Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng - Chương 321

Tác giả: Diệp Ức Lạc

Trong lương đình một toà biệt viện của Đỉnh khí các, hai nam tử khí thế bất phàm ngồi đối diện nhau.
“Thập Thất đệ, sao đệ lại tới đây?” Lăng Trầm hỏi.
Lăng Xuyên thản nhiên cười cười, “Đệ đi ngao du một chút, thấy Trung Châu gần đây, thật đúng là gió nổi mây phun. Nghe nói, hiện tại Bạch gia đang rất nổi danh.”
Lăng Trầm gật gật đầu, vô cùng cảm thán nói: “Đúng vậy! Gần đây Bạch gia đích xác là đã vượt qua được đại vận.” Nhưng mà, mọi việc có lợi có hại, Bạch gia ᴆụng phải Mệnh tộc, cũng không rõ là phúc hay họa.
Lăng Trầm là quản sự của Lăng gia tại Bạch gia, thực lực cấp bậc võ tôn, là đường huynh của Lăng Xuyên.
“Thập Thất đệ, ngươi vẫn còn tìm kiếm song nhi bên trong bí cảnh năm đó sao?” Lăng Trầm hỏi.
Lăng Xuyên thản nhiên gật gật đầu, “Đúng vậy!”
“Kỳ thật, đã nhiều năm như vậy, nếu có thể tìm được thì đã sớm tìm thấy rồi.” Lăng Trầm chần chờ một chút, cẩn thận nói: “Thập Thất đệ, có thể lúc ấy, đệ chỉ là nằm mơ mà thôi…”
Lăng Xuyên ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Lăng Trầm: “Huynh nói đệ chỉ là đang nằm mơ thôi sao? Huynh nghĩ rằng đệ còn không phân biệt được giữa hư và thực ư?”
Lăng Trầm mỉm cười xấu hổ, “Không phải.”
Năm đó, Lăng Xuyên nói hắn không cẩn thận đã cường bạo một song nhi bên trong bí cảnh, muốn chịu trách nhiệm với người ta, nhưng mà hắn thậm chí còn không biết người nọ tên gọi là gì, dung mạo cũng không nhớ rõ.
Lăng Xuyên kiên trì, một người trưởng bối coi trọng Lăng Xuyên đã giúp hắn tra danh sách những người có trong bí cảnh năm đó, vậy mà lại phát hiện song nhi kia hoàn toàn không tồn tại.
Trong tộc sớm đã đồn đại rằng Lăng Xuyên gặp mộng xuân, nhưng mà Lăng Xuyên vẫn cứ cố chấp cho rằng đó đều là thực, mọi người trong tộc mặc dù vẫn hoài nghi trong lòng nhưng đều không nói ra trước mặt hắn.
“Đã nhiều năm như vậy, đệ vẫn không buông bỏ được sao?” Lăng Trầm hỏi.
Lăng Xuyên lạnh lùng nhìn Lăng Trầm, sắc mặt không tốt nói: “Huynh là đang muốn đệ phải quên đi ư?”
Lăng Trầm xấu hổ cười, cắn chặt răng, nói: “Nếu như đệ không buông bỏ được, vậy thì trước tiên cứ nạp thi*p đi đã. Thập Bát đệ đã có đến hơn mười người nhi tử, đến bây giờ đệ vẫn còn lẻ loi một bóng, đệ không thấy hâm mộ sao?”
Lăng Trầm nhìn sắc mặt Lăng Xuyên bỗng chốc tối lại, trong lòng bất lực kêu rên.
Trời ạ! Trưởng bối trong tộc sao lại chỉ định hắn đi khuyên nhủ Lăng Xuyên? Lăng Xuyên mà tức giận, làm sao hắn cản cho nổi?!
Lăng Xuyên lạnh lùng nhìn Lăng Trầm, bỗng nhiên cười cười, nói: “Thập Bát đệ có mười người nhi tử thì sao chứ, cũng không nhất định là sẽ có cháu.”
