Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 68

Tác giả: Ân Tầm

Ánh mặt trời lẳng lặng chiếu rọi vào văn phòng Bác sĩ - -
"Bác sĩ, rốt cuộc bố cháu đã xảy ra vấn đề gì!"
Kỳ Hinh lo lắng hỏi, Lăng Thiếu Đường ngồi ở bên cạnh cô, bàn tay to nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé hơi hơi lạnh của cô.
Bác sĩ cầm một tấm phim chụp X-quang đưa ra trước mặt bọn họ, giải thích:
"Theo như quan sát, chúng tôi phát hiện cơ tim của Kỳ tiên sinh dày hơn, bởi vậy, cơ tim của ông ấy dần yếu đi khiến trái tim không thể bơm máu. Hoặc bởi vì cơ tim cứng ngắc khi khiến trái tim không thể hoạt động bình thường, triệu chứng lâm sàng bao gồm иgự¢ đau, hô hấp ngắn ngủi, mắt cá chân sưng đến choáng váng đầu óc, loại bệnh này thường gọi là \'Bệnh cơ tim\' ".... (Giải thích một chút là QT dịch bệnh này ra là \'Nguyên phát tính cơ tim bệnh biến\' thì bệnh này ở Việt Nam gọi là bệnh cơ tim, hay là một loại bệnh tim không hiểu rõ nguyên nhân)
" Bệnh cơ tim?" Thân thể Kỳ Hinh run lên, quá sợ hãi nói.
"Hinh Nhi - -" Lăng Thiếu Đường vỗ nhẹ vào bờ vai cô, ý bảo trước tiên cô không nên kích động như vậy.
Ngay sau đó, anh chuyển hướng nhìn Bác sĩ, bình tĩnh hỏi: "Mắc phải loại bệnh này thì bệnh nhân sẽ ra sao??"
Hiển nhiên Bác sĩ cũng biết ngừơi ngồi đối diện với mình là tổng giám đốc Lăng thị - Lăng Thiếu Đường, cho nên không dám trả lời hàm hồ, vội vàng nói:
"Bệnh tình tiến triển sẽ nảy sinh những vấn đề nghiêm trọng. Tim đập thất thường hoặc ứ máu khi đó sẽ dẫn đến suy tim, sau một thời gian dài sự sống còn của bệnh nhân ngày càng thấp, tình huống tệ nhất là dẫn đến đột tử."
"Cái gì? Không, làm sao có thể như vậy?" Kỳ Hinh cả kinh, thân thể run run, theo bản năng cô nắm chặt khuỷu tay Lăng Thiếu Đường, giống như đang tìm một phần sức lực. Có ở lee quý đ.ôn. Nếu truyện được đăng ở trang khác mong mọi người không ủng hộ vì ăn cắp là hành vi xấu.
Lăng Thiếu Đường cũng nhíu mày, hỏi Bác sĩ: "Bệnh tình của Kỳ tiên sinh đã tiến triển đến mức độ này sao?"
Bác sĩ nhẹ nhàng cười:
"Hai người không cần lo lắng quá, bệnh tình của Kỳ tiên sinh được phát hiện sớm, còn đang ở giai đoạn đầu, bởi vậy, nếu có thể chuẩn đoán bệnh cùng giải phẫu, các triệu chứng của cơ tim có sự khống chế, hơn nữa trong mấy năm có thể tránh nảy sinh bệnh suy tim."
Kỳ Hinh nghe thấy Bác sĩ như vậy nói, trong lòng được an ủi một chút, cô vội vàng hỏi: "Loại bệnh này nên làm phẫu thuật như thế nào? Chúng tôi cần chuẩn bị những gì?"
"Tiểu thư Kỳ, nếu như phẫu thuật, chủ yếu chúng tôi sẽ phải thay van tim, đây là phương thức trị liệu hàng đầu, nếu người nhà của tiểu thư đều đồng ý, chúng tôi sẽ sắp xếp để phẫu thuật!"
Bác sĩ nhìn Kỳ Hinh giải thích....
☆☆☆☆☆
Kỳ Hinh không biết bản thân mình đã đi ra khỏi văn phòng Bác sĩ , cô tùy ý để Lăng Thiếu Đường ôm mình vào trong иgự¢, hướng về phía cửa bệnh viện chuẩn bị đi ra.
"Reng - -" Tiếng điện thoại vang lên.
Một tay Lăng Thiếu Đường cầm di động, một tay vẫn gắt gao nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Kỳ Hinh như cũ.
"Chuyện gì?" Trong giọng nói không hề có một chút nhiệt độ.
"Lăng tiên sinh, ở cửa bệnh viện có rất nhiều phóng viên, đề nghị ngài hãy đi ra ngoài theo hướng khác, ở bên ngoài tôi sẽ cố gắng dẫn đám phóng viên này rời đi!"
Trợ lý ở bên ngoài luôn luôn đứng canh ở cổng bệnh viện gọi điện thoại thông báo tình hình.
"Được rồi, tôi biết rồi!" Lăng Thiếu Đường nói xong thì cúp máy.
Kỳ Hinh cũng hiểu được một ít. Cô mờ mịt nhìn Lăng Thiếu Đường. Nhẹ giọng hỏi: "Sao vậy?"
Lăng Thiếu Đường nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai cô, nói: "Không có gì, đi, chúng ta ra ngoài theo đường bên kia!"
Anh hời hợt đi đường khác giấu đi việc có phóng viên đang đứng ngoài cửa.
Chẳng phải Lăng Thiếu Đường cố tình giấu diếm, mà anh cảm thấy lúc này không cần phải để Kỳ Hinh lo lắng những chuyện nhỏ nhặt này, bây giờ Lăng Thiếu Đường cũng không muốn đối mặt với đám phóng viên đó.
Bọn chúng đúng là Thần Thông Quảng Đại, có thể tra được hành tung của mình, kỳ thực không hề đơn giản. Truyện này được đăng tải duy nhất ở l.ê qu,ý đô.n nếu được đăng ở chỗ khác đồng nghĩa với việc ăn cắp mong mọi người không ủng hộ hành vi ăn cắp vì đó là hành vi xấu không thể chấp nhận. Chắc cũng bởi vì muốn biết cụ thể nội tình chuyện Lăng thị thu mua Kỳ thị, mà chuyện này, Lăng Thiếu Đường sẽ tự tuyên bố và thuyết minh trong buổi dự họp tới.
Một lòng Kỳ Hinh luôn nghĩ đến bệnh tình của Kỳ Chấn Đông bệnh, vì quá nhập tâm nên không chú ý lời nói của Lăng Thiếu Đường, rồi sau đó Lăng Thiếu Đường kéo mình vào trong xe.
"Hinh Nhi - - "
Sau khi Lăng Thiếu Đường ổn định chỗ ngồi, thấy vẻ mặt vô hồn của Kỳ Hinh, tự mình cúi người xuống giúp cô cài dây an toàn xong, đem thân thể của lật lại hướng về phìa mình, nhẹ giọng kêu.
"Ách?"
Ánh mắt Kỳ Hinh nao nao, khi cô nhìn thấy sự quan tâm trong mắt Lăng Thiếu Đường , cô chậm rãi mở miệng nói:
"Đường, em thật lo lắng cho bệnh tình của bố!"
Lăng Thiếu Đường gật đầu, nói
"Hinh Nhi, anh hiểu tâm tình của em lúc này, cho nên anh nghĩ hẳn là em đang lo lắng về lời đề nghị của bác sĩ!"
Kỳ Hinh ngẩng đầu, nhìn Lăng Thiếu Đường, trong đôi mắt có những gợn sóng đang dao động, cô hơi nhăn mày: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Miu
"Phẫu thuật tim? Nhưng mà bác sĩ cũng nói, nếu phẫu thuật cũng có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng! Em sợ - - "
Ngón tay thon dài của Lăng Thiếu Đường nhẹ nhàng xoa nhẹ gó má của Kỳ Hinh, trìu mến nói:
"Hinh Nhi, thừa dịp bệnh tình của bác Kỳ đang ở giai đoạn đầu, chúng ta phải kịp thời chữa trị cho tốt, bằng không bệnh tình kéo dài càng lâu, nguy hiểm lại càng cao, hơn nữa, vừa nãy bác sĩ cũng có ý nói dùng phương pháp này có thể nguy hiểm nhưng khả năng chữa khỏi cũng rất lớn!"
Giọng nói của Kỳ Hinh có chút cứng rắn, cô nhíu mày , nhẹ giọng đáp:
"Em cũng biết rõ việc này, nhưng trong lòng em luôn cảm thấy bất an, em rất sợ giải phẫu sẽ xảy ra vấn đề gì!"
Bàn tay nhỏ bé của cô lành lạnh, vừa nhìn cũng biết trong lòng cô kinh hoảng và bất an như thế nào.
Ngay sau đó, Lăng Thiếu Đường liền nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô ở trong lòng bàn tay mình, bàn tay to truyền sự ấm áp cho bàn tay nhỏ bé lành lạnh của Kỳ Hinh, anh đau lòng nhìn sự bất an trong mắt cô, anh cảm thấy hận chính bản thân mình không thể xoá bỏ nỗi bất an trong lòng cô.
"Hinh Nhi, không cần sợ, anh sẽ nhờ người mời bác sĩ William qua bên này để tiến hành trị liệu cho bác Kỳ!" Ánh mắt anh dịu dàng nhìn Kỳ Hinh nói.....
Kỳ Hinh đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Lăng Thiếu Đường:
"Bác sĩ William? Chính là chuyên gia quốc tế William nổi danh chuyên chữa trị các bệnh tim mạch sao?"
Giọng nói của cô hơi run run, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ.
Bác sĩ William là chuyên gia về tim mạch trên thế giới, chỉ cần ông đồng ý cứu người nào, như vậy nhất định sẽ cứu chữa thành công cho người đó, nhưng mà tính cách của người này luôn kỳ quặc, người bình thường rất khó mời được ông ấy đến, nếu thật sự Lăng Thiếu Đường có thể mời đựơc ông ấy, như vậy bệnh tình của bố cô nhất định sẽ không thành vấn đề.....
Lăng Thiếu Đường cười nhạt, anh trả lời Kỳ Hinh: "Không sai, bác sĩ William chính là người mà em đang nói!"
"A - -" Vẻ mặt lo lắng ban đầu của Kỳ Hinh bỗng chốc tươi cười hẳn lên, cô kích động nói:
"Thật tốt quá, nếu thật sự có thể mời đựơc ông ấy đến, như vậy - - như vậy thân thể của bố nhất định có thể bình phục!"
Lăng Thiếu Đường mỉm cười nhìn nụ cười trên môi Kỳ Hinh, trong lòng cũng cảm thấy thật nhẹ nhàng.
Kỳ Hinh nhìn khóe môi anh nhếch lên nụ cười tim đập nhanh, hai cánh tay quàng qua cổ anh , cô ngửa đầu, giọng điệu hơi ngượng ngùng nhưng lại tràn ngập sự cảm kích từ đáy lòng:
"Đường, cám ơn anh, nếu không
Khi mùi hoa oải hương lãng mạn tràn ngập, là có thể biết người đó yêu mình nhiều bao nhiêu!
Say mê trong biển hoa màu tím, tình yêu ngọt ngào như thế.
Lúc gió nổi lên, mùi hoa oải hương cũng lay động theo chiều gió đến bên mình
Dưới ánh mặt trời, mùi hương tràn ngập nỗi nhớ.
Ký ức cũng như mùi hoa oải hương. Cùng nhau vượt qua tình yêu không thể quên!
Hít lấy mùi hoa oải hương, không khí có mùi hương khác lạ......
☆☆☆☆☆☆☆☆
Địa điểm cạnh tranh đấu thầu công trình địa chấn thế giới là Provence ở miền Nam nước Pháp, bên trong tôn lên vẻ đẹp mơ mộng. Là địa điểm thích hợp để bàn bạc những công việc trọng đại.
Máy bay tư nhân bay lượn trên không trung cao vạn thước mạnh mẽ như
chim ưng, khí thế duy ngã độc tôn quét ngang không khí.
Ở trong cabin xa hoa mùi thơm của rượu đỏ tỏa ra bốn phía. Lăng Thiếu Đường lười nhác dựa lưng vào chiếc ghế mềm mịn, ở trong tay cầm một ly thủy tinh có chân dài, hời hợt uống vào một ngụm rượu trong ly.....
Chờ anh xử lý tốt việc này xong, sau đó, anh đem ánh mắt của mình nhìn Kỳ Hinh cách đó không xa.
Trên ghế sofa to như vậy, Kỳ Hinh chỉ giống như một chú mèo nhỏ khiến người ta phải trìu mến, cô đang ngủ.
Trên người đắp một cái chăn màu trắng, sắc mặt của cô cũng trắng như vậy, hàng mi cong cong thật dài, cái miệng nhỏ nhắn đỏ mọng hơi mở ra, khiến ham muốn trong lòng người khác trỗi dậy, cho dù cô đang ngủ say, cũng đẹp không gì sánh nổi.
Bước chân Lăng Thiếu Đường nhẹ nhàng, anh thong thả đi đến trước mặt cô, ngồi xuống. Cúi người, tham lam nhìn bộ dáng mỹ lệ của cô.
Dần dần, trong đôi mắt anh ta đi sự lạnh lẽo, nụ cười cưng chiều chậm rãi hiện lên trên môi anh, bàn tay to lướt nhẹ qua gò má trơn bóng mềm mại của Kỳ Hinh, đáy lòng cũng cảm thấy áy náy.
Mới lên máy bay, anh liền xử lý công việc của mình, không để ý đến cô, nhất định vì cảm thấy buồn chán quá nên cô mới ngủ say như vậy. Xem ra anh cần phải quan tâm tới cô nhiều chút nữa, cô mới không cảm thấy cô đơn.
Cúi đầu, đáy mắt hiện lên ý cười, anh dịu dàng che chở cô như che chở cho một đứa bé để cô dựa vào người mình, hít sâu một hơi, ngửi toàn bộ mùi hương thơm ngát trên người cô.
"Ưm --"
Theo bản năng Kỳ Hinh thì thầm một tiếng, hai mắt mở ra hơi ௱ôЛƓ lung, lại nhắm lại, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại ru rú ở Ⱡồ₦g иgự¢ cường tráng của Lăng Thiếu Đường giống như đang ỷ lại, tùy ý cọ cọ vài cái, tìm kiếm tư thế dễ chịu nhất để ngủ.
"Đúng là một bé mèo lười!" Lăng Thiếu Đường cúi đầu, khẽ cười ở bên tai cô nói.
Cánh tay bền chắc ôm chặt lấy thân thể mềm mại của cô, giờ này khắc này thân thể của cô như mặt nước xao động ở trên người anh, mà cô lại như một con vật nhỏ đáng yêu khiến anh lòng anh rung động không thôi, anh có thể cảm nhận được Dụς ∀ọηg nguyên thủy của mình đang rục rịch ngóc đầu dậy.
Không biết bản thân mình bị gì, mỗi khi Kỳ Hinh ở bên cạnh, vẻ kiêu ngạo lâu nay của anh bỏ chạy lên chín tầng mây, bản thân giống như một tên háo sắc, lần lượt đoạt lấy cô không biết mệt mỏi.
Hơi thở nam tính nóng bỏng phả vào vành tai mẫn cảm của Kỳ Hinh, khiến cô run rẩy phản kháng.
"Đừng -- đáng ghét!"
Ky Hinh hờn dỗi, toàn thân tản ra hơi thở lười nhác mê người lười nhác.
Lăng Thiếu Đường cười ha ha, kỳ thực cô giống như một cô bé ham ngủ, chỉ cần khi ngủ say, nếu kêu cô rời giường, kiểu gì cô cũng sẽ làm nũng.
"Đường -- người ta rất mệt rất mệt mà!"
Kỳ Hinh đem cánh tay của mình quấn lên cô Lăng Thiếu Đường, mắt buồn ngủ ௱ôЛƓ lung bộ dáng rất mê người, cô làm nũng thường kêu tên của anh, thanh âm nhẹ nhàng ngọt ngào giống nước đường.
Lăng Thiếu Đường trìu mến hôn lên cái trán trơn bóng của cô, bất đắc dĩ lắc đầu, quả nhiên giống như anh nghĩ, cô bé này lại không chịu tỉnh rồi....
Lập tức, anh xấu xa nói ở bên tai cô: "Tối hôm qua anh chỉ muốn em hai lần, mà em đã mệt thành như vậy rồi hả?"
Kỳ Hinh mở choàng mắt, cô ngẩng đầu lên:
"Cái gì mà hai lần, rạng sáng hôm nay anh còn bắt buộc người ta"
Cô bĩu môi nói lý lẽ với Lăng Thiếu Đường, thấy ánh mắt cười nhạo của Lăng Thiếu Đường, giống như một đóa sen yên tĩnh nhưng đẹp đẽ bỗng chốc mặt cô đỏ ửng: "Anh thật đáng ghét" Cô giơ đôi bàn tay nho nhỏ trắng như phấn lên đánh vào иgự¢ anh.
Lăng Thiếu Đường cười lớn, đem bàn tay nhỏ bé của cô thu vào trong bàn tay to lớn của mình.
"Đường, còn bao lâu thì chúng ta đến nơi?"
Kỳ Hinh trẻ con ngáp một cái. Sau đó lười biếng nằm trên khuỷu tay Lăng Thiếu Đường.
"Ừ, đại khái còn một giờ nữa!"
Anh trìu mến hôn lên cổ cô, nói.
"Thật sao?"
Ánh mắt Kỳ Hinh sáng ngời, vẻ mặt vui sướng nhìn Lăng Thiếu Đường.
Rốt cục cô cũng có thể đến nơi mà mình yêu thích rồi!
Provence, nơi này rất lãng mạn giống như thế giới thần tiên, cô luôn ảo tưởng có thể ở đây một ngày, cùng với người đàn ông mà mình yêu nhất bước vào biển hoa Tanaka màu tím hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp, mà người đàn ông đó chính là Lăng Thiếu Đường, hôm nay, rốt cục cô cũng thực hiện mong ước bấy lâu của mình rồi!
Lăng Thiếu Đường gật đầu, nhìn cô nhảy nhót, trong lòng cũng cảm thấy hạnh phúc.
Kỳ thực còn hai ngày nữa mới đến buổi cạnh tranh đấu thầu, nhưng anh quyết định đến Provence trước, ngoài việc muốn xem xét hoạt động của các chi nhánh ở nước Pháp, quan trọng nhất là vào hai ngày này, anh muốn mang Kỳ Hinh đi hưởng thụ khung cảnh lãng mạn và ấm áp ở đây.
"Đường, hai ngày này anh sẽ luôn luôn ở bên cạnh em sao?"
Kỳ Hinh ngửa đầu, đáng yêu hỏi.....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc