Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 122

Tác giả: Ân Tầm

Một ngày một đêm, khi Kỳ Hinh cho rằng mình sắp không chịu nổi, cuối cùng Lăng Thiếu Đường cũng được nhân viên chăm sóc đẩy ra khỏi phòng cấp cứu, trực tiếp đưa vào phòng bệnh.
"Bác sĩ, chồng tôi, anh ấy thế nào rồi?" Kỳ Hinh thấy bác sĩ đi tới, nhanh chóng chạy tới trước mặt nắm chặt tay ông vội hỏi.
Những người khác vừa thấy, dồn dập tiến lên.
Bác sĩ tháo khẩu trang, khẽ thở dài nói: "Các vị yên tâm, Lăng tiên sinh đã được cấp cứu kịp thời, bởi vì nổ mạnh do chất lỏng hòa với chất hỗn hợp tạo thành, vết thương bên ngoài của anh ấy không lớn, lqd nhưng vết thương trí mạng nhất là ở đầu, qua quá trình cấp cứu, chúng tôi đã lấy khối máu tụ trong đầu ra, nhưng - - "
Ông dừng một chút, ánh mắt dần trở nên u ám- -
Kỳ Hinh vừa nhảy lên vui mừng thì đột nhiên tim cô đập thình thịch, thở gấp, giọng khàn khàn hỏi han: "Nhưng cái gì? Bác sĩ, rốt cục tình hình chồng tôi thế nào?"
"Hinh Nhi, trước hết đợi bác sĩ nói xong đã!" Kỳ Chấn Đông lên tiếng ngăn cản.
Bác sĩ khó khăn nói: "Thật ra trên đường Lăng tiên sinh được đưa tới bệnh viện, một khối máu đã lấp đầy não bộ, chúng tôi chỉ
Có thể lấy ra một phần, cho nên , phần còn lại có khả năng đè lên thần kinh não bộ của anh ấy!”
“Kết quả ra sao?” Tay Lãnh Thiên Dục nắm chặt thành quyền, bình tĩnh nói.
Bác sĩ nhìn người đàn ông lạnh đến cực điểm, cơ thể không khỏi run lên, sau đó ông vội vã nói: “Như vậy, Lăng tiên sinh không thể tỉnh dậy nhanh chóng được!”
Kỳ Hinh bỗng nhiên trừng lớn: “Không thể tỉnh dậy nhanh chóng ư? Bác sĩ, ý của ông là - -“ Cô dùng tay đè chặt Ⱡồ₦g иgự¢ đang đau đớn kịch liệt, dường như sắc mặt đã trong suốt rồi.
Bác sĩ hoàn toàn hiểu tâm trạng của Kỳ Hinh lúc này, vừa kết hôn đã gặp chuyện như vậy, làm sao có ai có thể chấp nhận. Nhưng tất cả bác sĩ đã cố gắng, ông cũng bất lực.
Vì thế, ông nhìn một vòng những người đứng xung quanh mình, thở dài một tiếng, nói:”Tôi hi vọng mọi người có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt, , bởi vì - - Lăng tiên sinh có thể vĩnh viễn không tỉnh lại!”
“Không, không có khả năng đó! Đường, tôi muốn gặp Đường, đúng! ! Tôi muốn lập tức nhìn thấy anh ấy!!!” Kỳ Hinh giống như phát khùng kéo váy cưới dài từ hành lang bệnh viện chạy tới phòng bệnh riêng.
“Hinh Nhi – “ Nước mắt Chúc Bích Doanh rớt xuống, lấp đầy khuôn mặt, bà khóc lớn.
“Kỳ Hinh!” Cung Quý Dương không nói hai lời, chạy nhanh giữ chặt cô, sau đó Chad cũng chạy tới, kéo Kỳ Hinh lại.
“Để cho tôi nhìn thấy anh ấy, tôi muốn thấy anh ấy!!!” Kỳ Hinh lớn tiếng gào thét, khóc.
Cô đẩy mạnh Cung Quý Dương và Chad giống như mất đi lý trí:”Buông, các người buông, tôi muốn thấy anh ấy, anh ấy là chồng của tôi, là anh ấy nói, anh nhất định sẽ - - chắc chắn…Yêu tôi … Một đời một kiếp…”
Sau khi cô thốt lên câu nói ấy, nước mắt tuyệt vọng khẽ rơi xuống từ khóe mắt Kỳ Hinh lướt qua đôi má, từ lâu sức khỏe đã cạn kiệt, giờ ý thức của cô cũng dần mơ hồ, cả cơ thể như lạnh buốt, như hoa bỉ ngạn được tưới bằng máu, từ từ ngã xuống đất- -
“Hinh Nhi - -“
“Kỳ Hinh - -“
Trong phút chốc trước khi Kỳ Hinh té xỉu, đôi môi nhợt nhạt nở nụ cười, bởi vì trước mắt cô như nhìn thấy Lăng Thiếu Đường đang tươi cười ấm áp, đôi mắt dạt dào tình cảm…
“Bốp - -“ Lãnh Thiên Dục dùng một quyền đấm lên cửa sổ, thủy tinh vỡ nát ra - -
Lăng Thiếu Nghị, nếu Lăng Thiếu Đường có điều gì không hay xảy ra, tao nhất định bắt mày phải đền mạng!
Sắc trời dần tối, Lăng Thiếu Đường không động đậy vẫn nằm ở trên giường, giờ không tìm thấy trên mặt anh vẻ điên cuồng và lạnh lùng, mà chỉ thấy vẻ bình thản, tựa như đang ngủ mà thôi.
Được sự cho phép của bác sĩ, ba Đại Tài Phiệt, Chad, Lăng Diệu Hồng cùng tiến vào phòng bệnh riêng.
Bởi vì xe nổ lớn, mặt Lăng Thiếu Đường đập xuống, cho nên ngoại trừ phần chân bị thương bên ngoài, trên cơ bản không có gì trở ngại, lqd, như bác sĩ đã nói, vết thương trí mạng của anh không phải bên ngoài, mà là não bộ.
“Hinh Nhi thế nào rồi?” Giọng Lăng Diệu Hồng già nua gói cả sự mệt mỏi hỏi thăm.
“Kỳ tiên sinh và Kỳ phu nhân đang chăm sóc ở bên kia. Lăng lão tiên sinh yên tâm!” Chad lập tức nói.
“Tình hình hiện tại của Lăng thị ra sao?” Lăng Diệu Hồng ưu sầu lo lắng.
Bởi vì ông biết, Lăng thị không phải là tâm huyết của riêng mình, mà còn là tâm huyết của Thiếu Đường! Hơn nữa, không nói quá chút nào, chỉ cần Lăng thị xuất hiện rối loạn, thị trường chứng khoán cũng sẽ chịu chấn động!
Trên mặt Chad lộ vẻ khó xử nói: “Lăng lão tiên sinh, tính đến hiện tại, Mỹ, Thụy Sĩ, Pháp, Hongkong, thị trường cổ phiếu bốn nước này đã bắt đầu xuất hiện rối loạn!”
Tin tức lan truyền quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ không kịp phòng ngự!
Lăng Diệu Hồng đứng dậy, chậm rãi đi tới phía trước cửa sổ, hình bóng ông có vẻ đặc biệt già cỗi và bất đắc dĩ.
“Trước mắt, Lăng thị có bị ai đánh lén không?” Ông hỏi.
Chad vội vàng tiếp lời: “Vẫn chưa, nhưng ngày mai - -“
“Đúng, ngày mai - -“Lăng Diệu Hồng lẩm bẩm nói, những việc nên làm Chad đã làm rồi, chung quy thị trường vẫn có quy tắc riêng của nó, có điều con người không thể yêu cầu quá đáng, ông đã chuẩn bị kỹ lưỡng.
Sắc mặt ba người kia cũng trở nên đông cứng, ngày mai bắt đầu một phiên gia dịch, vận mệnh của lăng thị sẽ ra sao? Tất cả mọi người đều đánh cược, đều đã cố gắng làm giảm tổn thất tới mức thấp nhất!
Ngày mai, có lẽ tất cả thị trường chứng khoán sẽ gặp phải sự rung chuyển, không khó tưởng tượng, một khi đã thế, chịu sự đả kích không chỉ là Lăng thị, cũng không chỉ là Lăng thị, cũng không chỉ là từng người tài phiệt bọn họ, có lẽ sẽ dẫn tới hậu quả đáng sợ nhất, đó là thị trường chứng khoán toàn cầu liên tiếp rơi xuống, tiến tới là - -bão táp tài chính thế giới! Lúc này cửa phòng bệnh khẽ mở ra, tầm mắt mọi người đều tập trung ở cửa, Kỳ Hinh mặc trang phục bệnh nhân an tĩnh khác thường, lúc này cô thuần khiết lại càng rung động lòng người.
"Hinh Nhi - -" Lăng Diệu Hồng nhìn về phía Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, đau lòng gọi tên cô, sau khi thấy vẻ lo lắng trên khuôn mặt của Kỳ Chấn Đông và Chúc Bích Doanh.
Khi Kỳ Hinh tỉnh lại, không nói một lời đi đến phòng bệnh của Lăng Thiếu Đường, tất cả bác sĩ y tá cũng không dám ngăn cản cô.
Kỳ Hinh yên lặng ngồi cạnh giường Lăng Thiếu Đường, đặc biệt bình tĩnh.
"Hinh Nhi, Thiếu Đường đã có chúng ta chăm sóc, con phải chú ý cơ thể!" Kỳ Hinh vô cùng yên tĩnh khiến Lăng Diệu Hồng cảm thấy không yên tâm.
"Bố - -" Kỳ Hinh chậm rãi nói: "Ngày mai Đường sẽ tỉnh lại, đúng không?"
"Hinh Nhi - -" Chúc Bích Doanh dựa vào vai Kỳ Chấn Đông khóc không ra tiếng.
Kỳ Hinh không đợi Lăng Diệu Hồng trả lời, khẽ cười, tay nhỏ mềm mại bao phủ khuôn mặt anh, vén sợi tóc trên trán của anh sang một bên, nói với mọi người:
" Đường của con, anh ấy quá mệt mỏi, vì Lăng thị mà anh ấy mệt, vì Thiếu Nghị mà anh ấy mệt, vì con mà anh ấy quá mệt, cho nên, bây giờ anh ấy muốn ngủ thật ngon!"
Kỳ Chấn Đông đau lòng nói: "Đúng, Hinh Nhi, hiện tại Thiếu Đường muốn ngủ ngon một giấc, vì vậy, con cũng phải ngoan ngoãn nghe lời, về phòng bệnh nghỉ ngơi, có được không? lqd Nếu Thiếu Đường tỉnh lại mà biết con không tự chăm sóc cơ thể như vậy, nó nhất định sẽ tức giận!"
Kỳ Hinh nghe xong lắc đầu, sau đó nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, dịu dàng cười như suối nước trong xanh dành cho người yêu, cô nhàn nhạt nói:
"Bố, mọi người không cần lo lắng cho con, con rất tốt, vì con và cục cưng của Đường, con sẽ tiếp tục kiên trì! Chỉ là con muốn nhìn anh ấy!"
Ánh mắt cô như mặt nước phẳng lặng dừng lại ở Lăng Thiếu Đường trên giường bệnh, bàn tay nhỏ khẽ kéo bàn tay anh áp vào mặt mình.
Lăng Diệu Hồng vẫn chưa nói gì, Cung Quý Dương nói: "Để cho cô ấy ở đây, nếu không cô sẽ không yên tâm!"
Tất cả mọi người biết ẩn sâu trong lòng Kỳ Hinh chính là đau khổ, nhưng chẳng lẽ trong lòng mọi người không đau như vậy?
Rất lâu sau, Kỳ Hinh nhìn Lăng Diệu Hồng, khẽ nói: "Bố, con muốn đưa Đường về nước!"
Lăng Diệu Hồng cân nhắc một lúc, nói: "Cũng được. Chad, sau khi về nước, lập tức sắp xếp chuyên gia não bộ Power!"
Kỳ Hinh quay đầu, yên lặng nhìn Lăng Thiếu Đường, sau đó nhẹ nhàng cười, nói: "Đường, chúng ta nhanh chóng về nhà, anh biết không? Ngày mai là ngày quan trọng nhất, Lăng thị còn có rất nhiều công việc chờ anh tới xử lý. Cho nên, anh chỉ có thể ngủ một đêm thôi, không thể tham ngủ nữa!"
Nói xong, cô cúi xuống hôn nhẹ lên môi anh.
*********************************
Thị trường chứng khoán phiên giao dịch vào thứ hai, quả nhiên xuất hiện tình trạng mất kiểm soát, giá cổ phiếu của Lăng thị nhanh chóng giảm xuống, những người chơi chơi khoán dồn dập bán tháo cổ phiếu Lăng thị trong tay mình, ngay sau đó, cổ đông của Lăng thị hiện lên vẻ khủng hoảng, nhanh chóng tổ chức đại hội cổ đông.
Một lần nữa Lăng Diệu Hồng ngồi vào vị trí chủ tịch, nhưng dễ dàng nhận ra cơ thể ông cực kì tiều tụy.
"Lăng lão gia, ngài nói xem phải làm sao bây giờ? Tất cả cổ đông chúng ta đều đã đặt lợi ích của Lăng thị lên hàng đầu, không nghĩ tới, Thiếu Đường sẽ gặp phải chuyện đó!" Cổ đông họ Từ lên tiếng.
"Là thế này, Lăng lão gia, người chơi chứng khoán ở bên ngoài đang bán tháo toàn bộ cổ phiếu của Lăng thị, sợ rằng chúng ta không trụ được bao lâu, tất cả tài sản của Lăng thị đều sẽ bị đóng băng!"
Lăng Diệu Hồng khoát tay, ý rằng muốn các vị cổ đông bình tĩnh, sau đó nói: "Chad, lập tức điều tra xem hiện tại tổng cổ phiếu trên thị trường có bao nhiêu cổ phiếu của Lăng thị, tôi muốn mua toàn bộ về!"
Sau khi Lăng Diệu Hồng nói lời này, nhóm cổ đông rất kinh ngạc: "Lăng lão tiên sinh, ngài làm thế thì sẽ không đủ tài chính để chống đỡ!"
"Tôi muốn các vị hiểu rõ một việc, Lăng thị do một tay tôi sáng lập, cũng phát triển trong tay Thiếu Đường, tôi không thể để Lăng thị sụp đổ!" Lăng Diệu Hồng kiên định nói, ông nhíu chặt mày, áp xuống cảm giác không khỏe.
Chad nhanh chóng đi làm việc theo lời của Lăng Diệu Hồng.
Cả một ngày, Lăng thị tựa như đánh giặc, đấu với thị trường, đấu với ông trời!
"Lăng lão tiên sinh, ngài sao thế?" Gần tới hoàng hôn, Chad cầm tài liệu đi vào văn phòng tổng giám đốc, khi hắn thấy Lăng Diệu Hồng sắp ngã, vô cùng hốt hoảng, bước nhanh tới phía trước đỡ ông.
"Tôi không sao, Chad, ngàn vạn lần không được nói ra, Thiếu Đường đã nằm bệnh viện, nếu tôi ngã xuống, Lăng thị sẽ thật sự xong rồi!" Trên trán Lăng Diệu Hồng lấm tấm mồ hôi.
"Tôi hiểu, nhưng ngài không thể làm khổ chính cơ thể mình như vậy !" Chad lo lắng nói.
Hắn hoàn toàn có thể thông cảm tâm trạng của Lăng lão tiên sinh,Thiếu Nghị đã bị giam ở Interpol, còn Thiếu Đường lại nằm ở trên giường bệnh không biết bao giờ mới tỉnh lại, làm một người bố, có hiểu tâm trạng của ông!
Lăng Diệu Hồng thở dài, về ngồi ghế của tổng giám đốc, nói: "Chad, cảm ơn sự quan tâm của anh, hiện tại tôi chỉ muốn biết, tính đến bây giờ, Lăng thị có bao nhiêu tài sản bị đe dọa?"
Chad ngừng lại mở tài liệu trong tay, nói: "Chỉ không tới một ngày, vốn đầu tư của Lăng thị đã gặp phải chấn động!"
"Cái gì?" Lăng diệu hồng tuy rõ ràng đã tính trước tình huống này sẽ xảy ra, nhưng tuyệt đối không nghĩ rằng sẽ nghiêm trọng đến vậy!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc