"Mấy ngày nữa là đến hôn lễ của em họ con, con có muốn đi cùng mẹ đến nơi tổ chức hôn lễ không?" Chung Hân Ý đã nhận được thiệp mời hôn lễ của nhà em gái, nên hỏi ý con trai mình.
Lại nói đến Chung Hân Ý cũng rất ngạc nhiên, tuy đã sớm biết em gái vừa ý Triệu Tinh Nghiên làm con dâu, nhưng không nghĩ đến hai nhà sẽ tổ chức đám cưới nhanh như vậy.
Aiz, nếu bà cũng có thể tự tay lo liệu hôn lễ cho con trai thì thật tốt.
Tần Thâm chỉ cần biết cô dâu không phải là Mạc Nhiên là được rồi, những cái khác anh không thèm để ý: "Để con giúp mẹ chuẩn bị quà tặng."
Nghe con trai nói vậy, Chung Hân Ý cũng biết nó sẽ không đi: "Được, mẹ sẽ mang một phần tâm ý của con đến."
Đối với hôn lễ của Hạ Thừa Diễn và Triệu Tinh Nghiên, Mạc Nhiên không chú ý nhiều, cô có chuyện quan trọng hơn phải làm.
"Cái gì? Để cho tôi diễn vai Tương Ly?" Một hôm nào đó Mạc Nhiên bị đạo diễn gọi sang một bên, sau đó liền không tin được lỗ tai của mình.
Mạc Nhiên không thể nào nghĩ được, cô chỉ là một diễn viên quần chúng gần như trong suốt ở đoàn phim, tại sao đột nhiên lại có một cơ hội tốt như vậy.
Đạo diễn nghiêm túc gật đầu, làm cho mình không giống như đang nói đùa: "Diễn viên trước kia đóng vai Tương Ly đột nhiên xảy ra sự cố ngã gãy chân, không thể vào đoàn phim, mà tác giả nguyên tác cũng chọn cô, nên cô có đồng ý thử một lần không?"
"Tất nhiên, thù lao của cô chúng tôi sẽ trả cao hơn nhiều so với diễn viên quần chúng."
Lúc nói lời này trong lòng đạo diễn cũng rất bất đắc dĩ, ông không biết đoàn phim này có bị sao không, nếu không phải nữ chính giữa đường bỏ diễn, thì chính là nữ phụ đột nhiên ngã bị thương, hoặc là máy móc bị trục trặc.
Nhưng cũng may mọi chuyện rất nhanh được giải quyết, nên đạo diễn cũng không muốn tự dọa mình, chỉ có thể an ủi đây là chuyện ngoài ý muốn.
Giống như lần này nữ phụ không thể tham gia đóng phim, thì cũng đã tìm được Mạc Nhiên càng nhìn càng thêm thích hợp sao? Tuy không dám nói đến kĩ thuật diễn của cô thế nào, nhưng xem qua cô diễn vai quần chúng mấy hôm nay, đạo diễn thấy cũng có thể đạt tiêu chuẩn tuyển chọn. Hơn nữa đây lại là một cô bé nghiêm túc, học tập nhiều một chút cũng sẽ không kém.
Thù lao cao đã hấp dẫn sự chú ý của Mạc Nhiên.
Mấy hôm nay làm diễn viên quần chúng cô cũng biết đây là một nghề vất vả lại còn ít tiền. Hơn nữa với tình huống trong nhà cô bây giờ, cô tuyệt đối sẽ không từ chối tiền bạc đi theo mình.
Vì vậy suy nghĩ không lâu, Mạc Nhiên liền đồng ý: "Được, tôi sẽ cố gắng diễn tốt vai Tương Ly."
Bởi vì mấy ngày nữa sẽ có phần diễn của Tương Ly, khi về Mạc Nhiên mượn Trương Vũ Hân quyển 《Lâm Lang Truyện》 và kịch bản xem lại một lần, chọn những tình tiết có Tương Ly đọc kĩ mấy lần, muốn nghiền ngẫm cảm xúc của nhân vật này.
Kể cả trong sách hay trong kịch bản Tương Ly đều là một nhân vật có vai diễn ít đến đáng thương, thậm chí ít đến nỗi chỉ xuất hiện ở trong kí ức của nam chính Dận Hiên và trong miệng của người khác.
