Cộng tuý nhất mộng
Rượu của Tuý Yên lâu cùng nữ tử ở Tuý Yên lâu đều giống nhau , là kinh thành đệ nhất .
Đối mặt với Liễu Thiến - người đã nhìn thấu lòng dạ của hắn , Tần Mộ Phong gỡ bỏ lớp nguỵ trang , tự mình phóng túng dùng rượu ngon để chuốc say chính mình .
Không biết từ lúc nào , hắn đã học cách nguỵ trang bản thân . Đem con người thật của mình ẩn dấu thật sâu , hắn không cho phép bản thân uống rượu . Cảm giác say đến không biết trời đất là như thế nào ? hắn sớm đã không nhớ rõ .
Hắn là thân huynh đệ của đương kim thiên tử , là Bình Nam Vương tay nắm trọng binh , là đối tượng trong lòng của tất cả các nữ tử . Vô số hào quang vây xung quanh hắn nhưng sau những cảnh tượng đó chỉ còn lại một trái tim cô đơn .
Nhìn hắn dường như có tất cả , nhưng kỳ thực hắn cái gì cũng không có . Trong lúc cô đơn , ngay cả một đối tượng để trò chuyện hắn cũng không có .
Hắn rất may mắn vì trên đời này còn có một nữ tử như Liễu Thiến .
Nàng nhìn thấu hắn , làm cho hắn có thể không che đậy mà ở trước mặt nàng bộc lộ con người thật của mình .
Nàng cô đơn , hắn cũng đồng dạng cô đơn , hai trái tim cô đơn giống nhau , đồng thời dùng rượu ngon để chuốc say chính mình .
Hắn không biết bản thân đã uống bao nhiêu rượu , một chén lại một chén , sớm đã thành hằng hà sa số .
“Liễu cô nương , còn rượu không ?” Tần Mộ Phong đem vò rượu trống rỗng để trên đất , để nó làm bạn với những vò rượu không nằm đầy trên mặt đất .
“Vương gia , đừng uống .” Liễu Thiến lảo đảo đứng lên , túm lấy chén rượu trên tay Tần Mộ Phong “Uống đủ rồi .”
Tần Mộ Phong cười khổ “Say một hồi cũng không có gì không tốt , tại sao ta hết lần này đến lần khác đều không say .”
Đôi mắt Liễu Thiến vốn khép hờ giờ mở to nhìn hắn “ngươi đã say .” Say cũng không phải chỉ có một mình Tần Mộ Phong .
Tần Mộ Phong thân thể loạng choạng đứng lên , đưa đầu đến trước mặt Liễu Thiến , nheo mắt nhìn nàng “Thật sự say rồi sao ? Tại sao ta vẫn có thể thấy rõ bộ dạng của ngươi ?”
Liễu Thiến nhếch miệng cười khúc khích “Ta làm sao biết .”
“Liễu cô nương , cảm ơn ngươi đã ở bên ta .”
“Đừng khách khí , cũng cảm ơn ngươi đã ở cạnh ta .” Liễu Thiến vươn ngón tay lạnh lẽo , tại trên mặt tần mộ Phong vuốt một cái “Mặt của ngươi thật đỏ a , một đại nam nhân mặt đỏ , thật là đáng yêu .”
Tần Mộ Phong bắt được tay nàng “Không cho ngươi sờ loạn .”