Diệp Phạm đã nói với Đô Đô là cô phải ra ngoài một khoảng thời gian. Đô Đô không muốn mẹ lo lắng nên bé quyết định mấy ngày này sẽ không nhớ mẹ nữa.
Nhưng Diệp Phạm vừa đi không bao lâu, Đô Đô đã bắt đầu nhớ cô.
"Bà ơi, bà ơi." Đô Đô chạy bước nhỏ đến cạnh dì Lý, bé nhảy nhót tại chỗ, chỉ vào TV, bộ dạng rất gấp gáp.
Dì Lý đang gấp quần áo, bà nhìn bộ dạng này của Đô Đô, nhất thời không hiểu gì.
"Đô Đô muốn xem TV sao?" Dì Lý nghĩ Đô Đô muốn xem TV.
Đô Đô lắc đầu: "Mẹ trên TV."
Đô Đô thật sự rất nhớ mẹ, bé muốn lén lút nhìn mẹ trên TV.
Đô Đô gấp đến mức kéo quần áo dì Lý: "Bà ơi, cháu muốn nhìn thấy mẹ, mẹ ở trên TV."
Dì Lý nghĩ một lúc mới hiểu được Đô Đô nói đến bộ phim Diệp Phạm diễn, Diệp Phạm đã xem cùng Đô Đô, Đô Đô nhớ rất kỹ.
« Ẩn núp bến Thượng Hải » bộ phim truyền hình nổi nhất năm nay.
Mấy đài truyền hình phát sóng đầu tiên kiếm được rất nhiều tiền. Sau khi phát sóng, rất nhiều đài truyền hình cũng mua đi mua bản quyền phát sóng.
Bây giờ, chỉ cần bật ti vi thì có thể thấy rất nhiều kênh truyền hình đang phát sóng « Ẩn núp bến Thượng Hải ».
Dì Lý bật ti vi, điều chỉnh kênh. Sau đó, bà ôm Đô Đô lên, đặt trên ghế sô pha.
"Đô Đô ngoan ngoãn xem TV, đừng chạy lung tung, bà vào phòng bếp." Dì Lý dặn dò nhiều lần.
Đô Đô nghiêm túc gật đầu, cam đoan mình sẽ ngoan ngoãn ngồi ở đây.
Bé là một cái đứa bé rất ngoan, tuyệt đối không chạy lung tung.
Đô Đô nhìn TV, TV đang phát đến phần diễn của Hạ Hàn.
Hạ Hàn mặc tây trang, cắt may tinh xảo, càng lộ vẻ lạnh lùng, ánh mắt anh u ám thâm trầm, giống như hồ sâu.
Ánh mắt anh nhìn thẳng người Nhật Bản.
Một giây sau, bầu không khí nhìn như bình tĩnh lập tức bị phá vỡ, Hạ Hàn rút súng bên eo ra, nhắm vào người Nhật Bản trước mặt.
Không khí vô cùng căng thẳng nhưng mặt Hạ Hàn không thay đổi. Đối mặt với tình cảnh này, vẻ mặt anh vẫn tự nhiên, không hề sợ hãi.
Đô Đô há miệng, ngốc trong chốc lát.
Bé cảm thấy động tác vừa nãy của chú kia rất ngầu.
Đô Đô nhìn chằm chằm Hạ Hàn. Do Hạ Hàn là nam chính nên phần diễn của anh rất nặng.
Xem một lúc lâu, hầu hết là cảnh của Hạ Hàn.
Đô Đô gật gù, bé phát hiện một chuyện.
Chú trên TV này rất quen thuộc. Tuy lúc trước mẹ cho bé xem bộ phim này, nhưng sao bé không có chút ấn tượng gì nhỉ?
Đô Đô ngây thơ cũng không biết, lúc Diệp Phạm cho bé xem TV đều cố gắng bỏ qua phần diễn của Hạ Hàn.
Đúng lúc dì Lý ra khỏi phòng bếp, Đô Đô chỉ vào Hạ Hàn trên TV hỏi.
"Bà ơi, người này là ai vậy?"
Đô Đô mở to mắt, trong mắt tràn đầy hiếu kì.
Dì Lý nhìn lướt qua TV: "Cậu ấy là nam chính bộ phim này, là diễn viên giống mẹ con."
Đô Đô nghiêng đầu, nhìn màn hình TV không chớp mắt, bé nhìn chằm chằm từng động thái của Hạ Hàn, sợ mình bỏ sót.