Lăng Trầm nhìn thấy sắc mặt Lăng Xuyên đột ngột chuyển biến, thầm thở phào một hơi. Thập Thất đệ, đệ cũng thật biết nói giỡn. “Đệ tưởng đệ chính là Bạch Thần Tinh sao? Người ta là có một người nhi tử, một tên song tế a…”
Lăng Xuyên híp mắt, hừ lạnh một tiếng, “Bạch Thần Tinh thì là cái gì? Không phải chỉ có nhiều hơn một người nhi tử và một cái song tế thôi sao?”
Chờ hắn đưa Khúc Khôn trở về, Bạch Thần Tinh sẽ phải tất cung tất kính gọi hắn một tiếng nhạc phụ!
“Thập Thất đệ, nghe nói đệ ở trong điếm của Lăng gia bị một song nhi hạ mặt mũi?” Lăng Trầm chuyển đề tài, hỏi.
Nhớ tới Khúc Khôn, Lăng Xuyên mỉm cười nói: “Đệ trình độ còn quá kém, không thể lọt vào mắt của người ta.”
“Hắn là nhạc phụ của Bạch Thần Tinh đến từ nước ngoài, kiến thức không nhiều lắm, đại khái là Bạch Thần Tinh nhượng hắn, làm hắn cái gì cũng dám nói, thật là không biết sợ!” Lăng Trầm lắc lắc đầu, vô cùng bất đắc dĩ.
“Thất ca, huynh không phải là có thành kiến rất lớn đối với Khúc Khôn chứ?” Lăng Xuyên nắm chén rượu trong tay, buông mí mắt hỏi.
Lăng Trầm trong lòng phát lạnh, chẳng biết tại sao, thanh âm của Lăng Xuyên rất bình thản, nhưng mà Lăng Trầm lại cảm thấy một cỗ lạnh như băng không nói lên lời.
Lăng Trầm xấu hổ cười, “Ta chỉ thay Thập Thất đệ bất bình mà thôi.”
Lăng Xuyên chính là võ thánh, luyện khí sư cửu cấp! Tuy rằng đối với bên ngoài nói là võ tôn cửu tinh, trình độ bát cấp cao cấp, nhưng đó cũng đã đạt đến trình độ cao nhất Trung Châu!
Lăng Xuyên nếu như phát ngôn bừa bãi, vi này định chế pháp khí, những võ tôn cường giả kia nhất định sẽ chen chúc mà đến. Khúc Khôn chính là ngại Lăng Xuyên luyện khí trình độ không đủ, thực lực của Khúc Khôn không cường, nhưng mà khẩu khí lại rất lớn.
Lăng Xuyên cười cười: “Cũng không có gì, trình độ luyện khí của đệ xác thực còn kém cỏi, để đệ về nghiên cứu thêm.”
Lăng Trầm nhìn Lăng Xuyên, suy tư một chút, nghiêm túc nói: “Thập Thất đệ, tuy nói bởi vì Mộ Thần, Bạch gia hiện tại chạm tay có thể bỏng. Nhưng mà lấy nội tình của Lăng gia chúng ta, chúng ta cũng không cần chỉ vì một cái bát cấp cấp thấp luyện dược sư, người có địa vị cao lại đầu hàng nhân nhượng trước người có địa vị thấp mà đi lấy lòng Bạch gia, lấy lòng một cái võ tông.”
Lăng Xuyên cười nhạo một tiếng, “Huynh cho là đệ làm như vậy, là để lấy lòng Bạch gia, lấy lòng Mộ Thần?”
Lăng Trầm nhíu mày, tràn đầy khó hiểu nhìn Lăng Xuyên.
Nhìn biểu tình hoang mang của Lăng Trầm, Lăng Xuyên cũng không vì Lăng Trầm giải thích nghi hoặc, “Bạch Thần Tinh và chuyện của Khúc Tâm Dương kia, huynh biết bao nhiêu?”
Lăng Trầm nói: “Ta cũng không biết rõ tình hình cụ thể, ta chỉ biết Bạch Thần Tinh năm đó hiểu lầm Khúc Tâm Dương theo người khác, lưu y ở nước ngoài, sau đó Bạch Diên Tinh tìm đến.”
“Bạch Thần Tinh người này rất mơ hồ, nhi tử đến Trung Châu hơn nửa năm, cư nhiên một chút đều không biết chuyện, chỉ đến khi người Bạch gia đẩy Bạch Diên Tinh vào đường cùng, hắn mới kịp phản ứng rằng đó là con trai ruột của hắn.”
“Lần này Khúc Khôn đến từ nước ngoài tới đây cũng đánh nhau với đám người Bạch gia, Bạch Thần Tinh mới đến giải vây cho hắn.”
“Cũng may Bạch Diên Tinh và Khúc Không có mệnh đủ cường, nếu không…” Lăng Trầm lắc đầu đầy bất đắc dĩ.
Trong mắt Lăng Xuyên hiện lên vài phần lãnh ý, “Bạch Thần Tinh thật ngu xuẩn, đáng lẽ ra phải bị ngu ૮ɦếƭ mới đúng.”
Lăng Xuyên nhận ngọc giản đưa tin của Vấn Tiên Các, nhìn thấy trong ngọc giản có hình ảnh của Khúc Khôn thì lập tức xuất quan.
Lăng Xuyên có điều tra chuyện của Khúc Khôn, nhưng bởi vì quá vội vàng, thành ra điều tra cũng không tường tận.
Lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt của Khúc Khôn, Lăng Xuyên liền xác định là người này, mặc dù hắn không nhớ bộ dáng của Khúc Khôn, nhưng mà vẫn dư dả xác định là người này.
Lăng Trầm: “…”
Sắc mặt của Lăng Trầm vội biến đổi, hắn nhắc nhở: “Thập Thất đệ, Bạch Thần Tinh bên ngoài thì nói là võ tôn cửu tinh, nhưng chỉ sợ bên trong đã là võ thánh, tư chất của hắn không phân cao thấp với đệ.”
Lăng Xuyên gật gật đầu: “Đệ biết, đệ biết hắn là võ thánh, một võ thánh ngu xuẩn.”
Lăng Trầm: “… ”
“Thập Thất đệ, sao đệ lại đột nhiên cảm thấy hứng thú với bí cảnh Đan Điện?” Lăng Trầm hỏi.
Lăng Xuyên thản nhiên nói: “Đan điện tựa hồ có biện pháp luyện chế Cửu Thừa Đỉnh.”
Cửu Thừa Đỉnh là đan lô cửu cấp, có thể gia tăng xác xuất luyện đan thành công.
Đan lô của luyện dược sư luyện nhiều sẽ có hư hại, một cái lò luyện đan tốt, đối với luyện dược sư rất có lợi.
Trung Châu đan dược bát cấp lô hầu hết đều xuất phát từ Lăng gia, cho dù là luyện dược sư bát cấp thì đứng trước mặt Lăng gia cũng sẽ không có gan làm bộ làm tịch.
“Phương pháp luyện chế Cửu Thừa Đỉnh? Đúng là thứ tốt!” Lăng Trầm nhịn không được nói. “Bất quá, vật như vậy cũng chỉ có đến trên tay Thập Thất đệ mới không tính người tài giỏi không được trọng dụng.”
Lăng Xuyên híp mắt, nếu không phải nhận được tin tức từ Vấn Tiên Các, cho dù là phương pháp luyện chế Cửu Thừa Đỉnh thì cũng căn bản không thể nào khơi dậy nổi hứng thú của Lăng Xuyên.
“Quan hệ giữa Bạch gia và đan tháp hình như có chút cứng ngắc?” Lăng Xuyên hỏi.
Lăng Trầm gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Mộ Thần Gi*t năm thiên tài và Trang Du của Mệnh Tộc trong Thiên Cơ Bí Cảnh, cùng Mệnh Tộc kết hạ hận thù, theo lý thuyết, thù hận là do Mộ Thần và Mệnh Tộc hạ xuống, cùng đan tháp không có quan hệ gì, nhưng mà không biết vì sao đan tháp lại nhúng tay.”
Lăng Xuyên híp mắt, cười lạnh một tiếng: “Nếu, đan tháp có tộc nhân Mệnh Tộc thì sao?”
Lăng Trầm ngây ra một lúc, trừng lớn mắt: “Hẳn là không phải đâu?”
Lăng Xuyên lạnh lùng nói: “Không phải? Sao lại không được? Mệnh Tộc mấy trăm năm trước mưu đồ Linh Tháp ở nước ngoài, Mệnh Tộc là một đại gia tộc như vậy, nếu không phải vì mưu đồ ngũ tháp Trung Châu, cần gì phải tốn tinh lực để thu phục ngũ tháp ở nước ngoài.”
“Mệnh Tộc nếu động tâm tư muốn thu phục ngũ tháp Trung Châu, vậy ngũ tháp Trung Châu tại sao lại không có tộc nhân Mệnh Tộc?”
Lăng Trầm ngẩn người, có chút chần chờ hỏi: “Tay của Mệnh Tộc duỗi dài như vậy?”
Lăng Xuyên híp mắt nói: “Hiện nay vẫn chưa rõ ràng lắm, nhưng mà không thể không phòng.”
Lăng Trầm suy tư một chút, nói: “Lúc trước làm khó dễ Mộ Thần là đan tháp tháp chủ Cừu Tranh Vanh, nếu đan tháp tháp chủ là Tộc nhân Mệnh Tộc, như vậy...” Mệnh Tộc cũng thật là đáng sợ.
“Chỉ là suy đoán mà thôi, nói không chừng là đệ nghĩ nhiều. Có lẽ là luyện đan thuật của Mộ Thần rất cao nên đan tháp dĩ nhiên phải dè chừng.” Lăng Xuyên nghĩ nghĩ nói.
“Bí cảnh Đan Điện có năm mảnh địa đồ mảnh nhỏ, hai mảnh ở trong tay đan tháp, đan tháp lần này sẽ cho mười người vào, Bạch gia cho năm người, đan tháp và Mộ Thần bất hòa, song phương có lẽ sẽ tạo ra xung đột.” Lăng Trầm cau mày nói.
Lăng Xuyên cười cười, “Có lẽ vậy.”
“Lăng gia chúng ta không cần tiến vào chuyện của Bạch gia và Mệnh tộc. Thập Thất đệ đến lúc đó có thể sống ૮ɦếƭ mặc bay.” Lăng Trầm nói.
Lăng Xuyên cười cười, Bạch Diên Tinh là huyết mạch của Bạch Thần Tinh, hiện tại còn hoài thai hài tử của Mộ Thần, làm sao có thể không đếm xỉa.
“Ta nghe nói, mẫu phụ của Bạch Diên Tinh – Khúc Tâm Dương – vẫn luôn hôn mê bất tỉnh?” Lăng Xuyên hỏi.
Lăng Trầm gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Bạch Thần Tinh lúc trước tìm kiếm Phản Linh Đan chính là vì Khúc Tâm Dương. Nhưng Bạch Thần Tinh người này cũng đủ kỳ quái. Nghe nói lúc trước hắn vì thỉnh động thái thượng trưởng lão đan tháp, quả thực là không tiếc hết thảy đại giới, không lâu sau đó, đan tháp thái thượng trưởng lão đáp ứng luyện đan cho hắn, hắn lại cự tuyệt.”
Sắc mặt Lăng Trầm ngưng trọng nói: “Hắn đại khái là phát hiện cái gì không ổn đi.”
Lăng Trầm đánh giá Lăng Xuyên, có chút hồ nghi mà nói: “Thập Thất đệ, đệ đối với Khúc Khôn thực cảm thấy hứng thú? Chẳng lẽ đệ xem trọng hắn?”
Lăng Xuyên cười cười, không trực tiếp trả lời Lăng Trầm vấn đề, chỉ là nói: “Bọn họ đều sẽ đi bí cảnh, đệ cũng muốn tìm hiểu một chút.”
Lăng Trầm thở ra một hơi, “Thì ra là thế, thiếu chút nữa là ta nghĩ đệ yêu thích Khúc Khôn rồi, ha ha ha…”
Lăng Xuyên nhìn Lăng Trầm, cười như không cười mà nói: “Thực buồn cười? Khúc Khôn không tốt?”
Lăng Trầm nghĩ nghĩ, nói: “Nghe nói tính cách của hắn rất không tốt, Bạch Thần Tinh lại bị hắn mắng đến cẩu huyết lâm đầu. Người thích Khúc Khôn hơn phân nửa là có chứng thích bị ngược, ha ha ha…”
Lăng Xuyên khoanh tay, lẳng lặng mà nhìn Lăng Trầm.
Lăng Trầm nhìn sắc mặt Lăng Xuyên, nhất thời cười không nổi nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc