Yên lặng để tôi cho em một đôi tay
Tuỳ em khoá lại xiềng xích tình cảm
Cho dù chìm đắm trong hạnh phúc của một nô lệ
Trong gông cùm xiềng xích mà em tạo ra
Nhảy rất nhiều rất nhiều điệu múa xinh đẹp
Nhịp trống cuối cùng cũng ngừng lại
Tôi mệt mỏi rồi nhẹ nhàng như thường
Buồn bã cách biệt em
☆☆☆☆☆☆☆☆
Người chủ trì vừa dứt lời, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn lên trên - -
Nơi đó là chỗ ngồi của nóm doanh nhân ở dưới sân khấu, chỗ ngồi của khách quý có Lãnh Thiên Dục, Hoàng Phủ Ngạn Tước, Cung Quý Dương, Chad, Lăng Thiếu Nghị, Kỳ Hinh.
Đương nhiên, còn có cả - - Lăng Thiếu Đường!
Chỉ thấy một cô gái có dáng người cao tuỳ tiện bước lên trên sân khấu, cách ăn mặc của cô ta khiến người khác nhầm tưởng cô ta là người mẫu, áo màu tím nhạt siêu ngắn phối với áo choàng không tay, cùng với
Chiếc váy ngang gối có màu sắc nhẹ nhàng, bộ tóc xoăn dài màu vàng óng ánh khiến người ta cảm thấy chói mắt, kính mát màu đen tạm thời che đi khuôn mặt của cô ta, nhưng có thể khẳng định cô ya là một cô gái rất xinh đẹp, xinh đẹp kinh người! Bởi vì hình dáng của cô ta là một đường cong hoàn mỹ.
Ánh mắt Lăng Thiếu Đường tùy tiện quét qua sân khấu, đột nhiên trong lòng dâng lên cảm giác khác thường, lập tức, mi tâm bắt đầu nhíu lại, người này, có chút quen thuộc!
“Đường…” Kỳ Hinh kéo tayLăng Thiếu Đường, bởi vì người chủ trì đã mời Lăng Thiếu Đường lên sân khấu hai lần.
Lăng Thiếu Đường hơi giật mình rồi nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, anh cười nhìn Kỳ Hinh, lập tức tiến lên trên sân khấu.
Nỗi bất an giống như một cái lưới, chậm rãi bao vây Kỳ Hinh, ánh mắt của cô đặt trên người cô gái kia, cẩn thận đánh giá cô ta, trực giác của phụ nữ nói cho Kỳ Hinh biết, người này không hề đơn giản.
Bóng dáng rất quen thuộc, cô xác định đã từng nhìn thấy cô gái này ở đâu đó!
Kỳ Hinh cẩn thận nhớ lại, nỗ lực suy xét, rồi đột nhiên, hai tròng mắt của cô bỗng chốc trừng lớn, nghĩ ra cô gái này - -
Chính là lúc cô rời khỏi đảo tây lý, khi đang ở trên máy bay cô đã từng gặp qua cô gái này! Tình cảnh lúc đó đột nhinê hiện ra rành rành trước mắt: “ Tôi chỉ muốn đến nhìn xem người phụ nữ có khả năng chói buộc trái tim bướng bỉnh lỳ lợm của Lăng Thiếu Đường là ai thôi! Tiểu thư Kỳ, quả nhiên cô rất xinh đẹp, nhìn thấy mà giật mình!”
“Hình như cô hiểm lầm rồi, nếu giống như lời cô nói, thì hiện tại tôi chỉ là tình nhân của Lăng Thiếu Đường, tình nhân, thì gọi là yêu được sao?”
“Dù như thế nào, rất hân hạnh được biết tiểu thư Kỳ! Quên nói một câu, thay tôi gửi lời hỏi thăm đến Thiếu Đường!”
Lời đối thoại của mình với cô gái này khi ấy, đột nhiên xuất hiện trong đầu cô!
Không sai, chính là cô ấy! Cô ấy quen biết Lăng Thiếu Đường, đã quen biết nhau ngay từ lúc đầu rồi!
Cô ấy - - thật ra là ai?
Kiềm chế nỗi kinh hoàng trong lòng, Kỳ Hinh xoay đầu sang chỗ Lăng Thiếu Nghị đang ngồi: “Thiếu Nghị, cô gái này là ai? Có phải cô ấy và Thiếu Đường đã quen biết nhau từ trước rồi đúng không?”
Tuy giọng nói của cô mềm nhẹ, nhưng cũng không thể làng tránh được sự sợ hãi trong lòng.
Khuôn mặt tuấn dật của lăng thiếu nghị trở nên hơi tái nhợt, hắn vô lực ngã ngồi trên ghế, mà hành động ấy của hắn cũng gây nên sự chú ý với mấy người khác.
“Kỳ Hinh - -”
Hắn ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt sốt ruột của Kỳ Hinh, chậm rãi nói: “Tiểu thư Rayne đang đứng ở trên sân khấu, tên tiếng Trung của cô ấy là - - An Vũ Ân!”
“Cái gì?”Kỳ Hinh giật mình nói, ba chữ kia giống như sấm sét giữa trời quang, trái tim cô muốn nổ tung, trong nháy mắt trái tim cô vỡ nát, mãi đến khi từng mảnh từng mảnh rơi xuống đất!
Rayne – dựa theo âm phát ra (phát âm) chính là “Vũ Ân!”
Không sai, cô gái này chính là An Vũ Ân, cô ấy khinế Lăng Thiếu Đường mang theo nghi hoặc bước lên trên sân khấu, lúc này Rayne nhẹ nhàng tháo kính ra- -
Con ngươi trong suốt, lông mày cong cong, lông mi dài hơi rung động, làn da trắng nõn, đôi môi mỏng manh như cánh hoa hồng mềm mại ướƭ áƭ.
An Vũ Ân!
Thân thể cao lớn của Lăng Thiếu Đường đột nhiên chấn động, sự kinh ngạc trong mắt được biểu lộ không bỏ sót chút nào, cô ấy - - đã biến mất lâu như vậy, tại sao hôm nay lại đứng ở trước mặt mình?
Chỉ thấy cặp đùi thon dài của An Vũ Ân tiến lên phía trước vài bước, tất cả đèn flash rọi lên người cô ta, cô ta mỉm cười vươn cánh tay dài trắng nõn ra: “Lăng tiên sinh, xin chào! Đã lâu không gặp!”
Lăng Thiếu Đường hơi run sợ một chút, lập tức giấu đi sự kinh ngạc trong đôi mắt, sau đó bàn tay to chậm rãi vươn ra, lịch sự nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô ta.
“Hóa ra tiểu thư Rayne và Lăng tiên sinh có quen biết nhau?”Không hề phát hiện ra sự khác thường, người chủ trì còn đứng trên sân khấu tạo ra không khí châm ngòi thổi gió (thêm dầu vào lửa) nói.
Ánh mắt không vui của Lăng Thiếu Đường đột nhiên chuyển hướng sang người chủ trì lắm miệng, sự lạnh lùng trong mắt vô tình có thể Gi*t ૮ɦếƭ người.
Người chủ trì run lên, khi nhìn thấy con mắt sắc lạnh như băng kia, toàn thân hắn không rét mà run! Sao vậy?Chẳng lẽ mình nói sai sao?
An Vũ Ân cười, cô đến bên cạnh Lăng Thiếu Đường, nhìn sắc mặt cứng ngắc của người chủ trì nói: “Đúng vậy, tôi và Lăng tiên sinh không chỉ quen biết mà còn là bạn bè lâu năm! Đúng không Lăng tiên sinh?”
Cô ta nở nụ cười thật tươi, nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Lăng Thiếu Đường, nhẹ nhàng nói.
Ánh mắt của Lăng Thiếu Đường đảo quanh, giờ phút này, người anh muốn nhìn thấy là Kỳ Hinh, nhưng mà, thứ anh thấy lại là đôi con ngươi như khóc như oán giận.
Cô ấy đã biết rồi sao?
Trái tim như muốn vỡ ra, đau đớn như bị dao rạch.
Thế giới này có rất nhiều hạn chế như những điều cấm kỵ và những bí mật,
Có quá nhiều người không thể đoán trước được những biến cố sẽ xảy ra với mình và họ tự nguyện buông bỏ.
Xoay người một cái, có lẽ bạn đã bỏ lỡ một đời,
Cần tới rất nhiều năm về sau, mới có thể hiểu thấu tất cả, chỉ cần ra sức thực hiện và nỗ lực hoàn thành,
Có lẽ mọi thứ sẽ tốt hơn, nhưng số phận lại như một trò đùa mà chúng ta không thể chống lại được
Thượng Đế chỉ cần chớp mắt một cái, một cái chớp mắt duy nhất sau những đám mây.
Tất cả mọi kết cục,
Đều đổi thay hoàn toàn...
☆☆☆☆☆☆☆☆
An Vũ Ân xuất hiện giống như một loại νũ кнí hạt nhân, nháy mắt biến tất cả mong muốn tốt đẹp của Kỳ Hinh thành tro tàn, đau, chuyện kia đã đạt được, còn lại chỉ có ૮ɦếƭ lặng.
Cô kinh ngạc đứng ở nơi đó, tâm hồn cũng dần dần phiêu du, vô số lần, cô đều nghĩ tới rốt cuộc hình dáng của An Vũ Ân như thế nào, mà hôm nay, cô nhìn thấy cô ấy cao ngạo đứng chung một chỗ với Lăng Thiếu Đường, hoàn mỹ giống như đang đứng cùng với người yêu, trái tim, không phải đố kị, không phải ghen, mà là đau đớn như bị rạch nát ra, chỉ đau và rất đau!
Không chỉ có Kỳ Hinh, mà ngay cả Lãnh Thiên Dục, Hoàng Phủ Ngạn Tước và Cung Quý Dương cũng kinh ngạc đứng dậy!
Mà giờ khắc này, Lăng Thiếu Đường đứng ở trên sân khấu, trong lòng quay cuồng, cơ thể cường tráng của anh trở nên cứng đờ.
"Mời Lăng tiên sinh giao quyền cho cho tiểu thư Rayne !" Người chủ trì cũng phát hiện không khí có gì không đúng, vội vàng giảng hòa nói.
Mắt Lăng Thiếu Đường vô tình nhìn ký hiệu từ thiện trong tay, anh cũng không tiến lên, chỉ cứng ngắc đứng ở đó, đáy mắt sâu nghe theo ý nghĩ trong lòng anh.
"Lăng tiên sinh?" Người chủ trì tiến lên nhẹ nhàng nhắc nhở Lăng Thiếu Đường.
An Vũ Ân nhìn Lăng Thiếu Đường cười khanh khách, tình cảm trong mắt không cần nói cũng biết, cô chủ động đi lên trên, nhẹ giọng nói vào microphone trước mặt: “ Tôi rất vui mừng vì có thể trở thành người phát ngôn từ thiện của công trình chấn động thế giới càng khiến tôi vui hơn, cuối cùng tôi cũng gặp được người bạn cũ, có phải không, Thiếu Đường?”
Giọng nói mềm nhẹ giống như nước ấm, nói xong, cô ta đi tới bên cạnh Lăng Thiếu Đường, bàn tay nhỏ bé nắm lấy cánh tay anh, động tác vô cùng thân mật khiến mọi người ở đây nghi ngờ mối quan hệ giữa hai người.
Hành động kia của cô hoàn toàn tạo ra sóng to gió lớn ở trước mặt truyền thông, ngay sau đó, ánh đèn flash bắt đầu điên cuồng, không ngừng chớp nháy.
Kỳ Hinh cách đó không xa cũng sợ ngây người, môi cô run run nhìn mọi thứ diễn ra trên sân khấu, bàn tay nhỏ bé không tự giác nắm chặt lại, trái tim, đau quá đau quá.
“ Kỳ Hinh, em ----- không sao chứ?”
Vẫn đứng ở phía sau Kỳ Hinh, Lăng Thiếu Nghị tiến lên từng bước, nhẹ giọng hỏi, trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra vẻ quan tâm sâu sắc.
Lúc này Cung Quý Dương cũng đã đi tới, hắn hơi nhíu mi lại, đáy mắt cũng lướt qua một chút đau lòng nhìn cô, nhẹ giọng nói: “ Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Kỳ Hinh, em phải tin Thiếu Đường! Nhưng anh nghĩ bây giờ em nên trở về khách sạn nghỉ ngơi trước, sắc mặt của em cực kì khó coi!”
Trong tất cả những người ở nơi này, chỉ có một mình Cung Quý Dương biết Kỳ Hinh mang thai, bởi vậy, hắn có chút lo lắng chuyện xảy ra bất ngờ này sẽ ảnh hưởng tới thân thể khoẻ mạnh của Kỳ Hinh.
“ Anh yên tâm đi, tôi không sao!” Kỳ Hinh cố gắng thể hiện vẻ mặt tươi cười rực rỡ, lại không thể che giấu được đôi môi đnag khẽ run, cô cố gắng hết sức để mình thả lỏng một chút, thoải mái chút, sự kiên định ẩn trong đôi mắt đẹp nhìn về phía Lăng Thiếu Đường đang đứng.
Không sai, lời nói vừa rồi của Cung Quý Dương đã nhắc nhở cô, Thiếu Đường cũng kinh ngạc khi thấy An Vũ Ân xuất hiện, không phải sao? Cô đnag lo lắng cái gì thế? Cô phải tin tưởng Thiếu Đường chứ, đúng không?
Nhưng khi cô nhìn thấy hai người đứng trên sân khấu tỏ ra vô cùng thân mật như vậy thì cô vẫn có cảm giác tức giận.
“ Kỳ Hinh, anh lập tức đưa em quay về khách sạn!” Lăng Thiếu Nghị không nhịn được, hắn không nói hai lời, lập tức kéo bàn tay nhỏ bé của Kỳ Hinh, cương quyết nói.
“ Thiếu Nghị!” Kỳ Hinh muốn nói gì nhưng lại thôi, cô liếc mắt nhìn Lăng Thiếu Đường đang đứng trên sân khấu, thực ra cô còn có rất nhiều lời muốn nói với anh.
Cô muốn nói cho Lăng Thiếu Đường biết, cô rất yêu thương anh, cô muốn nói cho Lăng Thiếu Đường biết, cô tin tưởng anh yêu cô, cô muốn nói cho Lăng Thiếu Đường biết, sau đó không lâu anh sẽ được làm bố -----
Nhưng đối mặt với tình huống như vậy, đứng trước sự xuất hiên của An Vũ Ân, làm sao cô có đủ dũng khí để nói ra?
Nếu Lăng Thiếu Đường thật sự yêu cô, như vậy cho dù An Vũ Ân có xuất hiện, cũng sẽ không ảnh hưởn nhiều đến cuộc sống của cô, nhưng nếu trong lòng Lăng Thiếu Đường vẫn không thể quên được An Vũ Ân, như vậy, chuyện cô mang thai chỉ khiến Thiếu Đường càng thêm khó xử mà thôi.
Cô thương anh, cho nên, cô không muốn nhìn thấy anh khó xử!
Nghĩ đến đây, Kỳ Hinh than nhẹ một tiếng, cố nén tất cả đau đớn trong lòng, nói:
“ Thiếu Nghị, đưa em trở về khách sạn đi!”
Hành động kia của An Vũ Ân cũng không khiến cho Lăng Thiếu Đường có phản ứng gì, ngược lại khi bóng lưng Kỳ Hinh rời đi, trái tim Lăng Thiếu Đường như bị khoét rỗng, anh hận không thể lập tức tiến lên giữ chặt Kỳ Hinh, ôm chặt cô vào lòng.
Nhìn bóng dáng Kỳ Hinh biến mất ở tỏng tầm mắt của mình, đáy mắt anh đột nhiên tối sầm lại.
Chỉ thấy Lăng Thiếu Đường nhanh chóng khôi phục vẻ mặt trước sau như một, hất bàn tay nhỏ bé của An Vũ Ân đang đặt ở trên cánh tay mình ra.
“ Tôi nghĩ nhi thức giao quyền này tạm thời phải huỷ bỏ, sau ngày hôm nay, tổ truyền thông của Lăng thị sẽ cho mọi người một câu trả lời thoả đáng!”
Giọng nói trầm thấp mà lạnh lẽo vang lên ở microphone, vẻ mặt cương nghị, hoàn toàn tìm không thấy bộ dạng kinh ngạc vừa rồi, bình tĩnh giống như chưa hề có chuyên gì xảy ra.
Tất cả khách quý đứng phía dưới và truyền thông nhanh chóng hít một hơi lạnh, hôm nay, cuối cùng bọn họ cũng đã nhìn thấy Lăng Thiếu Đường điên cuồng và thay đổi thất thường trong truyền thuyết, lúc nãy vừa nhóm lên ngọn lửa tình yêu vừa ôn hoà nhã nhặn, hiện tại lại nhanh chóng thay đổi thành người khác, điểm quan trọng ở đây là, anh mạnh mẽ ép buộc thay đổi quy trình của bữa tiệc.
“ Thiếu Đường, anh -------“ Nụ cười xinh đẹp trên khuôn mặt An Vũ Ân hoàn toàn biến mất thay vào đó là sự kinh ngạc, cô tuyệt đối không ngờ Lăng Thiếu sẽ hành động như vậy.
“ Rất xin lỗi!” Sau khi nói ba chữ ngắn gọn này với cô, Lăng Thiếu Đường lững thững đi xuống phía dưới.