Chương 346: Nhược thủy ba nghìn (3)

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu

Nam nhân làm chuyện của nam nhân, cùng Ngạo Vân quốc đối đầu, không chấp nhận Độc Cô Dạ, đó là đánh giá của nam nhân, không liên quan đến nữ nhân.
Hắn không keo kiệt đến mức thấy ૮ɦếƭ không cứu, coi như bố thí cho nàng chút ân tình, tuy rằng hắn cũng không muốn.
Cánh tay bị Hiên Viên Triệt bắt lấy, cách ống tay áo truyền đến sự mạnh mẽ hữu lực, độ ấm cực nóng của nam nhân, trong khoảnh khắc lan truyền ra toàn thân.
Thân thể Thanh Liên công chúa cơ hồ mềm nhũn, dựa hoàn toàn vào người Hiên Viên Triệt đi về phía trước.
“Triệt.” Mềm, mang theo tình dục, mang theo ngây thơ, Thanh Liên công chúa nhẹ nhàng gọi tên Hiên Viên Triệt.
Một bên kéo kéo vạt áo trên người. Nóng quá!
“Ai cho phép ngươi gọi tên bổn vương?” Một tiếng quát chói tai, Hiên Viên Triệt quay ngoắt lại, thần tình lạnh băng (Su : tèo đời ca Ca hâm, đi chửi người ta làm gì, mình chịu thiệt a).
Tên của hắn chỉ cho Lưu Nguyệt gọi, những người khác, Gi*t không tha. (Su : cả bố mẹ cũng k cho gọi?)
Mạnh mẽ quay đầu, toàn bộ thân thể của Thanh Liên công chúa đều dựa hẳn vào cánh tay hắn, ngảng đầu lên, khuôn mặt tuyệt sắc vô song thu hết vào tầm mắt Hiên Viên Triệt.
Hai gò má đỏ ửng, sao chổi vạn phần (?), giống như nhật nguyệt, thần thái cùng dung mạo như vậy, không phải Lưu Nguyệt thì là ai?
Lưu Nguyệt?
Hiên Viên Triệt nhăn mày nheo mắt. Tại sao lại là Lưu Nguyệt?
Trong lòng nghĩ vậy, thân thể đi nhanh đến, áp lực như lửa nóng kia như lửa cháy trong rừng, lan tỏa.
Lưu Nguyệt của hắn.
“Triệt.” Mơ mơ màng màng xé bỏ quần áo trên người, Thanh Liên công chúa nhào vào trong lòng Hiên Viên Triệt.
Màu lam mờ ảo của chướng khí bao phủ tứ phía, nhè nhẹ từng đợt từng đợt, phiêu đãng tại nơi này, giống như chốn thần tiên, mĩ huyễn xuất trần.
Ánh mặt trời sáng lạn, chướng khí mê tình.
Dưới chân cực nhanh, xuyên qua chướng khí.
Lưu Nguyệt và Độc Cô Dạ một trước một sau không hề lên tiếng, chỉ phi nhanh mà đi, một đường thuận lợi, không có gì khác thường, chỉ có trên vai Lưu Nguyệt máu tươi chảy từng giọt từng giọt xuống mặt đất.
Tiếng nước tí tách, gió núi thanh u.
Phi thân một cái lao ra khỏi mùi hương của chướng khí, ánh mặt trời lấp lánh, trước mắt bỗng nhiên sáng sủa, một khe núi sừng sững trước mặt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc