Anh HùngMạch suy nghĩ của Tu Dĩnh trở về lần luyện giọng mười năm trước, nhớ lại năm đó mình cực khổ luyện giọng ở nhà thầy giáo, bất kể trời hè nóng bức, mùa đông lạnh buốt vẫn không bỏ ngày nào, mỗi ngày tan học xong đều tới nhà thầy giáo học hát.
Nhớ năm đó, thầy nói với cô: “Tu Dĩnh, em là đứa trẻ có khả năng âm nhạc trời cho, thầy tin nhất định em sẽ thành công trên con đường âm nhạc, thầy cũng có được học trò xuất sắc nhất.”
Tu Dĩnh cũng rất hi vọng vào bản thân, năm đó lòng tin đối với bản thân tràn ngập, thật sự nghĩ mình có thể thi vào học viện nghệ thuật, ai biết về sau âm sai dương kém lại đi học ở đại học của tỉnh. Sau này việc ca hát cũng giãn dần, không biết giọng hát mình có còn hay không.
“Tôi không có tài năng gì, chỉ biết hát vài bài thôi, hôm nay hát tặng mọi người một bài tiếng anh của Mariah Carey, Hero, có thể đệm nhạc được không?” Cô nói vọng xuống dưới sân khấu.
Bọn họ tìm hết các CD-Rom, không có nhạc đệm bài hát này, Tu Dĩnh nói: “Vậy tôi hát chay thôi.”
Cô đang định hát chay thì một binh sĩ thổi kèn saxo đứng dậy nói: “Chị dâu, em biết thổi Hero của Mariah.”
Tu Dĩnh nhìn qua. Anh lính này ước chừng mười tám mười chín, đeo lon binh nhì, dáng người cao gầy, đại khái chừng 1m80, mặt trẻ con. Cậu ta lẳng lặng đi lên, đứng bên trái Tu Dĩnh, sau đó bắt đầu thổi Hero của Mariah. Lúc tiếng saxo du dương vang lên trên sân khấu, Tu Dĩnh cầm micro, mắt nhìn Hùng Khải dưới sân, trong mắt tràn ngập tình cảm nồng nàn, hát vào micro:
“There\'s a hero
Có một người anh hùng
If look inside your heart
Nếu như bạn nhìn vào sâu thẳm trong trái tim mình
You don\'t have to be afraid
Bạn không phải sợ sệt
Of what you are
Dù bạn có là ai
There\'s an answer
Luôn có câu trả lời
If you reach into your soul
Nếu bạn hướng vào tâm hồn mình
And the sorrow that you know
Nỗi buồn phiền mà bạn từng biết
Will melt away
Sẽ tan biến
And then a hero comes along
Và có một người anh hùng đến bên
With the strength to carry on
Trao cho bạn sức mạnh để tiếp tục
And you cast your fears aside
Xua đi những nỗi sợ
And you know you can survive
Và bạn hiểu rằng mình có thể vượt qua
So When you feel like hope is gone
Vì vậy khi nào cảm thấy tuyệt vọng
Look inside you and be strong
Bạn hãy hướng vào tâm hồn mình và trở nên mạnh mẽ
And you\'ll finally see the truth
Bạn sẽ luôn tìm được sự thật
That a hero lies in you
Rằng có một người anh hùng ẩn sâu bên trong
…..
Hùng Khải lặng lẽ nhìn Tu Dĩnh, tình ý nồng nàn trong mắt cô anh đều nhìn thấy, nghe từng chữ từng câu cô hát, anh cảm giác như tim mình đang nhảy nhót, như lửa đang cháy. Bài hát này rõ ràng cô hát vì anh, anh là anh hùng trong lòng cô. Cô gái nhỏ này, làm sao anh không yêu được, cô không so đo thực tế, không bị vật chất đả động, trong tim chỉ có tình yêu thuần khiết, cô gái như thế trên đời này có được mấy người? Bây giờ cái xã hội này đều bị vật chất hun đúc hết rồi, khắp nơi đều tồn tại những người để tâm đến lợi ích, tình yêu chân chính không cân nhắc thực tế có được bao nhiêu?
Hùng Khải kìm lòng không đậu đứng dậy, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người thong thả bước lên sân khấu, trong mắt chỉ có Tu Dĩnh mà trong mắt Tu Dĩnh cũng chỉ có Hùng Khải. Hai người đưa mắt nhìn nhau, tựa hồ cả thế giới không còn ai khác, chỉ có hai người họ. Anh cũng cầm lấy micro trên giá, cùng cô hát Hero. Tuy anh không biết nhiều bài hát cho lắm, ngoài hành khúc ra không có bao nhiêu nhưng quả thật, bài Hero này chính là một trong số không nhiều những bài anh biết, là vì bị sức hấp dẫn của bài hát chinh phục.
