hắn dùng sức ôm cô, không ngừng gật đầu, nước mắt từng giọt rơi xuống đỉnh đầu cô.
Hạ Tình Tình nhẫn nại, mềm mạivỗ lên lưng hắn.
Phó Vân Hàn dần dần bình tĩnh lại, cũng chậm rãi khôi phục lý trí, mặt có chút nóng lên, là lần đầu tiên hắn khóc đến chật vật như thế. hắn lặng lẽ nhìn cô gái trong lòng, không dấu vết ấn đầu cô sát vào иgự¢, rồi mới vội rút giấy lau thu thập lại mình.
Hạ Tình Tình nghe thấy mấy động tĩnh không thể nghe kia, trong mắt đựng đầy ý cười, ca ca thật đáng yêu a. Nàng làm bộ không phát hiện, vẫn ngoan ngoãn rúc vào trong иgự¢ hắn. Chờ hắn thu thập tốt rồi ôm chặt cô, mới sâu kín mở miệng: “Ca ca, vừa rồi anh hôn em.”
Người ôm cô chợt cứng đờ, đột nhiên buông tay ra, mặt tái nhợt.
“Bé con, anh. anh. hắn hoảng hốt, luống cuống tay chân muốn giải thích, nhưng mà hắn cũngkhông thuyết phục được chính mình.
Đúng vậy, hắn thích cô, thích muội muội của hắn, thật rõ ràng.
hắn cảm thấy mình có chút biến thái, nhưng hắn không có biện pháp, hắn căn bản không khống chế được tim mình, lúc hắn ý thức được cảm tình của mình, cô đã mọc rễ sâu trong lòng hắn.
hắn vô lực rũ đầu xuống, nghĩ thầm, cô chắc chắn chán ghét hắn.
Hạ Tình Tình lại không cho hắn trốn tránh, cô nâng mặt hắn lên, chóp mũi chống vào hắn, trong đôi mắt tròn tràn đầy nghiêm túc và cẩn trọng.
“Ca ca, có phải anh thích em không?”
cô dựa vào gần như vậy, hắn thậm chí có thể cảm giác được lông mi cô thật dài xoát quá trước mắt hắn, mang theo chấn động tê dại toàn thân. Chóp mũi tràn ngập hương thơm trên người cô, tim hắnđập càng lúc càng nhanh.
Nắmtay càng chặt, hắn dùng sức nhắm mắt lại.
“Đúng.”
một giây sau, trên môi phủ lên một mảnh ấm áp.
Phó Vân Hàn đột nhiên mở mắt ra, xuyên qua mi mắt thấy hai mắt cônhắm chặt vàlông mi không ngừng rung động.
Trong đầu một mảnh hỗn loạn, hắn cơ hồ theo bản năng đảo khách thành chủ, ôm cô đè dưới thân, vươn đầu lưỡi cẩn thận ôn nhu liếm cánh môi cô rồi hắn cảm giác được cô hơi hơi hé miệng, có cái gì mềm ấm vươn ra, định liếm đầu lưỡi hắn, rồi lại nhanh chóng rụt về.
Cảm giác hai đầu lưỡi chạm nhau làm иgự¢ hắn thảng thốt, cả người nhưđiện giật, ngứa ngáy. hắnquyết đoán mở môi cô, vội vàng tìm được cái lưỡi mềm ấm, dùng sức cuốn lấy, tùy ý càn quét, khôngngừng ʍúŧ vào nước bọt điềm mỹ của cô.
Hạ Tình Tình hơi hơi ngẩng đầu lên, đôi tay vòng quanh cổ hắn, đáp lại nụ hôn có chút điên cuồng, khóe miệng có chất lỏng lấp lánh không kịp nuốt xuống, cũng bị hắn liếm đi. Truyện được chỉnh sửa và đăng tại ThichTruyen.Vn - Thích Truyện Chấm Vn
không biết bao lâu, hắn cuối cùng buông cô ra, tay trái chống ở bên người cô, đôi mắt sáng kinh người.
cô ở dưới thân hắn nhẹ nhàng thở dốc, hai mắt mê ly, khuôn mặt nhỏ phiếm hồng, cánh môi hơi sưng ướƭ áƭ.
“Xoẹt” một tiếng vang nhỏ, Phó Vân Hàn theo bản năng nhìn vào chỗ phát ra tiếng động, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất mắt thường có thể thấy được nhìn vào chỗ đỏ lên trong cổ.
Nút thắt áo ngủ hồng nhạt bật ra, mảng lớn tuyết trắng hơi hơi phập phồng, thấp thoáng vào trong mắt hắn, một cái rãnh иgự¢mờ nhạt kéo dài đến giữa áo, như ẩn như hiện.Càng muốn mệnh là, trước иgự¢ có hai cái khối màu sẫm hơi hơi nhô lên dưới y phục. cô không mặc nội y! Phát hiện này làm hắn đột nhiên cảm thấy miệng khô lưỡi khô, máu toàn thân đều sôi trào lên.
một giây sau, thiếu nữ rũ mắt nhẹ giọng nói một câu, càng hoàn toàn đốt cháy hắn.
“Ca ca, phía dưới anh chọc vào em"
Phó Vân Hàn đầy mặt đỏ bừng, lập tức bò dậy, lại bị cô bắt lấy vạt áo.
“Ca ca.” cô cắn môi, trong mắt tràn đầy ngượng ngùng, lại vẫn kiên định mở miệng, “Em cũng muốn anh.”
“Oanh” một tiếng, trong đầu hắn nổ vang.
“Bé con...” hắn run lên, hai mắt đã đỏ bừng, chỉ có một điểm lý trí cực lực ước thúc hắn, “Em biết em đang nói cái gìkhông?"
“Ca ca, em thích anh.”
một câu hoàn toànphá hủy lý trí. hắn đứng dậy bế cô lên, chạy vào phòng, đặt côlên giường.
Phó Vân Hàn nằm trên người cô, thái dương đã nổi lên tầng mồ hôi mỏng, đôi tay dùng lực nắm chặt khăn trải giường, thở hổn hển có chút gian nan nói: “Bé con, em còn một cơ hội hối hận.
Hạ Tình Tình trực tiếp ngửa đầu hôn hắn.
Đầu lưỡi lại lần nữa bị quấn lấy, lực độ mãnh liệt tựa hồ muốn nuốt cô vào, hơi thở quanh quẩn ở khoang miệng, trên người hai người đều càng ngày càng nóng.
Bàn tay ấm áp không biết khi nào thò vào vạt áo, dán lên bụng nhỏ rồi hướng lên trên, chậm rãi cầm một khối tròn trong đó, nhẹ nhàng xoa nắn, mềm mại sinh động, làm hắn nhịn không được lại xoa tiếp.
“Ô... một tia ՐêՈ Րỉ bay ra từ đôi môi đỏ, Phó Vân Hàn ngừngtay lại, vội rút ra, rồi mới nhanh chóng cởi nút áo ngủ.
Hai luồng tuyết trắng lộ ra, không phải rất lớn, nhưng tinh xảo mượt mà, đầu v* đỏ thắm hơi hơi đứng thẳng, cực kỳ đáng yêu.
Ánh mắt hắn càng thêm lửa nóng, khống chế không được cúi đầu, ngậm lấy một viên, ôn nhu Lเế๓ láק, tay cầm một viên khác, lại xoa lại niết.
“A.. Ca ca. Ca ca.... đôi tay côchống lên vai hắn, hơi hơi ưỡn иgự¢ đưa vào trong miệng hắn, động tác rõ ràng như vậy không thể nghi ngờ là cổ vũ lớn nhất với hắn, cũng làm lửa toàn thân hắn đốt càng vượng. hắn càng thêm ra sức ʍúŧ đầu v*, đến khi phát ra tiếng “tình tình”.
Hạ Tình Tình mê mang mắt, chóp mũi không ngừng hừ nhẹ, mềm mại ôn nhu, câu ngườiđoạt mệnh.
Đến lúc hai đầu v* bị hút cứng lên, hắn mới khó khăn buông ra.
Đôi môi nóng bỏng một đường đi xuống, da thịt thiếu nữ tuyết trắng vừa mềm vừa trơn, nộn như đậu hủ, hắn nhẹ nhàng hút, tạo nên từng vết hồng nhàn nhạt. không đến một lát, trên bụng cô che kín dấu hôn.
Ngon miệng như thế...
Hạ Tình Tình kéo lấy cổ hắn, hai chân không động nổi, cảm giác phía dưới đã ướt đẫm, “Em khó chịu."
Phó Vân Hàn đột nhiên ngẩng đầu ngồi quỳ lên: “Chỗ nào khó chịu? anh làm đau em sao?”
cô ngạc nhiên, có chút dở khóc dở cười, cắn môi nhắm mắt, tim ngưng đọng, giữ chặt tay hắn ấn vào giữa hai chân mình.
“Dưới... Phía dưới khó chịu.”
Thế này làm hắn trợn tròn mắt, tay đột nhiên run rẩy, sau đó mặt bạo hồng. hắn nhìn thiếu nữ thẹn thùng không dám mở mắt nhìn hắn, hầu kết nhẹ lăn, đưatay xuống, kéo quần ngủ của cô.
ҨЦầЛ ŁóŤ màu hồng nhạt bao vây lấy cái ௱ôЛƓ thật tròn, chân trắng nõn vừa dàivừa thẳng, ngón chân mượt mà đáng yêu hơi hơi cuộn tròn, lộ ra hồng nhạt.
nhẹ nhàng tách hai đùi ra, giữa ҨЦầЛ ŁóŤ hơi mỏng đã ướt một mảng, dính sát vào hoa huy*t, mơ hồ có thể nhìn thấy thịt hồng nộn bên trong.
Phó Vân Hàn ánh mắt tối sầm, yết hầu đột nhiên phát ngứa, hắn cong người, duỗi tay dán lên nơi đó, nhẹ nhàng sờ soạng.
“A.. Hạ Tình Tình thân thể mềm mại run rẩy, hai chân đột nhiên khép lại, kẹp lấy tay hắn.
hắn cẩn thận quan sát phản ứng của cô, thấy cô không phải không ổn, lớn gan bắt đầu xoa nắn.
“A.. Ca ca. A.. thật thoải mái..
Thiếu nữ nhắm hai mắt vô ý thức hừ nhẹ, quả thực muốn mệnh hắn. hắn hô hấp càng ngày càng nặng, tay thêm chút lực đạo, xoa ra nước cũng càng ngày càng nhiều, cơ hồ dính ướt toàn bộ bàn tay hắn. hắn thở hổn hển thật mạnh.
Hít một hơi, cắn răng ૮ởเ φµầɳ lót ướt đẫm, sau đó trong mắt châm nổi lên lửa lớn hừng hực.
Cánh hoa phấn nộn đầy đặn hơi hơi tách ra một chút, ướt đẫm thủy quang, xinh đẹp mê người. hắn đột nhiên cảm thấy khát, hai tay nâng ௱ôЛƓ cô lên, trực tiếp cúi đầu liếm hoa huy*t.
“A! không..”
Hạ Tình Tình bị hành động càn rỡ dọa đến, giãy giụa thét ra tiếng.
Phó Vân Hàn như trấn an xoa xoa cánh ௱ôЛƓ trơn trượt, động tác ở miệng cũng không dừng lại, lưỡi dài quét trên dưới, đem toàn bộ mật thủy cuốn vào trong miệng, sau đó hắn hơi hơi mở to mắt, trong mắt có chút nghi hoặc, nghiêng nghiêng đầu nhẹ giọng nỉ non: “Ngọt? Còn thơm.”
Hạ Tình Tình xấu hổ nhắm mắt, trên mặt hoàn bị thiêu cháy, mà nam nhân hai mắt sáng lên, một lần nữa chôn đầu xuống, mạnh mẽ Lเế๓ láק lên hoa huy*t.
“A... Ca ca.. Đừng liếm. A...”