Em không đánh giá hạnh phúc qua nụ cười,
Cũng không dựa vào khát vọng mãnh liệt của bản thân đối với anh,
Hạnh phúc của em là khi anh bắt đầu biết đau lòng,
Cùng với trái tim đau nhức đập trật nhịp.
☆☆☆☆☆☆☆☆
Cung Quý Dương nhún vai, trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa:
"Thiếu Đường, không cần dùng thái độ như vậy để tiếp đón bạn bè, tôi vựơt ngàn dặm xa xôi cố ý chạy tới đây để thăm cậu đấy!"
Lăng Thiếu Đường lộ ra nụ cười lạnh: "Quý Dương, cậu thật có lòng!"
Hoàng Phủ Ngạn Tước không
Kiềm chế được nụ cười ở trên môi, hắn không nói gì, chỉ cười rồi nhìn Kỷ Hinh.
Kỳ Hinh bị hắn nhìn trong lòng có chút sợ hãi.
“Hóa ra cô chính là Kỳ Hinh!”
Bởi vì Lãnh Thiên Dục không nhìn về phía Kỳ Hinh, nên ánh mắt thâm sâu đã bị hắn che đi—
Người đàn ông này rất lạnh! Giống như trên người không hề có nhiệt độ! Giống ~~ một khối băng!
Theo bản năng Kỳ Hinh gật đầu, không biết tại vì sao cô lại nhìn Lãnh Thiên Dục rồi lại nhìn sang Lăng Thiếu Đường.
Hôm nay là ngày gì đây? Vì sao mọi người đều nhìn mình?
Lăng Thiếu Đường không nói gì, chỉ cười nhạt.
“Thiếu Đường, Quý Dương, quả nhiên Kỳ Hinh là một mỹ nhân hiếm có, quan trọng là cô ấy không hề đơn giản!” Lãnh Thiên Dục dùng giọng nói lạnh ngắt nói một câu nhưng mang hai nghĩa.
Lăng Thiếu Đường không thiếu phụ nữ bên cạnh mình, nếu thật sự anh coi trọng cô gái này thì dĩ nhiên Quý Dương sẽ thất bại, nhưng nếu Lăng Thiếu Đường chỉ coi người phụ nữ này là khách qua đường, như vậy, việc hắn lo lắng hoàn toàn là điều dư thừa.
Kỳ Hinh không thể hiểu được hàm ý trong lời nói của Lãnh Thiên Dục, nhưng cô vẫn rung mình một cái.
Lăng Thiếu Đường nở nụ cười cực kỳ bắt mắt, giọng điệu cũng thỏa mãn vô cùng.
“Kỳ Hinh là người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường, ohair có bản lĩnh mới tốt!”
Hôm nay Hoàng Phủ Ngạn Tước đến đây vì muốn xem kịch hay, hắn là người ít nói, nhưng sự thích thú trong mắt lại không che giấu được, hắn nhìn Lăng Thiếu Đường và Cung Quý Dương.
Thật sự đã thật lâu không được thoải mái như vậy, không có việc gì thì lấy bạn bè ra làm trò đùa quả không sai.
“Thiếu Đường, có khi tôi rất hâm mộ cậu vì cậu thật có diễm phúc vì bên cạnh cậu có rất nhiều cô gái xinh đẹp!”
Cung Quý Dương luôn là người thích làm chuyện mờ ám, mục đích hắn mở tiệc chiêu đãi ngày hôm nay là muốn giành tình yêu.
“Đúng như lời cậu nói, phụ nữ ở bên cạnh tôi nhiều lắm.”
Anh không hề lưỡng lự nhìn thẳng vào mắt Cung Quý Dương nói. Anh bưng ly rượu lên, che đi ý cười ở trên môi.
Cung Quý Dương nghe ra hàm ý trong câu nói của Lăng thiếu Đường, hắn nâng ly rượu lên, không hề cố kỵ đưa đến trước mặt Kỳ Hinh:
“Phụ nữ bên cạnh Thiếu Đường nhiều lắm, không bằng ~ ~”
“Tôi chưa nói là sẽ nhường cho cậu.” Lăng Thiếu đường không khách khí đánh gãy lời hắn.
“Cậu…”
Một câu nói của Lăng Thiếu Đường khiến Cung Quý Dương biến sắc, hắn biết Lăng Thiếu Đường đang dùng những lời nói này để đùa giỡn mình, nhưng chỉ trong chớp mắt, nụ cười lại hiện trên môi hắn.
“Ở bên cạnh tôi, không thiếu những vật phẩm quý giá, cũng không thiếu những thứ đẹp khuynh quốc, chỉ thiếu một cô tiên giáng trần. Thiếu Đường, tứ đại tài phiệt chúng ta luôn hòa hợp, cậu klhoong nên vì một cô gái mà không nể mặt bạn bè!”
“Quý Dương, so với những người phụ nữ ở bên cạnh tôi trước kia, Hinh Nhi còn kém xa. Tôi thật sự không rõ cậu thích cô ấy ở điểm nào?”
Lăng Thiếu Đường cũng không tức giận, anh chỉ nhìn về phía Kỳ Hinh, lắc lắc cái ly.
Trong lòng Kỳ Hinh khẽ xao động, nhưng cô không nói gì, cô hiểu ý anh. Cô lặng lẽ rót rượu cho anh.
Rót rượu xong, anh không hề chạm vào ly, cô liếc nhìn anh một cái, cô hiểu rõ ý tứ trong đôi mắt anh. Cô nâng ly rượu đưa đến bên môi anh.
“Phụ nữ xinh đẹp trên thế giới này tôi đã có được nhiều lắm rồi. Kỳ Hinh có khí chất trong sạch giống như một viên trân châu, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã khiến tôi yêu mến khó quên, Thiếu Đường, tôi và cậu đã quen biết từ lâu, sao không thuận nước đẩy thuyền đi?”
Cung Quý Dương không hề bận tâm, hắn không bận tâm đây là người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường, điều này không quan trọng. Đồng thời ánh mắt hắn cũng nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu đang hầu hạ Lăng Thiếu Đường.
“Không nghĩ tới người phụ nữ của Lăng Thiếu Đường lại có mị lực lớn thu hút Cung Quý dương như vậy.”
Lăng Thiếu Đường lộ ra nụ cười gian, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của người đẹp lên.
Cung Quý Dương không chốn tránh, trong mắt cực kì kiên định:
“Không sai! Không biết Thiếu Đường sẽ làm như thế nao?”
Đáy mắt Lăng Thiếu Đường lộ ra ý cười, anh ra vẻ tiếc nuối lắc đầu:
“Đáng tiếc! Đáng tiếc! Cô gái này…”
Lăng Thiếu Đường vươn tay ra, để lên cằm của Kỳ Hinh - -
“Là của Lăng Thiếu Đường”
Nói xong, anh hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Mặt Cung Quý dương biến sắc, đột nhiên hắn đứng dậy, kinh động đám vệ sĩ trong quầy rượu, bọn chúng ồn áo tiến lên.
Lăng Thiếu Đường ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỳ Hinh đang vùi trong иgự¢ mình, ánh mắt nổi lên một ngọn lửa chuyển hướng sang Cung Quý Dương, khắp người anh tỏa ra hơi thở khát máu - -
Cứ cho là Cung Quý Dương thích Kỳ Hinh, cũng là đàn ông, anh hiểu rất rõ Dụς ∀ọηg chiếm hữu của Cung Quý Dương, nhưng đáng tiếc, Kỳ Hinh là của anh, chỉ có thể là của anh!
“Các người tới đây làm cái gì? Lui ra!”
Cung Quý Dương không nghĩ hàn động của mình khiến bọn vệ sĩ cảnh giác, vội vàng lớn tiếng quát.
Bọn vệ sĩ vội lui xuống.
Em không nuối tiếc
Sinh mệnh khiến em đến cành xanh cũng nắm lấy,
Hiện tại,
Thanh xuân cùng thân thiết đều rời đi,
Khiến tình yêu em dành cho anh tồn tại.
☆☆☆☆☆☆☆☆
Lúc này, Lãnh Thiên Dục đứng dậy, anh luôn luôn coi phụ nữ xem phụ nữ là phiền toái, giờ đây, ý nghĩ này càng thêm nặng trĩu trong lòng anh, anh thản nhiên nói:
"Thật sự mình không nghĩ sẽ cùng các cậu trở thành mục tiêu của truyền thông, tạm biệt!"
Vừa nói xong, chân dài duỗi ra, liền mang theo vệ sĩ của mình ra khỏi phòng rượu, với anh, việc yêu đương không hề có bất cứ hứng thú cùng ý kiến gì.
Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng đứng dậy, không kìm chế được tươi cười như khi mặt trời buổi ban trưa, anh nhìn Kỳ Hinh, nói một câu:
"Kỳ Hinh, cô có quyền lựa chọn!"
Nói xong, anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỳ Hinh tái nhợt đi , cười đùa.
Đột nhiên, Lăng Thiếu Đường chuyển ánh mắt sang Hoàng Phủ Ngạc Tước, kết bạn với người xấu quả nhiên sẽ làm hại mình nhiều!
"Tước, cậu chán sống!"
Âm thanh lạnh lẽo của Lăng Thiếu Đường đột nhiên vang lên.
Hoàng Phủ Ngạn Tước không hề tức giận, có thể khiến Lăng Thiếu Đường không thể khống chế như vậy anh cho rằng chỉ xuất phát từ một việc.
Nhưng để phòng thân, anh vỗ vai Cung Quý Dương, nhịn ý định muốn cười, cố ý nói lời sâu xa:
"Lần này cậu chạm phải đá ngầm, người ta rung động thật sự, cậu vẫn nên rút lui!"
Nói xong, Ngạn Tước học cách giống Lãnh Thiên Dục, chuồn mất.
Kỳ Hinh càng ngày cảm thấy không khí nơi này càng áp lực,cô đứng dậy không thoải mái, đỏ mặt thấp giọng nói:
"Đường, em - em đi vệ sinh"
Cô vội vàng chạy trốn khỏi chỗ ngồi, nhanh chóng đi tới hướng nhà vệ sinh.
Bản thân Lăng Thiếu Đường đúng là một người kì dung, điều Kỳ Hinh không nghĩ tới là, ba người kia cũng như nhau đều là người quái dị.
Cô không thể nói rõ cảm giác cụ thể trong lòng, bốn người này khi tụ lại, tuy rằng họ đều anh tuấn khiến phụ nữ trên toàn thế giới khuynh đảo nhưng không thể thoát ra khỏi một chữ: quái!
Sau khi khóa chặt bóng hình xinh đẹp kia biến mất, đáy mắt cưng chiều của Lăng Thiếu Đường dần dần biến mất.
Cung Quý Dương nhìn toàn bộ vẻ mặt của Lăng Thiếu Đường, anh thong dong ngồi xuống một lần nữa, nhâm nhi ly rượu:
"Nơi này chỉ còn lại mình với cậu, không còn gì phải che dấu, Thiếu Đường, mình nói thẳng cho cậu biết, mình thích người phụ nữ này, mình nghĩ mình muốn cô ấy, đây chính là ý tứ của mình! "
Anh nói ngắn gọn dứt khoát như vậy cũng không khiến cho Lăng Thiếu Đường tức giận, ngược lại, anh lại tươi cười liều lĩnh:
"Cậu muốn cô ấy? Cậu hiểu rõ cô ấy bao nhiêu?"
Cung Quý Dương ngả người ra sau, khép đôi chân lại, hơi hơi mở rộng cổ áo để lộ ra vòm иgự¢ cường tráng, anh nhẹ nhàng cười:
"Hiểu rõ bao nhiêu có thể kết luận mình không thể mang lại cho cô ấy hạnh phúc sao? Mình nghĩ cậu vừa mới kết thân với Kỳ Hinh thôi, cũng chưa chắc đã hiểu rõ hết về cô ấy"
Một câu hỏi nhẹ nhàng lại hời hợt, khiến biểu hiện của hắn vô cùng tự tin.
Lăng Thiếu Đường dù nóng giận nhưng không biểu lộ trên mặt, hỏi một đằng đáp một nẻo, anh thản nhiên nói một câu: "Kỳ Hinh chính là con gái của Kỳ Chấn Đông!"
Nháy mắt, Cung Quý Dương vô cùng kinh ngạc, kí ức vụn vặt chợt hiện lên trong đầu anh, lập tức anh cười tà mị:
"Chỉ có nói rõ ràng cô ấy từng kết hôn với cậu, nhưng hiện tại - các cậu không có giấy chứng nhận kết hôn, cô ấy có quyền lựa chọn cuộc sống của mình! Thiếu Đường, chúng ta đều hiểu rõ, Kỳ hinh có thể trở lại bên cạnh cậu, nhất định là bị ૮ưỡɳɠ éρ!"
Nhẹ nhàng cười, đối với tính cách Lăng Thiếu Đường, anh nắm rõ, đúng vậy, Lăng Thiếu Đường chính là một người như vậy, có lẽ cũng là một người có tính cách đặc biệt khác với ba nguời kia, thì phải là - Muốn cái gì thì nhất định sẽ đạt được cái đó, bất kể dùng thủ đoạn gì, trừ khi chủ động buông tha!
Sau lời của Quý Dương vừa nói, Lăng Thiếu Đường liền đưa cho anh một thứ.
Cung Quý Dương vừa nhìn thấy, đó là một tờ chi phiếu, trên đó ghi số tiền năm trăm ngàn Euro!
Đáy mắt hiện lên tia tức giận: "Thiếu Đường, mục đích của cậu là gì?"
Buồn cười thật, làm bạn bè nhiều năm như vậy, chưa bao thấy biểu hiện của Lăng Thiếu Đường như thế!
Lăng Thiếu Đương tao nhã uống một ngụm rươuj, thản nhiên nói:
"Cậu đưa dây chuyền cho Kỳ Hinh, mình dựa theo giá tiền đấu giá trả lại cậu gấp đôi!"
Cung Quý Dương nao nao, lập tức cười to:
"Thiếu Đường, mình thừa nhận cậu làm như vậy thực sự sỉ nhục mục đích của mình, nếu mình kiên quyết không muốn bán dây chuyền này cho cậu, vậy cả đời này của cậu sẽ canh cánh trong lòng ư?"
Lăng Thiếu Đường hừ lạnh - anh đứng dậy, không thể đồng ý với lý do thoái thác của Cung Quý Dương:
"Vậy thật sự cậu đã tính sai nước cờ này rồi, nếu thật sự nói như vậy, mình phải cảm ơn cậu vì đã mang đến tiền mừng trị giá vạn Euro cho hôn lễ của mình với Kỳ Hinh! "
Đột nhiên Cung Quý Dương kinh hãi: "Cái gì?"
Những lời này của Lăng Thiếu Đường khiến anh giật mình! Cậu ấy muốn kết hôn ư? Muốn kết hôn với Kỳ Hinh!
"Thiếu Đường, cuối cùng ở trong lòng cậu Kỳ Hinh là loại phụ nữ nào? Cậu sẽ không thực sự động tâm với cô ấy chứ? "
Cung Quý Dương chưa từ bỏ ý định hỏi như cũ, anh cảm thấy tim như bị khoét hố sâu.
Lăng Thiếu Đường nhíu lông mày lộ ra vẻ cương quyết mãnh liệt, môi anh gợi lên, cúi thân xuống, đối với Cung Quý Dương nói từng chữ:
"Cậu đoán đúng rồi, Kỳ Hinh trong lòng mình từ trước tới nay vẫn là - Lăng phu nhân!"
Một câu đơn giản trong lời nói ấy dứt khoát chặt đứt ý tưởng đoạt tình của Cung Quý Dương,Thiếu Đường dùng toàn bộ vẻ kiên quyết nói cho Quý Dương, Kỳ Hinh thuộc về mình.