Hero của Mariah là đại diện tiêu biểu xuất sắc nhất của âm thanh cá heo. Thông thường mọi người không lên nổi tông cao này nhưng Tu Dĩnh lại có thể hát ra nguyên vẹn âm vực cá heo đó. Hùng Khải tất nhiên không cách nào hát lên được, anh chỉ có thể dùng tông thấp để hát bài hát này, vì thế đoạn tông cao anh không kéo lên nổi. Anh biết hát Hero với Tu Dĩnh là một thử thách nhưng vừa nghe Tu Dĩnh hát, anh liền không kìm lòng nổi, mặc kệ tông cao hay thấp, có thể hát hay không.
……..
……..
And you\'ll finally see the truth
Bạn sẽ luôn tìm được sự thật
That a hero lies in you
Rằng có một người anh hùng ẩn sâu bên trong
Lúc âm nhạc kết thúc ở tông cao, lúc tầm mắt Hùng Khải và Tu Dĩnh bứt ra khỏi đôi bên trở lại với dưới sân khấu, khi suy nghĩ hai người quay lại với thực tế thì, dưới sân khấu đầu tiên ngây ra, tiếp theo đó một tràng pháo tay như sấm sét bùng nổ.
“Hay!” Các chiến sĩ gào lên.
Hùng Khải nói khẽ: “Không ngờ em hát được Hero, bài hát được tôn là âm thanh cá heo thần thoại, anh chỉ biết hừ hừ, không hát được tông cao.” Giọng anh rất nhẹ, nhẹ đến nỗi chỉ hai người nghe được.
Tu Dĩnh nhìn anh cười tươi, không trả lời. Chẳng lẽ cô nói cho anh biết, mười năm trước cô từng học qua âm thanh cá heo với thầy? Chẳng lẽ nói với anh, chỉ vì học âm cá heo, một thời gian rất dài cô không ăn bất cứ cái gì chua cay, phải biết cô thích ăn ớt nhất nhưng một lần kiêng là mấy năm. Vì giấc mộng nghệ thuật năm đó, cô hi sinh rất nhiều sinh hoạt bình thường song đến cuối cùng, rốt cuộc nguyện vọng vẫn không thực hiện được.
“Chị dâu, lại lần nữa đi! Chị dâu, lại lần nữa đi!” Binh sĩ bên dưới vỗ tay ầm ầm xong lại bắt đầu kêu gào.
Tu Dĩnh cười nói: “Tôi lại hát một bài về chị dâu, tặng cho tất cả các chị vợ lính trên cả nước, hi vọng các chị vĩnh viễn xinh đẹp, hạnh phúc vui vẻ. Đương nhiên bài hát này cũng dành tặng các anh bộ đội, chúc mọi người cùng các chị dâu vĩnh viễn hạnh phúc!”
Lần này, “Ca ngợi chị dâu” có CD nhạc đệm, vì thế cậu lính kia đi xuống, Tu Dĩnh nghe nhạc dạo đầu, bắt đầu hát lên:
Chị dâu, chị dâu, mượn chị đôi bàn tay nhỏ
Bốc một vốc đất đen chôn bọn giặc ngoại xâm
Chị dâu, chị dâu, mượn chị đôi chân không bó
Giẫm lên đường mòn tiễn chúng tôi đi
Chị dâu, chị dâu, mượn chị cả thân người
Che chắn mặt trời chúng tôi dễ dàng thắng trận
Ôi chị dâu mộc mạc, chị dâu thân yêu
Chúng tôi dùng máu cung phụng chị
Ôi chị dâu da đen
Ôi chị dâu da đen, chị da đen [9]
Bài hát này tông cũng rất cao nhưng Tu Dĩnh hát ra lại có hơi hướm Lí Na, bài hát này khiến các chị dâu ngồi dưới đều ứa lệ. Mai Nhạc cũng bị giọng hát của Tu Dĩnh làm xúc động. Lúc nãy một khúc Hero, chị nghe ra được cô hát cho Hùng Khải, còn bài hát này lại là cho tất cả các chị vợ đồng chí trong cả nước. Bài trước sâu lắng tinh tế, bài sau lại thô hào thẳng tuột, hai bài hát khác nhau về âm nhạc, về phong cách nhưng qua giọng hát của Tu Dĩnh lại rất dễ nghe.
Bạn đang
doc truyen online tại: WWW.KenhTruyen24h.Com
Khi nhạc đệm “Ca ngợi chị dâu” kết thúc, dưới sân khấu lại bùng nổ một trận vỗ tay như sấm.
Tu Dĩnh đi xuống sân khấu, ánh mắt Hùng Khải cứ mãi nhìn cô, trong mắt chỉ có cô.
Vừa xuống, Hùng Khải đã kề sát vành tai cô nói nhỏ: “Em thật tuyệt!”
Cô nhìn tình ý trong mắt anh còn có không dám tin, nghĩ bụng: có phải sợ tới ngây ra rồi không? Nhưng cô không hỏi ra miệng mà thôi.
Ngồi xuống chỗ mình, Mai Nhạc đột nhiên giơ ngón cái lên với cô: “Không ngờ em có thể hát được hai bài hát tông cao khó như thế, lúc trước em học luyện thanh hả?”
Đột nhiên Tu Dĩnh cảm thấy ngượng, đỏ mặt cúi đầu nói: “Nào có hay như chị dâu nói, chỉ là mười năm trước từng học thanh nhạc thôi.”