Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 90

Tác giả: Ân Tầm

Thời gian qua thật nhanh, thoáng một cái, một tháng đã trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, bóng dáng Kỳ Hinh luôn xuất hiện ở vườn Thanh Vận và bệnh viện, kể từ sau ngày đó Lăng Thiếu Đường cũng không nhắc tới hoặc là hỏi qua về bệnh tình của Lăng Diệu Hồng, nhưng cũng không vì nguyên nhân này mà Kỳ Hinh sốt ruột, cô đang kiên nhẫn và chờ đợi, cô tin tưởng không lâu sau đó, nhất định anh sẽ chủ động đến bệnh viện để thăm Lăng Diệu Hồng.
Kỳ Hinh đã từng ở trước mặt Lăng Diệu Hồng nhắc đến chuyện Lăng Thiếu Đường chủ động hỏi thăm về bệnh tình của ông, Lăng Diệu Hồng tỏ ra vô cùng vui vẻ và cảm động, bởi vì ở trong lòng ông, đứa con lớn nhất này luôn coi mình là kẻ thù, mà ông cũng biết mình đã gây ra chuyện có lỗi với Thiếu Đường, bởi vậy, anh có biểu hiện như vậy, thực sự ông cũng đã cảm thấy thỏa mãn rồi, không dám hy vọng xa vời nhiều hơn nữa.
Kỳ Hinh nhìn qua Lăng Diệu Hồng, rồi cô đi sang một phòng khác.
"Bác sĩ, tình hình thế nào rồi?" Kỳ Hinh nằm trên giường để siêu âm, kiểm tra. Cô hồi hộp hỏi bác sĩ.
"Tiểu thư Kỳ, cô cứ thả lỏng, không việc gì phải lo lắng" Bác sĩ mỉm cười nhìn Kỳ Hinh đang run nhè nhẹ.
Kỳ Hinh khe khẽ thở phào nhẹ nhõm, ép bản thân mình phải thoải mái chút.
Dụng cụ nhẹ nhàng lướt qua phần bụng bằng phẳng của Kỳ Hinh, bác sĩ nhẹ giọng nói:
"Tiểu thư Kỳ, hiện tại em bé phát triển rất tốt, cho nên cô phải thường xuyên duy trì trạng thái thư giãn thoải mái mới được!"
Trái tim Kỳ Hinh vừa buông sự căng thẳng xuống thì nó lại trào lên, đợi kiểm tra xong, cô bắt đầu sửa sang lại quần áo.
"Tiểu thư Kỳ, cô nhìn đi, đây chính là cục cưng của cô!" Bác sĩ chỉ vào hình ảnh nho nhỏ hiển thị trên màn hình nói.
Con ngươi đen nhánh, lập tức sáng lên giống như sao ban đêm. . . . . .
Trên khuôn mặt tĩnh lặng xinh đẹp nhỏ nhắn cũng ánh lên vẻ vui sướng và nụ cười tươi, cô sợ hãi vươn bàn tay nhỏ bé chạm vào màn hình, hành động này giống như ngón tay mình đang nhẹ nhàng vỗ về cái bóng hình nho nhỏ kia.
Thực ra, hiện tại vì thời gian mang thai còn chưa dài, cục cưng còn chưa thành hình, nhưng ở trong mắt Kỳ Hinh nó chính là đứa bé đẹp nhất.
Đây là đứa bé của cô và Đường sao? Thật đáng yêu!
Cục cưng, con có thấy mẹ đang nhìn con không ?
Ý cười ngập tràn trong mắt Kỳ Hinh hạnh phúc .
"Tiểu thư Kỳ, bây giờ cô có phản ứng gì của việc mang thai không ?" Bác sĩ điềm đạm hỏi.
Kỳ Hinh lắc đầu, đôi mắt đẹp, trong veo như giọt nước nhìn bác sĩ chăm chú, theo bản năng, bàn tay nhỏ bé đặt lên bụng.
"Ha ha, xem ra tiểu thư Kỳ là người có phúc, có rất nhiều phụ nữ mang thai bị ốm nghén, cái gì cũng không muốn ăn, đối với em bé điều đó không hề có lợi!"
