Vừa Gặp Đã Thương - Chương 161

Tác giả: Tống Cửu Cận

Chương 161: Cút ngay
Năm nay có lẽ là năm Tô Châu ở lại lâu nhất, cũng là năm khi ông ra nước ngoài công tác yên tâm nhất. Như khi ông đến, lúc ông rời đi cũng là đôi tình nhẫn tiễn ông.
Sau khi Tô Châu đi rồi, sau đó mỗi lần Tô Tinh Dã kết thúc công việc đều trở về căn hộ trước đó của họ, Thẩm Vọng Tân ngoài trừ lịch trình đã kí trước đó, còn có một buổi biểu diễn. Buổi biểu diễn này là Đặng Khôn chuẩn bị cho năm người YLQSL, buổi biểu diễn tượng trưng cho sự trở lại cũng như khởi đầu, tuy rằng hiện tại năm người đều đã phát triển riêng và có chỗ đứng, nhưng họ vẫn tâm huyết với buổi diễn comeback lần này và cực kỳ mong chờ. Vì vậy trong khoảng thời gian này, ngoài trừ hoàn thành lịch trình của riêng mình, họ còn dành thời gian chuẩn bị cho buổi biểu diễn.
Bây giờ là tháng hai, buổi biểu diễn được dự kiến sẽ tổ chức vào giữa tháng tư ở ga Bắc Kinh.
Tin tức về buổi concert của họ đã được công bố, nhóm fan đều hứng khởi, nhất là fan của họ. Bởi vì buổi concert gần nhất của năm người họ là khoảng bốn năm trước, đừng nói là concert, bây giờ ngay cả dịp để năm người đứng chung cũng ít đến đáng thương.
Vé của buổi concert được bán vào ngày 15 tháng 3, hàng chục nghìn vé vào cửa chỉ sau vài giây ngắn ngủi đã bán hết.
Thẩm Vọng Tân mới vừa tấm xong đi ra liền nhìn thấy Tô Tinh Dã ném điện thoại trên giường, ôm đầu la hét, anh không nhịn được nhếch môi, vừa nhìn là biết cô không ςướק được vé concert của họ rồi.
Tô Tinh Dã cũng nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, cô quay đầu nhìn anh, tủi thân khóc lóc kể lể: “Fan của các anh thật là đáng sợ.”
Thẩm Vọng Tân nhìn khóe môi của cô bĩu đến nỗi gần như có thể treo hai chai dầu thì cười đi về phía cô.
Sau khi anh tiến đến, Tô Tinh Dã cũng đưa tay ôm lấy eo anh, trên người anh mang theo mùi thơm sau khi tắm, là sữa tắm hai người họ đang làm đại ngôn: “Có mấy chục nghìn vé mà em không ςướק được cái nào, sao vào được đây......”
Bày tay của Thẩm Vọng Tân xoa xoa đầu cô, cưng chiều nói: “Vào được chứ.”
Tô Tinh Dã ngẩng đầu: “Hả?”
“Bạn gái đến xem concert của bạn trai còn cần vé vào cửa sao?”
Ánh mắt của Tô Tinh Dã nhất thời phát sáng: “Đúng ha, em quên là anh có vé.”
Thẩm Vọng Tân bất đắc dĩ cười: “Cô bé ngốc.”
“Em có thể ngồi hàng đầu, cách anh gần nhất được không?”
Thẩm Vọng Tân hơi khom lưng: “Ừ, thưởng cho anh là có thể.”
Tô Tinh Dã nhìn anh đi đến trước mặt mình, liền không chút do dự dán môi mình lên môi anh “chụt” một cái: “Đủ chưa?”
Thẩm Vọng Tân cong môi, duỗi tay một lần nữa giữ đầu cô dịu dàng cắn xuống, khẽ liếm. Tô Tinh Dã không thể kháng cự sự dịu dàng của, không nhịn được nức nở vài tiếng, thanh âm như vậy phát ra, nháy mắt cô liền cảm thấy đôi môi kề sát cô tăng thêm lực, tức tốc phá thành, đôi môi bị quấn quýt, cô ngửi thầy mùi thơm nhạt trong khoang miệng của anh, là kem đánh răng cô làm đại ngôn.
