Chương 70: Lai giả bất thiện (2)

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu

Hơn bốn trăm vạn lượng vàng bạc châu báu chúc thọ, đây chân chính là chưa từng có trong lịch sử Thiên Thần quốc, mà về sau chắc cũng không thể thấy lại a.
Được nhiều tài vật như vậy, Hiên Viên Dịch lập tức viết một chiếu thư, ban tận tay khen thưởng Hiên Viên Triệt.
Nhất thời, văn võ bá quan trong triều một phen nghị luận, nói Hiên Viên Triệt lòng hiếu thuận đã chạm tới trời, dân chúng bình dân thì cứ truyền tụng Dực Vương mãi, nổi bật nhất trong số quà mừng thọ cho Hiên Viên Dịch.
Cầm tiền tài của người khác, làm chuyện tốt cho mình, còn được lưu truyền sử sách, hưởng tiếng thơm như vậy, cũng là chiêu bài phía sau của Lưu Nguyệt, da mặt thật dày.
Tiễn đưa phải đưa ngoài sáng, tiền muốn có phải đi trên lưỡi đao (đại khái là làm gì cũng phải danh chính ngôn thuận, muốn đạt được gì thì phải bỏ công sức ra), Lưu Nguyệt khắc cốt nghi tâm điều này.
Khi còn cách đại thọ Hiên Viên Dịch hai ngày, Ngạo Vân quốc Thái tử Độc Cô Dạ, một tháng trước đã tiến qua biên giới Thiên Thần, rốt cục đến kinh thành.
Thái tử Hiên Viên Thừa tự mình ra nghênh đón, Tả tướng cũng đi cùng, đứng đợi trên đường cái Huyền Môn.
Cấm quân dàn hàng, binh sĩ đứng nghiêm, một màu đỏ thắm phô diễn trước cửa thành.
Vô số bình dân dân chúng đứng chật đường, ai cũng muốn thấy dung nhan của Thái tử Ngạo Vân quốc Độc Cô Dạ.
Bởi vì, bọn họ nghe nói, Ngạo Vân quốc Thái tử Độc Cô Dạ, cùng với Dực Vương của bọn họ, là song Vương đương thời.
Đồn đại rằng, Độc Cô Dạ dung mạo tuyệt mỹ, là thiên tài hạng nhất trên đời, chỉ có Dực Vương mới có thể sánh cùng.
Đồn đại rằng, Độc Cô Dạ bảy tuổi đứng trong triều đình, bắt đầu điều hành giang sơn quần hào, mười tuổi phế tổ chế (quy chế của tổ tiên), tuyển ra nhân tài, trong vòng sáu năm khiến Ngạo Vân trở thành đệ nhất cường quốc đương thời, mười sáu tuổi bày mưu tính kế, thôn tính bảy tiểu quốc xung quanh, dẹp bỏ tất cả chướng ngại quanh thân.
Trong triều bày mưu tính kế, quyết thắng ngàn dặm ngoài xa.
Nếu nói Hiên Viên Triệt là thiên tài Thiên Thần quốc, thì Độc Cô Dạ là nhân tài trăm năm khó gặp của Ngạo Vân quốc, song hùng cùng tồn tại, Nam Bắc tranh nhau toả sáng.
Trên đường cái nhất thời chật kín người, không một chỗ hở, khắp nơi toàn người là người, còn có cấm vệ đề phòng sâm nghiêm phía sau.
Hạnh Hoa Ổ, tửu lâu lớn nhất trên đường cái, lúc này cũng kín người.
Vị trí tốt nhất sát đường, lầu hai, Lưu Nguyệt đang thưởng thức rượu trạng nguyên hồng, nghe nói là rượu chiêu bài ở nơi này, bất quá, rượu, đối với lính đánh thuê tuỳ thời đều ngấp nghé sinh tử, là độc dược, hoặc là ngàn chén không say, hoặc là không được uống.
Trước kia, nàng ngàn chén không say, hiện tại thân thể này còn chưa tới cái trình độ đó, vẫn nên uống ít thôi, huống hồ, nàng cũng không phải kẻ nghiện rượu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc