Lăng Thiếu Đường cúi người hôn lên trán Kỳ Hinh, bàn tay to vỗ nhẹ lên đầu cô, hàng lông mày anh tuấn hơi nhếch lên:
- Thời gian ba tháng đã là sự giới hạn của sự nhẫn nại của tôi rồi, nếu có thể thì tôi tuyệt đối sẽ không cho em một khoảng thời gian dài như vậy!
Bàn tay to ấm áp của anh khiến Kỳ Hinh run rẩy, cô lên tiếng:
- Tôi… tôi hy vọng trong thời gian này, anh đừng quấy rầy tôi!
Kỳ Hinh hơi đỏ mặt.
Có rất khó có thể tưởng tượng ra việc mình phải thỏa mãn Lăng Thiếu Đường thì liệu có thể hoàn thành được yêu cầu anh đưa ra hay không.
Lăng Thiếu Đường nghe Kỳ Hinh nói vậy thì khẽ lắc đầu, sau đó bàn tay to lướt xuống siết lấy eo cô, buộc cô phải sát lại gần anh hơn, sau đó ra mệnh lệnh:
- Cô bé, tuy rằng tôi thương yêu em nhưng em đừng bao giờ đặt ra điều kiện với tôi. Tôi sẽ giúp em trở thành nhân vật xuất sắc trong giới thương mại, nhưng buổi tối… em vẫn là tình nhân của tôi, vẫn phải thỏa mãn tôi!
Kỳ Hinh mở to hai mắt, sau đó, đôi môi anh đào của cô bị Lăng Thiếu Đường ngậm lấy!
* * * * * *
Tầng 90 của cao ốc Lăng thị là nhà ăn xa hoa, cũng là nơi chuyên phục vụ các lãnh đạo cấp trung trở lên.
Nơi này không chỉ có phong cách thiết kế khiến người ta tặc lưỡi vì vẻ đẹp mà còn có cả những đồ ăn và thức uống miễn phí phục vụ cho các nhân viên.
Chad là người có dòng máu lai, dieۜndanlllllequۜydon lúc này anh ta đang cùng Kỳ Hinh ngồi bên cửa sổ, từ ô cửa kính sát sàn nhìn xuống dòng xe cộ bên dưới.
Buổi sáng, Chad đưa Kỳ Hinh đến tham quan lần lượt các bộ phận, hầu hết nhân sự trong tập đoàn và mối quan hệ phức tạp của họ khiến Kỳ Hinh đau đầu.
Cô day day huyệt thái dương, bởi vì tối hôm trước Lăng Thiếu Đường khiến cô không ngủ đủ giấc nên hôm nay cô chỉ có thể uống café để khiến bản thân tỉnh táo hơn.
- Sao? Mệt lắm phải không, đây là một chuyện khiến người ta cực kì mệt mỏi đấy!
Chad thấy Kỳ Hinh có vẻ mệt mỏi, liền gọi cho cô đồ ngọt để ăn.
Kỳ Hinh cảm kích Chad, tươi cười nói:
- Suốt một tháng tới tôi chỉ phải làm việc này, nhưng anh không giống tôi, ngoài việc giúp đỡ tôi, anh còn phải xử lý những chuyện khác nữa, vất vả cho anh quá.
Chad tươi cười, đôi mắt màu xanh lam toát lên nét hấp dẫn của đàn ông:
- Xem ra ánh mắt của anh Lăng thật là độc đáo!
Thật ra khi biết chuyện Lăng Thiếu Đường để Kỳ Hinh vào làm việc tại Lăng thị, hơn nữa còn làm trong bộ phận đưa ra sách lược, anh ta cũng có chút kinh ngạc.
Với anh ta, Kỳ Hinh là một thiên kim tiểu thư, tính cách yếu đuối, không thể chịu đựng được áp lực quá lớn. Hơn nữa theo anh ta thấy thì Kỳ Hinh đã có một vị trí rất vững chắc trong lòng Lăng Thiếu Đường, sao anh ấy có thể để cô gái này đối mặt với những thủ đoạn, ngươi lừa ta gạt trên thương trường được chứ?
Nhưng là một trợ lý hành chính đặc biệt, anh ta luôn tôn trọng quyết định của tổng giám đốc.
Trước quyết định kỳ lạ này, anh ta cũng hoàn toàn tiếp thu, vì theo hiểu biết của anh ta về tổng giám đốc thì anh ấy làm vậy chắc chắn là có lý do.
Khi Kỳ Hinh nghe những lời này của Chad, cô ngẩng đầu nhìn anh ta, giọng điệu có phần tự giễu:
- Anh ám chỉ con mắt trên thương trường của anh ấy hay là con mắt đánh giá phụ nữ?
Chad thấy nét u buồn trong ánh mắt Kỳ Hinh, vội lên tiếng:
- Xin lỗi, tôi… không có ý này!
Thật ra trước một cô gái xinh đẹp như thế này, di»e^nda^nlequ»ydddd^on lại chẳng hề tỏ vẻ là một cô chủ nhà giàu thì bất kỳ người đàn ông nào cũng phải động lòng.
Rõ ràng là Chad không quen dỗ dành phụ nữ, khi thấy biểu cảm của Kỳ Hinh, anh ta có phần luống cuống chân tay, hoàn toàn mất đi tác phong thường ngày.
Bộ dạng luống cuống tay chân của Chad khiến Kỳ Hinh mỉm cười, cô chưa từng thấy vẻ đáng yêu của Chad như vậy.
Thấy Kỳ Hinh mỉm cười, Chad cũng biết cô không giận nữa, cả người cũng thả lỏng, khóe môi nở nụ cười ấm áp:
- Có vẻ cô rất có thành kiến với anh Lăng?
Kỳ Hinh mím môi:
- Một người ngông cuồng như thế thì sẽ có rất ít người không có thành kiến với anh ấy!
Chad uống một ngụm café rồi nói:
- Thật ra điều cô nói cũng chỉ là điều khiến toàn thể các nhân viên kính trọng, chỉ có anh ấy mới có đủ tư cách làm vậy! Những quyết sách của anh Lăng trước giờ đều hết sức mạnh mẽ và quyết đoán, sau này cô sẽ được lĩnh giáo!
- Có lẽ tôi sẽ thay đổi suy nghĩ của mình về anh ấy. Cũng như tách café trong tay anh vậy, nó có thể mang đến những trải nghiệm khác lạ cho người dùng! Điều này cũng có thể lý giải rằng anh ấy là một người rất chú trọng trong việc bồi dưỡng nhân tài!
Kỳ Hinh mỉm cười, nhấp một ngụm café rồi nói.
Loại café Kỳ Hinh uống là Sumatra Kopil Luwak*, còn của Chad uống là loại café Blue Mountain Jamaica** chính gốc.
* Café Sumatra Kopil Luwak: café chồn, một thứ đồ uống được xếp vào loại hiếm nhất trên thế giới. Từ Kopi Luwak được dùng để chỉ một loại hạt do loài cầy vòi đốm ăn quả cà phê rồi thải ra.
** Café Blue Mountain Jamaica: là một trong những loại hạt cà phê arabica có giá thành cao và được ưa chuộng nhất trên thế giới. Nó có nguồn gốc ở vùng núi Blue Mountains thuộc Jamaica. Người ta gọi loại hạt cà phê này là Jamaican Blue Mountain để phân biệt với những loại hạt cà phê khác.
Hương thơm café nồng đậm quanh quẩn bên hai người, die≈nda≈nlequ≈ydon vừa tao nhã vừa xa hoa.
- Hy vọng ba tháng giao hẹn này sẽ không khiến cô sợ hãi!
Chad vắt hai chân vào nhau, đặt tách café xuống rồi lên tiếng.
- Với tôi, cách làm việc của Lăng Thiếu Đường trước giờ vẫn hết sức quyết đoán, không để người ta đoán ra ẩn ý, nhưng tôi đã đồng ý vào làm việc tại Lăng thị thì cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi!
Kỳ Hinh thở dài một hơi rồi nói.
- Rất ít cô chủ nhà giàu có thể bình tĩnh được như cô!
- Cô chủ nhà giàu? – Kỳ Hinh nở nụ cười tự giễu.
- Tôi ngược lại rất muốn xứng với cái danh cô chủ nhà giàu này, nhưng đáng tiếc, Kỳ thị vì tôi mà lại bị liên lụy.
Chút ưu buồn lướt qua trong đáy mắt Kỳ Hinh.
Ánh mắt rối bời ấy của cô đã thu hút sự chú ý của Chad, đôi mắt màu xanh lam của anh ta khẽ xao động dưới ánh mặt trời chiếu rọi.
Nét buồn bã của cô gái này khiến trái tim người khác rung động, đáng tiếc là hoa đã có chủ, hơn nữa đối thủ còn một là người xuất sắc như Lăng Thiếu Đường, anh ta chỉ có thể coi cô là bạn bè mà thôi.
Anh ta thầm thở dài một hơi rồi nói với Kỳ Hinh:
- Cô cho rằng Lăng thị cố ý nhắm vào Kỳ thị sao?
Anh ta cảm thấy Kỳ Hinh đang hiểu lầm anh Lăng, tuy rằng trước nay anh ta chưa hề bận tâm đến chuyện riêng của anh ấy.
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Kỳ Hinh cười châm chọc, giọng nói cũng toát lên sự bất mãn trước thủ đoạn hèn hạ của Lăng Thiếu Đường.
- Không phải Lăng Thiếu Đường luôn muốn thu mua Kỳ thị sao?
Chad nhìn Kỳ Hinh, hai hàng lông mày nhíu chặt lại đầy nghi hoặc.
- Có phải có hiểu lầm gì không? Theo tôi được biết thì trước mắt Lăng thị không hề có kế hoạch thu mua gì cả!
- Sao có thể được, chính hôm đó ở đảo Celebes tôi đã nghe thấy…
Kỳ Hinh thấy rất kỳ lạ, nhất thời lỡ lời.
Khi ý thức được điều này, cô vội che miệng lại.
Trời ơi! Lỡ miệng rồi!
Chad lại có vẻ rất hứng thú trước sự đáng yêu của Kỳ Hinh, ánh mắt anh ta cũng tràn đầy ý cười.
- À, tôi nhớ ra rồi! Thật ra lần đó là vì cổ phiếu của Kỳ thị đang sụt giảm, anh Lăng vì muốn điều tra nguyên nhân nên mới nghĩ cách !
Kỳ Hinh kinh ngạc: “Cái gì? Sao có thể thế được?”
Chad cười rồi tiếp tục giải thích:
- Thật ra lúc đầu tôi cũng cho rằng anh Lăng định thu mua Kỳ thị, nhưng sau này tôi mới biết, anh ấy làm như vậy chỉ là muốn dồn ép ba công ty đang ép giá cổ phiếu của Kỳ thị mà thôi!
- Theo như lời anh nói thì giá cổ phiếu của Kỳ thị sụt giảm là do các công ty liên hợp? Đã điều tra ra được rồi ư?
Kỳ Hinh sốt ruột hỏi.
Chad tiếc nuối lắc đầu.
- Thật ra không đợi chúng ta ra tay, ba công ty này dường như đã biết Lăng thị muốn nhúng tay vào nên đã nhanh chóng không có hành động gì nữa. Vì sắp tới Lăng thị muốn cạnh tranh đấu thầu một công trình lớn nên chưa có nhiều thời gian để điều tra rõ ràng về những công ty này, hơn nữa thân phận của người đứng sau cũng là một vấn đề, có khả năng được chính phủ bảo vệ.
Kỳ Hinh vô lực dựa người vào ghế.
Thì ra cô đã hiểu lầm Lăng Thiếu Đường!
Chad cho rằng Kỳ Hinh vẫn còn lo lắng, liền an ủi cô:
- Cô yên tâm đi, nếu anh Lăng muốn điều tra ra chuyện gì thì chắc chắn sẽ làm được, huống hồ còn là chuyện liên quan đến Kỳ thị, anh Lăng tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
Kỳ Hinh hơi chấn động, những lời nói này của Chad khiến trong lòng cô dần nổi lên từng lớp sóng.
* * * * *
Hương cafe dịu nhẹ quẩn quanh trong bầu không khí.
- Kỳ Hinh?
Giọng nói trầm thấp vang lên trên đầu Kỳ Hinh.
Kỳ Hinh ngẩng đầu lên.
Viên Hoàn Vũ đang tươi cười đứng cạnh cô.
- Không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây!
Anh ta mỉm cười, sau đó quay sang Chad.
- Xin chào anh Chad!
Chad khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Kỳ Hinh.
Kỳ Hinh mỉm cười, nói với Chad:
- Viên Hoàn Vũ là học trưởng của tôi hồi học ở Chambridge, lúc đó anh ấy rất quan tâm tới tôi!
Chad mỉm cười, đứng dậy.
- Hai người là bạn cũ nên tôi xin phép đi trước để hai người ôn chuyện!
Kỳ Hinh mỉm cười, gật đầu.
Khi Chad đi qua người cô, anh ta đè thấp giọng chỉ đủ để hai người nghe thấy:
- Đừng để cho anh Lăng thấy!
Kỳ Hinh hơi nao nao, ngẩng đầu nhìn vào mắt Chad.
Chad cúi đầu cười rồi đi thẳng.
Viên Hoàn Vũ thấy nét mặt Kỳ Hinh có chút đỏ, liền quan tâm hỏi:
- Sao vậy? Anh Chad nói gì với em vậy?
- Hả? Không có gì đâu, anh ấy nói đùa ấy mà!
Kỳ Hinh vội vàng che giấu.
- Là sao?
Viên Hoàn Vũ ngồi xuống đối diện Kỳ Hinh.
- Xem ra em quen với anh ta nhỉ, anh ta cũng giống như tổng giám đốc, nổi tiếng tuyệt tình.
Kỳ Hinh cúi đầu cười, không nói gì.
Bởi vì đối với cô, Chad dịu dàng hơn Lăng Thiếu Đường.
- Đúng rồi, chưa chúc mừng em đã trở thành một thành viên của Lăng thị, hơn nữa còn là trợ lý của Chad.
Viên Hoàn Vũ sang sảng cười to.
- Chỉ là trợ lý nhỏ mà thôi, sao có thể so sánh với anh được chứ?
Kỳ Hinh cười.
Hiện tại Viên Hoàn Vũ chịu trách nhiệm về bộ phận tài chính của Lăng thị, chủ yếu chuyên về thị trường châu Âu, rất phù hợp với chuyên ngành học bên Cambridge.
Viên Hoàn Vũ tươi cười nhìn Kỳ Hinh. Cô vẫn xinh đẹp như vậy, đôi mắt lấp lánh đầy lạc quan.
Trong ấn tượng của anh ta, Kỳ Hinh hoàn toàn khác biệt với những cô chủ nhà giàu khác, cô vừa dịu dàng lại cực kì thông minh.
Lúc học đại học, anh ta đã thích Kỳ Hinh, nhưng anh ta biết gia thế của mình không xứng với nhà họ Kỳ nên chỉ có thể buông tay. Nhưng hôm nay khi gặp lại Kỳ Hinh, anh ta cảm thấy ông Trời đang cho anh ta một cơ hội tốt, anh ta nhất định phải quý trọng lấy nó, tuyệt đối không buông bỏ hạnh phúc trong tay.