Nàng cúi đầu, lầm bẩm nói với chính mình “Không có khả năng, ta không có khả năng thích hắn , nếu ta yêu hắn thì ta quả thực đã điên rồi . Sẽ không , ta sẽ không thích tên vô dụng kia đâu .” Nàng là một nữ tử vô tình nhưng dần dần đã trở nên thiếu quyết đoán , đây không phải chuyện tốt lành gì .
Liễu Thiên Mạch học cao hiểu rộng lại thông minh tuyệt đỉnh làm sao không biết những điều này có ý nghĩa gì .
Liễu Thiên Mạch nhẹ nhàng thở ra một hơi , bàn tay đang lùa vào trong tóc rút ra .
Nàng đến trước tủ đựng trang phục lấy ra một bộ y phục màu thuỷ lam , nhanh chóng mặc vào người .
Dùng một cái khăn màu thuỷ lam che mặt, Thiên Mạch lấy từ dưới gối ra một thanh đoản kiếm cũng màu thuỷ lam . Nàng còn chưa kịp đi ra ngoài , đã thấy một chút ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng . Thiên Mạch mở cửa sổ , thấy pháo hoa màu lam rực rỡ đang nổ trên nóc hoàng cung . Pháo hoa phát nổ giống như những bông tuyết đang bay toán loạn .
Tần Vật Ly muốn triệu kiến Tuyết Nhạn .
Đại nội tam đại mật thám , triệu kiến Tuyết Nhạn dùng pháo hoa màu lam , triệu kiến Hắc Hổ dùng pháo hoa màu đỏ còn triệu kiến Ngân Ưng sẽ dùng pháo hoa màu bạc . Nếu như muốn triệu tập cả ba người thì sẽ dùng pháo hoa nhiều màu sắc .
Đương nhiên, pháo hoa chỉ có tác dụng trong phạm vi kinh thành, nếu bọn họ không ở kinh thành , có bắn pháo hoa cũng vô dụng .
Thiên Mạch nắm chặt bảo kiếm , nhảy ra từ cửa sổ , biến mất trong bóng tối mịt mù.
*****
Hoàng cung có rất nhiều lầu gác . Lúc này ngoại trừ những thị vệ đi tuần tra ban đêm cùng một vài cung nữ ngẫu nhiên đi ngang qua thì rất hiếm có người đi lại .
Một cái bóng nhẹ nhàng , khéo léo tránh thoát con mắt của thị vệ , hướng tẩm cung của hoàng đế chạy tới .
Cửa cung khép hờ, rõ ràng là đang đợi nàng đến . Thiên Mạch nhẹ nhàng đẩy cửa ra , chậm rãi đi vào bên trong . Nàng cũng không phải là Tuyết Nhạn thật , đây là lần đầu tiên nàng dùng thân phận Tuyết Nhạn để yêt kiến Hoàng đế nên có chút không được tự nhiên . Nàng không phải là Phi Yên, còn Tần Vật Ly lại là hoàng đế , thân phận của bọn họ không giống như trong quá khứ .
Nàng nhẹ nhàng đi vào , thấy Tần Vật Ly một thân long bào , đang tựa trên ghế ngủ , trong tay vẫn còn cầm một quyển sách .
Thiên Mạch mở to hai mắt, tò mò nhìn Tần Vật Ly . Hoá ra khi ngủ hắn có bộ dáng như thế này . Trên mặt không còn ngạo khí, khuôn mặt tuấn tú đẹp đến mức khó tin .
Quyển sách trên tay đột nhiên rơi xuống mặt đất , Tần Vật Ly giật mình thức giấc . Hắn dụi dụi mắt, ngẩng đầu lên , hắn vừa ngẩng đầu đã thấy Thiên Mạch đứng ở trước mặt . Tần Vật Ly lại giật mình , thân thể ngả về phía sau . Hắn thở mạnh một cái , khom người nhặt quyển sách rơi trên đất lên “Tuyết Nhạn , ngươi làm ta sợ muốn ૮ɦếƭ .”
Trong lòng Thiên Mạch cảm thấy buồn cười nhưng không có biểu hiện ra mặt “Hoàng thượng , ngươi triệu Tuyết Nhạn đến đây làm gì ?”
Tần Vật Ly buồn cười nhìn nàng “Tuyết Nhạn, làm đại nội mật thám nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên ngươi tôn trọng ta .” Từ trước đến nay Tuyết Nhạn chưa bao giờ xem hắn là hoàng đế .
Nàng đích xác không giống tiểu sư tỷ , Thiên Mạch trong lòng thầm mắng Tần Vật Ly vài câu , học theo cách nói chuyện của tiểu sư tỷ , mở miệng quát to “Tần Vật Ly , có chuyện nói mau, cô nương ta còn muốn trở về ngủ .”
Tần Vật ly gật đầu hài lòng “Lúc này mới giống Tuyết Nhạn .”
“Có chuyện nói mau, ta rất bận rộn .” Kỳ thực tính tình của tiểu sư tỷ không khác Liễu Thiến là mấy , ngay cả cách nói chuyện cũng gần giống nhau .
Tần Vật Ly ngáp một cái “Ở Bình Nam Vương phủ lâu như vậy ngươi đã điều tra được cái gì ?”
“Hoàng thượng , ngươi điều tra làm cái gì ? Tại sao ngươi lại cho rằng hắn thông địch bán nước ?” Thiên Mạch nheo mắt, trong ánh mắt hiện lên một tia nghi hoặc .
“Nói nhảm, năm ngoái Ngân Ưng làm nội ứng trong phủ Nam Hận Thiên , phát hiện một con chim bồ câu mang thư tín có dấu hiệu của Bình Nam Vương phủ . Trải qua nhiều lần điều tra , hắn chứng thực người của Bình Nam Vương phủ có qua lại với Nam Việt thái tử , cho nên ta mới để ngươi đi giám thị hắn .”
Đúng vậy, Tần Vật Ly phái Tuyết Nhạn đi giám thị Bình Nam Vương nhưng lúc Tuyết Nhạn biết Liễu Thiên Mạch muốn thâu chứng cứ thông địch bán nước của Bình Nam Vương thì lập tức bỏ chạy , đem lệnh bài vứt lại cho Thiên Mạch , ý muốn Thiên Mạch thay nàng giám thị hắn, còn mình thì đi ra ngoài du sơn ngoạn thuỷ .
Còn về phần đánh cắp trái tim của Bình Nam Vương lại do một vị cố chủ khác yêu cầu . Sau khi Thiên Mạch tiếp được hai cái sinh ý này , Tần Vật Ly lại đột nhiên tứ hôn . Nàng thuận theo ý tứ của Liễu tể tướng mà gả vào Bình Nam Vương phủ . Nếu phải giả trang để lẻn vào thì không bằng đường đường chính chính đi vào . Những sự trùng hợp ngẫu nhiên trong thiên hạ nàng đều đã gặp phải , chỉ có thế nói là ông trời cũng đang giúp đỡ nàng . Nàng gả vào Bình Nam Vương phủ , không nghi ngờ là nhất tiễn hạ tam điêu .
“Ta bắt được một con chim câu đưa thư , trong thư viết lệnh cho Dạ cơ Gi*t ૮ɦếƭ Tần Mộ Phong sau đó mau chóng trở về Nam Việt quốc . Ta đuổi theo con chim câu đó đến bắc viện , nếu ta đoán không nhầm thì Bình Nam Vương không có thông địch bán nước mà là thị thi*p trong phủ hắn có vẫn đề .”
Nàng hoàn toàn không có bênh vực cho Tần Mộ Phong . Chín tháng qua , nàng đã xem tất cả những bức thư của Tần Mộ Phong nhưng không thấy có chỗ nào khả nghi . Còn nữa, nếu Tần Mộ Phong thực sự cấu kêt với Nam Việt quốc thì Nam Hận Thiên không lý nào lại sai Dạ cơ Gi*t hắn .
Tần Vật Ly có chút ngạc nhiên “Ngươi muốn nói... Nam Việt quốc đệ nhất tử sĩ đang ở trong phủ Bình Nam Vương ?”
“Đúng vậy, trải qua nhiều lần điều tra, ta thấy Yên Chi không có điểm nào đáng nghi , còn Thải Y , Ngọc La , Hàm Thuý đều có nghi vấn , hiềm nghi lớn nhất chính là Thải Y .” Lúc nói đến Thải Y , trong mắt Thiên Mạch hiện lên một tia sắc lạnh .
“Ngươi đã gặp Phi Yến chưa ?” Người xuất 5 vạn lượng hoàng kim thâu chứng cứ Tần Mộ Phong thông địch bán nước chính là Tần Vật Ly , nhưng người mời Phi Yến ra tay lại chính là Tuyết Nhạn , Thiên Mạch tự nhiên không có gặp Tần Vật ly .
Cho tới bây giờ Tần Vật Ly vẫn không biết tam đại mật thám của hắn cùng Phi Yến là đồng môn , hơn nữa quan hệ vô cùng sâu đậm .
“Đã gặp, Phi Yến ở trong Bình Nam Vương phủ hơn nửa năm , không hề có thu hoạch gì . Nàng nói sinh ý này nàng không nhận nữa vì căn bản không có chứng cứ .”
Tần Vật Ly gật nhẹ “Ta đã biết , thu hồi 5 vạn lượng cho ta .”
“Vậy năm ngàn lượng đã bỏ ra tính sao bây giờ ?” Nàng không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ không có tư cách nhận tiền . Trong sự nghiệp trộm đồ của nàng , đây là lần đầu tiên nàng không hoàn thành nhiệm vụ .
Tần Vật Ly cười gian “Để cho Ngân Ưng bồi thường, ai bảo hắn cung cấp cho nàng tin tức sai .”
Thiên Mạch mở to mắt , hoàn toàn im lặng .
Tần Vật Ly cười cười “Nói giỡn thôi, chuyện này đến đây kết thúc .” Sắc mặt Tần Vật Ly lại biến đổi, có chút nghiêm trọng “Dạ cơ muốn Gi*t Tần Mộ Phong ?” Ngón tay trỏ của hắn để dưới cằm , trầm ngâm suy nghĩ .
“Đúng vậy, ta đã từng nhìn thấy .” Nàng rốt cuộc làm sao vậy , nàng thực sự đang hy vọng Tần Vật Ly cứu Tần Mộ Phong sao .
“Bình Nam Vương phủ thật náo nhiệt a , Thiên Diệp đại nội đệ nhất mật thám, Nam Việt đệ nhất tử sĩ .” Tần Vật Ly nháy mắt, ung dung cười nói “Không biết hai người các ngươi khi giao thủ thì ai lợi hại hơn .”
“Hoàng thượng , ngươi có ý gì ?” Tần Vật Ly cười liên tục như vậy tuyệt đối không đơn giản .
“Bảo vệ Bình Nam Vương là nhiệm vụ mới của ngươi .”
Thiên Mạch có chút lúng túng “Lệnh bài của ta đã đánh mất , lại bị Tần Mộ Phong nhặt được , hắn đối với ngươi trong lòng đã có bất mãn , ngươi tự mình giải quyết đi .” Buổi tối hôm đó khi ra ngoài nàng tiện tay đem lệnh bài giắt ở trên người , vậy mà không cẩn thận lại đánh mất . Nhặt được lệnh bài , Tần Mộ Phong đương nhiên hoài nghi Tần Vật Ly , nhưng đây là chuyện của hai huynh đệ hắn , không liên quan đến nàng .
“Cái gì ?” Tần Vật Ly dở khóc dở cười , bị chính nước miếng của mình làm sặc “Tuyết Nhạn , ngươi có biết chuyện này nghiêm trọng như thế nào không ?”
“Biết” Thiên Mạch nghiêm túc trả lời, không hề cảm thấy xấu hổ .
“Ai , ta giúp ngươi thu dọn tàn cuộc .” Tần Vật Ly phất tay “Ngươi về trước đi ngủ , ta sẽ giúp ngươi lấy lại lệnh bài .” A , xem ra hắn phải cùng Tần Mộ Phong hảo hảo nói chuyện .
Kể từ khi hắn kế vị, tình cảm huynh đệ ngày một phai nhạt , xem ra không thể không trò chuyện .