Đây là lần đầu tiên Lục Minh Triết đến Lâm gia.
Cảm giác vẫn rất mới mẻ.
Nó không chút nào ngoài ý muốn gặp lại Mạnh Dục Nhiên ở chỗ này......
Rốt cuộc lúc ấy ở trước cửa trường quốc tế, nó tận mắt nhìn thấy Lâm Y Y ôm lấy thiếu niên này.
Lúc ấy Mạnh Dục Nhiên cũng như bây giờ, biểu tình nhạt nhẽo, nhưng nó cũng nhìn ra trong mắt thằng nhóc đó vẻ cao hứng được che giấu dưới lớp mặt nạ đạm nhiên.
Còn rất làm người hâm mộ!
Không có so sánh đối lập thì không có thương tổn.
Lục Minh Triết về nhà liền nhìn thấy vẻ mặt xuẩn xuẩn của tiểu thúc thúc, biểu tình ghét bỏ bộc lộ cả ra ngoài.
Nếu tiểu thúc thúc thật sự dẫm phải vận phân chó gì, có thể cưới được Lâm Y Y......
Có lẽ nhà bọn họ cũng sẽ giống như ở Lâm gia.
Đều là biệt thự, nhưng Lâm gia thoạt nhìn liền đặc biệt náo nhiệt.
Lục Minh Triết cúi đầu, tầm mắt liền đối diện với đôi mắt to mở tròn xoe, tò mò nhìn hắn của cô bé nhỏ.
Cô bé lập tức liền nở nụ cười.
Tươi cười điềm mỹ, má lúm đồng tiền hai bên như ẩn như hiện, phúng pha phúng phính lại còn rất dễ làm người thích!
Từ lúc chào đời tới nay, Lục Minh Triết lần đầu tiên sinh ra cảm giác cũng muốn có đứa em gái sẽ làm nũng, sẽ dính người như vậy.
Cuối cùng, hai chú cháu Lục Tầm thúc vẫn được giữ lại ăn cơm chiều.
Lúc này là do Cố Thừa Di tiên sinh cực lực giữ lại.
Đương nhiên, cũng phải dưới sự cam chịu của Lâm Bình nữ sĩ.
Lâm Bình nữ sĩ đối với con rể tương lai có một loại ảo tưởng rất lớn.
Tốt nhất là phải đẹp trai hơn cái thằng họ Mạnh kia, kiếm được nhiều tiền hơn hắn hắn, hơn cả Cố gia, quan trọng nhất chính là, gia thế phải thật tốt và đối với Lâm Y Y khăng khăng một lòng.
Hiện tại vấn đề lớn nhất bày ra ở trước mặt bà chính là, Lâm Y Y thật sự là quá ngây ngô trong chuyện tình cảm!
Bên cạnh nó đừng nói người khác phái, đến muỗi bâu vào cũng chỉ toàn là muỗi cái!
Chỉ có duy nhất một thằng nhóc Lục Tầm đánh bậy đánh bạ này tự mình đưa tới, người làm mẹ như bà phải bắt bẻ một chút.
Đẹp trai......
Miễn miễn cưỡng cưỡng đi.
Kiếm tiền......
Cũng qua loa đại khái.
Nhưng mà cái chính là chỉ số EQ của thằng nhãi đó cũng không cao hơn Lâm Y Y bao nhiêu!
Hiện tại Lâm Bình nữ sĩ có chút lo lắng.
Hai người nếu thật sự ở cùng một chỗ, thật đúng là có thể sầu ૮ɦếƭ người!
Không khí trên bàn cơm có hơi cổ quái.
Lâm Y Y có chút không được tự nhiên đưa mắt nhìn Lục Tầm, thỉnh thoảng len lén liếc mắt nhìn Lục Minh Triết, lén lút quan sát vị nam chủ trong nguyên văn này.
Mục tiêu của Lâm Bình nữ sĩ là khảo sát Lục Tầm, tự tất không có khả năng để hắn an tĩnh ăn cơm, muốn hỏi hắn chút chuyện......
Cái gì như là thành viên trong gia đình có những ai, à, ngoại trừ cháu trai thì không còn ai khác, này cũng coi như là chuyện tốt, không có thân thích lung tung rối loạn gì, cũng ít đi mấy chuyện cẩu huyết tranh chấp này nọ.
Hỏi thêm chút chuyện công ty, mỗi năm thu vào được nhiều hay ít.
Thuận tiện khéo léo hỏi thăm chút lịch sử tình cảm.
Lục Minh Triết cũng có chút vội, bởi vì Lâm Bình nữ sĩ hỏi hỏi, sẽ hỏi đến nó.
Không quan tâm là nữ sinh mười mấy tuổi hay là phụ nữ trung niên 5-60 tuổi, ai cũng đều rất tự nhiên mà thích thiếu niên tuổi trẻ xinh đẹp.
Dù cho Lâm Bình nữ sĩ có không hài lòng lắm với Lục Tầm đi nữa, nhưng vẫn rất thích Lục Minh Triết.
Tâm tình kém cỏi nhất, liền thuộc về Mạnh Dục Nhiên.
Từ sau khi hai tên họ Lục này đến nhà bọn họ, hắn chưa từng cho một cái sắc mặt tốt.
Bất quá, Mạnh Dục Nhiên mỗi ngày đều có bộ mặt kiểu này, bộ dáng như thể không có biểu tình gì, cả nhà kỳ thật cũng đã quen, cho nên không ai đặc biệt chú ý.
Lực chú ý của tất cả mọi người đều bị thằng nhãi Lục Minh Triết này hấp dẫn!
Đầu tiên là con em gái ngây ngốc của nó, hiện tại là bà ngoại, rồi ông ngoại......
Mạnh Dục Nhiên len lén liếc mắt nhìn mẹ nó một cái, vừa lúc thấy mẹ nó cũng len lén nhìn Lục Minh Triết!
Mạnh Dục Nhiên: "......"
Cúi đầu hung hăng lùa cơm.
Nhắm mắt làm ngơ!
Toàn bộ hành trình, cũng chỉ có Mạnh San San cùng Cố Thừa Di tiên sinh nghiêm túc ăn cơm.
Giữa chừng, Lâm Y Y rời khỏi chỗ ngồi đi nghe điện thoại.
Cô vừa đi khỏi, Lâm Bình nữ sĩ liền buông tay chân mà nhìn Lục Tầm hỏi: "Lục tiên sinh ba mươi mấy, chẳng lẽ chưa bao giờ có đối tượng yêu đương sao? Tầm tuổi như Lục tiên sinh bây giờ, con cái trong nhà đều đi mua nước tương được rồi."
Cũng không phải gì...... Nhìn xem, Lâm Y Y lớn hơn hắn có một tuổi thôi mà Tiểu Nhiên đã mười ba tuổi rồi!
Lời này cũng hỏi quá trực tiếp.
Nhưng Lục Tầm chỉ sửng sốt một chút, mau chóng liền đáp: "Con quá bận rộn công tác, thời gian gì cũng không có......"
"Lời này cũng chỉ có để lừa gạt thiếu nữ trẻ tuổi thôi."
Lâm Bình nữ sĩ bĩu môi.
Lão thái thái cũng quá khó chơi!
Lục Tầm đang muốn nói tiếp, Lục Minh Triết ngồi ở bên cạnh hắn đột nhiên xen mồm nói: "Là bởi vì có thêm "chướng ngại vật" là con đây, cho nên rất nhiều người phụ nữ đều ghét bỏ chú ấy."
Lục Tầm: "......"
Lâm Bình nữ sĩ: "......"
Ngay cả Cố Thừa Di tiên sinh đều ngẩng đầu lên nhìn thiếu niên.
Lục Minh Triết thần sắc nhàn nhạt, phảng phất như chuyện này mình không chút nào quan tâm.
Nhưng hắn càng làm như vậy, càng để cho người đau lòng.
Lâm Bình nữ sĩ vốn dĩ đã rất thích cái thằng nhóc cùng tuổi với Tiểu Nhiên này, biết thân thế hoàn cảnh của nó xong, cũng rất đồng tình nó.
Hiện tại lại vừa nghe nó nói lý do, thầm nghĩ, đây chính là bị uỷ khuất biết bao nhiêu mới có thể mặt mũi không chút cảm xúc nào mà tự nhận mình là "chướng ngại vật" chứ......
Sau đó, cái đề tài này được bỏ qua.
"Đúng rồi, ta nghe lão Cố nhà chúng ta nói, cái công ty giải kia chính là của anh trai cậu để lại, không phải công ty của cậu đúng không?"
Đây cũng là chỗ Lâm Bình nữ sĩ không hài lòng nhất.
Đàn ông đã hơn 30 tuổi, họ Lục đến bây giờ vẫn chưa có sự nghiệp của bản thân mình, tương lai chẳng lẽ không rời nhà, còn muốn con gái bà nuôi hắn hả ?
Việc này, kỳ thật rất nhiều người biết.
Hắn đã nói cho Lâm Y Y......
Còn bị cô ghét bỏ!
Lục Tầm làm người thẳng thắn không nói hai lời, gật gật đầu, thành khẩn nói: "Công ty giải trí Thịnh Thế giải trí là sản nghiệp do ba con để lại, lúc ấy đã nói là anh trai con sẽ kế thừa, con hiện tại chỉ là quản sự tạm thời mà thôi, tương lai vẫn muốn A Triết kế nghiệp cha nó."
Nếu đúng như lời hắn nói, vậy nhân phẩm của hắn thì không có trở ngại......
Nhưng mà, một người đàn ông không có sự nghiệp, vẫn là không có bản lĩnh!
Lâm Bình nữ sĩ bĩu môi, đang muốn nói chuyện, Lục Minh Triết lại một lần cường thế tham gia: "Thúc thúc đều dốc hết tinh lực vào giải trí Thịnh Thế, ngay cả công ty đầu tư do chính mình sáng lập cũng chưa có thời gian xử lý, lần trước khi công ty đầu tư mới vừa lên sàn chứng khoán, chú ấy cũng chưa có thời gian ăn mừng một chút."
Lục Tầm: "......"
Lâm Bình nữ sĩ: "......"
Lúc này, Lâm Bình nữ sĩ cũng không thể nói gì hơn.
Vừa lúc Lâm Y Y trở về, thần sắc có không vẻ không tốt.
"Là ai gọi tới vậy?"
Lâm Bình nữ sĩ không chút để ý hỏi.
Bà cũng chỉ thuận miệng hỏi, không nghĩ tới đáp án là cái tên mà bà không muốn nghe đến nhất: "Mạnh Ngôn."
"Nó gọi tới làm gì?"
Cái tên kia nói ra ai cũng khó chịu, bà một chút cũng không muốn nghe đến!
Mạnh Ngôn ngay lúc này gọi điện thoại tới, một là nói lời xin lỗi giùm Trương Hi Oánh, kỳ thật chính là muốn thể hiện một chút thái độ của bọn họ, hơn nữa hắn cũng cảm thấy chuyện này không có quan hệ gì tới Trương Hi Oánh, cô nàng nhiều nhất cũng chỉ là bị người lợi dụng một chút.
Một chuyện khác, chính là tỏ vẻ hắn vẫn tin tưởng Lâm Y Y, biết chuyện đổi diễn viên không quan hệ gì đến cô, ngay cả bên đoàn làm phim cũng đã lên tiếng, thuận tiện an ủi một chút.
Tưởng tượng đến mấy chuyện lung tung lộn xộn trong đó, tâm tình liền không tốt.
Lâm Y Y vẫy vẫy tay, không muốn nhiều lời: "Đúng rồi, mọi người vừa rồi nói gì vậy?"
Lâm Bình nữ sĩ dừng một chút.
Nhìn Lục Tầm.
So sánh với Mạnh Ngôn, cái thằng họ Lục này thật sự làm người yêu thích hơn nhiều!
"Ta vừa rồi khen Lục tiên sinh tuổi trẻ đầy hứa hẹn, là con rể tốt nhất mà người có thể chọn......"
Các loại khích lệ, từ trong miệng Lâm Bình nữ sĩ tuôn ra ào ạt không cần trả tiền: "Ai nha, hiện tại thanh niên có nhân phẩm tốt như vậy, tính cách cũng tốt, lại có năng lực thật sự không nhiều lắm, mấu chốt là lại đẹp trai soái khí, thật là cảnh đẹp ý vui a......"
Lục Tầm: "......"
Những người khác: "......"
Lâm Y Y đơ đơ khóe miệng.
Tin mới lạ ấy!