Thước Sa bị sét đánh, không phải lại xuất hiện tại cửa động, mà là hắn đang nằm trên một cái mạng nhện cực lớn, một con nhện còn lớn hơn ở bên cạnh nhìn chằm chằm con mồi, chuẩn bị tới gần, Thước Sa giãy dụa, nhưng hắn có giãy kiểu gì cũng không ra nổi, mắt thấy con nhện dần tới gần, Thước Sa luống cuống, tuy rằng đều là ૮ɦếƭ, nhưng bị con nhện ăn thịt mà ૮ɦếƭ quả thực rất dọa người a.
Thước Sa không để ý mặt mũi mà hô lớn, “Cứu mạng a.”
May phước trời cao vẫn còn ưu đãi hắn, có người đang chạy về phía này, Thước Sa bắt lấy cọng rơm cứu mạng hô to, “Cứu ta.”
Mạt Mạt nhìn thấy một con nhện lớn, chắc là tiểu BOSS, cô nàng kích động chạy lại, nghe được tiếng kêu cứu mạng, lúc này mới nhìn thấy Thước Sa tóc vàng đang bị treo tòong teng trên mạng nhện.
Oan gia gặp mặt hết sức đỏ mắt, Mạt Mạt cười hô hô nói, “A, nguyên lai là ngươi, ta không biết ngươi đánh quái chỗ này, ta đây không quấy rầy ngươi nữa a, tiểu thư nhền nhện này ngươi cứ một mình hưởng thụ đi.”
Thước Sa nóng nảy kêu, “Quay lại, chúng ta hảo hảo thương lượng.”
Mạt Mạt dừng bước, “Sao? Thương lượng kiểu gì?”
Thước Sa ra bất cứ giá nào, “Cái gì cũng được.”
Mạt Mạt nở nụ cười, “Thật sao?”
Thước Sa đáp, “Thật.” Dù sao sau khi được cứu, hắn cũng vẫn có thể chạy trốn cơ mà.
Mạt Mạt tươi cười thực khoa trương, “Muốn ta cứu? Cầu ta đê, ha ha ha a~ “
Thước Sa nhìn con nhện gớm ghiếc chuẩn bị ᴆụng tới hắn, nghĩ muốn ૮ɦếƭ thì ૮ɦếƭ, liền nhắm hai mắt lại.
Mạt Mạt phát động ma pháp, thiêu cháy mạng nhện, Thước Sa té xuống, còn chưa đợi hắn hoàn hồn, cổ của hắn đã có thêm một thứ gì đó, chúng ta còn có thể gọi một cách văn hoa là vòng cổ cho cún yêu.
Mạt Mạt vỗ tay cười nói, “Cái thứ này thật sự hữu dụng, ta bây giờ là chủ nhân của ngươi, ngươi không thỏa mãn nguyện vọng của ta đừng mong ta sẽ thả ngươi đi, là chính ngươi nói cái gì cũng có thể đấy nhé.”
Thước Sa kéo kéo cái thứ trên cổ, làm thế nào cũng không kéo đứt nổi.
Mạt Mạt gõ đầu Thước Sa đánh cốp một cái, “Ngu ngốc, nhanh ôm ta bay lên.”
Cái gì, Thước Sa nhìn theo ánh mắt Mạt mạt, con nhện lớn đang hừng hực lửa giận phi thân về phía bọn họ.
Thước Sa mở đôi cánh, ôm Mạt Mạt bay lên giữa không trung, Mạt Mạt phát động ma pháp thiêu đốt con nhện, sau khi con nhện biến mất, Mạt Mạt thu được thông báo của hệ thống: Sủng vật của ngài đã thăng cấp .
Mạt Mạt vui vẻ cười to, “Ha ha, sủng vật.”
Thước Sa đầu đầy hắc tuyến, rất muốn trốn a.
Mạt Mạt kêu một tiếng, “Trở về!”
Kết quả Thước Sa không thể chống lại mệnh lệnh của chủ nhân, thật sự đã trở về.
Thước Sa hoảng sợ , “Đây rốt cuộc là cái gì?”
Mạt Mạt cười nói, “Vòng cổ như ý a, đáng tiếc chỉ có thể dùng 100 lần.”
Cái gì gọi là đáng tiếc chỉ có thể dùng 100 lần chứ, nữ nhân ૮ɦếƭ tiệt.
Thước Sa hắc tuyến nói, “Ngươi vừa rồi tại sao lại kêu là tiểu thư nhền nhện?”
Mạt Mạt hảo tâm nói, “Động dục với ngươi không phải mẫu chẳng lẽ lại là công?”
Thước Sa: “…”
Thước Sa âm thầm tự nhủ, 100 lần mà thôi, 100 lần rất nhanh, 100 lần… con mẹ nó 100 lần!
“Ê.”
“Kêu tên của ta.”
“Mạt Mạt.”
“Ừ, ngoan.”
“Ngươi làm gì thế, tại sao lại cầm độc dược rắc từ trên trời xuống, ta đây không phải sẽ bị rất nhiều người đuổi Gi*t sao?”
“Ta với ngươi cùng một chỗ còn không sợ , ngươi sợ cái gì, ngươi rốt cuộc có phải nam nhân không hả.”
Thước Sa: “…”
Hậu quả là Thước Sa bị một đám người đuổi Gi*t, ngày ngày phải bay ở trên trời, bởi vì thực không may những kẻ bị công kích đều nhận được tin tức mang tên Thước Sa.
“Chúng ta đi đánh băng long đi, nghe nói nơi có rồng sẽ cất giấu rất nhiều bảo tàng.”
“Tự ngươi đi đi, ta có bay nhanh mấy cũng không so được với rồng đâu.”
“Ai nha, đừng có nhỏ mọn thế, ngươi xem, ta là hỏa hệ đó, ta phóng hỏa đốt băng long là được rồi.”
Thực không may, rồng rất chi là to lớn, bay lại rất nhanh, cấp bậc cũng rất cao, kết bọn họ bị Gi*t.
Tại điểm hồi sinh, Mạt Mạt vỗ vỗ vai Thước Sa, “Bỏ qua đi mà, ta không phải cũng cùng ૮ɦếƭ với ngươi sao.”
Thước Sa: “…”
Từ nay về sau, Thước Sa ngày qua ngày điên cuồng luyện cấp, hôm nay bị đuổi Gi*t, ngày mai bị BOSS Gi*t ૮ɦếƭ tàn bạo.
Tác giả: Được rồi, chương sau bắt đầu gặp nhau ngoài đời thực nha~