“ Phu nhân, thật không cần lo lắng cho Phong tiền bối sao??? ” Quỷ Y nhìn Nhã Tình nghi vấn hỏi.
Kể từ ba ngày trước Phong Thiên mang theo Tiêu Vương cùng ba con Tà thú rời đi, đã không có chút tin tức gì. Tuy Phong Thiên lợi hại, hơn nữa trước khi đi Nhã Tình còn đưa cho lão không ít dược vật phòng thân nhưng mà mọi người vẫn lo lắng như cũ. Con người chứ không phải cỏ cây, đều có tình cảm, ở chung mấy ngày nay, họ đã xem Phong Thiên như người trong nhà. Hơn nữa người này còn là sư phụ của giáo chủ, thì thử hỏi họ không lo sao được.
“ Yên tâm, không thành vấn đề. ” Nhã Tình cười trấn an.
“ Sư phụ của ta không phải người dễ ức Hi*p như thế đâu. Khắp Tam giới người có thể chiếm được tiện nghi của người, ngoài trừ phu nhân của các ngươi ra, không còn người thứ hai đâu. ” Lãnh Thiên ngồi bên cạnh, một bộ vô cùng tự tin lên tiếng.
“ Phải rồi, Thiên, tiếp theo chúng ta có phải hay không nên xử lý tiếp những người còn lại của Nam Cung gia??? ” Nhã Tình quay sang nhìn Lãnh Thiên vẻ mặt hứng thú hỏi.
“ Thế Tình nhi muốn xử trí ai nào??? ” Lãnh Thiên vẻ mặt tràn ngập sủng nịnh hỏi lại.
“ Ta nghe nói nhị thiếu gia Nam Cung Diệc Hàn của Nam Cung gia hẹn Doãn Tề Yên tiểu thư ra gặp mặt, hy vọng có thể giải quyết êm đẹp chuyện hai nhà. Thế huynh nói nếu đột nhiên đang nói chuyện, Nam Cung Diệc Hàn lại thú tính nổi lên, ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ Doãn Tề Yên, bị mọi người chứng kiến thì thế nào???” Nhã Tình vẻ mặt tràn ngập giảo hoạt nói.
“ Nam Cung Diệc Hàn làm người rất cẩn thận, e rằng chuyện này không thể nào. ” Lương Tuấn Văn có chút ngượng ngùng lên tiếng.
“ Nếu hắn bị dược vật không chế đâu??? ” Nhã Tình cười hỏi lại.
“ Nam Cung lão hồ ly rất giảo hoạt. Nếu chúng ta dùng dược vật, e rằng hắn sẽ nhận ra. ” Nhan Thế Thánh lo lắng góp ý.
“ Dược vật bình thường không thể, nhưng có thứ lại có thể. ” Nhã Tình cười thần bí nhìn về phía Quỷ Y nói.
“ Phu nhân, ý của người sẽ không phải là …??? ” Quỷ Y hai mắt sáng rực nhìn Nhã Tình, tựa hồ đã hiểu ra ý của nàng.
“ Ta dạy người cách khống chế cổ lâu như vậy, cũng nên kiểm tra đôi chút a~ ” Nhã Tình vẻ mặt chờ mong nhìn Quỷ Y.
“ Yên tâm phu nhân, ta sẽ không làm người thất vọng đâu. Ta lập tức quay về chuẩn bị ngay. ” Quỷ Y vẻ mặt đầy khẳng định đáp, sau đó nhanh chóng rời đi.
Mọi người nhìn thấy vậy không khỏi lắc đầu cười, Quỷ Y thật không ngờ có đôi lúc cũng trẻ con như thế a. Bất quá họ không biết, chỉ có những vấn đề liên quan đến dược vật, Quỷ Y mới như thế, còn nếu chuyện thường, thì đừng hòng lão để ý đến.
Thiên Chu Thành nổi danh với Tứ Thu lâu, món ngon ở đây nổi danh khắp thiên hạ, rất ít nơi nào có thể so sánh được. Cũng chính vì vậy, cho nên nơi này cũng chỉ có những người giàu có, hoặc hoàng thân quốc thích mới có thể có tư cách tiến vào.
“ Tiểu thư, có cần nô tỳ quay về gọi thêm người đến không??? Để đề phòng người của Nam Cung gia giở trò. ” lúc này bên trong một căn phòng sang trọng tại Tứ Thu lâu, một nữ tử, dịu giọng nhìn nữ tử khác, đang ngồi cạnh hỏi.
“ Không cần, giữa thanh thiên bạch nhật, ta không tin người của Nam Cung gia dám làm gì ta. ” nữ tử vẻ mặt hừ lạnh đáp.
“ Dạ. ” nữ tử vừa khuyên, thấy vậy cũng không nói nhiều, chỉ im lặng đứng một bên.
Không lâu sau, một nam tử từ bên ngoài bước vào, theo sau còn có một thư đồng cùng một hộ vệ. Nam tử vẻ mặt anh tuấn tao nhã, nhìn cứ như thư sinh tay trói gà không chặt. Ai không biết hắn có lẽ thật nghĩ vậy nhưng nếu người rõ về hắn tuyệt sẽ không cho là thế. Vì người này căn bản chính là một kẻ Gi*t người không chút lưu tình, khi ra tay tuyệt đối là dồn đối phương vào tử lộ.
