Vương phi 13 tuổi - Chương 46

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu

“Nhớ kỹ, tuyệt đối không thể cấp.” Một tiếng kêu to, Trần quý phi liền hướng trường đao trước người lao tới, nàng sẽ không cho bất luận kẻ nào dám dành lợi thế bằng cách dùng nàng để uy Hi*p, tuyệt đối hết thảy đều không thể uy Hi*p đến con trai của nàng .
Tao nhã mà xinh đẹp, đây là toàn tâm toàn ý của mẫu thân đối với đứa con.
Trong khoảnh khắc trán của Trần quý phi sẽ bị đâm vào kia sắc bén kiếm, cấm vệ quân đang bắt lấy Trần quý phi đột nhiên thân hình run lên, trong tay trường liền rơi xuống đất, cả người liền ngã về phía trước.
Mộ Dung Trần tới gần Trần quý phi thấy vậy, lập tức thân hình chợt lóe, một phen đoạt lấy Trần quý phi đang lảo đảo nhào về phía trước.
Trong ánh đèn đầu lòe nhòe, một mũi tên thật nhỏ đang cắm lên phía sau tên cấm vệ quân giả mạo.
Ngọc Lưu Ly điện không khí nhất thời bị kiềm hãm.
Thu Ngân đối đứng trước cửa đại điện, khóe mắt nhìn thấy mũi tên, rồi đột nhiên sửng sốt, đó là, đó là cái hắn tự tay đi tạo ra , đó là cái hắn tạo ra cho Vương phi.
Trên mặt đột nhiên mừng như điên, Thu Ngân trong nháy mắt nhảy dựng lên, khi*p sợ không thể tin cùng hưng phấn hét lớn: “Vương phi, là Vương phi.”
Lời này vừa nói ra, người trong đại điện nhất tề cả kinh.
Ánh đèn ảm đạm, một thân ảnh nho nhỏ đạp lên máu mà đến, sâm nghiêm, lãnh khốc, vô tình, thần tình khát máu, sát khí đầy người.
Huyết sắc nhiễm đỏ cả khuôn mặt nho nhỏ, nhưng cặp mắt kia cho bọn nhận ra, đó là Vương phi của bọn họ, đó là người bị xem là đã ૮ɦếƭ trong thông thiên đại hỏa , Vương phi của bọn họ.
“Nơi này khi nào lại đến phiên các ngươi càn rỡ.” Lãnh khốc mà sắc bén, Lưu Nguyệt một cái lắc mình, trong tay đoản kiếm khẽ đông, cấm vệ quân gác trụ cửa điện đều không có hừ một tiếng, thẳng tắp mà ngã xuống.
Hồng y đẫm máu, đẹp đẽ kinh người.
Kia chiêu thức sắc bén, kia độc nhất vô nhị hơi thở, nàng không phải quỷ, nàng là người, nàng là rõ ràng người.
“Vương phi.”
“Chủ nhân.”
Long kỵ vệ, Huyết Ảnh vệ kích động , bi thống chi tâm kiềm chế ba ngày, rồi đột nhiên giải phóng, chủ nhân của bon họ đã trở về, Vương phi của bọn họ đã sống lại.
“Nguyệt nhi, Triệt nhi hắn sao rồi?”Trần quý phi lảo đảo đang trạm định bên người Thu Ngân, Ngạn Hổ , vừa thấy Lưu Nguyệt xuất hiện, tĩnh mịch trên mặt sớm đã biến mất, trong nháy mắt đứng lên, kích động cực kỳ gắt gao nhìn chằm chằm Lưu Nguyệt.
Một thân quần áo dính máu, Lưu Nguyệt đạp huyết mà đến, trên mặt huyết tinh vẽ bề ngoài khởi một chút ý cười, cao giọng nói: “Hắn mang theo tứ vạn Hổ quân theo sau, xem xem hoàng thành hôm nay ai dám phản một tiếng.”
Đoản kiếm sắc bén, Lưu Nguyệt đạp lên thi thể nằm la liệt dưới đất như qua chỗ không người, hướng đám người Thu Ngân đi tới.
Ở ngoài, vòng vây cấm vệ quân quanh Ngọc Lưu Ly điện sớm đã bị nàng xé rách, trực tiếp vọt tiến vào, một đội Hổ quân lưu lại bên ngoài đang giải quyết phần còn lại, quả nhiên, bên trong so với bên ngoài còn thảm thiết hơn, may mắn nàng tới đúng lúc.
“Vạn tuế.” Thu Ngân, Ngạn Hổ, tất cả Long kỵ vệ đều kích động , vương gia của bọn họ không ૮ɦếƭ, vương gia của bon họ đã trở lại.
“Triệt nhi.” Trần quý phi, nàng đối mặt với đao kiếm cùng bức, đối mặt sống ૮ɦếƭ trước mắt đều không có khóc, mà lúc này hỉ cực mà khóc, tùy ý cho nước mắt rơi, khuôn mặt lại cười giống như đóa hoa nở rộ, xinh đẹp vô cùng.
Bên cạnh, đám người nhà Mộ Dung nghe xong lời nói cũng ầm ĩ phá lên cười, hảo, hảo, Hiên Viên Triệt không ૮ɦếƭ, người bọn họ muốn bảo vệ không ૮ɦếƭ, này quả thực thật tốt quá.
Trong lúc đó, đám người cấm vệ quân giả mạo khuôn mặt đều trầm xuống, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Một kiếm quét ngang, huyết sắc nở rộ trên quần áo Lưu Nguyệt, quần áo bình thường đã hoàn toàn bị nhiễm huyết sắc, đỏ rực như lửa, màu đỏ của ám dạ la sát.
Sâm nghiêm cùng sát khí tất cả đều tỏa ra trên người Lưu Nguyệt, đẹp đẽ kinh người.
Một kiếm một mạng, Lưu Nguyệt đạp huyết mà đến, nơi đi qua không người nào có thể ngăn cản, không người nào có thể chống lại.
Từ bên ngoài thành một đường Gi*t tới nơi này, Lưu Nguyệt đã một thân huyết tinh, kia sát khí bén nhọn hoàn toàn không cần động thủ đã có thể ςướק đi tính mệnh kẻ khác.
Không ai có thể ngăn cản, không phải bởi vì Lưu Nguyệt lợi hại đến vô cực mà là huyết tinh sát khí như Tu La từ địa ngục, một cái đã làm rét lạnh tâm can mọi người.
Một đám cấm vệ quân bắt đầu hướng cửa điện bỏ chạy.
“Còn muốn chạy, hừ, đây là đâu mà các ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi. Hôm nay, một người cũng đừng mong từ nơi này đi ra ngoài.” Một tiếng hừ lạnh, Lưu Nguyệt thanh âm lãnh khốc cực kỳ.
“Đối, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, không dễ dàng như vậy, các huynh đệ, Gi*t.” Thu Ngân hô to một tiếng, cả người hai mắt đỏ bừng, giống như con báo, đó là hưng phấn, cũng là tuyệt sát kính.
“Gi*t.” Tất cả Long kỵ vệ cùng Huyết Ảnh vệ đều sôi trào, có Vương phi của bọn họ ở đây, bọn họ còn sợ cái gì, tất cả Gi*t.
Trong lúc nhất thời, giống như mọi người đều ăn phải thuốc kích thích, điên cuồng lao vào chém Gi*t .
Đồng thời từ trong lòng lấy ra Binh phù cùng Hổ phù, Thu Ngân cùng Ngạn Hổ trực tiếp giao vào trong tay Lưu Nguyệt, những thứ này ở trong tay bọn họ không an toàn nhưng trong tay Vương phi sẽ tuyệt đối an toàn .
Lưu Nguyệt cũng không nói nhiều, rất nhanh thu hai thứ đó vào trong иgự¢, ôm lấy Trần quý phi, quát lạnh: “Ai để cho chạy một tên, hắn chính là đồ bỏ đi.”
“Phải” Thu Ngân đám người nhất tề quát lên một tiếng lớn, liền ngay cả đám người Mộ Dung Kiên cũng là một tiếng nghe theo, tự nhiên đã quên, Lưu Nguyệt chính là nữ nhân của Mộ Dung gia, là hậu bối của bọn hắn .
Kiếm đi theo người, đại sát tứ phương, Lưu Nguyệt dẫn đám người Thu Ngân, mãnh phác mà xông vào.
Sát khí, nháy mắt trở nên dữ tợn.
Chính là trong nháy mắt, đám người Thu Ngân vốn chỉ có thể miễn cưỡng chống cự, cư nhiên trở nên mãnh liệt không người nào có thể ngăn cản, đám cấm vệ quân giả mạo bị tấn công gắt gao, tình thế đã hoàn toàn bị đảo ngược.
Cấm vệ quân thấy vậy sắc mặt liền trở nên khó coi, trong tay một bên mãnh công, một bên không ngừng đẩy ngã những ngọn đèn đang chiếu sáng, dầu thắp bị loang ra khắp nơi.
Đèn dầu văng khắp nơi, ánh đèn tắt lịm, lửa bị vẩy ra khắp nơi, rơi xuống nước như nhung tơ.
Một mảnh sát ý, ngọn lửa nho nhỏ chợt nhảy múa bùng lên, lan ra tứ phương.
Bọn họ nghĩ muốn dùng hỏa hoạn để tạo cơ hội chạy trốn.
Trong mắt ánh sáng lạnh chợt lóe, Lưu Nguyệt lạnh lùng nở nụ cười, trò này đối với nàng chỉ như làm xiếc.
Huyết sắc tràn ngập, tối nay ở Ngọc Lưu Ly điện, ai mới là kẻ chiến thắng cuối cùng.
Đêm, càng ngày càng tĩnh, nhưng cũng càng ngày càng nhiệt liệt .
Gió hạ thổi qua, mùi máu tươi phi thẳng lên phía chân trời.
Mà lúc này trong Thiên Thần cung lại một mảnh đối địch, Mộ Dung Vô Địch cầm lấy thánh chỉ cũng không thèm nhìn tới chúng thần phía dưới, lớn tiếng nói: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. . . . . .”
“Bệ hạ, không thể phế a. . . . . .”
“Báo. . . . . .” Một đạo tấu thanh đột nhiên vang lên, ngoài cung tiếng bước chân liên tiếp phi nhanh mà đến.
“Chuyện gì? Tuyên.” Hiên Viên Dịch sắc mặt trầm trọng nhanh chóng ngồi ngay ngắn.
Thống lĩnh cấm vệ quân đầu đổ đầy mồ hôi , phi vụt tiến vào trong điện, không kịp quỳ xuống, thần tình hưng phấn lớn tiếng nói: “Bẩm. . . . . . Bệ. . . . . . Hạ. . . . . .” Thở hồng hộc, cơ hồ ngay cả nói cũng nói không được rõ ràng.
Hữu tướng vừa thấy nhất thời nhíu mày nói: “Rốt cuộc chuyện gì?”
Hít sâu một hơi, cấm vệ quân thống lĩnh cố áp xuống kích động của chính mình, lớn tiếng nói: “Hồi bẩm bệ hạ, Dực Vương không ૮ɦếƭ.”
“Cái gì?” Hiên Viên Dịch liền bật đứng lên, trừng lớn mắt.
Hữu tướng, Mộ Dung Địch, cũng là cả kinh, nhất tề tiến lên từng bước lo lắng nói: “Dực Vương không ૮ɦếƭ, thiệt hay giả? Nói mau.”
“Dực Vương không ૮ɦếƭ, hạ quan vừa nhận được tin tức từ phòng giữ quân đóng ở cửa thành truyền đến , Dực Vương không chỉ có không ૮ɦếƭ, lúc này dẫn tứ vạn Hổ quân đang tiến vào thành, chính là hướng hoàng cung mà đến.” Thống lĩnh cấm vệ quân lúc này mới lau mồ hôi, nhanh chóng bấm báo.
“Trời ạ, thật sự là quá tốt.” Hữu tướng nắm chặt tay, thần tình mừng như điên nói.
“Triệt nhi không ૮ɦếƭ, ha ha, quả nhân đã biết Triệt nhi không dễ dàng ૮ɦếƭ như vậy, hắn chính là Dực Vương kiệt xuất nhất của Thiên Thần quốc chúng ta, ha ha.” Hiên Viên Dịch nhất thời vui sướng đến hoa chân múa tay.
Phía dưới quần thần, phe của Hữu tướng vui mừng đến không tự kìm hãm được, bên phái của Tả tướng cũng âm thầm thả tâm.
Dực Vương không ૮ɦếƭ, như vậy tội danh thái tử mưu sát Dực Vương sẽ không thành lập, cũng sẽ không bị phế, thật tốt, thật tốt.
“Dực Vương mang theo tứ vạn Hổ quân vào thành?” , Tả tướng nhất mạch hai mặt nhìn nhau.
Dẫn quân vào thành, này Dực Vương là cái gì ý tứ? Hắn muốn làm cái gì?
“Tả tướng đâu?” Mộ Dung Vô Địch đột nhiên ra tiếng nói.
Cấm vệ quân thống lĩnh thoáng ngập ngừng rồi cũng rất nhanh nói: “Nghe nói, Tả tướng là cùng Dực Vương cùng nhau đã trở lại, ngôn lệnh của Dực Vương đã bắt được hung thủ đứng phía sau âm mưu hãm hại Vương gia cùng vương phi hiện mang binh cần vương.”
Mang binh cần vương, Mộ Dung Vô Địch cùng Hữu tướng liếc mắt nhìn nhau một cái, chậm rãi nở nụ cười, mang binh cần vương, xem ra lúc này phe phái Tả tướng khó bề xoay xở.
Trong triều văn võ đại thần có phần hỗn loạn, tin vừa nghe xong ai cũng ngầm hiểu được , Tả tướng cùng Thái tử, đại thế đã mất.
Hiên Viên Dịch thân hình nhoáng lên một cái ngồi phịch xuống long ỷ, trên mặt hiện lên một tia bất đắc dĩ, thật sâu thở dài một tiếng, mệnh của Thái tử xem ra còn chưa được bảo đảm.
Bất quá, Hiên Viên Triệt còn sống, hắn vẫn còn lại một đứa con xuất chúng, tình huống này so với vừa rồi xem ra còn tốt hơn vài phần
Thụ thanh che phủ, đại quân của Hiên Viên Triệt đã tiếp cận kinh thành.
“Báo, Ngọc Lưu Ly các đại hỏa tận trời, Vương phi còn ở trong không có đi ra.” Chỉ huy quân tiến vào hoàng cung, Hiên Viên Triệt nghe báo không khỏi nhíu nhíu mày, quay lại đầu ngựa liền ngược hướng Ngọc Lưu Ly điện mà đi.
Ngọc Lưu Ly điện, dầu thắp dẫn đốt văng ra khắp nơi, ngọn lửa cuồn cuộn nở rộ, quay cuồng phi múa, sức nóng như muốn thiêu đốt hết thảy.
Trong điện, Lưu Nguyệt một bên ôm lấy Trần quý phi, một đường sát phạt, nơi đi qua huyết sắc văng khắp nơi.
Kia yêu mỵ hỏa hoa ngay tại bên người nàng nở rộ, Lưu Nguyệt dường thấy mà như không thấy, lãnh tình cực kỳ, đe dọa từ ngọn lửa đối với nàng mà nói không có tác dụng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc