Xuyên Nhanh "Tình" Thâm Một Tấc - Chương 15

Tác giả: Esther Cửu Cửu

Mới vừa vào phòng, Khương Hạo đột nhiên ném tay nàng ra, trên mặt tràn đầy trào phúng: "Thế nào? Ngươi sợ ta đánh tình lang của ngươi?"
"không, không phải..." Hạ Tình Tình vô lực mở miệng, muốn nói bọn họ không phải quan hệ này, rồi lại không biết nên giải thích như thế nào, chẳng lẽ nàng nói nàng không phải Lý Uyển Tình, vừa rồi thân thể của nàng không chịu khống chế sao?
"không phải? không phải các ngươi lại ôm nhau? không phải mà hắn bảo ngươi đi cùng hắn?"
Khương Hạo châm chọc cười to, trong mắt tràn đầy âm u, trong lòng một ngọn lửa đốt như muốn nổ tung hắn.
Ngày hôm qua, hắn thu được một phong thư, thư viết thân thế Lý Uyển Tình cùng với quá vãng của nàng vàLý Tấn, cũng ám chỉ nàng đi vào Khương phủ có tính toán khác.
hắn không tin nàng đến Khương phủ có mưu đồ khác, nữ nhân này ngu ngốc như vậy, sao có thể là gian tế đây? Nhưng hắn lại không dám xác định nội dung trong thư có phải giả hay không. hắn chưa bao giờ hỏi lai lịch của nàng, chỉ nghĩ vào viện hắn thì là người của hắn, nhưng nếu trong lòng nàng có người khác? Nếu nàng đối với mình chỉ là bởi vì sợ hãi mà khuất phục? Đúng vậy, lần đầu tiên hắn gặp mặt đã dọa nàng, về sau cũng... Khương Hạo không dám nghĩ nữa, hắn nằm ở trên giường trằn trọc, một đêm không ngủ.
Chờ trời sáng, hắn lập tức xuất phát đi Hạnh Hoa Thôn, hắn muốn tự mình tra chân tướng, cho nàng một công đạo, cũng cho mình một công đạo.
Hơn một canh giờ ra roi thúc ngựa, lòng đầy nôn nóng, nhưng hắn tra được cái gì?
A, thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư, có tình với nhau, khổ chờ 5 năm...
Mỗi một chữ đều như đang cười nhạo hắn, cười nhạo hắn làm điều thừa.
Có thể tưởng tượng mấy ngày này ôn nhu triền miên, nàng thẹn thùng vui sướng, trong lòng hắn lại ôm một tia hy vọng, muốn trở về nghe nàng giải thích.
Chỉ cần nàng nói hiện tại trong lòng nàng chỉ có hắn, hắn sẽ tin tưởng, không truy cứu trước kia.
Nhưng hắn thấy cái gì?
Bọn họ ôm nhau, tình chàng ý thi*p, chướng mắt đến ૮ɦếƭ! Như một cái tát hung hăng quật lên mặt hắn!
Tưởng tượng đến một màn vừa rồi kia, иgự¢ hắn một trận khó chịu, trong đầu đau thình thịch.
Nhìn nàng vẻ mặt muốn giải thích rồi lại nói không nên lời, lửa đè trong иgự¢ lập tức bộc phát ra, hắnkéo nàng, dùng sức cắn môi nàng, hôn nàng như тһô Ьạᴏ phát tiết.
Hạ Tình Tình đau, mắt đầy nước mắt, theo bản năng mà giãy giụa, động tác này càng kích phát tức giận của Khương Hạo.
"Như thế nào? Thấy Lý Tấn, hôn cũng không cho hôn?"
Khương Hạo cười lạnh, túm nàng hung hăng đẩy lên giường, từ sau lưng áp lên, mạnh mẽ xé rách váy nàng.
"Hôm nay ta không chỉ có muốn hôn ngươi, còn muốn thao ૮ɦếƭ ngươi! Làm ngươi không có thời gian đicâu dẫn nam nhân khác!"
nói xong, hắn тһô Ьạᴏ kéo váy và quần nàng xuống, ép nàng quỳ bò, không có tiền diễn trực tiếp đâm vào.
"A!"
Truyện được chỉnh sửa và đăng tại ThichTruyen.Vn - Thích Truyện Chấm Vn
Đau đớn xé rách từ hạ thân truyền đến, Hạ Tình Tình đau cả người phát run, nàng ghé vào trên giường, nước mắt từng giọt lăn xuống, trong lòng càng đau đớn hơn.
Giờ khắc này, nàng cảm thấy vô cùng khuất nhục và không chịu nổi. hắn đè nặng nàng, chỉ coi nàng như công cụ phát tiết.
"Kêu ra! Ngày thường không phải thực tao sao! hiện giờlại như người câm!"
Khương Hạo đỏ mắt mạnh mẽ đưa đẩy, hung hăng xoa иgự¢ nàng, trong lòng lửa càng thiêu càng mạnh.
Hạ Tình Tình dùng sức nắm chặt tay, móng tay hung hăng đâmvào lòng bàn tay, hạ thân sớm đã đau ૮ɦếƭ lặng, nàng gắt gao cắn đầu lưỡi, không cho mình phát ra một chút thanh âm.
Khương Hạo từ sau lưng nhìn thấy nàng nắm chặt tay, trong đầu càng bị lửa giận và đố kị thiêu đốt không có lý trí, trong lòng càng thêm khó chịu, hắn hung hăng cắn vai nàng, Ϧóþ chặt eo nàng, liều mạng thao nàng.
"Ngươi chỉ có thể là của ta! Chỉ có thể bị một mìnhta làm! Dù ૮ɦếƭ, ngươi cũng là của ta!"
không biết bao lâu, trận phát tiết này rốt cuộc ngừng lại, Khương Hạo rút hạ thân ra, lúc này mới cảm thấy có chút không thích hợp, hắn lật nàng lại, Hạ Tình Tình sớm đã hôn mê bất tỉnh, cả mặt tái nhợt, trên mặt đều là nước mắt, khóe miệng rỉ máu, hai ✓ú xanh tím trải rộng, miệng vết thương ở bả vai càng đáng sợ, da thịt tróc ra, không ngừng chảymáu. Hạ thân nàng đã bị thao sưng đỏ, hơi hơi tróc ra, тιин ∂ị¢н nùng bạch lẫnvết máu nhè nhẹ.
Khương Hạo trắng mặt, như bị đổ một chậu nước lạnh vào đầu, lửa đầy người lập tức bị dập tắt. hắnkhôi phục lý trí, không thể tin được hết thảy là mình làm, không thể tin được mình tổn thương nàng thành như vậy.
không phải, hắn không muốn như vậy.
Trong lòng lập tức dâng lên bất an và kinh hoảng, hắn run rẩy vươntay ôm nàng vào trong иgự¢, hướng ra ngoài cửa rống to bảo Hà Minh đi tìm y nữ.
Lúc Hạ Tình Tình tỉnh lại, đã là buổi tối ngày hôm sau. Nàng chậm rãi mở mắt ra, trên vai truyền đến đau đớn nhè nhẹ, hạ thể có chút lạnh, như mới vừa bôi thuốc, yết hầu nàng khô khốc, hơi hơi giật giật tay, mới phát hiện tay nàng bị ai gắt gao nắm chặt. Nàng vừa động, chủ nhân bàn tay đột nhiên ngẩng đầu.
"Ngươi... Ngươi rốt cuộc tỉnh?" Khương Hạo ấm ách nói, trên mặt từ trước đến nay bình tĩnh vô tình, lúc này mang theo khẩn trương và vài phần thấp thỏm, mắt hắn xanh đen, trong mắt tất cả đều là tơ máu.
Hạ Tình Tình nhìn hắn một cái, nhẹ nhàng bỏ ánh mắt sangmột bên, không nói gì.
Thấy vậy, trên mặt Khương Hạo hiện lên vô thố, hắn mím môi, nhẹ nhàng hỏi: "Ngươi khát sao? Muốn uống chút nướckhông?"
nói xong, cũng không đợi nàng trả lời, vội rót chén nước, động tác mềm nhẹ nâng nàng dậy, đưa nước tới trước mặt nàng.
Yết hầu thật sự khô rát, Hạ Tình Tình rũ mắt xuống, tiếp nhận cốc uống xong nước, sau đó tiếp tục nằm xuống.
"Ngươi... Ngươi có đói bụng không... Nằm lâu như vậy nhất định là đói bụng... Phòng bếp có canh gà nóng... Ta lập tức phái người bưng lại đây... Muốn uống chút cháo hay không... Ngươi có đặc biệt muốn ăn gì đều có thể nói với ta..." Khương Hạo lải nhải, trên mặt mang theo vài phần thật cẩn thận không dễ phát hiện.
"Công tử." Hạ Tình Tình cắt lời hắn nói, trong lòng có chút khổ sở, có chút mỏi mệt, "Ngài không cần như thế, nô tỳ chỉ muốn nghỉ ngơi một lúc."
Nghe vậy thần sắc Khương Hạo cứng đờ, trong mắt hiện lên một tia bị thương, hai tay bên sườn nắmchặt lại buông ra, cuối cùng, hắn than nhẹ một tiếng: "Vậy ngươi nghỉ ngơi đi... Ta... Ta đi trước."
Thấy nàng nhắm mắt không phản ứng, hắn đành phải rời đi.
Cửa phòng đóng lại trong nháy mắt, Hạ Tình Tình mở bừng mắt, ngơ ngẩn nhìn trần nhà.
sự tình saolại thành như vậy đây?
"Ký chủ, cô có khỏe không?" Hệ thống có chút vô thố mở miệng.
"Lúc trước sao lại thế?" Hạ Tình Tình nhắm mắt, khôi phục bình tĩnh.
Theo lý thuyết, lúc nàng đến, nên cùng thân thể này hoàn toàn dung hợp, ký ức của thân thể này, cảm xúc tình cảm đã từng có nàng đều hẳn là đã tiếp thu. Nhưng từ khi nàng đi vào nơi này, không chỉ không tiếp thu được đầy đủ ký ức, hơn nữa mỗt lần nàng đều không cảm nhận được cảm xúc dao động của thân thể, đến ngày hôm qua, nàng gặp Lý Tấn. Trong nháy mắt, nàng có ký ức một đời củathân thể này, từ làm bạn mười năm, đến Lý Tấn rời đi, nàng chờ đợi, cảm nhận được tưởng niệm 5 năm trong lòng, chờ đợi và yêu say đắm. Nhưng trong nháy mắt mình lại không cách nào khống chế thân thể, giống nhưrối gỗ bị dật dây, nhất cử nhất động đều bị người điều khiển. Thực sự quá quỷ dị, chẳng lẽ các nàng không dung hợp sao?
Biết suy nghĩ trong lòng nàng, hệ thống có chút khó xử mở miệng: "Thân thể bị khống chế ta cũng không thể giải thích. Hơn nữa lúc trước, ở trên người của cô,ta phát hiện một cỗ khí vận bị che dấu, bị cái gì áp chế.Ngày hôm qua lúccô nhìn thấy Lý Tấn, thân thể bị khống chế, cỗ khí vận kia đột nhiên bùng nổ. Ta có thể khẳng định côvàthân thể này hoàn toàn dung hợp, nhưng kỳ quái là, cỗ khí vận này không thuộc về cônhưng cũng không thuộc về thân thể này, nó và khí vận của côhoàn toàn rõ ràng là hai loại. Khicô nắm giữ lại thân thể một lần nữa, nó lại bị che dấu. hiện tại ta chỉ có thể suy đoán, đó đều có quan hệ vớiLý Tấn."
Hạ Tình Tình gật đầu, không sai, nàng khác thường xác thật là vìLý Tấn mới có. Lúc trước khống chế thân thể, hẳn là Lý Uyển Tình, cỗ khí vận che dấu kia cũng là của nàng ấy, khiLý Tấn nhìn về phía nàng ấy, tình yêu trong mắt là tuyệt không nhìn lầm. Đây có lẽ cũng là nguyên nhân khí vận che dấu bùng nổ. Nhưng rõ ràng nàng vàthân thể này dung hợp, vì cái gì lại dường như ẩn ẩn chia làm hai người, mang theo khí vận cũng chia làm hai loại? Trước khi nàng tới, trên thân thể này đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì nàng ấy rời Hạnh Hoa Thôn, đây là chưarõ. Còn có, nếu Lý Tấn vàthân thể này lưỡng tình tương duyệt, một đời đóxảy ra biến cố gì làm Liễu Vũ Vi thành nữ chủ? Thân thể này kết cục là gì? Từng nghi vấn không ngừng nhảy ra, tựa hồ có liên hệ với nhau, tựa hồ lại không có.
Quá phức tạp, Hạ Tình Tình nghĩ đến vỡ đầu đều không rõ.
"Ký chủ, cô cũng đừng quá nóng nảy, cô đừng quên, cốt truyện đời trước sẽ xuất hiện đúng lúc, có lẽ quamột thời gian, chúng ta sẽ có đáp án."
"Ừ." Hạ Tình Tình thở ra một hơi thật sâu.
"Còn có, ký chủ... côvàKhương Hạo..."
Nghe vậy thần sắc Hạ Tình Tình biến đổi, nàng đột nhiên không biết nên tiếp tục như thế nào.
Uổng cho nàng tự tin tràn đầy muốn công lược Khương Hạo, còn bồi theo tâm mình, nhưng ở trong lòng hắn, nàng vẫn chỉ là đồ chơi ấm giường.
hiện tại nàng, chỉ nghĩ cẩn thận nghỉ ngơi một thời gian.
Nàng biết như vậy là không đúng, nhưng hiện tại nàng thật sự là không có cách nào đối mặt, nàng vốn nghĩ rằng, ở trong lòng hắn, nàng đã có một chút phân lượng, thật là châm chọc...
Chờ một chút đi... Chờ nàng thu thập tốt cảm tình của mình... Chờ thu hồi cảm tình, sẽ không khổ sở như vậy, nàng lại tiếp tục...
Hạ Tình Tình mệt mỏi nhắm mắt lại, nỗ lực không để ý tới đau đớnẩn ẩn trong lòng.
Mấy ngày kế tiếp, Hạ Tình Tình đều lấy lí do dưỡng thương mà ngốc ở trong phòng.
Thư phòng, Khương Hạo lại đập một nghiên mực.
Mấy ngày nay, nàng đối với hắn đều bình tĩnh có lễ, lạnh nhạt xa cách, làm hắn cực kỳ không quen! hắnrốt cuộc không thể bình tĩnh được, trong lòng càng khổ sở và khó chịu. hắn tưởng niệm ánh mắt nàng đã từng ỷ lại nhìn về phía hắn, bộ dáng tức giận bĩu môi, còn thẹn thùng đỏ mặt khi hắn hôn.
hắn biết, là hắn xúc động làm thương nàng, nhưng nàng không sai sao? Là nàng dấu diếm trước, lại lôi lôi kéo kéo vớiLý Tấn, cũng không có bất luận giải thích gì.
hắn đã phóng thấp tư thái lấy lòng nàng, nàng còn muốn thế nào? Hay là nói, đây mới là thái độ vốn dĩ của nàng, gặp Lý Tấn rồi nàng không muốn lấy lòng hắn nữa?
đang lúc lòng hắn tràn đầy phẫn nộ lại bực bội, Hà Minh tới truyền lời: "Công tử, Liễu tiểu thư phủ Tể tướng tới chơi."
"không gặp!" trong lòng Khương Hạo sinh ra một tia phiền chán, nữ nhân này gần đây luôn là âm hồn không tan như thế, hắn cũng không phải thật sự ngốc, bây giờ cũng không có thời gian bồi nàng ta diễn xiếc. Nhưng đột nhiên, hắn như nghĩ tới cái gì, ma xui quỷ khiến gọi Hà Minh đang muốn rời đi: "Từ từ. Đưa nàng ta vào đại sảnh, một lúc ta sẽ tới." hắn dừng một chút, "Bảo Lý Uyển Tình cũng đi đại sảnh."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc