Liễu Thiên Mạch liếc qua Tần Mộ Phong “Vương gia, Thiên Mạch cơ hồ ૮ɦếƭ tại Vương phủ, một câu hiểu lầm là xong rồi sao ?” Nếu thật là như vậy thì tiện nghi cho hắn quá .
“Liễu cô nương , bổn Vương sẽ tận lực bồi thường cho ngươi . Ngươi muốn cái gì , chỉ cần ta làm được .” Ngay cả khi đối mặt với Hòang đế hắn cũng không có thấp giọng như vậy .
“Không cần , chỉ cầu Bình Nam Vương tránh xa ta một chút , để cho ta tự mình sống .” Thanh âm của Thiên Mạch càng lạnh lùng . Trong giọng nói của nàng tràn ngập hàn ý , khiến cho độ ấm trong phòng cũng phải giảm xuống .
Nếu là ngày thường, Tần Mộ Phong có thể đã tát cho Liễu Thiên Mạch một cái . Vừa nghĩ đến sai lầm bản thân gây ra cho nàng , hắn cố nén giọng khuyên nhủ . “Liễu cô nương, ngươi muốn cái gì ? Chỉ cần ta có , ta sẽ cho ngươi .” Nữ tử bình thường nhất định sẽ muốn vàng bạc nhưng với tính cách của Liễu Thiên Mạch , hẳn sẽ không muốn cái này, vậy nàng muốn cái gì ?
Trong con mắt của Thiên Mạch lóe lên một tia sáng , hơi quay đầu nhìn Tần Mộ Phong “Vương gia nói chuyện luôn tính tóan như vậy ?”
“Bổn vương nói chuyện luôn luôn tính tóan .” Trong một số phương diện, nhân phẩm của hắn luôn là số một , đàn bà đáng ૮ɦếƭ này cư nhiên lại nghi ngờ nhân cách của hắn .
Thiên Mạch nhếch môi , nói từng câu từng chữ “Ta muốn làm Bình Nam Vương phi .” nụ cười này rõ ràng là rực rỡ .
Tần Mộ Phong không hề nghĩ ngợi, nói luôn “Không có khả năng .” Bình Nam Vương phi là Thải Hà, hắn cả đời này chỉ có một thê .
Không thể tưởng tượng nổi đàn bà này cư nhiên lại có lòng tham như vậy , chẳng nhẽ hắn nhìn lầm nàng .
Nàng không mở mắt , lạnh lùng nói “Nếu không có khả năng, vậy xin Vương gia đừng quấy rầy cuộc sống của ta .”
“Trừ bỏ cái này, ta cái gì cũng có thể đáp ứng ngươi .” Nếu hắn không bồi thường cho Liễu Thiên Mạch hắn sẽ cảm thấy có lỗi cả đời .
“Trừ bỏ cái này, ta cái gì cũng không muốn .” Thiên Mạch lạnh lùng trả lời .
Thiên Mạch khóe miệng xuất hiện ý cười , nụ cười tàn nhẫn khiến cho người ta không rét mà run .
Tần Mộ Phong bình tĩnh đến lạ “Liễu Thiên Mạch , ta đã nhìn lầm ngươi .” Đàn bà có dã tâm hắn đã thấy rất nhiều nhưng giống như nàng khồng hề có chút dấu diếm , hắn là đầu tiên nhìn thấy .
Nàng cười đến châm chọc “Ngày mẫu thân ta mất , ta đã nhìn thấu cái thế giới này . nếu không muốn bị khi dễ thì phải trở thành kẻ mạnh.”
“Trở thành Bình Nam Vương phi đối với ngươi có chỗ tốt gì ?” Trong mắt hắn lóe lên một tia kỳ lạ .
Trong mắt Thiên Mạch tóat ra vẻ độc ác “Không có gì , bọn tỷ muội ta đều là chính thất của quan lớn mà ta lại chỉ là một tiểu thi*p , ta lấy cái gì so với các nàng ? Một tháng sau là đại thọ năm mươi của cha ta , ta muốn lấy thân phận Bình Nam Vương phi , đem tất cả những gì ta đã mất đi đòi lại .” Nói xong lời cuối cùng , gương mặt luôn lạnh lùng của nàng biến đổi .
Nhìn gương mặt của nàng biến đổi , cảm giác ghê tởm đang lên trong lòng Tần Mộ Phong . Vốn tưởng nàng là một giai nhân thanh cao , không nghĩ đến nàng là một người đàn bà đầy dã tâm như thế .
Cố nén sự ghê tởm , Tần Mộ Phong bình thản “Ta không thể đáp ứng , ta lập ngươi làm trắc phi , thế nào ? Theo quy củ của hòang thất Thiên Diệp vương triều , Vương gia có thể lấy một Vương phi , hai trắc phi , tám thi*p , thị thi*p không kể . Địa vị của trắc phi dưới chính phi , trong Vương phủ có một quyền lực nhất định , có thể tham gia yến hội của hoàng thất , tùy lúc có thể tiến cung .
“Trắc phi?” Thiên Mạch cười khinh miệt “Vào năm năm tuổi , ta cải trang nhu nhược lừa gạt mọi ngươi , từ nay về sau không ai có thể khi dễ ta . Ta đã thề , những gì Liễu gia gây cho ta , ta nhất định sẽ đòi lại gấp bội . Trước kia ta chui lỗ chó ra ngoài, chạy đến thanh lâu học trộm cầm kỳ thi họa , chính là vì muốn có ngày rửa sạch sự sỉ nhục . Gả cho ngươi làm thi*p không phải là điều ta mong muốn . Thi*p ? Ta không quan tâm .” Thiên Mạch nói nửa thật nửa giả , trên mặt hiện lên ý cười càng sâu , trong sự lạnh lùng mang theo khinh miệt và châm chọc .
Tần Mộ Phong ngoại trừ sự lạnh lẽo trong tâm thì chỉ có thất vọng , lạnh lùng nhìn nàng , khuôn mặt thanh tú của nàng càng thêm biến đổi “Không muốn lấy bổn Vương vậy nhưng ngươi rốt cuộc muốn lấy ai ?” Hắn dưới một người trên vạn người , làm trắc phi của hắn cũng không tính là ủy khuất .
Thiên Mạch cao ngạo ngẩng mặt lên “Múôn đem Liễu tể tướng dẫm nát dưới chân , chỉ có thể làm thê tử của thiên hạ đệ nhất nhân .” Bộ dạng cuồng ngạo của nàng khiến cho Tần Mộ Phong sinh ra ác tâm .
Tần Mộ Phong lạnh lùng nhìn nàng , trong giọng nói tràn ngập sự châm chọc “Ngươi muốn làm hoàng hậu .” Hắn quả nhiên đã coi thường dã tâm của người đàn bà này .
Thiên Mạch khôi phục bộ dạng lạnh lùng “Không làm chính thê của Vương gia ngươi thì làm thi*p của Hoàng thượng , Hoắc tướng quân cũng tốt .” Nàng diễn kịch rất tốt, có thể diễn được nhiều lọai nhân vật .
“Liễu Thiên Mạch ,ngươi rất lợi hại .” Thân là nữ tử, nàng lại có thể có một dã tâm lớn như vậy , thật sự không tưởng tượng nổi .
“Vương gia quá khen .” Nàng mỉm cười , ý cười lộ rõ trong đáy mắt , tuy cười nhưng lại lạnh lẽo vô cùng .
“Ngươi đem dã tâm của mình nói ra , không sợ ta sẽ nói cho Hoàng thượng ? Nói cho Hoắc Thiên ?”
Từ trong ánh mắt lạnh băng của nàng hắn không thấy được nàng đang suy nghĩ cái gì .
Khoé miệng Thiên Mạch hiện lên một nụ cười “Vương gia, ngươi cảm giác được sẽ có người tin lời ngươi nói sao ? Ngươi xem khí chất của ta giống như một nữ tử ham hư vinh hay sao ? Hoắc tướng quân đã từng chứng kiến ngươi khi dễ ta , hắn biết ngươi hận ta , ngươi nói với hắn thì sẽ có tác dụng sao . Hoắc tướng quân nghe ngươi nói xong có lẽ sẽ đồng tình với ta .” Khoé miệng Thiên Mạch nhếch lên hiện rõ một nụ cười xinh đẹp “Hoắc tướng quân rất thưởng thức ta , nếu có thể khiến cho hắn đồng tình , đem ta mang về tướng quân phủ, lúc đó ta còn phải cảm ơn ngươi . Ngươi công khai cự tuyệt hôn sự với ta , mọi người đều biết , ngươi đem chân diện mục của ta nói cho Hoàng thượng , ngươi cho rằng hắn sẽ tin tưởng ngươi sao ?”
Tần Mộ Phong nheo mắt , ánh mắt âm trầm nhìn nàng “Ngươi đem dã tâm nói cho ta biết rốt cuộc là có mục đich gì ?” Hắn cư nhiên bị một người đàn bà đặt ở thế hạ phong . Đàn bà đáng ૮ɦếƭ này không phải là gian tế nhưng so với gian tế lại càng đáng sợ hơn nhiều .
“Thông minh như Vương gia , tự mình suy nghĩ đi .” Nàng nhẹ nhàng uống một hớp trà , mỗi một động tác giờ tay nhấc chân đều ưư nhã vô cùng . Nếu hắn không biết chân diện mục của nàng thì sợ rằng đã bị cử chỉ ưu nhã của nàng hấp dẫn .Vẻ ngoài của nàng quả thực lạnh nhạt , ưu nhã , đích thực không giống một nữ tử ham mê hư vinh , cho dù có là hoàng huynh cũng sẽ nhận xét nàng như vậy .
Tần Mộ Phong cười lạnh “Liễu Thiên Mạch , mấy tháng nay quả thực vất vả cho ngươi , ta thấy ngươi trước đây là cố ý diễn kịch phải không ?.” Trước giờ nàng chưa bao giờ dùng mặt thật đối diện với hắn , mãi cho đến hôm nay mặt thật của nàng mới bại lộ ra .
Liễu Thiên Mạch nhún nhún vai ra vẻ không biết “Cứ cho là như vậy đi , tại phủ tể tướng , ta dùng sự nhu nhược để bảo vệ bản thân suốt 14 năm . Tại Vương phủ ta cũng muốn dùng sự nhu nhược nhưng lại bị sự khi dễ của Vương gia khiến ta xuất ra chân diện mục .”
Tần Mộ Phong lạnh lùng liếc nàng , trong con mắt hiện lên sự kinh tởm và khinh thường “Liễu Thiên Mạch , muốn làm Bình Nam Vương phi , ngươi đợi kiếp sau đi .” Thanh âm của hắn không có chút độ ấm, lạnh lẽo khiến cho người ta phải sợ hãi .