Kỳ Hinh chính thức bắt đầu gia nhập vào cuộc chiến sặc mùi thuốc súng của Lăng thị.
Cuộc chiến trên thương trường nhen nhóm niềm tin tất thắng trong cô.
Khi những tinh anh từ các bộ phận nghiệp vụ của Lăng thị tạo thành tổ dự án triển khai hạng mục đấu thầu xuất hiện trước mặt cô, rốt cuộc cô mới thấu hiểu rõ điều kiện cơ bản nhất trong việc Lăng thị có thể “xưng vương một phương”.
Lăng Thiếu Đường ngoài việc giỏi mưu bày sách lược cùng sự nhạy cảm trong lĩnh vực thương mại ra, cộng thêm khả năng lãnh đạo tuyệt đối thì còn có rất nhiều nhân tài cùng chung sức tạo nên Lăng thị của ngày hôm nay.
Cô không hiểu vì sao Lăng Thiếu Đường lại giao một nhiệm vụ trọng yếu như vậy cho cô phụ trách, nhưng anh đã đưa ra quyết định thì bản thân cô sẽ không thể dễ dàng lui bước được.
May mà còn có một tổ dự án toàn những người chuyên nghiệp, còn có cả Lăng Thiếu Nghị cũng tham da nên cô lại có thêm lòng tin để đối mặt với các đối thủ cạnh tranh.
Bầu không khí căng thẳng bao trùm khắp tập đoàn Lăng thị.
Mười sáu giờ làm việc liên tục trong hai ngày, có thể nói ngoài việc ăn và ngủ ra thì lúc này Kỳ Hinh cũng vùi đầu vào công việc.
Bóng đêm đã bao trùm khắp thành phố, bầu không khí nồng đậm tạo nên dư vị ám muội cho chốn thành thị phồn hoa.
Thành phố về đêm có đủ các loại người, hoặc bận rộn, hoặc nhàn rỗi, hoặc đang mưu sinh hoặc đang tìm thú tiêu khiển...
Trong phòng họp của Lăng thị, dường như mọi người lại tiếp tục thức trắng một đêm.
Ánh trăng xuyên qua lớp cửa kính thủy tinh soi rọi vào trong phòng, ánh đèn thủy tinh như nhảy nhót cùng ánh trăng tạo nên một thứ ánh sáng tao nhã sắc màu.
Kỳ Hinh ngồi ở ghế chủ trì, không ngừng lật giở tài liệu trong tay, hai bên là nhóm những tinh anh trong việc thực hiện đấu thầu quốc tế.
- Tốt lắm, tài liệu này về cơ bản đã ổn, mọi người cũng đã vất vả rồi, nhưng tôi muốn chúng ta phải tiến hành phân tích về lợi ích và tìm ra hướng đầu tư có hiệu quả. Peter, hai ngày không có vấn đề gì với anh chứ?
Đôi mắt của Kỳ Hinh lúc này sáng lấp lánh như đôi mắt của một nữ cường nhân.
- Không thành vấn đề, tôi sẽ xác định lại nguồn tài nguyên, nhân lực và chi phí sẽ áp dụng sau khi trúng thầu, phân tích và đưa ra hướng đầu tư có hiệu quả. Hai ngày sau tôi sẽ đưa cô bản kế hoạch rõ ràng!
Người đàn ông được gọi là Peter lập tức nói.
- Ok!
Kỳ Hinh gật đầu.
Chiếc áo sơ mi màu đen càng tôn lên dáng hình hoàn mỹ của cô.
Mái tóc dài bình thường được xõa ra giờ được cô 乃úi lên đơn giản, càng lộ rõ sự năng động và gọn gàng.
Phần cổ áo hơi mở ra để lộ xương quai xanh khêu gợi, viên kim cương sáng đến chói mắt cũng lộ rõ dưới chiếc cổ tao nhã, càng tăng thêm sức hấp dẫn trong ánh mắt của đàn ông.
Nhưng, toàn bộ những người đàn ông có mặt trong tổ dự án đấu thầu này ngoài việc nhìn Kỳ Hinh bằng ánh mắt kinh ngạc ra thì trong mắt còn có sự tán thưởng và bội phục.
Mỗi thành viên trong tổ dự án có thể nói đều là những nhân tài hiếm có trên thế giới, là những tinh anh làm việc trong những lĩnh vực đòi hỏi chuyên môn rất cao.
Lần đầu tiên khi bọn họ gặp cô gái được anh Lăng chỉ định, tất cả không hẹn mà gặp đều cảm thấy ngạc nhiên.
Cô gái xinh đẹp này có bản lĩnh thế nào mà lại có thể khiến anh Lăng yên tâm giao một hạng mục quan trọng như vậy cho cô ấy phụ trách? Không chỉ có thể, ngay cả phó tổng giám đốc cũng muốn phối hợp cùng cô ấy.
Nhưng, chỉ trong vòng một ngày, tất cả bọn họ đều tâm phục khẩu phục.
Nếu nói anh Lăng là người điên cuồng trong công việc thì Kỳ Hinh phải gọi là “con ma làm việc”.
Cô không chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể thích ứng cùng tác phong làm việc của bọn họ mà còn đưa ra những ý kiến đầy tính sáng tạo và những ý tưởng có lợi cho tổ dự án.
Chỉ trong vòng vài ngày, mọi người đều nghe theo sự sắp xếp của Kỳ Hinh.
Bởi vì bọn họ phát hiện ra cô gái này có trí nhớ, năng lực và hiệu suất làm việc cực kì cao, vậy nên ngay cả nhóm tinh anh bọn họ cũng không thể theo kịp cô.
Bóng đêm đen như mực nhuộm đen cả tòa nhà.
Một người không kiềm chế nổi, ngáp một cái.
Kỳ Hinh ngẩng đầu lên, nhận ra nét mệt mỏi trên mặt mọi người.
Cũng phải, mấy ngày rồi bọn họ đâu có được ngủ đủ giấc.
Kỳ Hinh cất giọng nhỏ nhẹ đầy áy náy: “Hôm nay đến đây thôi, mọi người không cần tăng ca nữa, về nhà nghỉ ngơi đi!”
Mệnh lệnh của cô khiến cả tổ dự án cảm thấy ấm lòng.
Bọn họ cùng Kỳ Hinh đứng dậy vươn vai, tuy rằng áp lực công việc rất lớn nhưng tâm trạng mọi người thì rất thoải mái.
Sau khi tiễn mọi người ra về, Kỳ Hinh quay lại văn phòng, ngồi xuống ghế, nghỉ ngơi một lát.
Nhưng cô không ngủ nổi, vì còn một số việc phải hoàn thành trong hôm nay.
- Sao thế, cho mọi người về, còn mình thì ở lại làm ca đêm à?
Lăng Thiếu Nghị đẩy cửa bước vào.
Dáng người của anh ta cũng cao lớn giống Lăng Thiếu Đường, toàn thân toát ra nét hấp dẫn riêng của đàn ông.
Trên mặt anh ta là nụ cười ôn hòa, khiến người ta nhìn vào có cảm giác vui vẻ, hơn nữa vẻ mặt Lăng Thiếu Nghị không hề có chút mỏi mệt nào.
Anh ta cũng giống Lăng Thiếu Đường, điển hình cho kiểu người cuồng công việc!
- Em còn đang suy nghĩ về vấn đề tiếp đón nhóm tổ chức đấu thầu, dù sao bọn họ cũng đều là quan chức chính phủ!
Kỳ Hinh nở nụ cười tươi.
Sau đó, ngón tay mảnh khảnh của cô giơ lên day day trán.
Lăng Thiếu Nghị cười lắc đầu, ánh mắt đầy trìu mến.
Anh ta đến trước mắt Kỳ Hinh, cánh tay dài duỗi ra, tắt máy tính của cô đi.
Sau đó thân hình cao lớn chắn trước mặt Kỳ Hinh.
- Này, Thiếu Nghị, anh làm gì vậy?
Kỳ Hinh ngước mắt nhìn Lăng Thiếu Nghị đang đứng trước mặt, sốt ruột hỏi.
Khóe môi Lăng Thiếu Nghị thấp thoáng nụ cười ấm áp, đôi mắt thâm thúy cũng lóe những tia sáng rõ.
Anh ta hơi cúi người xuống.
Thân hình cao lớn hoàn toàn bao phủ lấy Kỳ Hinh.
- Giờ em phải nghe lời anh, mau về nghỉ ngơi cho tốt đi, việc này anh sẽ giúp em, được không?
Tuy là câu hỏi nhưng lại mang tính khẳng định.
Ánh mắt Kỳ Hinh vụt qua ý cười bất đắc dĩ.
Đúng là em trai của Lăng Thiếu Đường, bá đạo y như nhau.
Kỳ Hinh nở nụ cười làm lộ hai bên lúm đồng tiền rồi lên tiếng: “Anh trai anh nghiêm khắc như vậy, em sợ ngày mai anh ấy từ Mỹ về lại trách cứ hiệu suất làm việc của tổ dự án”.
Lăng Thiếu Nghị thấy Kỳ Hinh nói vậy thì hơi nhíu đôi mày kiếm lại, nở nụ cười xấu xa: “Anh thấy em bị anh ấy dọa sợ ૮ɦếƭ khi*p rồi!”
Sau đó, nụ cười bên môi anh ta càng đậm hơn, nói tiếp với cô: “Em làm việc rất tốt rồi, tốt lắm rồi, cho nên giờ nhiệm vụ của em là phải về nghỉ ngơi cho tốt, nếu là anh cả thì anh ấy cũng sẽ làm như anh thôi!”
Ý cười bên môi Kỳ Hinh chợt biến mất, trong lòng hơi lạnh lẽo.
Anh sẽ như vậy sao?
Nếu thật sự anh ở bên cạnh cô, chỉ sợ cô còn chẳng dám đi ngủ.
Kỳ Hinh nở nụ cười khổ!
- Cám ơn anh, Thiếu Nghị!
Cô dịu dàng lên tiếng, giọng điệu đầy cảm kích.
Sau đó, Kỳ Hinh mở ngăn kéo ra, lấy một lọ thuốc ra uống.
Ánh mắt Lăng Thiếu Nghị vụt qua tia kinh ngạc: “Đây là…”
Cô không khỏe ở đâu sao?
Nếu như thật sự cô có chỗ nào không khỏe, tại sao anh lại không nhận ra được?
Trước sự kinh ngạc của Lăng Thiếu Nghị, Kỳ Hinh hơi mỉm cười, vội vàng giải thích: “Gần đây em hơi đau đầu cho nên phải uống thuốc, nhưng thuốc này còn có tác dụng khác là giúp em có thể ngủ ngon hơn!”
Nói xong, cô ngửa đầu, nuốt viên thuốc.
Sự đau lòng ánh lên trong mắt Lăng Thiếu Nghị, anh ta vội vã nói với Kỳ Hinh: “Ngày mai anh đưa em đến gặp bác sĩ!”
- Không cần đầu, em nghỉ ngơi một lát là ổn!
Kỳ Hinh nở nụ cười ấm áp.
Lăng Thiếu Nghị nhìn Kỳ Hinh, trong lòng khẽ dao động.
Anh ta mỉm cười, giọng nói trầm trầm đầy quan tâm: “Anh lấy cho em cốc sữa nóng, uống xong đi rồi anh đưa em về”.
Nói xong, anh ta đứng dậy đi ra ngoài.
- Thiếu Nghị…
Kỳ Hinh gọi tên anh ta.
- Sao thế?
Khóe môi Lăng Thiếu Nghị cong lên nụ cười.
- Không cần phải chuẩn bị sữa cho em đâu, anh cũng mệt rồi, mấy ngày nay anh luôn ở bên cạnh giúp em!
Kỳ Hinh hơi ngại, nhẹ giọng nói.
- Ngốc ạ!
Lăng Thiếu Nghị khẽ nói.
Ánh mắt anh ta đầy trìu mến: “Em cứ nghỉ ngơi đi, anh sẽ quay lại ngay!”
Sau đó, anh ta đẩy cửa đi ra khỏi văn phòng.
Kỳ Hinh cảm thấy rất ấm áp, Lăng Thiếu Nghị luôn mang lại cho cô cảm giác này, không giống như Lăng Thiếu Đường.
Cô khẽ thở dài rồi tựa hẳn người vào ghế.
Đúng như lời Lăng Thiếu Nghị nói, cô mệt rồi.
Cô thả lỏng người ngồi trên ghế, cảm giác mềm mại sau lưng khiến cô thấy rất thoải mái.
Đêm càng trở nên tĩnh mịch, dường như mọi thứ đều đang chìm vào giấc ngủ, tất cả đều hết sức bình lặng, ngay cả con tim đang phiền não cũng bắt đầu trở nên thong dong và điềm tĩnh hơn.
Qua cửa sổ sát sàn là có thể thu trọn cảnh đêm của thành phố vào trong mắt, giống như là một màn hình lớn, biểu hiện một thế giới tươi đẹp nhất ra ngoài.
- Kỳ Hinh, uống đi...
Khi Lăng Thiếu Nghị cầm cốc sữa nóng đi vào trong văn phòng mới phát hiện ra cô đã ngủ.
Anh ta không nói gì nữa.
Ánh đèn thủy tinh sáng trong cùng ánh trăng bên ngoài tạo nên vẻ xa hoa, bao phủ lấy Kỳ Hinh khiến cô xinh đẹp tựa thiên sứ.
Lăng Thiếu Nghị nhẹ nhàng đặt cốc sữa lên bàn, tựa hồ sợ sẽ làm Kỳ Hinh tỉnh giấc.
Sau đó, anh ta đi vòng qua bàn làm việc, lại gần Kỳ Hinh, nhìn cô ngủ, khóe miệng cong lên nụ cười dịu dàng.
Cánh tay dài của anh ta nhẹ nhàng vòng qua người Kỳ Hinh, sau đó bế cô lên.
Rõ ràng là Kỳ Hinh đã rất mệt, cô chỉ “ưm” một tiếng rồi lại ngủ tiếp.
Cái đầu nho nhỏ tựa vào Ⱡồ₦g иgự¢ Lăng Thiếu Nghị, vẻ mặt cũng hết sức tĩnh lặng.
Lăng Thiếu Nghị bế Kỳ Hinh vào trong thang máy, đi xuống bãi đỗ xe.
Anh ta mở cửa xe, cẩn thận đặt Kỳ Hinh vào ghế lái phụ.
Kỳ Hinh thật sự ngủ rất ngon, trông hệt như một đứa trẻ.
Hàng lông mi dài che khuất đôi mắt sáng, gương mặt trắng nõn xinh đẹp, sống mũi cao, đôi môi đỏ hồng hơi mím lại như cánh hoa mê người.
Lăng Thiếu Nghị không cho xe chạy ngay mà ngồi ở vị trí lái, lẳng lặng nhìn Kỳ Hinh, tựa như muốn khắc sâu hình ảnh của cô vào lòng.
Đôi mắt sáng của anh ta xao động chút chân tình.
Nhìn một lúc lâu, Lăng Thiếu Nghị khẽ thở dài một hơi.
Anh ta hơi rướn người lên, giúp cô thắt dây an toàn.
- Ưm...
Kỳ Hinh vô thức kêu lên một tiếng.
Sau đó, cô hơi cựa mình, dường như đang tìm một tư thế thoải mái để ngủ.
Cô giống hệt một con mèo nhỏ mê người, cực kỳ hấp dẫn.
Thân hình cường tráng của Lăng Thiếu Nghị hơi nao nao, hàng lông mày kiếm cùng đôi mắt sắc bén tràn đầy tình yêu.
Lúc này, khuôn mặt anh tuấn của anh ta rất gần rất gần với Kỳ Hinh...
Gần đến mức anh ta có thể ngửi thấy mùi hương trên người Kỳ Hinh.
Thậm chí gần đến mức...
Anh ta chỉ cần cúi đầu là có thể hôn lên môi cô!
Nhấm nháp sự ngọt lành của cô, sự kiều mị của cô, sự thơm ngát của cô...
Ngón tay dài nhẹ nhàng мơи тяớи gò má của Kỳ Hinh, dịu dàng vuốt ve, động tác yêu thương như đang trân quý một thứ bảo bối vô giá.
Dần dần, cảm giác mềm nhẵn từ đầu ngón tay truyền đến khiến đôi mắt của Lăng Thiếu Nghị càng lúc càng trở nên thâm trầm.
Kỳ Hinh hệt như một Thánh nữ, vẻ mặt tĩnh lặng và sáng bừng dưới ánh trăng.
Cô quá mệt mỏi, hơn nữa có lẽ viên thuốc đã phát huy tác dụng nên cô không cảm nhận được hành động dịu dàng của Lăng Thiếu Nghị.
Hô hấp của Lăng Thiếu Nghị bắt đầu trở nên dồn dập, sự yêu thương trong mắt dần hóa thành Dụς ∀ọηg.
Cô gái dưới người anh ta đang hoàn toàn say ngủ.
Hơi thở đàn ông của Lăng Thiếu Nghị phả vào cổ cô, từng luồng nhiệt nóng bỏng đầy Dụς ∀ọηg.
Bàn tay to của anh ta nhẹ nhàng ấn một cái nút, chiếc ghế từ từ ngả xuống, tạo thành một chiếc giường nhỏ thoải mái.
Rõ ràng tư thế này khiến Kỳ Hinh rất thoải mái, cô nghiêng đầu sang một bên để ngủ.
Một vài sợi tóc đen bung ra xõa xuống cổ, càng tôn lên nước da trắng như tuyết khiến người ta phải say đắm.
Cô không hề biết rằng tư thế lúc này của mình vô cùng mờ ám và khêu gợi đến mức nào.
Ánh đèn mờ mờ ảo ảo đang dụ dỗ thị giác của Lăng Thiếu Nghị, mê hoặc nơi sâu nhất trong lòng anh ta.
Ánh mắt anh ta hơi trầm xuống, anh ta cúi người...
Hơi thở đàn ông bủa vây lấy mùi hương dịu nhẹ của cô, lan tỏa khắp xe, bầu không khí kỳ lạ lập tức trở nên cực kì kích thích các giác quan của Lăng Thiếu Nghị.
Nụ hôn nóng bỏng đặt xuống cổ cô, dường như đang chứng minh cô là người phụ nữ của anh ta...
Sự dịu dàng và mùi hương từ môi truyền đến bỗng chốc càng kích thích anh ta, khiến Dụς ∀ọηg nguyên thủy nhất rục rịch trỗi dậy.
Ngay sau đó, anh ta ngẩng đầu lên....
Rồi lại cúi người xuống, hôn lên đôi môi Kỳ Hinh...
Vốn anh ta chỉ muốn một nụ hôn phớt nhẹ như chuồn chuồn đạp nước, nhưng lại cảm thấy không đủ, càng muốn cuốn lấy chiếc lưỡi của cô để chơi đùa...
Nụ hôn càng trở nên sâu hơn...
Trên người cô có mùi hương dịu nhẹ tự nhiên nhất của cơ thể...
Mùi hương ấy quanh quẩn bên chóp mũi Lăng Thiếu Nghị, lượn lờ không thể tiêu tan!
Anh ta kích động, lại càng muốn hưởng thụ sự ngọt ngào ấy!
Anh ta biết Kỳ Hinh rất tuyệt, nhưng tuyệt đối không ngờ lại tươi ngọt đến mức này.
Dù cô không làm gì cũng khiến đàn ông điên cuồng.
Từ người cô toát ra nét hấp dẫn khiến đàn ông không thể cự tuyệt.
Lăng Thiếu Nghị cảm thấy lúc này đang rơi vào một cái động thơm ngọt.
Sự thơm ngát của Kỳ Hinh khiến bụng anh ta co rụt lại.
Mùi hương ấy như một đóa hoa anh túc khiến anh ta không thể khống chế được.
- Ưm...
Kỳ Hinh hơi chau mày lại, dường như thuốc vẫn chưa hết tác dụng, cô vẫn không tỉnh lại.
Lúc này, đôi mắt của Lăng Thiếu Nghị đã bị Dụς ∀ọηg nhuộm đỏ, tiếng nỉ non của Kỳ Hinh lại càng trở nên yêu mị hơn bao giờ hết.
Bàn tay to của anh ta lần xuống cổ áo cô, sau đó cởi từng cúc áo sơ mi một.
Bầu иgự¢ của Kỳ Hinh lập tức hiện ra trong ánh mắt đầy Dụς ∀ọηg của Lăng Thiếu Nghị.
- Hinh...
Giọng nói đầy yêu thương của anh ta vang lên bên tai cô.
Anh ta hôn lên trán cô, mũi cô, môi cô...
Sau đó lại lướt xuống dưới, hôn lên xương quai xanh khêu gợi.
Bàn tay to cũng khẽ vuốt ve bờ vai non mềm của cô, thuần thục cởi chiếc áo của cô ra.
Sự xinh đẹp của Kỳ Hinh bỗng chốc lộ rõ trước mắt...
Bàn tay nóng cháy của anh ta phủ lên nơi non mềm của cô, cảm nhận sự hấp dẫn chí mạng.
Lập tức, đôi môi anh ta như đang đói khát cũng dừng lại trên vùng núi tuyết trắng, hưởng thụ sự mềm mại và thơm ngọt ở nơi đó.
Lăng Thiếu Nghị hoàn toàn say mê Kỳ Hinh, không thể kiềm chế được nữa.
Anh ta thừa nhận cô gái này thật sự rất hấp dẫn, ngay từ đầu đã khiến anh ta động tình.
Anh ta muốn có cô!
Ý nghĩ này bỗng nảy sinh trong đầu Lăng Thiếu Nghị, hô hấp của anh ta càng trở nên nóng bỏng.
Đôi mắt bị Dụς ∀ọηg nhuốm màu trở nên đen đặc lại...
Cảm giác muốn được chinh phục ngày càng to lớn khiến Lăng Thiếu Nghị không thể khống chế.
Anh ta cúi người xuống, cả người hoàn toàn bao phủ lên Kỳ Hinh, đôi môi dưới sự thúc đẩy của Dụς ∀ọηg càng trở nên cuồng dã, bàn tay to không khống chế được lần tìm xuống dưới...
Anh ta điên cuồng muốn có được cô gái này!
Giờ anh ta rất muốn có được cô!