiếp nhiều ngày như vậy chưa từng nghỉ ngơi qua, chúng ta đi ra ngoài dạo một chút đi.” Hàn Như Liệt đề nghị, bởi vì tinh thần lực hao tổn rất nhiều, cho nên so sánh với ngày thường tu luyện mấy tháng cũng tỏ ra khổ cực* (mệt mỏi) hơn một chút.
“Tốt!” Mộ Chỉ Ly gật đầu đồng ý, dù sao hai ngày nữa chính là thời gian buổi đấu giá bắt đầu, chi bằng nhân cơ hội này thả lỏng* (thư giãn) một chút, sau khi buổi đấu giá kết thúc bọn họ lại phải tiếp tục bế quan, dù sao tư cách chiến mới là quan trọng nhất.
“Lần này ở trong truyền thừa chi địa tích phân cao nhất chính là sư huynh Đông Phương Hào, nghe nói những đệ tử khác ૮ɦếƭ ở trong tay của huynh ấy không ít ah.”
“Vốn là tích phân của Đông Phương Cường cũng không ít, nhưng hiện tại hắn ta đã ૮ɦếƭ rồi, ha ha.”
“Ta làm sao không thấy được tích phân của hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt? Theo lý thuyết tích phân của hai người bọn họ cũng sẽ không ít”
“Không biết, ôi chao, nói không chừng người ta không thèm đâu, tâm tư của bọn họ chúng ta sao có thể đoán trúng.”
Lúc hai người đi tới bỗng nhiên nghe thấy âm thanh đàm luận ở phía trước cách đó không xa truyền đến, lúc này mới nhớ tới tích phân của bọn họ vẫn chưa đổi. . . . .