Tô Tinh Dã bị anh hôn đến thở dốc, gương mặt trắng nõn ửng đỏ, trên đôi mắt sáng phủ một tầng sương, hình ảnh này làm cho đôi mắt sâu của người đàn ông bùng lên một ngọn lửa, nóng rực như muốn bốc cháy. Tô Tinh Dã xụi lơ ở trong иgự¢ anh.
“Không đủ.” Sau khi quấn quýt, anh nói.
“Thẩm... ưm......”
Lăn qua lăn lại sung sướng một lúc, sau khi ngừng lại Tô Tinh Dã dựa vào иgự¢ anh thở dốc, vừa khéo điện thoại ở gối bên cạnh rung lên, cô theo bản năng giơ tay lấy, mở khóa, là tin nhắn Hoắc Tương gửi.
Thẩm Vọng Tân vuốt mái tóc dài hơi ẩm của cô, hỏi: “Ai vậy?”
Tô Tinh Dã quay về phía anh: “Hoắc Tương.”
Thẩm Vọng Tân biết Hoắc Tương là bạn tốt ngoài giới của cô, còn là fan của anh.
“Sao vậy?’
“Tô Tinh Dã buông điện thoại hỏi: “Vé vào cửa kia, anh có thể cho... em thêm ba vé nữa không?”
Thẩm Vọng Tân rũ mắt, gật đầu: “Có thể.”
Tô Tinh Dã lập tức vui vẻ mà hôn lên đôi môi mỏng của anh: “Yêu anh ૮ɦếƭ mất, anh thật tốt.”
Thẩm Vọng Tân không nói gì, chỉ là đôi mắt lại sâu thêm vài phần. Tô Tinh Dã hiển nhiên phát giác, dù sao cả hai đã quá quen thuộc lẫn nhau, cô mở to mắt, lấy tay che miệng lại: “Không còn sớm nữa, em hơi mệt, hay là ngủ...... A!”
Không nói một lời, vị trí đảo ngược, tay cô để lên bờ vai của anh: “Làm.... Làm gì vậy?”
“Không thưởng cho anh hả?” Anh hỏi lại.
“Muốn thưởng hả? Không phải vừa rồi đã thưởng rồi sao?”
“Vừa rồi là vé vào cửa của em.”
Tô Tinh Dã lập tức hiểu được ý của anh, cô đánh anh một cái: “Sao anh lại như vậy chứ.”
Thẩm Vọng Tân không đê ý đến sức lực như gãy ngứa của cô, đôi môi mỏng xâm chiếm cô, lấp kín làm cô không nói ra lời.
“Đúng rồi, vừa rôi em nói muốn mấy vé?”
Tô Tinh Dã nhất thời mở to mắt: “Anh không phải sẽ.... ưm.....”
Cuối cùng vẫn là Tô Tinh Dã khóc lóc cầu xin, Thẩm Vọng Tân lúc này mới từ bi dời phần thưởng cuối này vào ngày khác.
Tô Tinh Dã mệt mỏi, vừa khóc vừa kêu khiến cổ họng khản đặc. Sau khi kết thúc, cô sức cùng lực kiệt mà cuộn mình nằm trong lòng anh, rất nhanh liền ngủ say. Thẩm Vọng Tân cúi đầu hôn lên trán đẫm mồ hôi của cô, xốc chăn xuống giường đi vào nhà tắm, chờ lúc anh đi ra, trên tay cầm thêm môt cái khăn mặt ấm áp, cẩn thận giúp người đang ngủ say lau sạch, sau khi lau sạch xong bèn thay cho cô bộ quần áo sạch sẽ, lúc này mới lên giường một lần nữa ôm cô vào lòng.
Tắt đèn ngủ đầu giường, anh hôn lên môi cô: “Em là của anh.”
Sáng hôm sau, Tô Tinh Dã bị tiếng sấm sét đánh thức, không biết ngoài cửa mưa gì mà rất lớn, cửa sổ bị đập vang bùm bùm, phòng ngủ tối mịt, cũng không biết bây giờ là mấy giờ, cô đưa tay sờ điện thoại nhìn thời gian, mới vừa chạm vào, cánh tay đang đặt trên eo cô tăng thêm lực, từ phía sau ôm chặt lấy cô: “Buổi sáng tốt lành.”
Tô Tinh Dã cắn môi, phản kích: “Không tốt, không tốt chút nào.”
Người sau lưng cười một tiếng: “Sao lại tức giận?”
Tô Tinh Dã vừa định quay lại với anh, nhưng giọng cô lại thay đổi: “Không có.” Cô đột nhiên nhớ đến, đêm qua cô còn nợ anh một lần, ngộ nhỡ sáng sớm lại chọc ghẹo anh, bị đè lại thì làm sao bây giờ, suy nghĩ vẫn là nhịn!
“Thật sao?” Giọng nói chứa ý cười.
Tô Tinh Dã ỷ anh không nhìn thấy, trở mình: “Thật đó thật đó.”
“Chứng minh cho anh xem.”
Tô Tinh Dã khóc xoay người lại, lúc xoay người eo vẫn đau, cô lập tức la đau.
Thẩm Vọng Tân lập tức khẩn trương ôm eo cô: “Đau hả?”
Tô Tinh Dã chớp mắt, thuận thế vùi vào иgự¢ anh, khóc lóc kể lể: “Ừm, đau lắm.”
Thẩm Vọng Tân thấy vậy liền nhẹ tay: “Xin lỗi em.”
“Lời xin lỗi này không có thành ý gì cả.”
“Vậy em muốn anh xin lỗi như thế nào?”
“Tô Tinh Dã bĩu môi: “Nếu anh miễn phần thưởng tối hôm qua, em sẽ tha thứ cho anh.”
“Được.”
Anh trả lời quá sảng khoái làm cô ngây người vài giây mới phản ứng lại: “Anh anh anh, anh mới vừa nói gì?”
Thẩm Vọng Tân hôn xuống khóe môi của cô: “Anh nói được, anh đáp ứng em.”
“Thật sao?” Cô có chút không thể tin được.
“Thật.”
Sau đó Tô Tinh Dã mới cảm thấy mình quá ngây thơ, chỉ cần anh muốn, thưởng hay không thưởng thì có quan hệ sao? Nhõng nhẽo miễn cưỡng, muốn vài lần liền vài lần, dù sao người đang lúc cái kia đều thật sự rất dễ choáng váng đầu óc, càng huống chi cô còn ăn thịt anh!
Được Thẩm Vọng Tân “đặc xá”, Tô Tinh Dã vui vẻ ở trên giường ôm anh thật lâu, hôm nay cô không có lịch trình, mà anh cũng chỉ buổi chiều đến phòng làm việc luyện tập tiết mục cho buổi biểu diễn.
Gần mười giờ, hai người lúc này mới bước xuống giường, sau đó rửa mặt ra ngoài ăn cơm.
Thẩm Vọng Tân lái xe, Tô Tinh Dã ngồi ở ghế phó lái chơi điện thoại, nhớ đến đêm qua cô chưa trả lời Wechat của Hoắc Tương, cô liền lập tức trả lời.
Hoắc Tương mau chóng trả lời, sau khi biết có vé, có thể biết được tin nhắn của cô có bao nhiêu vui mừng.
Tô Tinh Dã cũng chỉ cảm thấy thắt lưng đau, tấm vé này thật sự không dễ dàng, cũng may mắn chiếc vé cười cùng là miễn phí, ngẫm lại cũng cho là có lời.
Hai người ở bên ngoài ăn cơm trưa lúc này mới đến phòng làm việc, Tô Tinh Dã trong khoảng thời gian này lịch trình không quá kín nên sẽ đi cùng với Thẩm Vọng Tân, tới phòng làm việc, sau khi chào hỏi, mấy người họ liền bắt đầu luyện tập khẩn trương, cô ngồi ở phía sau chơi điện thoại, thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ giám sát do Đặng Khôn giao cho.
......
Tô Tinh Dã cũng nằm trên hot search mà không hề báo trước, thấm chí lúc cô bị lên hot search, cô còn đang tham gia hoat động, không hề biết chuyện tình trên mạng, #Tô Tinh Dã cùng người đàn ông thần bí đi vào biệt thự, hot search này trực tiếp nhảy lên hot search đầu tiên, mức độ kinh người, trong video Tô Tinh Dã hẳn là vừa kết thúc công việc được một chiếc xe hơi đến đón, sau đó xe đi vào khu biệt thự giàu có ở Bắc Kinh, mãi đến sáng hôm sau được xe bảo mẫu đến đón tiếp tục lịch trình.
Lại nói Tô Tinh Dã xuất đạo vài năm như vậy, vô số lần hot search lớn nhỏ đều có, nhưng, nhưng đếm lại, thật đúng lại là chưa bao giờ thực sự là hot search, hiện tại cô đang vướng vào chuyện quan hệ bất chính trong giải giải trí, ngoài trừ có người cố tình mua hot search thì còn có nguyên nhân Tô Tinh Dã vốn mua tự mình mang nhiệt, đều tài vừa đưa ra, trong nháy mắt liền bạo.
Phải nói hiện tại cặp đôi nghệ sĩ được theo dõi nhiều nhất trong giới giải trí là đôi vợ chồng Vọng Tinh này, hai người có giá trị nhan sắc cao, học thức cao, danh tiếng trong giới lại tốt, lượng fan khổng lồ, năng lực trong fan lớn nhất, nhận được sự yêu thích của không ít kim chủ ba ba, đại ngôn cá nhân xa xỉ, đại ngôn cặp đôi cao nhận được mềm mỏng, trong lúc đó tình cảm hai người cũng được không ít nguời trong và ngoài vòng cực kỳ hâm mộ, hiện tại đọt nhiên tuôn ra chuyện này của Tô Tinh Dã, fan đều không kịp phản ứng lại, bàn phím đen nghĩa hiệp tràn lên, Weibo của Tô Tinh Dã trong nháy mắt bị thất thủ.
Fan nhiều đồng nghĩa với việc áp lực gặp phải cũng nhiều, trong ba phía fan, có fan yên lặng thoát fan, có fan quay lại dẫm đạp, ồn ào nhất là fan của Thẩm Vọng Tân và fan CP, nhưng giống như Mẫn Thiên Tinh dốc hết sức vì cô cũng là fan hai nhà này, nói tóm lại, hiện tại trên mạng đã một trận gió tanh mưa máu.
Ở bên này, Dương Vân thật sự điên rồi, theo cô tiến vào vòng này bọn họ đều thật cẩn thận bảo vệ cô, các laoij lời nói nhục mạ dơ bẩn ùn ùn kép đến công kích cô, người phụ trách của vài hợp đồng đã ký trước đó cũng tỏ vẻ muốn chấm dứt hợp đồng, còn có một số tài nguyên đại ngôn hai người cùng với Thẩm Vọng Tân, bên này cô vừa xảy ra chuyện, bên kia liền yêu cầu giải ước, cùng lúc giải ước bạn trai của Tô Tinh Dã, hhot search Thẩm Vọng Tân đương nhiên cũng không thoát được, có thể nói đoàn đội hai bên hiện tại đều sức đầu mẻ trán.
Ở bên này, Tô Tinh Dã vừa kết thúc hoạt động liền lập tức bị vô số truyền thông đợi ở cửa, cô thậm chí còn chưa biết điều gì, cũng không rõ tình huống, nhóm phóng viên truyền thông lớn như vậy không để cho Tô Tinh Dã dễ dàng rời đi như vậy, vô số đèn flash rọi về phía cô răng rắc không ngừng, vô số microphone đều để trước mặt cô, câu hỏi của phóng viên truyền thông lần lượt ném cho cô, hiện trường đặc biệt hỗn loạn, bởi vì trước đó đôi mắt bị thương không thể chịu được ánh sáng quá mạnh, A Uy và Tiểu Thuần đem cô ra phía sau bảo vệ, cô lấy tay che đi đôi mắt không thoải mái.
Nhiều fan bị phóng viên truyền thông chặn lại ở bên ngoài, nhìn thấy Tô Tinh Dã bị chặn lại ở bên trong, vừa lo lắng vừa tức giận khóc kêu “Đừng chen cô ấy” “Đừng chen cô ấy”, nhưng hiện tại ai có thể nghe những lời này?
Lúc này, tiếng xe cực kỳ chói tai ở phía sau phóng viên vang lên, chói tai như vậy không ngoài ý muốn phân tán lực chú ý của phóng viên, xoay người nhìn qua, cửa xe mở ra, Thẩm Vọng Tân một người phong trần mệt mỏi từ trong xe bước ra, lúc này truyền thông không kịp nghĩ nhiều, làm bạn trai của đương sự Tô Tinh Dã, nếu có thể từ miêng của anh hỏi một chút, tiêu đề của họ tuyệt đối ổn, vì vậy một số phóng viên liền lao về phía anh.
Tuy nhiên, Thẩm Vọng Tân xuống xe đều mang gương mặt lạnh lùng đáng sợ, hơi thở quanh mình lạnh lẽo dọa người: “Tránh ra!”
Phóng viên xung quanh trong lúc nhất thời bị Thẩm Vọng Tân làm sửng sốt, dù sao nhiều năm như vậy chưa từng gặp qua người như Thẩm Vọng Tân, vì vậy không tự chủ tránh ra theo lời anh nói.
Tô Tinh Dã đứng ở phía sau A Uy và Tiểu Thuần, qua khe hở nhìn thấy Thẩm Vọng Tân đi đến, không khống chế mà muốn đi về phía anh, cô vừa di chuyển, các phóng viên nhất thời liên phản ứng lại, máy quay dữ dội chụp vào mắt cô, giây tiếp theo, áo khoác mang theo hơi thở của anh hướng về cô, tầm mắt bị cản trở, trước mắt một mảng tối, ngay sau đó cả người tiến vào cái ôm ấm áp kiên định.
Sau đó một tiếng “bang” lớn, một khẩu súng đắt tiền rơi xuống đất, vỡ tan nát, tiếng vang thật lớn khiến Tô Tinh Dã ở trong bóng tối co người lại.
Phóng viên bị đập vỡ máy quay nhìn chiếc mấy quay vỡ tan nát của mình, lớn tiếng la: “Thẩm Vọng Tân đánh phóng viên! Đập vỡ máy quay của phóng viên! Tôi sẽ kiện anh! Anh chờ đi!”
Thẩm Vọng Tân từ sau ôm lấy cánh tay của Tô Tinh Dã, ánh mắt lạnh lùng mà nhìn người phóng viên trước mặt: “Tôi chờ anh, cứ việc kiện!” Sau đó lại nhìn thoáng qua phóng viên khác: “Ai dùng đèn flash chiếu vào mắt cô ấy nữa tôi sẽ đập đó! Cút ngay!”
Đây là lần đầu tiên Thẩm Vọng Tân nổi nóng như vậy, vừa đập vỡ máy quay phóng viên lại còn chửi thề, Tô Tinh Dã nhất thời bị dọa, cô theo bản năng siết chặt góc áo của anh, nhỏ giọng gọi: “Thẩm Vọng Tân......”
Thẩm Vọng Tân ôm cô đi ra ngoài: “Không có việc gì, anh ở đây, đừng sợ.” Giọng nói dịu dàng trước sau như một, cùng với giây trước hoàn toàn khác nhau.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc