Mộ Chỉ Ly đánh giá hoàn cảnh xung quanh một lúc, tầm mắt vẫn luôn nhìn vào hồ nước màu đen kia, nàng có thể cảm nhận được trong đó ẩn chứa năng lượng mênh ௱ôЛƓ. Mặc dù bây giờ nàng không biết đến tột cùng đó là năng lương gì, nhưng nàng có thể xác định hồ nước màu đen này tuyệt đối là bảo bối!
Đối mặt với hấp dẫn cực lớn trước mắt như thế này nhưng Mộ Chỉ Ly cũng không quên hoàn cảnh lúc này, ngay lập tức cố nhớ rõ ràng vị trí của hồ nước màu đen rồi rời khỏi Thiên Sát Cổ Giới.
Hôm nay phải lĩnh hội được tất cả Đại Địa Chi Hồn (linh hồn của đất) mới là chuyện quan trọng nhất, về phần hồ nước màu đen kia đợi sau khi trao đổi giữa bốn điện kết thúc, nhất định nàng sẽ quay lại để tìm hiểu đây rốt cục là gì. Tìm thấy nguồn gốc của năng lượng màu đen rồi, nghi ngờ vẫn quanh quẩn trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng tan biến.
Sau khi linh thức rời khỏi Thiên Sát Cổ Giới, Mộ Chỉ Ly lại tách một luồng linh thức ra một lần nữa, để nó nhích tới gần Đại Địa Chi Hồn. Không thể nghi ngờ là tình huống này giống như thời điểm nàng lĩnh ngộ Phượng Vũ Cửu Thiên, nếu nàng đoán không nhầm thì Đại Địa Chi Hồn sẽ không bài xích khi linh thức của nàng tới gần mới đúng.
Một luồng linh thức rất nhỏ nhưng cực kỳ chân thật dưới sự khống chế của Mộ Chỉ Ly đang nhích tới gần Đại Địa Chi Hồn, năng lượng bao quanh Đại Địa Chi Hồn lúc trước dường như ngay lập tức đã biến mất triệt để, để linh thức dễ dàng tiến vào bên trong Đại Địa Chi Hồn.
Thần kinh của Mộ Chỉ Ly vốn đang căng thẳng vào giờ khắc này cũng trầm tĩnh lại, vấn đề khó khăn nhất lúc này đã được giải quyết, vấn đề kế tiếp có vẻ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đúng như nàng suy đoán, năng lượng màu đen xuất hiện khiến cho sự phản kháng của Đại Địa Chi Hồn biến mất, nàng không biết đó là một loại năng lượng khiến cho Đại Địa Chi Hồn tin phục hay là một loại năng lượng có thể hoàn toàn áp chế được Đại Địa Chi Hồn, chẳng qua là bất luận là nguyên nhân gì thì nó cũng giúp nàng một đại ân!
Dần dần, người trong phòng càng ngày càng ít, lúc đầu có mười người ngồi xung quanh nhưng đến cuối cùng chỉ còn có một người Mộ Chỉ Ly, bất quá tất cả chuyện này Mộ Chỉ Ly cũng không hay biết gì, hôm nay điều nàng phải đối mặt là đủ mọi loại khảo nghiệm của Đại Địa Chi Hồn.
Tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang.
Trong khi Mộ Chỉ Ly đang tìm hiểu Đại Địa Chi Hồn, lúc này Mộ Dật Thần đang phải đối mặt với một tình cảnh khác.
Tại nghị sự đường của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, tuy nói kiến trúc bên trong tộc không tính là nhiều, nhưng nghị sự đường là kiến trúc nổi bật nhất trong tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang.
Có thể tiến vào nghị sự đường đều là trưởng lão của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, không thể nghi ngờ toàn bộ những trưởng lão này đều có thể biến thành người, nếu là người bình thường không biết, sợ là sẽ cho đây là một gia tộc vô cùng cường đại của loài người.