“ Doãn tiểu thư xin thứ tội, tại hạ đã đến trễ. ” nam tử mỉm cười, ôm quyền nhìn Doãn Tề Yên cười nói.
“ Nam Cung Diệc Hàn, có gì nói mau. Bổn tiểu thư không có thời gian cùng người của Nam Cung gia các ngươi diễn trò. ” Doãn Tề Yên vì chuyện lần trước nên đối với người của Nam Cung gia mà nói là nàng đã hoàn toàn mất đi hảo cảm, có thể nói là chán ghét đến cực độ, thậm chí không muốn nhìn thấy họ bất kỳ giây phút nào. Nếu không phải tò mò người của Nam Cung gia sẽ còn giở trò gì nữa thì hôm nay nàng đã không bỏ thời gian mà đến nơi này.
“ Doãn tiểu thư đã nói vậy, tại hạ cũng không nhiều lời. Lần này tại hạ đến đây chính là hy vọng Doãn tiểu thư đại lượng hải hà, bỏ qua cho Đại ca của tại hạ, đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng đến mối giao hảo giữa hai nhà. ” Nam Cung Diệc Hàn mỉm cười nói thẳng.
Nhưng trong lòng lại khinh bỉ không thôi ‘ Hừ, nếu không phải tên vô dụng Nam Cung Diệc Vân đó gây họa thì hôm nay ta đã không đến đây để cho nữ nhân này nặng nhẹ. Nếu không phải lão già kia ép ta đến, ta mới không cần đến nơi quỷ quái này. Nam Cung Diệc Vân, tất cả cũng chỉ vì tên vô dụng như ngươi mà ta phải nhún nhường thế này. Món nợ này, rồi sẽ có ngày ta tìm người tính sổ.’
“ Hừ!!! Bỏ qua??? Nam Cung gia các người làm Doãn gia nhà ta mất hết mặt mũi, chỉ một câu của ngươi mà muốn Doãn gia bỏ qua sao??? Đừng có mơ!!! ” Doãn Tề Yên hừ lạnh nói.
“ Doãn tiểu thư, cần chi phải như vậy. Gia phụ đã nói, chỉ cần không làm tổn thương đến hòa khí hai nhà, gia phụ sẽ đích thân đem Đại ca trói đưa đến Doãn gia đích thân tạ tội với Doãn tiểu thư cùng Doãn tướng quân. Hy vọng Doãn tiểu thư nể tình mà bỏ qua cho. Dù sao chuyện này nếu làm lớn thì e rằng hai nhà chúng ta đều không có lợi. ” Nam Cung Diệc Hàn vẫn không từ bỏ, ngữ khí vẫn cứ ôn nhuận, vẻ mặt cũng tươi cười như lúc ban đầu.
Bất quá không được bao lâu, nụ cười đó đột nhiên biến mất, Nam Cung Diệc Hàn đột nhiên cảm thấy cơ thể mình đang dần nóng lên. Hơn nữa trong đầu dường như có thứ gì đó đang hối thúc hắn nhưng hắn không biết đó là gì, đầu của hắn càng ngày càng đau. Hắn giờ đây không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào xung quanh nữa.
“ Nam Cung Diệc Hàn, ngươi đang giờ trò gì đó??? ” Doãn Tề Yên cũng nhìn ra Nam Cung Diệc Hàn không ổn, nên lên tiếng hỏi.
“ Nam Cung Diệc Hàn, ngươi không sao chứ ??? ” bất quá Nam Cung Diệc Hàn vẫn không trả lời, vẫn ôm đầu tỏ vẻ đau đớn vô cùng. Doãn Tề Yên thấy vậy nhíu mày, tiến lại gần xem xét.
Nào ngờ nàng vừa chạm vào Nam Cung Diệc Hàn thì đã bị hắn mạnh tay kéo vào trong lòng. Nam Cung Diệc Hàn giờ đây hai mắt đỏ ngầu, hoàn toàn mất đi bình tĩnh. Hắn chỉ biết trong đầu hắn luôn có một âm thanh không ngừng nói với hắn, chạm vào Doãn Tề Yên.
Hắn không thể khống chế, nên đành làm theo. Nam Cung Diệc Hàn động tác không ngừng di chuyển trên người Doãn Tề Yên. Điều này khiến cho Doãn Tề Yên tức giận không thôi. Nhưng mà nàng hiện tại bị Nam Cung Diệc Hàn giữ chặt, còn môi thì bị hắn dùng tay che lấy khiến cho nàng không thể kêu cứu. Doãn Tề Yên đột nhiên cảm thấy sợ hãi cùng uất ức vô cùng, nước mắt từ khóe mắt nàng rơi xuống không ngừng. Giờ đây nàng thật sự sợ hãi, hôm nay nàng sẽ bị tên cầm thú trước mặt này hủy đi sự trong sạch của mình.