Cảnh diễn chủ yếu của Tương Ly là trong một đoạn hồi ức của nam chính, đúng ngay đoạn hai người sắp cử hành lễ kết hôn, Tương Ly đột nhiên phản bội đả thương Dận Hiên rồi nhập ma.
Nhưng khi Mạc Nhiên đọc đến đoạn này liền có rất nhiều nghi vấn. Nếu thật sự muốn nhập ma, việc gì Tương Ly phải chọn lúc nhiều người như vậy, đem chính mình lộ ra trước mắt bao nhiêu người. Hoặc là người vốn không hề có quan hệ với Tương Ly là Ma Tôn, vì sao tự nhiên lại xuất hiện ở Huyền Cực tông động tác thân mật mang Tương Ly đi?
Đến sau này tác giả mới giải thích những nghi hoặc của độc giả.
Cái gọi là nhập ma, cũng chỉ là một cuộc giao dịch giữa Tương Ly và Ma Tôn.
Dận Hiên trúng độc nhưng không tự mình phát hiện ra. Đó là độc của tông chủ Huyền Cực tông muốn diệt trừ Dận Hiên. Hắn cố ý sử dụng chất độc - máu hoa bỉ ngạn luyện được ở bí cảnh cao cấp, luyện thành thuốc độc bí mật để ra tay với Dận Hiên.
Bởi vì đây là đồ thuộc về phái cao cấp nhất của ma tu nên Dận Hiên không thể phát hiện. Nhưng với thân thể của Thiên Ma, Tương Ly rất mẫn cảm với vật này, vì vậy nàng mới phát hiện ra Dận Hiên trúng độc.
Nhưng những kiến thức của nàng chỉ thuộc trong phạm vi, nên không có cách nào hóa giải nó, người trúng độc chỉ có thể chờ thời gian qua đi mà ૮ɦếƭ.
Nhưng có một ngày nàng gặp phải Ma Tôn. Người đàn ông kia giống như đặc biệt tới tìm nàng, nói cho nàng người hạ độc là ai, lại còn cả phương pháp giải duy nhất.
Hoa bỉ ngạn, một nghìn năm mới nở, một nghìn năm mới tàn, hoa và lá đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không thể gặp nhau. Cho nên chỉ có một cách duy nhất có thể giải được độc tính của máu hoa bỉ ngạn. Lúc trước khi hoa bị ngạn nở, hoa và lá gần nhau nhất, trùng hợp tông chủ Huyền Cực tông lấy được hoa, mà người ςướק được lá lại là Ma Tôn.
Ma Tôn đã yên mến Tương Ly từ lâu, nên nhân cơ hội này hắn đưa ra điều kiện, hoa lá và phương pháp giải độc hắn có thể cho Tương Ly, chỉ cần nàng trở thành vương hậu của hắn. Hơn nữa Tương Ly không được nói giao dịch giữa hai người bọn họ cho bất kì người nào.
Tương Ly thỏa hiệp, nàng không để ý thanh danh của mình bị ảnh hưởng thế nào sau khi nhập, nàng chỉ để ý một người là Dận Hiên.
Vì thế sau này đã có "Phản bội".
Chỉ là Ma Tôn cũng không biết rõ, máu hoa bỉ ngạn này đã sớm bị cấm trong sách chất độc. Nó còn có một đặc tính lớn nhất, thật ra không tồn tại cái gì gọi là giải độc hoàn toàn, cho dù là sử dụng hoa lá. Đây chỉ là cách lấy mạng đổi mạng mà thôi.
Nói cách khác, nếu không có hoa lá, Dận Hiên tất nhiên sẽ phải ૮ɦếƭ không thể nghi ngờ, dù cho có sử dụng hoa lá, độc tố cũng chỉ yên lặng không một tiếng động mà chuyển lên người người khác.
Mà điều này về sau Ma tôn trong một lần thấy Tương Ly trúng độc mới phát hiện ra. Nhưng khi đó, hắn đã không có cả hai thứ hoa và lá.
Một nghìn năm hoa nở, để giải được độc cũng đã là một nghìn năm sau. Nhưng Tương Ly không thể chịu đựng lâu như vậy.
Ma Tôn đợi đến cuối cùng, vẫn chỉ là người trong lòng tử vong. Mà Dận Hiên lại càng không biết được tình huống này, người yêu hắn vì hắn mà ૮ɦếƭ.
Buông tiểu thuyết trong tay ra, Mạc Nhiên chỉ có thể cảm thán một câu: vận mệnh trêu người.
Tình yêu, quả thật là thứ tra tấn con người nhất trên đời.
*
Lúc Mạc Nhiên thay phục sức (trang phục+ trang sức) của Tương Ly đi ra, lập tức hấp dẫn ánh mắt của một đám nam nữ ở hiện trường. Thợ trang điểm chỉ trang điểm nhẹ cho Mạc Nhiên, nhưng dù không trang điểm diễm lệ thì ánh mắt mọi người vẫn như thể đây là lần đầu tiên nhìn thấy cô gái xinh đẹp tinh xảo này.
Đây chính là Tương Ly trong sách miêu tả, khuôn mặt thần tiên, là con cưng của trời.
Diệp Sở Du càng nhìn càng liên tục gật đầu, trong lòng càng hài lòng với người diễn vai Tương Ly này. Quả nhiên, chỉ có vẻ đẹp này mới xứng đáng là đệ nhất mỹ nhân của Tu Chân giới, là người có thể làm cho tôn sư hai đạo chính - ma đều yêu mến.
Tuy Mạc Nhiên đã làm ở đoàn phim một thời gian, nhưng chân chính diễn một nhân vật quan trọng thì đây là lần đầu tiên. Dù lúc đầu có hơi cẩn thận, nhưng rất nhanh Mạc Nhiên đã điều chỉnh được trạng thái của mình, mang bản thân mình chú tâm nhập vai.
Chuyên tâm đóng phim, Mạc Nhiên không thể tưởng tượng được có một kế hoạch đặc biệt nhằm vào mình đang được hình thành.
Bên trong diễn đàn chính thức của văn học Phi Hoa, một bài viết không có căn cứ xuất hiện, chỉ trong mấy phút ngắn ngủi lập tức dậy lên một làn sóng lớn.
【Đạo Văn】 tác giả mới Chung Ly của 《Hoàng quyền chi hạ》 ăn cắp ý tưởng 《Thiếu nữ xinh đẹp》 của đại thần ngàn thu Mặc Ngữ Lương.
Ở phía dưới tiêu đề bài viết, người nọ tiếp tục viết: 【 hôm nay nhàm chán đi dạo Kim Bảng, đột nhiên nhìn thấy quyển《 hoàng quyền chi hạ 》này. Đọc mấy chương đầu liền phát hiện có chỗ không thích hợp, chi tiết bên trong làm tôi luôn có cảm giác quen thuộc, vì thế tôi mở lại quyển 《Thiếu nữ xinh đẹp》 trước kia đã từng đọc mới phát hiện có nhiều chi tiết tương tự. Đã report, bên dưới là tờ bôi màu so sánh.】
Ngay sau đó, "bác" chủ topic liên tiếp tung ra vài tờ mang theo đủ mọi màu sắc đánh dấu chỗ so sánh, làm cho người xem hoa cả mắt.
【Lầu 3: Ăn dưa ăn dưa, cả hai quyển tôi đều chưa đọc qua, chờ xem lầu dưới giải thích.】
【Lầu 4: ĐM quyển hạng nhất tôi đang theo dõi, phần sau còn chưa xem, có thật không vậy?】
【Lầu 5: Cả hai quyển tôi đều xem qua, cũng chả thấy giống chỗ nào cả, không phải chủ thớt ghen tỵ người ta là một người mới lại đứng đầu Kim Bảng nên cố ý ở đây bóc phốt người ta chứ.】
【Lầu 6: Trang dính màu lung tung rối loạn không muốn xem, làm sao để xem rõ hơn đây?】
......
Bài viết dần dần có nhiều bình luận, đồng thời phía dưới khu bình luận của 《 hoàng quyền chi hạ 》 cũng rơi vào tay giặc.
【Dựa vào ăn cắp ý tưởng mà lên Kim Bảng, là Huyết Man Đầu ăn thịt người sao! Dấu trừ nguyệt thạch tặng cho cô không cần cảm ơn.】
【Chó đạo văn không biết xấu hổ, nguyệt thạch để không cũng vô dụng nên tặng cho cô, hì hì.】
Sau một trận điên cuồng công kích, nhìn số lượng nguyệt thạch của tài khoản giảm mạnh, cuối cùng Ngô Tử cũng thở ra một hơi. Cô ta là fan cuồng của Mặc Ngữ Lương, đã theo dõi vài quyển sách của cô ta nên rất thích. Bây giờ thấy tác giả mình thích bị ăn cắp ý tưởng, nên tức giận muốn ૮ɦếƭ.
Nếu không phải không tìm thấy người tên Chung Ly này trên Weibo, cô ta nhất định sẽ mắng người này đến ૮ɦếƭ luôn ở trên Weibo.
Nhớ tới Weibo, Ngô Tử vội vàng vào tài khoản của mình, tìm được cái weibo Thái Thái vừa đăng, nên tag Mặc Ngữ Lương vào, lại thấy mấy giờ trước đã đăng một cái Weibo.
【Ai, vốn đang định viết bản thảo mới, đột nhiên nhìn thấy người gửi tin nhắn cho tôi nói 《Thiếu Nữ xinh đẹp》 bị ăn cắp ý tưởng. Tôi đi xem quyển nghe nói là "tham khảo" kia, chỉ là một người mới sáng tác cũng không dễ dàng gì, nên yêu quý danh tiếng của mình hơn đi.】
Ở dưới Weibo này đã có không ít người đọc bình luận:【 Có người dám ăn cắp ý tưởng của Thái Thái sao! Dù sao cũng là ăn cắp ý tưởng, Thái Thái không cần nói hộ cho cô ta, trực tiếp tag tác giả kia lên đây đi!】
【Đúng vậy đúng vậy, chó sao chép không biết xấu hổ, chúng tôi sẽ bôi đen giúp cô, bôi đen đến khi cô ta xin lỗi sau đó dừng 乃út thì mới được, chó sao chép thì có tư cách gì dùng tâm huyết của người để thu lợi ích!】
Ngô Tử lướt xuống xem bình luận phía dưới, thấy Thái Thái nhà mình vì người mới kia mà tạm thời dừng 乃út thì càng thêm tức giận điên cuồng, cô ta đã vất vả chờ Thái Thái viết bản thảo mới, kết quả lại xảy ra chuyện xấu này.
【Thái Thái đừng vì một người không liên quan mà tức giận, cầu Thái Thái tiếp tục viết bản thảo, muốn xem truyện mới!】
【Tức ૮ɦếƭ tôi rồi, tôi sẽ tiếp tục bôi đen con chó sao chép kia!】
Lưu lại hai bình luận trên, Ngô Tử lại mở app Phi Hoa bôi đen Chung Ly, nhưng chỉ bôi đen như cũ thì không thể giải tỏa hết tức giận trong lòng cô ta. Có trời mới biết khi cô ta nhìn thấy cái Weibo kia thì có bao nhiêu tức giận, lập tức dựa theo dấu vết "Người mới, Kim Bảng" trên Weibo để lại tìm được chó sao chép.
Nhưng bây giờ bôi đen thôi thì chưa đủ, dựa vào đâu mà chó sao chép còn có thể giả ૮ɦếƭ không trả lời, liên tục dùng lòng dạ độc ác thu lợi nhuận từ đạo văn, làm hại Thái Thái nhà cô ta không có tâm trạng viết truyện mới.
Nghĩ như vậy, động lực của Ngô Tử lập tức bị kích thích, trước kia cô ta đã học qua không ít kĩ năng, hôm nay nhất định cô ta phải tìm ra Weibo của tên kia!
Lúc này Tiền Tịnh Tịnh* đang đọc bình luận trên weibo của mình mà cong cong khóe môi, dễ dàng nhận thấy tâm tình không tệ.
*Tiền Tịnh Tịnh: là tên thật ngoài đời của Mặc Ngữ Lương ( biệt danh fans gọi là Thái Thái).
Trước kia cô ta đã dùng thủ đoạn tương tự để ép một người mới phong 乃út, không nghĩ đến nhanh như vậy phải dùng đến lần thứ hai. Nhưng ai bảo cô ta nghe được ngành điện ảnh bên kia có ý định mua lại bản quyền của 《Hoàng quyền chi hạ》, chuyện này Tiền Tịnh Tịnh không thể nhịn được nữa.
Hừ, chỉ là một người mới thì thành tích có thể tốt hơn cô ta sao. Chỉ cần làm cho thanh danh của Chung Ly kia xấu đi. Như vậy ngành điện ảnh bên kia không thể nào nhìn trúng người này được chứ đừng nói có khả năng uy Hi*p đến cô ta.