Hai người Mộ Dật Thần và A Vũ lúc này đang đứng dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, xung quanh phần lớn tầm mắt của các trưởng lão đều rơi vào trên người Mộ Dật Thần. Lúc trước khi đang tĩnh tu thì bọn họ nghe được tin tức này, cả đám đều thiếu chút nữa bị dọa đến hồn vía lên mây, không dám có chút chậm trễ nào, lập tức chạy đến nghị sự đường.
Chuyện này nếu là từ trong miệng của người bình thường truyền ra thì bọn họ căn bản sẽ không tin tưởng, nhưng nói những lời này lại là Đại trưởng lão A Thiên, chuyện này không tin cũng không được.
A Thiên nhìn chư vị trưởng lão đều đã đến đông đủ bèn lên tiếng nói: “Vị này chính là Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương khác mà ta đã nói cùng với mọi người” Trong giọng nói không tự chủ mang theo một chút run sợ, dù sao những lời nói như thế này nghe vào trong tai mọi người thì cũng không phải là rung động bình thường thôi đâu.
Quả nhiên, sắc mặt của mọi người biến hóa vài phần. Trong lúc nhất thời, ai cũng không lên tiếng nói chuyện, hiển nhiên bọn họ có thể cảm nhận được uy áp trong huyết mạch từ trên người Mộ Dật Thần, ngoại trừ cảm nhận được từ trên người Thiên Lang Vương thì những người khác không thể tạo được uy áp cho bọn hắn như vậy được.
Trong lúc nhất thời, mọi người hai mặt nhìn nhau.
Ai cũng không biết chuyện này rốt cục nên xử lý như thế nào, địa vị của Thiên Lang Vương ở tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang vô cùng cao quý, nhưng tuyệt đối không thể nào tồn tại hai vị Thiên Lang Vương, giữa hai người đó chắc chắn có một kẻ là giả mạo!
Đại đa số trưởng lão đều cho rằng Mộ Dật Thần là Thiên Lang Vương giả, dù sao Thiên Lang Vương đã sống cùng với bọn hắn lâu như vậy mà bọn họ lại không cảm thấy có chút vấn đề nào, mà Mộ Dật Thần đột nhiên xuất hiện, nói không chừng là những Thú tộc khác có ý đồ xấu với tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang của bọn hắn nên sử dụng âm mưu như vậy!
“Ngài chính là A Vũ trưởng lão đã ly khai nhiều năm trước?” Nhị trưởng lão A Địa lên tiếng hỏi, hiện tại thân phận của Mộ Dật Thần quá mức nhạy cảm, cho nên chỉ có thể đem đề tài chuyển tới trên người A Vũ.
A Vũ gật đầu: “Không sai.” Lúc nói chuyện một cổ khí thế từ trên người A Vũ phát tán ra, hắn vốn là trưởng lão ở tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, địa vị không hề thấp. Hôm nay, ở nơi này trước mặt một vài vãn bối hắn đương nhiên càng phải như vậy, thái độ của những người này hắn có thể lý giải, nhưng không thể phủ nhận hắn không thích như vậy.
Nghe được lời thừa nhận của A Vũ, khóe miệng Nhị trưởng lão gợi lên vẻ giễu cợt: “Cả tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang đều biết A Vũ trưởng lão đã rời khỏi tộc nhiều năm, hơn nữa cũng không có một chút tin tức nào, ngươi cho rằng ngươi nói như vậy thì chúng ta sẽ tin tưởng ngươi hay sao?”
Vừa nói như vậy xong, ở đây có không ít các trưởng lão liền ngẩng đầu lên. Hiện tại, vài trưởng lão đời trước đều đã tiến vào trạng thái thanh tu, rất ít quản đến các chuyện tình trong tộc, rất nhiều trưởng lão còn lại thì đi ra ngoài vân du tứ hải.
Có thể nói ở đây nhiều người như vậy nhưng không có người nào nhận thức được A Vũ, cũng không có một người nào có thể chứng minh vị đứng trước mặt bọn hắn chính là A Vũ trưởng lão! Nói không chừng đối phương chính là biết được điều này nên cố ý tới giả mạo !
“Qua nhiều năm như vậy các vị trưởng lão đều không thể cảm nhận được khí tức sinh tồn của A Vũ trưởng lão, mặc dù cũng không nói thẳng ra, nhưng tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận A Vũ trưởng lão đã đi về cõi tiên, ngươi có bằng chứng gì chứng minh ngươi là A Vũ trưởng lão?” Tam trưởng lão hùng hổ dọa người hỏi.
Ở trong mắt hắn, hai người trước mắt này căn bản là có mục đích đến đây làm phá rối toàn gia tộc, dù sao tại đây trong thời gian ngắn thật sự toàn bộ mọi người gia tộc đã xao động không chịu nổi, loại năng lực này thật đúng là không phải người bình thường có thể làm được. Mà bọn họ càng tỏ ra chân thật, chứng minh bọn họ đã chuẩn bị cho chuyện này rất lâu rồi!
Có ý đồ uy Hi*p người trong gia tộc của bọn họ, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua! Cho dù bọn họ thật sự là tộc nhân của bọn hắn, nhưng chỉ cần có tâm tư muốn mưu hại gia tộc thì tộc nhân sẽ không còn là tộc nhân chân chính của bọn hắn!
Nghe vậy, sắc mặt A Vũ cứng lại, ánh mắt lạnh lùng quét về phía hai người A Địa vàA Huyền, ánh mắt đó chính là sự chấn nhi*p hoàn toàn! Tôn nghiêm của hắn không thể bị làm bẩn đấy, vậy mà bây giờ hai tiểu bối đang hoài nghi thân phận của hắn, đối với hắn mà nói quả thật là vô cùng vũ nhục!
“Ý các ngươi nói là ta là giả mạo hay sao?” Giọng nói A Vũ chậm rãi lạnh xuống, khuôn mặt lạnh lùng khiến cho hô hấp của mọi người ở chỗ này đều cứng lại.
Bọn họ có nhiều người như vậy tự nhiên sẽ không e ngại thực lực của A Vũ, nhưng chính là cái loại uy áp bề trên từ trên người A Vũ khiến cho bọn họ khó mà lý giải được, giống như khi bọn họ đối mặt với các trưởng lão đời trước cũng sẽ có cảm giác như thế, đây là một đặc điểm của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang.
Cảm nhận được điều này, lo lắng trong lòng mọi người không tự chủ yếu đi mấy phần, thậm chí có người tin tưởng vị nam tử tuổi không còn nhỏ trước mặt này thật sự là A Vũ trưởng lão đã rời đi nhiều năm.
A Thiên nhìn tình huống khó có thể khống chế này, đưa một ánh mắt hướng về phía người bên cạnh, người nọ lập tức hiểu được chạy ra khỏi nghị sự đường.
“Trừ phi ngươi có thể chứng minh thân phận của ngươi, nếu không làm sao chúng ta có thể tin tưởng?” Tam trưởng lão mạnh miệng chống đối nói, lúc này sao có thể vì khí thế của đối phương mà lùi bước?
A Vũ hừ lạnh một tiếng, một lệnh bài màu bạc từ trong tay hắn bay về phía A Huyền trưởng lão, A Huyền trước tiên tiếp nhận được lệnh bài màu bạc. Thời điểm hắn nhìn thấy lệnh bài màu bạc này, trong lòng có một loại dự cảm, mở hai tay ra xem xét, vừa nhìn, quả nhiên đúng như hắn dự đoán.
Trên lệnh bài có một hình mặt trăng vô cùng tròn trịa, mà ở phía dưới là một con sói Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhỏ đang nhằm vào mặt trăng, bộ dáng kia giống như muốn nuốt gọn lấy nó.
Đây không phải là lệnh bài trưởng lão của tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang bọn hắn sao? Trong đó có chứa căn nguyên lực lượng của tộc bọn hắn, căn bản không có biện pháp làm giả!
Thấy lệnh bài kia xong, trên mặt A Huyền biến sắc trông khó coi hơn mấy phần. Các trưởng lão xung quanh nhìn thấy sắc mặt của A Huyền thì đã đoán được đại khái sự tình, nguyên một đám nhìn về phía A Vũ trưởng lão cũng thay đổi.
Mộ Dật Thần lẳng lặng đứng nguyên một chỗ, bình tĩnh không gợn sóng , một bộ dáng giống như không hề bị ảnh hưởng bởi không khí xung quanh, tựa hồ tất cả mọi việc xung quanh đều không liên quan đến hắn. Ánh mắt của hắn sắc bén và vô cùng kiên định, đối với hắn mà nói những thứ khác hết thảy cũng không trọng yếu, mục đích chuyến đi này của hắn chính là tiến hành thức tỉnh huyết mạch!
Trong lúc A Vũ vàA Huyền đang giằng co, một thanh âm kích động từ cửa truyền tới: “A Vũ, thật sự là A Vũ! Ngươi rốt cục đã trở lại!”
Mọi người rối rít nhìn qua nơi phát ra thanh âm, ánh mắt của Mộ Dật Thần cũng nhìn vào người ở chỗ cửa ra vào. Tuổi của hắn còn lớn hơn mấy phần so với A Vũ, mái tóc có nhiều hoa râm hơn một chút, song lúc này ánh mắt hắn chăm chú nhìn A Vũ, trong mắt là tràn đầy sự kích động.
Có lẽ vị này hẳn là bằng hữu của A Vũ, nếu không cũng sẽ không kích động như thế.
Nhìn thấy người mới đến, trên mặt A Vũ cũng lộ ra thần sắc kích động: “A Đại, đệ đã trở về!”
Trong chớp mắt, A Đại liền xuất hiện trước mặt A Vũ, tinh tế ngắm A Vũ một phen, lúc này mới cười vỗ vỗ vai A Vũ “Đã nhiều năm như vậy đệ rốt cục cũng chịu trở lại rồi! Ca ca biết ngươi vẫn còn sống mà!”
Lúc nói chuyện, khóe mắt A Đại không khỏi hiện lên một ướƭ áƭ, qua nhiều năm như vậy tất cả mọi người đều cho là A Vũ đã ૮ɦếƭ rồi, chỉ riêng hắn không tin, hắn tin chắc đệ đệ tốt của mình, A Vũ nhất định sẽ trở lại!
A Vũ tròng mắt cũng đỏ hoe, trực tiếp ôm lấy A Đại, nói: “Đại ca, sao đệ có thể không trở lại chứ, sao có thể chứ!” Cha mẹ sau khi sinh hắn không lâu thì rời đi nhân thế, chỉ có hắn và ca ca A Đại, hai người sống nương tựa lẫn nhau, cũng may thiên phú hai người đều là bất phàm, cho nên đều được làm trưởng lão.
Đối với hai người bọn hắn mà nói, người quan trọng nhất chính là đối phương. Hắn ở bên ngoài nhiều năm như vậy, tưởng niệm nhất chính là đại ca của mình A Đại, người đại ca mà bất luận chuyện gì cũng đều suy nghĩ cho hắn.
Nhìn thấy một màn này, người ở chỗ này tia hoài nghi trong lòng kia cũng là biến mất hoàn toàn.
Không cần phải nói, vị trước mặt này nhất định là A Vũ trưởng lão không thể nghi ngờ, người khác có thể nhận lầm, nhưng đại ca của hắn A Đại làm sao có thể nhận lầm hắn? Huynh đệ A Đại và A Vũ có quan hệ vô cùng tốt thì mọi người đồng lứa đều biết!
Nhìn thấy xung quanh nhiều người như vậy, A Đại lúc này mới lên tiếng hỏi: “Các ngươi nhiều người như vậy ở chỗ này làm gì?”