"Cậu bây giờ... tại sao lại muốn làm diễn viên quần chúng?" Mạc Nhiên có chút ngoài ý muốn.
Trương Vũ Hân gật đầu: "Đúng vậy, gần đây có một bộ phim siêu hot: 《 Lâm Lang Truyện 》, vốn dĩ là một bộ tiểu thuyết, bây giờ muốn chuyển đổi thành phim truyền hình, chỉ mới xác định nam chính, các diễn viên khác còn chưa thử kính, diễn viên quần chúng cũng đang tìm."
Mạc Nhiên vừa đến đây không lâu, đối với tác phẩm hot ở nơi đây đúng là không thể nào hiểu rõ, thừa dịp Trương Vũ Hân nói chuyện, cô vừa lúc dùng di động tìm kiếm《Lâm Lang Truyện》, quả nhiên phát hiện đã xác định diễn viên nam chính là Lâm Hoài Chi đang hot hiện nay.
Lúc này Mạc Nhiên xem như đã hiểu người như Trương Vũ Hân làm gì có thời gian thoải mái mà lại muốn đi làm diễn viên quần chúng. Thì ra trong phim có thần tượng của cô ấy yêu thích nhiều năm, vì để gặp thần tượng cũng không có gì khó hiểu.
Nhắc tới idol nhà mình, Trương Vũ Hân lập tức liền nhiệt tình lên hẳn, lôi kéo cánh tay Mạc Nhiên nói: "Nhiên Nhiên, nếu không cậu cùng mình đi làm diễn viên quần chúng đi! Mình đề cử cậu là được, hơn nữa diễm viên quần chúng cũng không cần nguồn gốc gì cả, ai cũng có thể làm."
Mạc Nhiên thoáng suy xét một chút, cảm thấy hoàn toàn có thể thực hiện, dù sao bây giờ công việc không yêu cầu bằng cấp cũng không nhiều, tuy diễn viên quần chúng tiền lương không nhiều, nhưng tóm lại vẫn là một cách kiếm chút tiền.
"Mình cũng đến đấy thử một chút, khi nào thì hết hạn?" Mạc Nhiên hỏi.
"Nhất định là càng sớm càng tốt, cậu không biết đâu, cái đoàn phim này mọi người là chen nhau xô đẩy để được làm diễn viên quần chúng đấy, mình cũng nghe tin tức trực tiếp nên lập tức đi báo danh mới qua được."
"Vậy buổi sáng ngày mai đi, cậu ngày mai có rảnh không?" Mạc Nhiên không nghĩ mình sẽ lãng phí cơ hội này, bỏ lỡ lần này muốn tìm cơ hội lần nữa với một người không có bằng cấp là một chuyện vô cùng khó khăn.
Trương Vũ Hân vui vẻ mà đồng ý: " Được, vậy buổi sáng ngày mai tớ đến đón cậu qua đó, đúng rồi, tớ có mua tiểu thuyết 《 Lâm Lang Truyện 》tý đưa cho cậu xem, cậu nhất định phải xem, siêu hay!"
Đây cũng xem như là hai người làm cùng nghề nên Mạc nhiên liền vui vẻ đồng ý.
Uống xong trà sữa, Trương Vũ Hân lại lôi kéo Mạc Nhiên đi trung tâm mua sắm xa hoa để dạo phố, trước kia đó là nơi hai người thường xuyên đến chơi.
Mạc Nhiên cũng hơi kiêng dè, bây giờ cô không có tiền: "Mình bây giờ không đi nổi nơi đó."
Trương Vũ Hân lại không thèm để ý: "Ai da, cậu nhìn trúng món đồ nào mình trực tiếp tặng cho cậu là được, cậu không đi cùng, mình làm sao còn có thể hưởng thụ thú vui được làm mẹ của em bé."
Trước kia Trương Vũ Hân thích nhất là cùng Mạc Nhiên đi ra ngoài dạo phố, bởi vì mỗi lần cô thấy cái váy xinh đẹp nào, Mạc Nhiên đều ngoan ngoãn đi thay cho cô xem. Hơn nữa Mạc Nhiên lớn lên dáng người cũng quá là đẹp đi, quả thực trời sinh là cái móc quầ áo biết đi, mặc cái gì cũng dễ nhìn. Cho nên Trương Vũ Hân giống như coi Mạc Nhiên là một em bé thực thụ, có thể cho cô tùy ý trang điểm, cho Mạc Nhiên mặc các kiểu váy xinh đẹp, đáng yêu cũng là một trong những sở thích lớn của cô.
Mạc Nhiên từ chối cô ấy không được, cuối cùng vẫn bị kéo đi dạo phố hơn một giờ, chẳng qua là lúc đi ra từ một cửa hàng, cô đảo mắt khắp bốn phía nhìn mọi thứ, không phát hiện cái gì kì lạ mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.
"Làm sao vậy?" Trương Vũ Hân tò mò hỏi.
"Cảm thấy giống như có người nào đó đang nhìn chúng ta." Mạc Nhiên đối với ánh mắt của người khác đặc biệt nhạy cảm, lần này cũng không ngoại lệ.
Trương Vũ Hân sau khi nghe xong cũng nhìn quanh bốn phía, không phát hiện cái gì khả nghi liền nói: "Cậu có phải nhìn lầm rồi hay không? Nơi này đều là người đặc biệt, ai sẽ để ý đến chúng ta chứ??? "
Không phát hiện ra đối phương, Mạc Nhiên cũng phải từ bỏ: "Có lẽ là vậy, chúng ta đi dạo cũng lâu rồi, bây giờ trở về đi."
Trương Vũ Hân xách theo túi cũng cảm thấy mệt mỏi, nên gật đầu đồng ý: "Được, để mình gọi tài xế lại đây."
Sau khi các cô rời khỏi, Triệu Tinh Nghiên ngồi ở nhà hàng cơm Tây xa hoa trên lầu ba, dựa người vào cửa sổ thu hồi ánh mắt, từ trong cổ họng phát ra một tiếng hừ nhẹ tỏ vẻ khinh thường: "Trong nhà cũng đã phá sản còn tới loại địa phương này, chẳng lẽ vẫn còn nghĩ mình là đại tiểu thư sao. Vậy mà còn dựa vào con gái của một nhà giàu mới nổi để đến chỗ này dạo phố, cũng thật là đáng thương, anh thấy đúng không Diễn ca ca."
Hạ Thừa Diễn ngồi bên cạnh cũng không nghĩ tới ở nơi này cũng có thể ᴆụng phải vị hôn thê cũ của chính mình. Dựa vào vừa rồi quan sát, cô so với trước kia càng thu hút ánh mắt của người ngoài, xem ra Mạc thị phá sản đối với cô cũng không có ảnh hưởng gì?
Nghĩ đến đây Hạ Thừa Diễn không khỏi nhớ tới tin tức hôm trước Tần thị đã giúp đỡ Mạc gia, rốt cuộc Tần Thâm muốn làm cái gì? Vì sao lại vô duyên vô cớ đi giúp đỡ Mạc thị? Lại còn ra hiệu ngầm với Hạ thị bọn họ làm gì?
Ngược lại Hạ Thừa Diễn càng không cảm thấy Tần Thâm làm vậy là vì Mạc Nhiên. Ai cũng có khả năng coi trọng Mạc Nhiên, nhưng tuyệt đối không thể là Tần Thâm, anh họ của hắn, nhiều năm qua không bao giờ đến gần phụ nữ, muốn làm cho anh ta chạm vào phụ nữ, đoán chừng còn khó hơn việc bắt anh ta nói mười câu không liên quan đến công việc trong một ngày.
Nếu không phải biết Tần Thâm là người bị bệnh thiếu hụt tình cảm, nhiều năm qua hắn có thể sẽ nghi ngờ anh họ nhà mình có phải thích con trai hay không.
Nhưng có đôi khi việc không ai có thể đoán được lại có khả năng rất cao chính là chân tướng sự thật!!!
Triệu Tinh Nghiên thấy người đàn ông trước mặt mình nửa ngày cũng không có phản ứng gì, mắt thường cũng có thể thấy được sắc mặt của cô đã kém đi vài phần, cô cố ý gõ gõ vài cái xuống bàn: "Diễn ca ca, anh sẽ không hối hận khi cùng Mạc Nhiên từ hôn chứ???."
Hạ Thừa Diễn lúc này mới phản ứng lại, nhận ra bên cạnh còn có Triệu Tinh Nghiên. Hôm nay hẹn người này đi ăn cơm hoàn toàn là bị bắt buộc, ngày trước Triệu Tinh Nghiên đã đến tìm mẹ hắn tố cáo, Triệu gia bên kia ở trên bàn hợp tác công việc làm khó bọn hắn. Hậu quả là ba hắn nổi trận lôi đình, ép hắn đến xin lỗi Triệu Tinh Nghiên, thế là có bữa cơm hôm nay.
Cho nên hôm nay hoàn toàn bán đứng hắn, dùng bữa cơm này lấy lòng Triệu gia, làm cho Hạ Thừa Diễn chỉ cảm thấy mất hết mặt mũi. Hắn đường đường là tổng giám đốc Hạ thị, mà phải cúi đầu trước Triệu gia.
Dù vậy Hạ Thừa Diễn vẫn là che dấu rất tốt sự không kiên nhẫn, nhanh chóng phủ nhận mà nói: "Làm sao có thể! Em nói về Mạc tiểu thư cũng đúng quá rồi."
Kỳ thật vừa rồi Triệu Tinh Nghiên nói gì hắn cũng không nghe thấy, nhưng để dỗ dành người phụ nữ này nên nói những cái cô ta muốn nghe là được rồi.
Thấy cái nhìn của mình về Mạc Nhiên nhận được người trong lòng đồng tình, quả nhiên Triệu Tinh Nghiên vui vẻ ra mặt, cái con ngốc Mạc Nhiên kia sao có thể xứng đôi với Diễn ca ca.
Không có Mạc Nhiên, vị trí Hạ phu nhân này sớm muộn cũng là của cô, ngay cả tiểu minh tinh Bạch Chỉ Nịnh, chỉ với thân phận của cô ta đã hoàn toàn không xứng cạnh tranh với cô, cô tin dì Chung chắc chắn không đồng ý để loại phụ nữ này bước vào cửa.
"Đúng rồi Diễn ca ca, bây giờ em phải đi thử vai nữ chính của 《 Lâm Lang Truyện 》 chờ thử vai thành công em sẽ mời anh ăn cơm."
Hạ Thừa Diễn hơi sửng sốt, vốn muốn hỏi nếu cô đi đóng phim thì nhóm nhạc kia của các cô sẽ làm sao. Nhưng nghĩ kĩ lại, với gia thế Triệu Tinh Nghiên nhất định không chịu trói buộc bởi một tờ giấy hợp đồng. Không ở trong nhóm cũng tốt, vừa lúc cách xa Chỉ Nịnh ra một chút, muốn gây tai vạ thì đi mà tìm người khác
Về phần Chỉ Nịnh.... Hắn sẽ bàn bạc lại với công ty Thanh Bình tăng thêm tài nguyên cho cô, cho dù bây giờ Chỉ Nịnh rời khỏi nhóm cũng chẳng sợ. Còn cái nhóm kia phát triển thế nào cũng không liên quan đến hắn.