Bác sĩ nhìn Kỳ Hinh căng thẳng như vậy, giảng giải cho cô hiểu.
"Bác sĩ, tôi có ăn, chỉ cần cái gì có lợi cho cục cưng, tôi sẽ ăn!" Kỳ Hinh lập tức lo lắng nói.
Bác sĩ cười tới mức hai mắt giống như sợi chỉ, thật sự là một người mẹ đáng yêu!
"Đúng rồi, bác sĩ, tôi từng đến bệnh viện kiểm tra qua một lần, khi đó bác sĩ nói tôi có dấu hiệu của việc sinh non, hơn nữa lúc ấy tôi còn thường xuyên xuất hiện hiện tượng chóng mặt, tôi sợ ——"
Trong lòng Kỳ Hinh lo lắng nhìn về phía thầy thuốc dò hỏi.
Bác sĩ nhẹ nhàng cười:
"Tiểu thư Kỳ, cô không cần lo lắng, lúc nãy cô cũng thấy em bé khỏe mạnh như vậy, phụ nữ mang thai ở thời kì đầu nếu có dấu hiệu sinh non, chứng tỏ ngày thường ăn uống không đủ dinh dưỡng hoặc do mệt mỏi quá mức, cô chóng mặt cũng là điều bình thường, hiện tại, xem ra tiểu thư Kỳ đã không còn xuất hiện những dấu hiệu này, chỉ cần cô chú ý đến bệnh viện khám thai định kỳ, là được rồi!"
"Thật vậy sao? Cục cưng của tôi thật sự rất khỏe mạnh?" Kỳ Hinh vui sướng hỏi.
Bác sĩ lại cười gật đầu.
Cuối cùng bất an trong lòng Kỳ Hinh cũng được buông xuống, thực ra, nguyên nhân cơ thể của cô có thể hồi phục nhanh như vậy, tất cả đều nhờ công của Lăng Thiếu Đường, khi anh còn tưởng cô thiếu máu thì anh tiếp tục bổ sung cho cô các loại dinh dưỡng, sau khi đấu thầu công trình chấn động thế giới thành công và đoạt giải, anh thực hiện lệnh cấm nghiêm ngặt, không cho cô làm vịêc,cứ như vậy, ngoài nghỉ ngơi và ngủ cô chẳng làm gì cả, cơ thể cũng phục hồi nhanh hơn.
"Đúng rồi,bác sĩ, tôi muốn in ảnh của cục cưng!"
"Được, chờ!"
Lúc Kỳ Hinh đi ra cửa chính bệnh viện thì lái xe riêng của nhà họ Lăng đã yên lặng đứng đó chờ đợi từ lâu.
Ngồi vào chỗ của mình xong, trên mặt cô còn vương lại nụ cười nhàn nhạt.
"Tiểu thư Kỳ, về nhà sao?" Lái xe nhẹ giọng hỏi
Kỳ Hinh vừa định nói đúng vậy, lập tức nghĩ ra một ý, trên mặt hiện lên nụ cười tươi:
"Đưa tôi tới Lăng thị đi!"
"Vâng, tiểu thư Kỳ !"
Xe chạy nhanh như bay ở trên đường cái.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỳ Hinh luôn có nụ cười rạng rỡ, giống như những chùm pháo hoa sáng rực trên bầu trời đêm! Con ngươi đen lại càng khiến người ta cảm thấy chói mắt !
Hiện tại cô cực kỳ muốn gặp Lăng Thiếu Đường, nhớ cái ôm thật chặt của anh, hơi thở trên người anh thật ấm áp, thật quen thuộc.
Cục cưng, mẹ đưa con đi gặp bố !
Nụ cười hạnh phúc vẫn mãi ở trên môi cô.
Đêm nay, cô muốn nói tin này cho Thiếu Đường !
Nói cho anh biết anh đã được làm bố!
Khi anh biết tin tức này thì bộ dáng của anh sẽ như thế nào nhỉ?
Vui mừng?
Kinh ngạc?
Hay là phấn khởi?
Thật là khó nghĩ !
Kỳ Hinh cười cười, dường như cô vừa nhớ tới điều gì, nụ cười ngưng lại một chút——
Anh có mất hứng. . . . . . . hay không.
Không! Sẽ không !
Lúc trước là do anh hiểu lầm mình, nếu khi đấy anh biết mình sắp đựơc làm bố, vui
mừng còn không kịp ấy chứ !
Kỳ Hinh tự trách mình có phần hay suy nghĩ lung tung.
Lúc này ở trong mắt Kỳ Hinh, tòa nhà cao trăm tầng của Lăng thị trở nên đáng yêu vô cùng, cô thoải mái đi vào đại sảnh, đi thẳng tới thang máy riêng.
Vẻ đẹp của cô có thể làm con sóng dâng cao.
Có những nhân viên đi lướt qua Kỳ Hình, ánh mắt ngập tràn vẻ hâm mộ, ghen tị, kinh hãi nhìn Kỳ Hinh.
"Haiz, cô xem, cô ấy chính là Kỳ Hinh !" Một nhân viên nữ nhẹ giọng nói với một người đồng nghiệp.
"Oa —— Cô ấy đẹp quá ! Sao trên thế giới này lại có người phụ nữ đẹp đến như vậy ?"
Trong mắt người đồng nghiệp kia lộ ra vẻ hâm mộ trong đó còn mang theo cả sự chua xót, ghen tị.
"Nếu không thì tại sao cô ấy có thể trở thành người phụ nữ của Lăng tiên sinh chứ ?
Đúng rồi, nghe nói cô ấy rất giỏi, cô ấy đã lãnh đạo tổ cạnh tranh đấu thầu quốc tế giành được công trình chấn động thế giới từ trong tay ba tài phiệt khác!"
"Haiz! Cho nên người ta mới có thể đạt được địa vị cao như vậy, cô và tôi, vĩnh viễn chỉ có thể làm chức nhân viên nhỏ ! Đi thôi !"
Đợi khi tiếng xì xào bàn tán biến mất, Kỳ Hinh bất đắc dĩ cười, không để ý đến những điều mấy cô gái kia vừa nói.
Hiện tại trong cảm nhận của cô điều quan trọng nhất đã không còn là công trình chấn động thế giới, bởi vì cô tin tưởng nhân tài của Lăng thị, nhất định sẽ tiến hành rất tốt hạng mục này! Đó cũng là tầm nhìn độc đáo của Lăng Thiếu Đường đối với các hoạt động thương mại!
"Kelly? !"
Khi Kỳ Hinh ra khỏi thang máy thì thấy phía Kelly - thư kí tổng giám đốc đang bận rộn, cô ngạc nhiên nhẹ giọng tên cô ấy.
Kelly vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc ở đằng sau, lập tức quay người lại, vui vẻ nở nụ cười tươi:
"Kỳ Hinh? Đúng là cô !"
Cô ấy thả văn kiện trong tay xuống, chạy đến bên cạnh Kỳ Hinh, nhiệt tình kéo tay cô.
"Kỳ Hinh, cô thật là xấu, lâu như vậy rồi mà vẫn không đến công ty, người ta rất nhớ cô." Kelly cố ý oán giận nói.
Kỳ Hinh ngượng ngùng lè lưỡi: "Kelly, nói thật, tôi cũng rất nhớ cô đấy!"
"Hừ! Nói một đằng làm một nẻo! Tôi thấy cô giống như trọng sắc quên bạn thì có, có Lăng tiên sinh là quên luôn tôi!" Cái miệng nhỏ nhắn của Kelly co quắp, tức giận nói.
"Ơ kìa Kelly! Là tôi muốn tốt cho người bạn như cô thôi, làm sao tôi có thể có Lăng tiên sinh mà quên đi cô được?" Kỳ Hinh làm nũng ôm Kelly nói.
"Được rồi, được rồi. Tha thứ cho cô. Lần này thiếu không nhiều lắm, nếu không, tôi thực sự nghĩ Lăng tiên sinh ——"
Kelly nói tới đây, lập tức kinh hoảng mở to miệng : "Lăng tiên sinh?"
"Làm sao thế Kelly ?" Kỳ Hinh cũng kinh ngạc nhìn xung quanh một chút, đâu có bóng dáng của Lăng Thiếu Đường?
Kelly vỗ vào đầu một cái:
"Trời ơi, Kỳ Hinh, thấy cô là tôi quên luôn, Lăng tiên sinh muốn tôi mang một phần tài liệu sang phòng họp quốc tế."
"Hử ? Lăng tiên sinh đang họp à ?" Kỳ Hinh hơi mất mát hỏi.
"Đúng vậy, Lăng tiên sinh muốn họp tới trưa! Không nói nữa, tôi phải mang tài liệu đến phòng họp, nhân tiện, cô có muốn tôi báo với Lăng tiên sinh là cô đã đến không ?" Kelly vội vàng nói.
"À, không cần, tôi ở đây chờ anh ấy là được, không cần làm phiền anh ấy, anh ấy đang phải họp mà!" Kỳ Hinh vội vàng nói.
Kelly gật đầu, bận rộn cầm tài liệu vội vàng chạy ra ngoài.
Kỳ Hinh đi vào phòng làm việc của Lăng Thiếu Đường, từ nơi này, cô vẫn có thể nhìn thấy căn phòng ngập tràn ánh mặt trời kia.
Rồi đột nhiên cô cười, bởi vì cô nhớ tới thời gian trứơc kia của mình. Thông qua từng tấm rèm, cô luôn luôn nhìn lén bộ dạng khi làm việc của Lăng Thiếu Đường !
Cảm giác thật kỳ lạ !
Nhưng, hiện tại nhớ tới nó lại thấy rất hạnh phúc!
Trên móc áo vẫn còn treo áo khoác của Lăng Thiếu Đường, đây chính là bộ âu phục sáng nay cô lựa chọn kĩ lưỡng cho anh, ngón tay nhẹ nhàng мơи тяớи chất liệu xa xỉ đắt tiền, tham lam kề sát khuôn mặt nhỏ nhắn của mình ở trên bề mặt của chiếc áo,
Hơi thở thật ấm áp!
Cuối cùng, thân thể nhỏ nhắn của Kỳ Hinh ngồi trên chiếc ghế da màu đen của Lăng Thiếu Đường, cô bắt đầu cảm thấy như đang được anh ôm trong lòng, đôi mắt trong như nước cười thầm, ở trên bàn làm việc của anh, cô nhìn thấy là bức ảnh chụp hình cô.
Trái tim, được tình yêu sâu đậm bao vây thật chặt.
Theo bản năng, bàn tay nhỏ bé của Kỳ Hinh mở ngăn kéo dưới bàn làm việc ra——
Ngay lập tức tầm mắt cô bị hấp dẫn bởi một chiếc hộp tinh xảo, cái hộp đẹp như vậy, bên trong chứa cái gì nhỉ?
Cô tò mò nhìn chăm chú, không tự chủ được cầm chiếc hộp kia lên ——
Không được!
Xem lén đồ của anh —— như vậy là không tốt.
Dù sao đây cũng là phòng làm việc của anh!
Nhưng, cô thật sự rất muốn biết bên trong là cái gì!
Chiếc hộp tinh xảo như vậy, nhất định là quà tặng!
Là món quà anh muốn tặng cho người khác? Hay là quà người khác tặng anh?
Chiếc hộp tinh xảo giống như thiên sứ xinh đẹp nhất cuốn hút ham muốn của Kỳ Hinh, trong lòng cô phân vân, không biết có nên mở ra xem không, chiếc hộp giống như liều thuốc độc mê hoặc cô.
Kỳ Hinh nghi ngờ nhíu mày, sau đó nặng nề quyết tâm!
Mặc kệ. Dù sao chỉ liếc mắt một cái, anh sẽ không biết!
Cô tự an ủi mình như vậy, bàn, tay nhỏ bé cầm chiếc hộp lên, lập tức mở ra ——
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc