Ăn Châu Hắc Áp[1][1] Châu Hắc Áp: Công ty Thực phẩm nổỉ tiếng của Hồ Bắc, chuyên về các loại thực phẩm từ vịt, ngỗng…
Ai đó cứ mải miết ngồi làm việc trước máy tính, nhưng thỉnh thoảng vẫn chú ý đến ai kia cứ lăn lộn trên sô pha.
Cô ấy lại sao rồi? Mới ăn cá hồng nương xong, còn đói gì nữa? Anh tiếp tục làm báo cáo phân tích tình hình kinh doanh, không nói gì.
“Lưỡi vịt, cánh, xương… ưm… tại sao miệng em cứ thấy nhạt nhẽo thế nhỉ?”, cô lăn qua một bên sô pha, ngước lên nhìn anh.
Anh tiếp tục gõ chữ.
“Em muốn ăn Châu Hắc Áp!”, sự phớt lờ của anh cuối cùng khiến ai kia nổi đóa.
Anh gật đầu, tiếp tục gõ chữ.
“Em muốn ăn Châu Hắc Áp!”, cô thấy anh gật đầu thì giọng trở nên vui hơn.
Anh lại gật gù, liếc nhìn cô, “Ừ”.
Cô cười rồi bò dậy, bay lại, ôm cổ anh rồi gọi thân thiết, “Mua cho em”.
Anh liếc nhìn mưa to gió lớn bên ngoái, ánh mắt bình thản, “Ngày mai”.
Mặt nhăn nhó, “Không, em muốn ăn bây giờ cơ, lưỡi của người ta đang phản đối đây này”, Cô biết làm nũng luôn có tác dụng, càng rúc vào lòng anh, cản anh gõ chữ.
Anh đơ người, ánh mắt nhìn đôi môi đỏ của cô, “Để anh xem”.
Cô lập tức ngoan ngoãn há miệng, thè đầu lưỡi nhỏ xinh ra, đôi mắt tròn nhìn anh, vẻ van nài.
Ai đó khóe môi mấp máy, không do dự cúi xuống, ngậm lấy. Mùi vị cá hồng nương rất tuyệt, hình như còn lén ăn ô mai, chua chua ngọt ngọt.
Ưm… Ai kia rất muốn kháng cự nhưng lại nhận ra càng tránh né càng bị anh tấn công sâu hơn.
Đến khi anh đổi hết mùi vị trong miệng cô thành của anh, mới lưu luyến tha cho cô, hơi thở nóng ấm trượt qua tai, “Muốn thử thứ khác không?”, dừng lại một chút, “Bảo đảm hoành tráng”.
Ai kia chưa kịp phản ứng, trời đất đã xoay chuyển.
Nếu cô không định để anh làm việc, chi bằng tìm chút chuyện có ý nghĩa để chơi cùng cô. Có lẽ khi cô nàng mệt quá không mở nổi mắt, chắc sẽ không nghĩ nổi tới món vịt nữa.