Sóng gió lại nổiTần Mộ Phong từ trong cung quay về , chứng kiến chính là một tiểu nữ tử thân khoác một chiếc áo choàng màu trắng , đang đứng ở cửa Thính Phong hiên nhìn quanh .
Nàng đang đợi hắn ? Tâm tình của Tần Mộ Phong trở nên cực kỳ tốt , bước đi nhanh hơn .
Thải Hà luôn miệng nói thương hắn nhưng sẽ không chờ đợi hắn .
Hoá ra cảm giác được một nữ tử chờ đợi lại vui vẻ như thế này .
Tần Mộ Phong nắm lấy hai tay của nàng để ở trước иgự¢ “Lạnh không ?”
Thiên Mạch nở nụ cười “Không lạnh, ngươi thì sao ?” Nàng liếc mắt nhìn qua y phục trên người Tần Mộ Phong “Tại sao không mặc thêm áo ?”
Hắn rất tự nhiên vòng tay qua eo của Thiên Mạch , ôm nàng đi vào “Ta đã quen rồi .”
Thiên Mạch nắm chặt lấy hai tay Tần Mộ Phong , nói với hắn bằng giọng dịu dàng “Trời rất lạnh , ngươi phải mặc thêm nhiều áo , đừng để bị cảm lạnh .” Đây chính là tuyệt kỹ của Tam sư phó , năm đó Tam sư trượng đã bị chiêu này thu thập đến mức phải ngoan ngoãn thuần phục .
Tần Mộ Phong cười khổ “Ta biết rồi .” Cho tới bây giờ chưa từng có ai nói với hắn như vậy . Chỉ một câu nói đơn giản nhưng lại làm rung động lòng người đến thế .
“Vương gia, ngươi phải xử lý công việc sao ?” Nàng phải tranh thủ từng tí thời gian để ở bên cạnh hắn , làm cho hắn yêu nàng trong một thời gian ngắn nhất .
“Ngươi có việc ?” Hắn nhìn nàng mỉm cười .
Thiên Mạch lắc đầu , mỉm cười “Không có .”
“Uống rượu với ta .” Tần Mộ Phong nhìn lên bầu trời cao , trong lời nói có chút cô đơn “Từ lần cùng ngươi đối ẩm tại Túy Yên lâu đến nay , ta cũng chưa từng cảm thấy vui vẻ khi uống rượu .” Ngoại trừ Liễu Thiến , hình như không có ai có thể cùng hắn đối ẩm .
“Được .” Thiên Mạch gật đầu đáp ứng sau đó cười nhẹ .
Nhìn vẻ tươi cười của nàng hắn dường như thấy được Liễu Thiên Mạch . Trong trí nhớ của hắn , Liễu Thiến là một nữ tử xinh đẹp , quyến rũ . Lần này nhìn thấy nàng , hắn cảm giác như đang nhìn thấy một người khác , cái duy nhất không thay đổi chỉ có dung nhan tuyệt thế kia .
Thiên Mạch đột nhiên nhớ tới cái gì , thoát khỏi Ⱡồ₦g иgự¢ của hắn “Vương gia, ta đi lấy rượu .”
Tần Mộ Phong gật đầu “Bảo hạ nhân đi làm .”
“Ta biết .”
Thiên Mạch vừa mới xoay người thì Phi Dương hộ vệ đi vào . Hắn nhìn nàng một cái , hơi gật đầu , sau đó lướt qua .
“Vương gia .”
“Chuyện gì ?” Tần Mộ Phong dừng bước, thản nhiên hỏi .
“Vương gia , ta nhặt được cái này .” Phi Dương đứng tại chỗ, hai tay cầm ngọc bội dâng lên .
Tần Mộ Phong xoay ngừơi , tiếp lấy ngọc bội . Hắn nhíu mày “Nhặt được ở đâu ?” Trên mặt ngọc bội có khắc tên ‘Dạ cơ’, đây đúng là lệnh bài của Nam Việt đệ nhất tử sĩ Dạ cơ . Lần trước nhặt được lệnh bài của đại nội đệ nhất mật thám , lần này lại là lệnh bài của Nam Việt đệ nhất tử sĩ , Phi Dương đúng là có bản lãnh .
Phi Dương mặt không đổi sắc “Trước khi ngươi quay về , thuộc hạ nhìn thấy một Hắc y nhân xông vào nơi này , thuộc hạ cùng nàng giao thủ, vật này từ trên người nàng rơi xuống .”
Tần Mộ Phong thoáng rùng mình “Lúc Hắc y nhân xông vào, Liễu Thiến ở đâu ?” Hắn rất sợ Liễu Thiến bị thương .
“Không , người kia không phải là Liễu Thiến phu nhân , Dạ cơ bị ta đả thương , ôm thương tích chạy trốn . Lúc nàng ấy chạy đi , ta nhìn thấy Liễu Thiến phu nhân từ trong phòng đi ra .”
Nàng không có chứng kiến cảnh chiến đấu kia ? May mắn , nếu không nàng không thể không bị doạ cho sợ hãi .
“Vương gia , Dạ cơ bị ta chém vào lưng , bây giờ đi nghiệm thương còn kịp .”
Tần Mộ Phong siết chặt ngón tay , đột ngột xoay người “Đến bắc viện .”
*****
Sớm đã hoài nghi Thải Y, Tần Mộ Phong trực tiếp xông vào Thải Nguyệt hiên , xông vào phòng của Thải Y .
Hắn một chưởng đẩy ra cửa phòng , nghe được tiếng nước chảy .
“Ai đó ?” Thải Y sau bình phong có chút kinh hoảng .
Tần Mộ phong không có trả lời, đi ra phía sau bình phong .
Phía sau bình phong là một màn hoạt sắc sinh hương . Thải Y ngồi trong thùng tắm , một phần thân thể lộ ra bên ngoài . Những cánh hoa hồng trôi nổi trên mặt nước . Hoa hồng phủ lên cánh tay trắng nõn của nàng , kiều diễm ướƭ áƭ .
Thải Y thấy người đến là Tần Mộ Phong, quay về phía hắn cười duyên “Vương gia, như thế nào lại là ngươi ?”
Tần Mộ Phong lạnh lùng nhìn nàng “Đứng lên .”
“A” Thải Y ngạc nhiên , sau đó lấy hai tay che mặt , cười khẽ “Vương gia, muốn cùng ta tắm uyên ương sao ?”
“Đứng lên .” Tần Mộ Phong không kiên nhẫn nhắc lại .
Thải Y kinh ngạc, lập tức đứng lên , hai tay ôm ở trước иgự¢ che phủ xuân quang . Khuôn mặt nàng ửng hồng , có chút mất tự nhiên .
Tần Mộ Phong không có tâm tình thưởng thức thân thể tuyệt mỹ của nàng , giọng nói của hắn lạnh như băng “Xoay người .”
Thải Y chậm rãi xoay người, trên thân thể trắng nõn còn dính thuỷ châu và những cánh hoa hồng , mỹ lệ mê người .
Tần Mộ phong thở nhẹ một hơi, ánh mắt từ trên thân thể ngọc ngà của nàng rời đi “Ngươi tiếp tục tắm đi .” Hắn xoay người không một chút lưu luyến .
nghe thấy tiếng đóng cửa , thân thể của Thải Y run lên, mặt trắng bệch , tê dại ngồi trong thùng tắm , trên trán xuất hiện một lớp mồ hôi hột .
Một người mặc đồ đen từ dưới gầm giường chui ra , quay lưng về phía Thải Y , nói giọng yếu ớt “Tần Mộ Phong đã hoài nghi , làm sao bây giờ ?” Trên lưng của nàng có một vết thương , máu tươi thấm ướt y phục , mái tóc đen rối bời , trên đó còn có vài vết máu .
Thải Y hữu khí vô lực “Ta cũng không biết .”
Hắc y nhân cười lạnh “Ta nói cho ngươi biết , hai chúng ta liên kết với nhau , nếu như ta có chuyện không may , ngươi cũng không thể tránh được liên luỵ .”
“Ta biết .” Thải Y lau mồ hôi trên trán , tựa ở bên cạnh thùng tắm .
“Ngươi đừng quên , bỏ hoa hồng vào thức ăn của Liễu Thiên Mạch , đem túi thơm chứa xạ hương đưa cho nàng , đây đều là chủ ý của ngươi . Nếu để cho Vương gia biết , hừ .” Hắc y nhân hừ lạnh, chậm rãi xoay người, một khuôn mặt thanh tú hiện ra , đây rõ ràng là một trong bốn ả thị thi*p – Hàm Thuý .
Thải Y thản nhiên nói “Ta biết .”
Hàm Thúy ngồi ở trên giường, trong con ngươi xuất hiện một tia sắc lạnh “Tiện nhân Liễu Thiến kia rốt cuộc có lai lịch gì ? Ta tưởng rằng Vương gia sẽ không biết có người bị thương .” Liễu Thiến có một thân võ công cao cường , đây là chuyện nằm ngoài dự liệu của nàng .
Thải Y nheo măt , trầm tư “Có thể , Vương gia biết Liễu Thiến có võ công .”
“Có thể .” Hàm Thúy chuyển động thâ thể khiến cho vết thương trên lưng rách ra , đau đớn kêu lên một tiếng .
Thải Y ngẩng đầu nhìn Hàm Thuý “Vương gia nhất định sẽ đến điều tra ngươi , làm sao bây giờ ?”
“Cái này...” Hàm Thúy nghiêng đầu , nhất thời không có đối sách .
“Ta biết phải làm gì rồi .” Trong mắt của Thải Y hiện lên một ý cười vô cùng quỷ dị .
“Có biện pháp gì ?” Hàm Thúy khẩn trương .
“Chính là...” Khoé miệng Thải Y nhếch lên , trong đôi mắt quyến rũ tràn đầy sát khí .