Xiềng Xích Dịu Dàng - Chương 77

Tác giả: Thư Thư Kỳ

Bất chấp tấm rèm nhung buông kín đã che đi khung cửa sổ, một tia nắng nhỏ bướng bỉnh vẫn tìm cách len qua khe hẹp ở giữa mà chui vào thư phòng tĩnh lặng, trườn trên tấm thảm Ba tư bằng dạ lông cừu, lướt tới chân bàn làm việc bằng gỗ sồi, nơi một người đàn ông đang tĩnh lặng làm việc.
Ngũ quan cân đối cùng ánh mắt thâm trầm sâu thẳm như hồ nước tĩnh lặng không đáy, sống mũi thẳng tắp và đôi môi khắc nghiệt…khí chất quý tộc lạnh lẽo tỏa ra từ thân hình đẹp đẽ nghiêm chỉnh, ánh mắt liên tục lướt qua màn hình máy tính và những văn kiện bằng giấy xếp chồng trên bàn….Dáng vẻ chăm chú ấy như tỏa ra một thứ mị lực hút hồn người khác….1
Bỗng nhiên hàng lông mày sắc như lưỡi kiếm khẽ nhíu lại…một khoảng khắc sau, bên ngoài truyền tới tiếng bước chân và tiếng cười nói vui vẻ của một cô gái, thanh âm trong vắt tinh tế hòa cùng tông giọng trầm ấm của một người đàn ông dội vào cánh cửa gỗ đóng chặt.
_ Em nói Thanh tới công ty làm việc rồi đó chứ nhưng mà anh ấy nhất định không nghe…Nhìn mọi người mỗi lần có việc cần cứ phải chạy qua chạy lại biệt thự em cũng thấy áy náy….
_ Con người của Tề tổng là như vậy, vô cùng cương quyết! Chỉ cần ngài ấy đã hạ quyết định điều gì thì nhất định sẽ không bao giờ thay đổi!
Giọng nói bất lực cùng tiếng thở dài của Thiên Ân vang lên bên ngoài cánh cửa gỗ Tề Yến Thanh nghe rất rõ…
_ Em cũng biết mà nên mới mặc kệ anh ấy như vậy chứ…Anh ấy ở trong thư phòng đấy Kính Hàm! Lát nữa anh ở lại ăn cơm cùng với em và Thanh luôn nhé?
_ Ni Ni vẫn còn đợi anh ở nhà…chắc để khi khác nhé Thiên Ân?
Kính Hàm trầm ấm trả lời, lại nghe thấy tiếng Thiên Ân cương quyết vang lên.
_ Kính Hàm…anh đã nghe thấy câu “Rượu bất khả ép, ép bất khả từ” chưa? Qua miệng em sẽ là “Cơm bất khả ép, ép bất khả từ”! Ni Ni đã có em lo, sẽ có tài xế đưa đón cô ấy tới tận cửa…Nói cho anh biết dạo gần đây cơm em ăn đều do Thanh nấu…ngon lắm luôn đấy nhé, anh cũng nên thử một chút đi! Mà có phải lúc nào anh cũng được ăn cơm của Tề tổng đại nhân nhà anh nấu đâu cơ chứ?
_ Nhưng mà….
_ Không nhưng mà gì cả! Cứ nghe em đi! Đừng quên cha em là Phi lão gia, còn em là Tề phu nhân đấy nhé! Chẳng lẽ anh chỉ tuân lệnh của Thanh nhưng lại không coi em ra gì sao?
Đáp lại chất giọng rành rành là cậy quyền bức ép của cô, Kính Hàm khổ sở phân trần…
_ Thiên Ân à….Anh không có ý đó…
_ Thế thì cứ vậy đi! Không bàn cãi nữa nha…..THANH ƠI!!!
Mặc kệ sự bối rối của Kính Hàm, Thiên Ân coi như câu chuyện thế là xong...Kính Hàm cười khổ, chợt nhận ra sống lâu với Tề Yến Thanh, Thiên Ân cũng dần dần lấy tính cách cương quyết đặc trưng của hắn.
Cô gõ ba lần lên cánh cửa gỗ rồi vặn nắm đấm cửa....khuôn miệng xinh xắn cười toe toét khi cô thò đầu vào bên trong, vui vẻ nói với người đàn ông điềm đạm đang dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn cô…
_ Em “bàn giao” Kính Hàm lại cho anh đấy nhé…Bàn chuyện gì cũng đừng say sưa quá đấy…Giờ em xuống chờ Ni Ni rồi bốn chúng ta sẽ cùng ăn tối nhé!
_ Để tôi đưa em xuống!1
Tề Yến Thanh cau mày nhìn chiếc bụng lùm lùm sau lớp váy lụa rộng thùng thình, rõ ràng khó chịu ra mặt khi cô tự ý không sử dụng thang máy mà lại leo cầu thang bộ…thế mà vừa muốn đứng dậy đưa cô xuống thì Thiên Âm đã xua tay khước từ.
_ Thôi không cần đâu! Em tự ra thang máy được! Hai anh nói chuyện đi nhé…Em không làm phiền nữa!
Trước ánh mắt sắc lạnh của Tề Yến Thanh, hiên Ân cười toe toét với Kính Hàm, dịu dàng vỗ vỗ lên cánh tay của anh trước khi lạch bạch bỏ đi…
_ Cô ấy lúc nào cũng rất yêu mến cậu…Kính Hàm ca ca!1
Giọng nói nhuốm sắc đe dọa và cả sự ghen tuông ngấm ngầm bùng nổ vang lên…Cánh cửa gỗ đóng lại sau lưng, Kính Hàm không khỏi nén tiếng thở dài…
Có một sự thật…chẳng mấy dễ chịu, đó chính là cho dù Kính Hàm đã có Ni Ni, và bây giờ Thiên Ân đang mang thai con của hắn ta thì sự ghen tuông của Tề Yến Thanh dành cho anh vẫn nguyên vẹn như ngày nào mỗi khi nhìn thấy Thiên Ân thân thiết với anh!
_ Phu nhân là người sống rất tình cảm, cô ấy coi thuộc hạ như anh trai thôi mà!
Ánh mắt của Tề Yến Thanh lướt qua gương mặt điển trai của Kính Hàm rất khó chịu, nhưng hắn cuối cùng lại không lên tiếng gì thêm…
_ Thuộc hạ đã gặp Cẩm Vọng, ông ta đã chịu đồng ý với đề nghị của chúng ta…ngài Mạc sẽ không gặp vấn đề gì với phía “Bóng ma” nữa đâu, lần này họ sẽ phá luật để cung cấp thông tin!
“Bóng ma” là một nơi chuyên làm giả tất cả các loại giấy tờ của thế giới ngầm, quy tắc hoạt động của họ rất đơn giản, chỉ có một từ, đó chính là Tuyệt mật!
Không bao giờ phía tổ chức “Bóng ma” chịu cung cấp thông tin về bất kì nhân vật nào đã làm giả nhân dạng tại nơi đây…nếu như không phải là lệnh từ cấp cao nhất của Tổ chức đưa xuống, kể cả những người như Tề Yến Thanh hay Lôi Triệt, cũng rất khó khai thác thông tin từ họ…
Và Cẩm Vọng – chính là ông trùm của tổ chức này!
_ Cô ấy nói sao?
Thanh âm lạnh lùng xa cách vang lên, nhưng ngón tay của Tề Yến Thanh lướt qua bàn phím máy tính, thậm chí ánh mắt cũng không rời tới phía Kính Hàm khi hắn hỏi anh…
Đối với người khác nhất định sẽ cảm thấy ngại ngùng sự lạnh lẽo của hắn, nhưng Kính Hàm là người quá quen thuộc với Tề Yến Thanh nên lại nhận ra sự quan tâm đằng sau dáng vẻ lãnh đạm ấy của hắn…
_ Cô ấy…đã chấp nhận rồi!
Tiếng gõ bàn phím dừng lại, lúc này ánh nhìn sắc bén của Tề Yến Thanh mới lướt qua Kính Hàm, cùng với nụ cười nửa miệng sâu thẳm trên khóe môi…
_ Đồng ý….mà không nghi ngờ gì?
_ Không ạ!
Kính Hàm điềm đạm lắc đầu, lập tức nghe thấy tiếng cười trầm thấp của hắn vang lên…
_ Thật là quá mức đơn thuần….Chẳng lẽ cô nhóc đó không có một chút mảy may nghi ngờ nào về chuyện tại sao một việc cỏn con như thế này mà đích thân tôi phải ra mặt, đích thân cậu phải xuống tận nơi gặp Cẩm Vọng, trong khi chúng ta chỉ cần một cuộc điện thoại là xong?
Có lẽ vì quá bất ngờ, nên Tề Yến Thanh nói nhiều hơn thường ngày, khiến cho Kính Hàm cũng cảm thấy…đúng là có chút không thể ngờ tới…
_ Có lẽ Ni Ni không nghĩ ngay cả ngài cũng sẽ chấp nhận cùng thuộc hạ lừa cô ấy…Cũng phải công nhận Cẩm Vọng mà vợ ông ta kết hợp quá mức ăn ý, còn chưa kể đến cô con gái nhỏ đó nữa…Đến mức thuộc hạ còn tin là sự thật, chứ đừng nói tới Ni Ni!
_ Đi từ biệt thự đến một căn nhà lợp lá, rồi kéo cả vợ con vào diễn kịch…Cẩm Vọng ông ta cũng đúng là rảnh rỗi lắm mới chấp nhận đề nghị này!
Tề Yến Thanh nhướn mày, ngả người ra thành ghế, ánh nhìn sâu thẳm chiếu lên gương mặt của Kính Hàm…
_ Ông ấy mắc nợ ngài mà! Chỉ cần ngài lên tiếng, chắc chắn ông ấy sẽ không từ bất kì chuyện gì…Lần này phải cám ơn Tề tổng! Nếu như không có ngài, có lẽ Ni Ni sẽ vẫn còn đắn đo….
_ Đôi khi có nhưng điều trong cuộc sống, không đơn thuần cậu dùng tiền bạc, quyền lực là có thể giải quyết…Vì dù sao khiến người ta đồng cảm vị nể vẫn tốt hơn là khiến người ta sợ hãi…Đúng chứ?
_ Vâng! Tề tổng!
Kính Hàm cúi đầu cung kính đáp lời…Đúng là lần này Kính Hàm cùng Tề Yến Thanh đã diễn một vở kịch…một lần nữa!
Vì Ni Ni cứ mãi đắn đắn đo đo, không chịu chấp nhận lời cầu hôn của Kính Hàm, cực chẳng đã Kính Hàm đành phải nhờ tới Tề Yến Thanh, vì bản thân anh biết về chuyện…ừ thì….về chuyện “lừa gạt” tâm lý của phụ nữ, ngài ấy là số hai, không ai dám là số một…Tất nhiên là nếu không tính Lôi tiên sinh và Nhi*p đại luật sư vào đây!
May mắn thế nào ngài Mạc Thiệu Khiêm của tập đoàn kinh doanh chế tác đá quý Mạc Thị lại có chuyện muốn nhờ Tề Yến Thanh giúp đỡ, thế là hắn tương kế tựu kế, chuyện bé xé ra to, để Ni Ni cùng Kính Hàm tới gặp Cẩm Vọng, từ đó nhờ vợ của ông ấy dùng đòn tâm lý tác động tới Ni Ni….Để một “ông trùm” trong việc chế tạo làm giả visa, hộ chiếu nhân dạng cùng tất cả những giấy tờ trên đời này chịu rời khỏi biệt thự tại Giang Nam, cùng vợ và con gái xuống đóng một vở khổ nhục kế thế này…đúng là nếu không phải Tề Yến Thanh, thì chẳng ai dám nghĩ tới, cũng chẳng ai dám cất lời nhờ…
Nào ngờ ông trùm đó vừa nghe xong liền cười ha ha, hào hứng nói.
_ Thú vị đấy! Nhưng một mình tôi không làm nên chuyện được! Để tôi nhờ cả bà xã nhà tôi cùng con gái nhỏ….con bé có ước mơ lớn lên sẽ làm diễn viên, có cơ hội thực diễn thế này cũng tốt! Để tôi đi mua mảnh đất mới rồi cất tạm một căn nhà lên, tuần sau hẹn Kính Hàm tới nhé!
Đúng là Ni Ni quá ngây thơ, nhưng cũng chẳng qua là vì vây quanh cô bé toàn những con người lọc lõi như thế này thì thật là…cũng quá khó cho cô rồi!
_ Cũng chỉ vì cô ấy quá tin tưởng cậu thôi….Kính Hàm tiên sinh!
Như thể đọc được toàn bộ suy nghĩ trong đầu của Kính Hàm, Tề Yến Thanh điềm đạm trả lời, khiến cho Kính Hàm không khỏi bật cười thành tiếng.
_ Cô ấy cũng giống như phu nhân thôi, Tề tổng
_ Nếu muốn giống Ân nhi thì cậu cũng mau cho cô bé lên chức mẹ đi! Cậu cũng không còn trẻ nữa đâu! Đừng để tới lúc đi họp phụ huynh người ta nghĩ là ông đi họp cho cháu!
_ Nếu như vậy thì thuộc hạ nghĩ Lôi tiên sinh mới là người cần phải lo lắng!
Câu trả lời của Kính Hàm khiến cho Tề Yến Thanh bật cười thành tiếng…Tiếng cười trầm thấp vô cùng quyến rũ của Tề Yến Thanh đúng là một thứ thanh âm quyến rũ nhất trên đời…
_ Đến lúc vật hoàn về chủ rồi!
Tề Yến Thanh thong thả lên tiếng…Kính Hàm không hiểu ý tứ của hắn, chỉ im lặng nhìn Tề Yến Thanh nhấc điện thoại lên, điềm đạm ngả người ra ghế…
Khi đầu bên kia có tiếng trả lời, thanh âm điềm đạm mang hơi hướng quý tộc cổ điển của hắn vang lên, cùng nụ cười nửa miệng rõ rệt trên môi…
_ Mạc tiên sinh….Không biết chiếc nhẫn của tôi phía ngài đã hoàn thành tới đâu rồi?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc