Hoa khôi nương tửPhi Dương mang theo nha hoàn đến Đạm Tình cư đúng lúc Thiên Mạch đang đứng tại cửa phòng , bạch y lay động , mái tóc tung bay khiến cho người ta thấy nàng càng thêm mờ ảo .
“Phu nhân , đây là nha hoàn của người.” Phi Dương đối với nàng cung kính cũng giống như đối với Vương gia vậy .
Thiên Mạch xoay người , mỉm cười, “Cảm ơn”
Này cười khiến cho dung nhan thanh tú của nàng càng thêm quyến rũ .
“Phu nhân khách khí , nàng là Hương nhi , sau này sẽ phụ trách ăn ở của người.” Con mắt hắn liếc về nha hoàn đang ở phía sau .
Tiểu nha hoàn lập tức quỳ xuống “Nô tỳ tham kiến phu nhân.”
Thiên Mạch thản nhiên nói , “Đứng lên đi.”
“Phu nhân .” Phi Dương ngừng một lát “Phu nhân , nàng đừng trách Vương gia.”
“Phu nhân” , nàng sao dám nhận danh xưng này .
Thiên Mạch cười nhạt “Ta có tư cách gì trách hắn ?” Là nàng tự mình đi vào Vương phủ , vô luận con đường tương lai phía trước có ra sao , nàng cũng không có tư cách trách bất cứ kẻ nào .
“Phu nhân , ân oán của Liễu gia và Vương gia, người biết không?”
Thiên Mạch lắc đầu “Không biết , và cũng không muốn biết.”
“Phu nhân , người nghỉ ngơi đi , bên trái chính là địa phương của Phi Dương , người có gì cần cứ mặc tình phân phó.” Một nữ tử ưu nhã như vậy mà bị mai một tại Vương phủ , quả là đáng tiếc .
Thẳng đến khi hắn đi rất xa , Thiên Mạch mới khẽ nói một câu “Cảm ơn ngươi.”
Thiên Mạch đứng một chỗ , thân hình mờ ảo , cũng không biết đang suy nghĩ cái gì .
Một hồi lâu , nàng vẫn không nhúc nhích
Hương nhi không biết từ lúc nào đem từ trong phòng ra một cái áo , choàng lên người nàng “Phu nhân , trời trở lạnh , vào nhà đi thôi .”
“Bảo ta cô nương .” Phu nhân hai chữ nghe rồi giống như một loại châm chọc .
“Vâng , cô nương” Bốn vị thị thi*p kia tranh đấu đến sứt đầu mẻ trán cũng chỉ vì cái danh hiệu này , vậy mà nàng lại chán ghét .
Thiên Mạch khoé miệng khẽ nhếch lên , hiện ra một nụ cười châm chọc “Cô nương nghe giống như noãn sàng thị thi*p.” Nàng vốn là công cụ làm ấm giường , xưng hô như vậy mới hợp với nàng .
Quán Tần lầu Sở , tiêu kim oa .
Nơi yên hoa , từ xưa đã là nơi khiến người ta tranh luận . Nam nhân đã đến thì không muốn về . Nữ tử đàng hoàng thì chạy trốn không kịp .
Thiên hạ nam tử háo sắc đầy rẫy cho nên có rất nhiều quán Tần lầu Sở .
Nam tử háo sắc thời nào cũng có , quán Tần lầu Sở cũng như vậy trường tồn .
Tuý Yên lâu là kinh thành đệ nhất thanh lâu , cũng là cả nước đệ nhất thanh lâu . Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày , ngày nào cũng tràn ngập khách nhân . Tuý Yên lâu có một quy củ , cô nương đã ngoài 25 không thể tiếp tục tiếp khách . Nếu muốn rời đi , sẽ cấp một số bạc để mưu sinh , không muốn rời đi sẽ dạy các cô nương mới tới hoặc làm việc vặt .
Bởi vậy mỗi cô nương ở đây đều trẻ trung xinh đẹp , đa tài đa nghệ . Tuý Yên lâu mỗi vị cô nương đều là cực phẩm , vì vậy không có hoa khôi . Mỗi vị cô nương đều có phong vận của hoa khôi , tài nghệ của hoa khôi , vậy nên cần gì tranh giành .
Tần Mộ Phong là khách thường xuyên của Tuý Yên lâu . Trước khi gặp Thải Hà , trong phủ của hắn không có đàn bà , cơ hồ suốt ngày ở tại Tuý Yên lâu . Sau khi gặp Thải Hà , hắn không hề ra vào thanh lâu , mới nạp bốn cái thị thi*p . Lúc nạp thị thi*p , các cô nương ở Tuý Yên lâu đều cự tuyệt hảo ý của hắn , nếu không thì tất cả thị thi*p trong phủ đều xuất thân từ Tuý Yên lâu .
“Vương gia , ba ngày trước ngươi mới cưới tể tướng chi nữ , hôm nay lại ra vào Tuý Yên lâu , nàng khiến cho ngươi không hài lòng sao ?” Ngồi ở trong Tuý Yên lâu , đại tướng quân Hoắc Thiên ở một bên vui vẻ uống rượu .
Bọn họ là bạn tốt , từng ở sa trường sanh tử có nhau , có tình bằng hữu phi thường thâm hậu .
Trước khi Thải Hà xuất hiện , bọn họ ra vào Tuý Yên lâu , cùng nhau hưởng thụ nhuyễn ngọc ôn hương . Lúc Thải Hà xuất hiện , Tần Mộ Phong không hề xuất hiện nơi yên hoa , hại hắn mấy tháng tịch mịch . Hôm nay không biết phát điên cái gì , lại gọi hắn cùng tiến vào Tuý Yên lâu .
Tần Mộ Phong nuốt ngụm rượu trong miệng “Đừng có nhắc đến con đàn bà hạ tiện đó trước mặt ta , trước ta không biết ả đã từng có bao nhiêu đàn ông?”
Hoắc Thiên lắc đầu , cười “Chỉ sợ ngươi ăn người ta mà lại không muốn thừa nhận .”
“Lúc ta ăn nàng , nàng đã không còn là xử nữ” Trong mắt Tần Mộ Phong ánh lên một tia nguy hiểm . Hắn càng nghĩ càng lộn ruột , hắn muốn dạng đàn bà nào mà không có , nhưng lại trở thành chồng của một người đàn bà hạ tiện .
“Ta đồng tình ngươi .” Hoắc Thiên cười nói “Ngươi không phải là đồng nam , vậy cần gì quan tâm nàng có phải xử nữ hay không?”
Tần Mộ Phong cười lạnh “Đàn bà kia cấp ta sỉ nhục , ta nhất định đòi lại gấp bội” Liễu Thiên Mạch bức tử Thải Hà , lại đem thân thể không còn trong trắng tiến nhập Vương phủ , ân oán giữa hắn và Liễu gia , từng chuyện từng chuyện , hắn nhất định chậm rãi thanh toán .
Hoắc Thiên bất đắc dĩ lắc đầu “Nàng là vô tội , cái ૮ɦếƭ của Thải Hà không liên quan đến nàng”
“Cho dù không phải nàng bức tử Thải Hà , nhưng nàng chính là tai mắt của Liễu tể tướng .” Đối đãi với gian tế , hắn cũng không cần hạ thủ lưu tình .
“Ngươi cùng Liễu tể tướng rốt cuộc có ân oán gì ?” Không cần biết là lúc nào , hắn cũng cùng Liễu tể tướng đối nghịch .
Tần Mộ Phong hung hăng trừng mắt liếc hắn “Ngươi không cần biết.”
“Không nói thì thôi.” Hắn còn
không có hứng thú nghe . “Vậy còn bốn vị mỹ nhân kia hầu hạ không tốt sao , phải đến nơi này tìm khoái lạc?”
“Cho dù tốt cũng vậy.” Hắn đối với đàn bà hứng thú sẽ không vượt qua ba tháng , ngoại trừ Thải Hà , bốn cái thị thi*p kia hầu hạ hắn đã nửa năm , hắn chán rồi .
“Ngươi tâm tình không tốt?” Bằng hữu nhiều năm , hắn có tâm sự Hoắc Thiên sao lại không nhận biết .
“Đều vì ả đàn bà đáng ૮ɦếƭ kia.” Hắn cũng rất kinh ngạc, Liễu Thiên Mạch vốn không có mỵ lực nhưng lại làm cho hắn bị ảnh hưởng . Hắn có một cảm giác kỳ quái , cảm giác Liễu Thiên Mạch lúc nào cũng luẩn quẩn bên người hắn .
“Mộ Phong , ngươi sẽ không thực sự thích nàng chứ ?” Hắn không bao giờ cũng đem đàn bà đặt ở trong tâm trí , ngoại trừ Thải Hà , Liễu Thiên Mạch là người thứ nhất .
“Ta hận nàng.” Nhắc tới người đàn bà kia , Tần Mộ Phong nghiến răng nghiến lợi .
“Tuý Yên lâu xuất hiện một vị hoa khôi , có hay không hứng thú?” Nếu nói tiếp về Liễu Thiên Mạch , hắn có thể bị Tần Mộ Phong giận cá chém thớt .
“Hoa khôi?” Túy Yên lâu luôn luốn không có hoa khôi , như thế nào xuất hiện một vị ?