Chương 7: Hôn ướcMộ Thần mở cửa, phát hiện trong phòng nhiều thêm một vị khách không mời mà đến.
“Phụ thân.” Mộ Thần cúi đầu, nhẹ giọng gọi một tiếng.
Mộ Viễn Phong đối với Mộ Thần coi như không tồi, nhưng Mộ Thần đối với Mộ Viễn Phong lại luôn kính sợ có thừa, thân cận lại không đủ, thấy Mộ Viễn Phong, liền giống như chuột thấy mèo.
Mộ Viễn Phong quay đầu nhìn Mộ Thần, hỏi: “Nghe nói, con đã điều Tề Tứ đi?”
Mộ Thần gật đầu trả lời: “Vâng ạ!”
“Không phải con luôn rất thích gã sao?” Mộ Viễn Phong hỏi.
Mộ Thần ngẩng đầu, cẩn thận nhìn Mộ Viễn Phong, “Tên Tề Tứ này quá yếu đuối, mỗi lần con đánh nhau với người khác, gã đều đứng một bên nhìn, phụ thân, nếu ngài thích Tề Tứ, con sẽ gọi gã về.”
“Không cần, cái thứ chân ngoài dài hơn chân trong đó, điều đi là tốt.” Mộ Viễn Phong từ chối.
Mộ Thần không biết, Tề Tứ làm những chuyện đó, dấu diếm được Mộ Thần, nhưng lại không dấu diếm được Mộ Viễn Phong.
Mộ Viễn Phong đã sớm bất mãn với Tề Tứ, nhưng mà Mộ Thần lại rất thân cận với Tề Tứ, đối với Mộ Viễn Phong lại rất xa lạ, Mộ Viễn Phong lo lắng tình cảm phụ tử càng ngày càng kém, cũng lo lắng Tề Tứ đi rồi còn có Tề Ngũ, Tề Lục xuất hiện, cho nên mới vẫn luôn không động thủ với Tề Tứ.
Lần này vừa điều Tề Tứ đi, Mộ Viễn Phong liền kêu người đánh gãy chân Tề Tứ.
Mộ Thần gật đầu: “Phụ thân nói đúng.”
Mộ Viễn Phong quay đầu hỏi Mộ Thần: “Nghe nói, con gần đây đang theo đuổi một người tên là Trang Du?”
Mộ Thần xấu hổ cười, “Người theo đuổi Trang Du có rất nhiều, con đã buông tha rồi.”
Mộ Viễn Phong gật đầu đồng ý: “Buông tha cũng tốt, con còn nhỏ, quá trầm mê vào nhi nữ tình trường sẽ không tốt, huống chi, con còn là người đã có hôn ước.”
Đôi mắt Mộ Thần hiện lên một tia ám quang, nguyên văn vị hôn thê của Mộ Thần là một nam nhân, diện mạo xấu xí không chịu được, lần đầu tiên Mộ Thần gặp người ta, thiếu chút nữa đã bị dọa ngất đi.
“Phụ thân, người có hôn ước với con là ai vậy?” Mộ Thần biết còn hỏi.
“Là một song nhi, tên là Diệp Thạch.” Mộ Viễn Phong trả lời.
Mộ Thần híp mắt, trong thế giới này có ba loại người, nam nhân, nữ nhân và song nhi, song nhi cũng là một loại nam nhân, như Trang Du là song nhi.
“Phụ thân, Diệp Thạch là ai vậy? Hôn ước của con và Diệp Thạch từ đâu định ra vậy?” Mộ Thần tò mò hỏi.
Mộ Viễn Phong khoanh tay nói: “Ông nội của Diệp Thạch và ông nội của con là anh em kết nghĩa, các con từ nhỏ đã được định ra hôn ước. Mấy năm nay, ông nội của Diệp Thạch mất, Diệp gia sụp đổ, đã không còn lớn bằng lúc trước nữa.”
Mộ Thần cúi đầu nói: “Như vậy à…” Đúng là Diệp Thạch trong nguyên văn, nếu đã là vị hôn thê của mình, vậy thì phải điều tra thật tốt.
“Phụ thân, ngài có biết tình trạng hiện tại của Diệp Thạch không?” Mộ Thần hỏi.
“Ông nội của Diệp Thạch là Diệp Hách có một đứa con trai tên là Diệp Tầm. Diệp Tầm là một tên bên tai nhuyễn*, có mười mấy thê thi*p, lại sủng thi*p diệt thê. Diệp Thạch mặc dù là con trai trưởng, nhưng sinh mẫu ૮ɦếƭ sớm, tình cảnh ở Diệp gia rất là gian nan, nhưng mà nghe nói tư chất Diệp Thạch không tồi, đã là võ giả hai sao rồi.” Mộ Viễn Phong kể.
*bên tai nhuyễn: này như kiểu bà vợ tối tối nói này nói nọ bên tai rồi đồng ý theo ấy, chả biết edit sao (lòng dạ đàn bà?).
Mộ Thần như có điều suy nghĩ, gật đầu, “Là như vậy à.” Diệp Thạch và Mộ Thần bằng tuổi, Mộ Thần từ nhỏ không thiếu tài nguyên, nhưng mà lại rất lười nhác, đến hiện tại thực lực cũng chỉ là võ đồ bảy sao.
Mộ gia cùng định ra hôn ước với Diệp gia, lúc trước là bởi vì có ý cường cường liên hợp, hiện giờ Diệp Hách đã mất, mà thực lực Diệp Tầm lại không mạnh, sản nghiệp của Diệp gia đã bị đoạt không ít, Diệp Thạch lại còn không được coi trọng, giờ thực lực Diệp gia giảm xuống, địa vị của Diệp Thạch cũng nhanh chóng bị giảm xuống theo.
“Ta nghe nói, đoạn thời gian kế tiếp Diệp Thạch sẽ tới đây, đến lúc đó rồi con lại nhìn thử, nếu như con thật sự không thích thì bỏ cũng được.” Mộ Viễn Phong nói.
Mộ Thần gật đầu, “Vâng.”
Mộ Thần suy nghĩ, Mộ Viễn Phong đúng là một phụ thân biết đau lòng nhi tử, phải biết là, ông nội Mộ Kha rất xem trọng Diệp Thạch, nếu như bỏ hôn sự này, tâm Mộ Kha tất nhiên sẽ tồn tại khúc mắc với Mộ Viễn Phong. Mộ Kha tuy rằng không quản chuyện nhà cửa, nhưng lực ảnh hưởng của ông đối với gia tộc vẫn rất lớn.