Rõ ràng bé chưa từng gặp người này, vì sao lại thấy quen thuộc như vậy nhỉ?
Lúc trước Đô Đô đã gặp Hạ Hàn ở siêu thị, nhưng Hạ Hàn đeo khẩu trang, ngụy trang, Đô Đô không nhận ra anh cũng bình thường.
Cứ như vậy, Đô Đô ngồi trên sô pha xem phần diễn của Hạ Hàn. Mà Diệp Phạm chỉ là vai phụ, phần diễn cũng chỉ ở mấy tập cuối.
Dù Diệp Phạm không xuất hiện nhưng Đô Đô vẫn xem chăm chú.
Cho đến khi dì Lý cảm thấy thời gian quá lâu, Đô Đô không nên xem TV nữa, tắt TV đi. Sau khi màn hình tối đi, Đô Đô đầy vẻ không nỡ.
Đô Đô cảm thấy vẻ ngoài người đàn ông này rất dễ nhìn, chẳng qua không đẹp bằng mẹ.
Dù TV đã tắt, Đô Đô vẫn còn suy nghĩ.
Người đàn ông vừa nãy là ai?
...
Bên kia.
Đoàn người Diệp Phạm đã đến đích.
Về chỗ ở, tổ tiết mục không làm khó các cô, bọn họ thuê phòng tốt nhất, khách mời chỉ cần vào ở là được.
Sau khi khách mời cất kỹ hành lý, đạo diễn tập trung mọi người trong phòng khách.
"Trong chuyến du lịch này, tổ tiết mục chúng tôi sẽ cung cấp kinh phí, điện thoại và túi tiền của khách mời cần nộp lên toàn bộ."
Trước khi tham gia chương trình này, người đại diện của các khách mời ở đây đều đã nhắc qua, các cô đều biết tổ tiết mục sẽ tịch thu những đồ vật này.
Nhưng mà, khách mời biết quy tắc trò chơi, không có nghĩa khán giả biết.
Ống kính phóng to, lúc quay đến Đường Cẩm, Đường Cẩm có vẻ mặt kinh ngạc, cô ta đã bước vào giới giải trí khá lâu, bên ngoài thể hiện ra rất tốt.
Nhìn qua giống như Đường Cẩm chưa từng nghe nói có quy tắc này.
Nhân viên công tác tiến lên, thu tất cả điện thoại và túi tiền, được tổ tiết mục giữ.
Đạo diễn nói tiếp: "Đây là tiền mấy ngày nay." Trên tay đạo diễn cầm một xấp tiền, "Các cô cần chọn ra một trong năm người ở đây để giữ từ tiền."
"Chút nữa chúng ta sẽ tiến hành bỏ phiếu mật, tất cả quyết định dựa theo kết quả bỏ phiếu để sắp xếp."
Diệp Phạm nhận được một tờ giấy giống những người khác. Diệp Phạm không do dự quá lâu, viết tên diễn viên lâu năm giàu kinh nghiệm nhất trong đội, Lý Quỳnh.
Mà ngay từ đầu Cố Nhã Thần đã đứng về phía Đường Cẩm, đương nhiên cô ta viết tên Đường Cẩm.
Đinh Nhược Nghi biết trong các cô, Đường Cẩm nổi tiếng nhất, người cô ấy viết cũng là Đường Cẩm. Lý Quỳnh thì viết tên của mình.
Lý Quỳnh lo lắng mấy cô gái này tuổi quá nhỏ, không đủ ổn thỏa. Cô ấy không muốn chuyến du lịch này xảy ra điều ngoài ý muốn.
Sau khi viết xong, mỗi người lần lượt cho tờ giấy vào thùng giấy. Một phút sau, tổ tiết mục thống kê số liệu, đạo diễn công bố kết quả.
"Có vẻ sự lựa chọn của mọi người đều giống nhau, Diệp Phạm sẽ giữ số tiền này thay mọi người."
Cố Nhã Thần nhíu mày.
Cô ta nhìn trộm mấy tờ giấy khác, theo lý thuyết phải là Đường Cẩm mới đúng.
Tuy nhiên, tổ tiết mục đã làm như vậy, đương nhiên có dụng ý của bọn họ, cô ta sẽ không thức thời mà vạch trần.
Diệp Phạm nhíu mày.
Cô chắc chắn kết quả bỏ phiếu đã bị tổ tiết mục động tay động chân. Cô không tin, những người ở đây chỉ ở chung với cô được một ngày mà đã tin tưởng cô.
"Được rồi, buổi trưa mọi người có thể nghỉ ngơi một chút, ngày mai chính thức ghi hình."
Ống kính vẫn đang bật, nhưng mọi người cũng không quen thuộc. Các cô không giao lưu nhiều, tự trở về phòng mình.
Diệp Phạm về phòng, cô không bỏ toàn bộ tiền ở một chỗ, mà lấy ra một phần bỏ vào túi cá nhân.
Số tiền còn lại cô bỏ vào ngăn kéo trong phòng, khóa lại.
Cô sẽ mang chìa khoá bên mình.
Đương nhiên Diệp Phạm không tin tổ tiết mục, cô thừa dịp camera tắt đi, cất kỹ tiền.
Diệp Phạm ngủ trong phòng nửa giờ mới tỉnh, cô chuẩn bị xuống tầng uống nước. Vừa mở cửa, cô phát hiện cửa phòng đối diện mở.
Trong phòng không có ai nhưng lại có một số âm thanh phát ra từ nhà vệ sinh.
Diệp Phạm nhíu mày, cô gõ cửa trước, rồi đi vào.
Đinh Nhược Nghi ở cạnh bồn cầu, khuôn mặt cô ấy đỏ bừng, vô cùng khó chịu.
Nhưng vì chương trình chưa ghi hình vào chiều nay, trong phòng cũng không có camera, nên tạm thời vẫn chưa có nhân viên công tác nào phát hiện.
"Cô không sao chứ?" Diệp Phạm bước nhanh, ngồi xuống cạnh Đinh Nhược Nghi. Diệp Phạm vỗ nhẹ lưng Đinh Nhược Nghi.
Có thể Đinh Nhược Nghi bị đau bụng, dạ dày cô ấy vốn không tốt, bây giờ lại không quen khí hậu ở đây, khiến cho sự khó chịu càng thêm trầm trọng.
Diệp Phạm nhanh chóng lấy một cốc nước ấm lên tầng, cô đỡ đem Đinh Nhược Nghi lên giường trước. Sắc mặt Đinh Nhược Nghi tái xanh, cơ thể cuộn thành một cục.
"Tôi đi mua thuốc giúp cô, cô uống chút nước nóng trước đi."
Đinh Nhược Nghi dựa vào giường, giọng nói rất suy yếu: "Không cần."
Cô ấy hơi lo âu nói: "Đây là lần đầu tiên cô tới đây, sẽ không tìm thấy đường."
Diệp Phạm bảo Đinh Nhược Nghi nghỉ ngơi trước: "Tôi có cách, cô đi ngủ trước đi."
Đinh Nhược Nghi không còn cách nào: "Làm phiền cô."
Diệp Phạm nhanh chóng thông báo cho tổ tiết mục.
Tổ tiết mục vốn chỉ muốn quay cuộc sống hàng ngày của các minh tinh trong chuyến du lịch, họ sẽ không giúp gì trừ tình huống bắt buộc.
Kiếp trước, Diệp Phạm đã từng đến Austria, Austria ở thế giới này khá giống với thế giới cũ, cô tin chắc mình sẽ không lạc đường.
Diệp Phạm lập tức ra ngoài, cô đến tiệm thuốc gần đó mua thuốc chống tiêu chảy và thuốc dạ dày. Cô còn mua thêm một phần cháo rau và đồ ăn nhẹ ở cửa hàng Trung Quốc cách đó không xa.
Lúc Diệp Phạm mua thuốc, thợ quay phim và tổ tiết mục luôn đi theo cô, quay lại tất cả.
Diệp Phạm mang thuốc và cháo về. Sau khi Đinh Nhược Nghi uống thuốc đã khá lên nhiều. Khuôn mặt cô ấy vẫn tái nhợt, nhưng vẫn nói cảm ơn.
Hành vi không quan tâm của tổ tiết mục tổ khiến Đinh Nhược Nghi rất thất vọng. Vì hiệu quả chương trình mà họ bỏ qua tất cả, buông tay mặc kệ.
Nếu Diệp Phạm không giúp cô ấy, không biết cô ấy còn phải chịu bao nhiêu khổ. Lần đầu Diệp Phạm gặp cô ấy mà đã có thể làm đến nước này.
Sau khi Diệp Phạm thấy Đinh Nhược Nghi ngủ, mới trở về phòng của mình.
Cô vừa vào phòng, đã phát hiện ngăn kéo bị người khác động vào. Tuy rằng vẫn khóa, nhưng có thể thấy rõ dấu vết bị động chạm.
Giờ phút này, Diệp Phạm lại rất tỉnh táo, cô bình tĩnh mở ngăn kéo.
Quả nhiên, toàn bộ tiền bên trong đã không còn.
Diệp Phạm đã dự đoán trước tổ tiết mục sẽ động tay chân. Nếu tổ tiết mục không làm gì đó, cô mới thấy lạ.
Không ngờ vì hiệu quả chương trình mà họ lại làm ra chuyện như vậy.
Tâm tư của tổ tiết mục rõ rành rành. Bọn họ cố ý để cô giữ tiền, sau đó lấy tiền đi. Không phải muốn tạo ra cảnh tượng cô làm tiền mất sao?
Diệp Phạm nhạy bén đoán được, tổ tiết mục muốn tạo ra điểm bùng nổ, chắc chắn sẽ cho cư dân mạng biết việc này.
Lúc khán giả tức giận, tổ tiết mục sẽ nhẹ nhàng bỏ qua chuyện này, mà nỗi oan ức này chỉ có thể để cô cõng trên lưng.
Tuy nhiên Diệp Phạm cô vẫn sẽ theo diễn biến chương trình mà làm.
Cô sẽ để tổ tiết mục được như ý nguyện, cho chuyện này truyền ra, nhưng là chiều hướng chuyện này thì không nằm khống chế của họ.
Diệp Phạm cười lạnh một tiếng.
Cô cầm phong bì trống rỗng, trực tiếp đi tìm tổ tiết mục.
Lúc Diệp Phạm đưa phong bì không còn tiền, tổ tiết mục để thợ quay phim quay lại toàn bộ.
Mà từng cửa phòng đóng chặt cũng lần lượt mở ra. Đường Cẩm, Cố Nhã Thần và Lý Quỳnh lục tục đi ra.
Lúc Đường Cẩm nhìn Diệp Phạm cũng không có phản ứng gì.
Chuyện diễn viên đóng thế khiến cô ta khó khăn như vậy, cô ta không bày sắc mặt khó coi với Diệp Phạm thì đã rất khá.
Tổ tiết mục đã nói những cảnh gây bất lợi cho cô ta thì sẽ cắt đi. Đường Cẩm không cần quan tâm Diệp Phạm.
Đường Cẩm nhìn Diệp Phạm, chú ý đến phong bì trên tay cô, khóe miệng cô ta nhếch lên. Cô ta biết chuyện gì xảy ra, cũng biết Diệp Phạm muốn làm gì.
Diệp Phạm nhìn vẻ mặt Đường Cẩm, cô đoán chắc Đường Cẩm cũng là người biết chuyện này.
Tất cả là cái bẫy của tổ tiết mục đào ra.
Gần đây thanh danh Đường Cẩm rất xấu, cô ta chẳng qua là muốn mượn chương này để thừa cơ tẩy trắng. Mà Diệp Phạm là bước đệm.
Đường Cẩm nhìn chằm chằm sắc mặt Diệp Phạm. Cô ta cười hả hê, muốn thấy vẻ mặt hốt hoảng của Diệp Phạm.
Nhưng từ đầu tới cuối Diệp Phạm đều rất bình tĩnh, thậm chí cô còn cười với Đường Cẩm.
Đường Cẩm lập tức cau mày, chẳng lẽ tổ tiết mục không sắp xếp được?
Lý Quỳnh nhìn Diệp Phạm muốn đi xuống tầng dưới, cô ấy lo lắng hỏi một câu: "Xảy ra chuyện gì sao?"
Diệp Phạm: "Tiền của cháu không thấy."
Lập tức, cô nói một câu ý vị thâm trường.
"Nhưng cũng có thể có người lấy đi."
Cố Nhã Thần nghe xong, lập tức mở miệng: "Sao cô bất cẩn như vậy? Tiền cô cầm, cô nên giữ thật kỹ, bây giờ tiền mất, cô muốn mọi người phải làm sao?"
Cố Nhã Thần biết rõ Đường Cẩm ghét Diệp Phạm, vào lúc thích hợp, cô ta sẽ cố gắng bôi đen Diệp Phạm.
Chưa kể, tay cầm đã bày sẵn ở trước mặt cô ta.
Chương trình « Đi du lịch nào » vừa ghi hình, chương trình cụ thể phát sóng phải vào nửa tháng sau.
Trong lúc ghi hình, trang chính thức sẽ thường đăng một đoạn video ngắn để tăng sức hot.
Cùng ngày, tổ tiết mục tổ đăng một đoạn video ngắn, là cảnh Cố Nhã Thần đang chỉ trích Diệp Phạm làm mất tiền.
Video vừa đăng lên, bình luận trên Weibo lập tức bùng nổ.
"Không ngờ Diệp Phạm là người bất cẩn như thế. Cô ấy không biết phải cất kỹ tiền khi đi du lịch sao?"
"Không phải chương trình thực tế là để bại lộ bản tính sao? Bình thường nhìn mấy người khen cô ta xinh đẹp. Bây giờ tốt rồi, tôi thấy cô ta ngu dốt trong cuộc sống!"
"Mọi người có thể bình tĩnh một chút không? Tổ tiết mục mới đăng một đoạn video ra, ai biết tình huống thật ra sao?"
"Ha ha, kịch bản chương trình thực tế dùng mấy người vẫn chưa rõ sao? Giờ chửi thỏa thích, đến khi chương trình phát sóng, tự đánh mặt mình nhé!"
Thừa dịp lúc cảm xúc của cư dân mạng kích động, đang toàn lực chửi mắng Diệp Phạm, tổ tiết mục tổ lại đăng một bài lên Weibo.
"Ngày mai « Đi du lịch nào » sẽ phát một đoạn video trực tiếp ngắn, khách mời làm mất tiền sẽ tự kiếm!"
Tổ tiết mục nói rất rõ ràng, ngày mai nhóm khách mời sẽ phát trực tiếp trong thời gian ngắn ở Austria, giới hạn là một ngày.
Nhóm khách mời sẽ phân tổ, chia ra kiếm tiền, tổ nào kiếm được nhiều tiền hơn sẽ thắng.
Về cách họ kiếm tiền ra sao, thì dựa vào bản lĩnh, sự thần thông của mình.
Trong thời gian ngắn, bình luận dưới Weibo lại lập tức tăng mạnh.
"Tôi đã nói đây là kịch bản của tổ tiết mục. Trung thực một chút có phải tốt không?"
"Sao cô biết tổ tiết mục không phải vì muốn tẩy trắng cho Diệp Phạm, cố ý phát sóng trực tiếp?"
"Lầu trên là anti fan quen thuộc của Diệp Phạm, tôi gặp cô ta ở rất nhiều bài Weibo của Diệp Phạm. Tôi sẽ đợi đến lúc chị gái Diệp Phạm vả mặt cô!"
Lúc cư dân mạng nghị luận sôi nổi, ở Austria xa xôi, Diệp Phạm các cô đã biết sự sắp xếp của tổ tiết mục.
Nhóm khách mời tự trở về phòng mình, sau đó bắt đầu suy nghĩ, ngày mai phải kiếm tiền ra sao.
Đêm đã khuya, một vầng trăng sáng treo ngoài cửa sổ.
Trong phòng không có tiếng động gì, vô cùng yên tĩnh.
Diệp Phạm ngồi trong phòng, ánh mắt bay xa, trong lòng suy nghĩ đủ thứ.
Diệp Phạm biết tổ tiết mục bày ra một màn như thế, là muốn giẫm cô xuống nâng Đường Cẩm lên.
Cho nên, kế hoạch kiếm tiền ngày mai chỉ để Đường Cẩm nổi bật.
Diệp Phạm cười lạnh.
Tổ tiết mục đã cho cô một cơ hội tốt như vậy. Nếu cô không hung hăng vả mặt Đường Cẩm thì sao xứng với sự sắp xếp tỉ mỉ của tổ tiết mục được?
Nói đến kiếm tiền bằng bản lĩnh, Diệp Phạm cũng đã nghĩ ra phương pháp.
Vào phát sóng trực tiếp ngày mai, cô chẳng những sẽ thắng Đường Cẩm, mà còn thắng thật xinh đẹp. Khiến Đường Cẩm thua á khẩu không nói nên lời.