Của nàng phẫn nộ
Trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ , Thiên Mạch ngửi được mùi nguy hiểm , thân thể lùi lại , cuối cùng lùi đến bên giường , không còn đường lui nữa .
Tần Mộ Phong từng bước đi tới gần , đôi mắt âm trầm kia khiến cho người ta không rét mà run .
Thiên Mạch rốt cuộc ngã trên giường , hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt quần áo trên người .
Tần Mộ Phong hai tay chống lên giường , hạ thấp người xuống , dùng ánh mắt phức tạp nhìn nàng . Thiên Mạch nhất thời sợ hãi , thân thể đổ về phía sau , nằm ở trên giường .
Tần Mộ Phong hai tay chuyển động , chống sang hai bên người nàng . Mặt hắn không chút biểu tình, thâm trầm đến mức khiến cho người ta không biết hắn đang suy nghĩ cái gì .
Thiên Mạch cảm giác tự mình giống như con mồi , nàng liếm liếm môi , miệng thở hổn hển “Vương gia , ngươi không chê ta thân thể dơ bẩn sao ?”
Tần Mộ Phong khoé miệng nhếch lên “Thân thể ngươi đúng là rất dơ bẩn .”
“Nếu chê ta dơ bẩn , Vương gia còn muốn ta ?” Bởi vì sợ hãi , иgự¢ của nàng không ngừng phập phồng .
Nàng há miệng thở dốc , hơi thở của nàng phả vào mặt Tần Mộ Phong , tự nhiên dẫn dụ hắn .
Nàng tưởng rằng nàng nói như vậy hắn sẽ buông tha nàng , thật quá ngây thơ rồi , Tần Mộ Phong cười lạnh “Đàn bà của ta không có người nào là băng thanh ngọc khiết hết .” Bao gồm cả người hắn yêu nhất - Thải Hà .
“Vương gia , thì ra ngươi thích ăn lại đàn bà của người khác .” Thiên Mạch ôn nhu cười , “Nếu là như thế , Thiên Mạch vui lòng phụng bồi .”
Đàn bà đáng ૮ɦếƭ này , nửa tháng không thấy , quả thực đã trở nên vô pháp vô thiên .
Trong con mắt của Tần Mộ Phong hiện lên một tia lạnh lẽo , hắn mạnh mẽ nắm lấy cằm của nàng , hung hăng hôn lên môi nàng .
Trên môi của nàng tựa hồ cảm nhận được một hương thơm rõ rệt , nhưng cũng giống như con người nàng , đôi môi nàng lạnh lẽo đến mức ngay cả một chút độ ấm cũng không có . Hắn đã từng hôn qua rất nhiều người đàn bà nhưng không có người nào khiến cho hắn có cảm giác mê người giống như Liễu Thiên Mạch .
Hôn lên đôi môi lạnh lẽo của nàng ,Tần Mộ Phong nhiệt huyết sôi trào , cảm giác hưng phấn đến mất hồn trải rộng toàn thân .
Thiên Mạch bị hắn đặt ở dưới người hôn điên cuồng , trong ánh mắt tràn ngập hận ý . Thuỷ mâu lạnh lùng , nàng há miệng cắn vào môi hắn .
Tần Mộ Phong trong cơn mê say bị cảm giác đau đớn làm cho bừng tỉnh , lập tức buông Liễu Thiên Mạch ra .
“Tiện nhân . Ngươi đừng không biết tốt xấu .” Đàn bà dám cắn hắn , nàng là người thứ nhất .
Thiên Mạch lau đi vết máu nơi khoé miệng “Ta chính là không biết tốt xấu .” Thiên Mạch mang theo ba phần cười lạnh, vẻ mặt âm trầm , giống như ma quỷ .
“Tiện nhân , đừng làm bộ thanh cao , một ngày nào đó ta sẽ khiến cho ngươi cam tâm tình nguyện để ta đặt ở hạ thân .”
“Tiếp tục mơ xuân thu đại mộng của ngươi đi .” Thiên Mạch kéo chăn che lấp thân thể , sợ những động tác tiếp theo của hắn .