Vương phi thất sủng - Chương 55

Tác giả: Sở Sở

 Lãnh khốc vô tình
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ đang mở rộng , tiến vào trong phòng , đem cái bóng tựa như du hồn kéo thật lâu . cái bóng rất dài , cao ngạo và cô đơn .
“Tiểu thư , người của Bình Nam Vương phủ đang điều tra quá khứ của ngươi .” Một nữ tử mặc thanh y đang cúi đầu, đứng phía sau thiên mạch . Nữ tử này dung mạo thanh tú , y phục của nàng giống hệt như các đại gia khuê tú .
Trang phục của nàng như tiểu thư nhà giàu nhưng thực ra nàng chỉ là một nha hoàn .
Hai tay Thiên Mạch chắp sau lưng , ngẩng đầu nhìn trăng sáng , ánh trăng bao trùm lấy nàng khiến cho xung quanh nàng tựa hồ bao phủ một vầng sáng mờ ảo .

“Tra được cái gì ?” Mọi việc đều nằm trong dự liệu của nàng nên giọng nói của nàng điềm đạm như nước .
“Như tiểu thư dự liệu .” Những gì không muốn cho người khác biết thì một chút cũng không tra được , còn những gì tra được đều là do tiểu thư đã bố trí sẵn .
Trên gương mặt Thiên Mạch hiện lên một nụ cười “Không biết hắn sẽ đối với ta như thế nào ? Ta rất mong chờ .” Mọi việc đều nằm trong kế hoạch của nàng, trò chơi này càng ngày càng thú vị .
“Người của Bình Nam Vương đồng thời cũng đang điều tra chỗ ở của Liễu Thiến .” Thanh y nữ tử Thanh Loan cung kính bẩm báo .
Liễu Thiên Mạch nhếch môi “Để cho bọn họ tìm.” Dù sao cũng không tìm được , Liễu Thiến biến mất đã khiến cho trò chơi này càng thú vị hơn .
*

Từ khi tiến vào Vương phủ , nàng luôn một mình dùng bữa ở Đạm Tình cư .
Tần Mộ Phong ở phương diện này cũng không có bạc đãi nàng , đồ ăn của nàng cũng giống như của bốn ả thị thi*p .

Một ngày , Hương nhi theo thói quen đem đồ ăn đặt lên bàn , Thiên Mạch cũng không dùng bữa như mọi ngày , ánh mắt trống rỗng của nàng nhìn vào những món ăn đó , không biết đang suy nghĩ cái gì .
Những món ăn ngon lành đó dần dần nguội đi , Hương nhi nhẹ giọng nói “Tiểu thư, ngươi càng ngày càng gầy, tốt xấu gì cũng ăn một chút .”
Thiên Mạch không có trả lời , ngẩng lên nhìn Hương nhi , trên gương mặt thanh tú hiện lên một vẻ cao ngạo “Ta không ăn, mang xuống đi .” Ánh mắt của nàng như mũi tên nhọn , gắt gao nhìn chằm chằm vào Hương nhi .

Hương nhi bị Thiên Mạch nhìn như vậy trong lòng cảm thấy run sợ , nàng nuốt một ngụm nước miếng “Tiểu thư , tốt xấu gì cũng ăn một chút .”
Thiên Mạch không có trả lời , ánh mắt vẫn như cũ rơi trên người Hương nhi , tựa hồ muốn từ trên người nàng nhìn ra điểm gì đó .
Hương nhi cả người không tự nhiên, hai tay không tự chủ được nắm chặt lại , cúi đầu không dám nhìn Thiên Mạch . Ánh mắt của nàng sắc bén như vậy khó trách Hương nhi cảm thấy sợ hãi .
Một lúc lâu , nàng thu hồi ánh mắt , mặt không thay đổi , mở miệng “Mang xuống đi .” Trong giọng nói của nàng rõ ràng đã dịu đi rất nhiều .

Hương nhi không dám nói tiếp nữa, cuống quýt đem những món ăn mang xuống .
Liễu Thiên Mạch đi tới bên cửa sổ , ngẩn người nhìn nhành cây đang lay động .
Nàng chỉ muốn một cuộc sống yên tĩnh , không hề có ý muốn cùng kẻ nào tranh giành . Nàng tiến vào Vương phủ mục đích cũng không phải là tranh sủng .
Đối với một nữ tử bình thường mà nói , sự thương yêu của trượng phu chính là khát vọng lớn nhất của các nàng . Đối với Liễu Thiên Mạch nàng mà nó , nam nhân chính là vô dụng . Nàng cho tới bây giờ cũng không hy vọng Tần Mộ Phong yêu nàng sủng nàng , nàng không quan tâm , cũng không cần .Không có nam nhân che chở, nàng cũng có thể sống rất thú vị .

Đúng vậy ,nàng không cần nam nhân , cuộc hôn nhân này đối với nàng mà nói không hề có ý nghĩa . Tuy nhiên , sự tồn tại của nàng lại khiến cho người khác ghen tị .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc