Chương 170: Võ lâm đại hội (15)

Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu

Người đằng xa không nhìn thấy, nhưng thành chủ Nghi Thuỷ thành ngồi ở vị trí chủ vị thì thấy rõ ràng rành mạch hết, vẻ kinh ngạc trong mắt càng nhiều.
Khoảng cách xa như vậy, cư nhiên có thể đả thương Phương Hồng, đây là võ công gì vậy? Lưu Nguyệt này rốt cục mạnh đến mức nào?
Vẻ kinh ngạc trong mắt hoàn toàn không thể che giấu, thành chủ Nghi Thuỷ thành quay đầu nhìn thoáng qua trung niên nhân bên cạnh, người này vẻ mặt cũng khi*p sợ, mày gắt gao nhíu chặt.
Mấy đại khách quý ngồi bên cạnh, cũng châu đầu ghé tai lại thì thầm, thần tình không thể tin nổi.
Đám người Trầm Mộc cũng nhất tề hạ thấp mày, gắt gao nhìn Lưu Nguyệt, quang mang trong mắt khiến người ta khó đoán.
Huyết sắc chậm rãi chảy ra, người chung quanh cũng dần thấy rõ.
Thanh âm ồn ào nhất thời càng thêm mãnh liệt.
“૮ɦếƭ hay là hàng?” Giữa một mảnh tiếng ồn, Vân Triệu ngồi bên cạnh Lưu Nguyệt thần tình không thay đổi, hưng phấn hoa tay múa chân vui sướng, hướng tới Phương Hồng trên lôi đài quát lớn một tiếng.
Phương Hồng vừa nãy còn vô cùng kiêu ngạo, giờ thần tình trắng bệch, cái gì cũng không nói, chỉ cúi đầu.
Ý tứ đã có thể hiểu được.
Tay áo bào huy động, Lưu Nguyệt đứng dậy, xoay người rời đi.
Vân Triệu bên cạnh cũng không chờ Đỗ Nhất cầm lấy dao cầm, nhanh chóng ôm lấy, thần tình đắc ý dào dạt đi theo phía sau Lưu Nguyệt, nghênh ngang đi ra ngoài.
Khuôn mặt vốn tuấn lãng khôn cùng, nay cười càng thêm rạng rỡ, có thể cùng tranh toả sáng với nhật nguyệt trên cao. (cell: iu Triệu ca ૮ɦếƭ đi được )
Không ai ngăn cản, nơi Lưu Nguyệt đi qua, người chặn đường lập tức lùi lại thành một đường trống.
Trên mặt kia, có sùng bái, có khi*p sợ, có kinh hãi.
Hai trận, một chiêu chế địch, Lưu Nguyệt liền như một ngôi sao sáng trên bầu trời cao, toả ra ánh sáng ngọc loá mắt lung linh, khiến người ta hoàn toàn không thể bỏ qua.
Nổi bật còn hơn cả đám người Trầm Mộc, Phong Thành.
“Có tra được không?”
“Tra được, hắn là từ hải ngoại tới.” Trên chỗ khách quý, thành chủ Nghi Thuỷ thành thấp giọng nói.
“Hải ngoại?” Trung niên nhân tướng mạo bình thường hơi nhíu nhíu mày.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc