Hôn lễ hoãn lại một ngày, trong chính ngày đấy, lại khiến cho nhà thiết kế áo cưới quốc tế Vera vội vàng như muốn
Nhảy lầu rồi. Hắn dùng thời gian một ngày một đêm, bị Lăng Thiếu Đường ép buộc phải thiết kế ra áo cưới giống hệt như cũ, tất cả kim cương trên áo cưới đều do Lăng Thiếu Đường cố ý vân chuyển bằng máy bay. Dường như đây là nhiệm vụ bất khả thi, vì thế Ve-ra nhờ 100 nhà thiết kế đỉnh cao cùng hợp tác. Khi bình minh dần ló, cũng là lúc Kỳ Hinh khoác lên mình bộ áo cưới.
Áo cưới màu trắng được thiết kế bằng loại vải đắt tiền với các hạt ngọc trai màu trắng, đồ trang sức dùng màu đỏ sẫm của hoa hồng cùng với tơ bạc xuyên thạch anh, váy dài bốn mét, khăn voan đội đầu dài đến năm mét, vẻ đẹp kinh diễm của nó làm đau mắt Kỳ Hinh.
“Ve-ra, cảm ơn anh. . . Vất vả cho anh rồi!” Kỳ Hinh nhìn thấy sự mệt mỏi trên khuôn mặt Ve-ra, trong lòng vô cùng áy náy.
Ve-ra cười nói: “Không có biện pháp, ai bảo chồng cô quá bá đạo như thế, may mà tôi không phải nhân viên dưới tay anh ta, nếu không ông chủ hung ác như vậy chắc tôi sẽ sinh ra chứng uất ức!”
Kỳ Hinh che miệng cười khẽ. Đúng lúc này, Lăng Thiếu Đường mặc lễ phục màu trắng bước vào phòng nghỉ, khi anh nhìn thấy Hinh Nhi xinh đẹp y như thiên sứ, mỉm cười hạnh phúc thay cho nét lạnh lùng. Toàn thân là lễ phục trắng, tôn lên dáng người thon dài cao lớn, vẻ bề ngoài càng thêm hoàn mỹ.
“Đường - -“ Kỳ Hinh thấy anh, vui mừng kéo váy đi đến trước mặt anh.
“Có mệt hay không?” Trong giọng nói trầm thấp của Lăng Thiếu Đường chan chứa sự cưng chiều, bàn tay vuốt mái tóc cô.
Kỳ Hinh mỉm cười lắc đầu, nhanh chóng đáp: “Đúng rồi, chuyện ngày hôm qua, bố mẹ biết không?”
“Yên tâm đi, sau khi bọn họ nghe giải thích, đã yên tâm tới đây rồi!” Lăng Thiếu Đường mỉm cười nói.
Kỳ Hinh khẽ gật đầu, sau đó đôi mắt xao động cùng sự sầu lo: “Đường, Thiếu Nghị…anh ta sẽ thế nào?”
Lăng Thiếu Đường nghe xong, ý cười trong mắt dần tan biến: “Hinh nhi, anh không muốn nhắc tới người này!”
“Vậy anh có nghĩ tới Tiểu Phong không? Hiện tại nó đang chờ Thiếu Nghị cứu mạng!” Kỳ Hinh biết Lăng Thiếu Đường có vẻ hơi hờn giận nhưng vẫn lo lắng nói.
“Cùng lắm anh tăng giải thưởng lên!” Lăng Thiếu Đường sốt ruột nói.
Kỳ Hinh khẽ thở dài, lắc đầu: “Đường, thật ra khi anh tăng giải thưởng lên 2 triệu đô la, trong lòng anh cực kì rõ tình hình hiện giờ, người có tủy phù hợp, nhóm máu cũng giống chỉ có Lăng Thiếu Nghị mà thôi!”
Lăng Thiếu Đường không nói gì, chỉ nhíu chặt mày.
Kỳ Hinh vươn tay khẽ vuốt gương mặt cương nghị của Lăng Thiếu Đường, dịu dàng nói: “Đường, Thiếu Nghị chỉ bị hận thù che mờ hai mắt thôi, vẫn còn có thể cứu anh ta - - dù sao anh ta không làm hại em và cục cưng!” Có lẽ Kỳ Hinh mãi mãi không quên được sự việc ngày hôm qua, khi Lăng Thiếu Nghị kéo áo cưới của cô, cơ thể cao lớn đè xuống, cô thật sự tuyệt vọng, trong phút chốc, nước mắt cơ rơi, chứa sự bất lực và đau đớn tuyệt vọng nhất. Ai ngờ, Lăng Thiếu Nghị ngừng lại ở thời khắc quan trọng, cô nghe thấy Lăng Thiếu Nghị hít một hơi, ngay sau đó ngón tay thon dài khẽ lau đi những giọt nước mắt trên mặt cô.
Bên tai nghe thấy tiếng Lăng Thiếu Nghị khẽ nói một câu: “Rất xin lỗi!”
Lúc đó Kỳ Hinh kinh ngạc mở to hai mắt, Lăng Thiếu Nghị liền rời khỏi cơ thể cô, tay nắm chặt thành quả đấm, đấm mạnh lên tường - -
Lăng Thiếu Đường nghe Kỳ Hinh kể lại, nhanh chóng ôm chặt cô vào иgự¢, một lúc lâu sau không nói gì - -
Hôn lễ của Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh có thể coi là tráng lệ nhất, xa hoa nhất! Vì sợ lại diễn ra chuyện ngoài ý muốn, tất cả quá trình trang điểm cho Kỳ Hinh đều có Lăng Thiếu Đường hỗ trợ, khi cô bước ra từ phòng nghỉ, nhất thời sợ ngây người, hiện ra trước mắt cô là con đường “màu đỏ” dài vô tận.
Cái gọi là con đường màu đỏ, được tại nên hoàn toàn từ cánh hoa hồng, đồ trang sức còn lại là vàng 24k tạo thành, liên kết với nhau - -
Khi Kỳ Hinh đi dọc trên con đường này, lập tức kinh ngạc, phía cuối con đường là 20 chiếc trực thăng! Chỉ thấy 20 trực thăng tự động xếp thành hàng trên bầu trời, cùng nâng lên một vật to như vậy dường như khiến mọi người cứng lưỡi “Giáo đường trên trời” ! Lăng Thiếu Đường tái hiện lại toàn bộ nhà thờ St.Peter không chút sai sót!
“Đường….” Kỳ hinh kinh ngạc, nếu không có bàn tay Lăng Thiếu Đường đỡ đằng sau cơ thể, cô đã bị dọa ngất từ lâu.
“Hinh nhi, ngàn lần đừng ngất, bởi vì vào hôm nay, sắp có 2000 vị khách quý cao quý nhất trên thế giới anh đưa lên chúc phúc vì em, hơn ba vạn phóng viên đến từ hơn 60 quốc gia tập trung, còn có - - “ Lăng Thiếu Đường cố ý dừng một chút.
“Còn có….Cái gì nữa?” Kỳ Hinh cảm thấy chân mình đã mềm nhũn rồi.
Lăng Thiếu Đường cười gian tà, thì thầm bên tai cô nói: “100 triệu người thông qua truyền hình trực tiếp sẽ chứng kiến toàn bộ quá trình hôn lễ.”
Kỳ Hinh nghe xong câu nói này, thiếu chút nữa ngất đi!
Xe ngựa như mộng ảo gói trọn trong tuyết trắng lãng mạn, đưa đôi vợ chồng mới cưới Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh chậm rãi tiến về "Giáo đường trên trời" từ quảng trường nhà thờ St.Peter!
Thảm tuyết trắng kéo dài từ Giáo đường trên trời đến phía trước xe ngựa, bởi vì khoảng cách như vậy, Kỳ Hinh tưởng như đang đi trên đường bằng. Theo mỗi bước chân của Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, thảm trắng dần thu lại, ngay khi hai người hoàn toàn bước lên trực thăng, thảm trắng cũng biến mất không thấy nữa!
Màu đỏ của mấy vạn hoa hồng đã phủ hết chỗ này, nơi đây có diện tích gần bằng cung điện Versailles, lúc Kỳ Hinh đứng ở chỗ giữa chỗ đó, thật sự sẽ cảm thấy mình đứng giữa nhà thờ St. Peter.
Ở đây là một nhà thờ hùng vĩ với một cách cửa hình vòm, có chính điện thiêng liêng, và là một đại sảnh chính sặc sỡ đầy màu sắc, ở các cửa sổ lớn, trên mặt kính thuỷ tinh là hình chim bồ câu biểu tượng cho Đức Thánh Linh giáng lâm, sải cánh dài lên đến 1,5 mét. Xu hướng thiết kế tương tự như kết cấu của cây thánh giá (十), đầy ý nghĩa thiêng liêng. Ở chính giữa trung tâm có một nóc nhà hình vòm to lớn giống hệt như ở nhà thờ St. Peter, đây là kiệt tác của Michelangelo, cấu tạo hai tầng, trong sáng ngoài tối.
Kỳ Hinh hít một hơi dài, dường như ánh mặt đã ngưng lại, lòng cô đang khẩn trương - -
"Thích nơi này sao?" Lăng Thiếu Đường khẽ hỏi ở bên tai cô.
"Vì điều gì..." Kỳ Hinh thì thầm, cô cứ ngỡ rằng buổi hôn lễ này sẽ được cử hành tại nhà thờ St. Peter, không nghĩ rằng Lăng Thiếu Đường thật khác người "di chuyển" giáo đường lên trên trời!
"Đây là giáo đường trên trời do anh tỉ mỉ chuẩn bị vì anh, bởi anh muốn cho em biết, từ giờ phút này, anh là người đàn ông của em, là chồng em, là trời của em, là - - Thượng Đế của em!" Trong mắt Lăng Thiếu Đường mang theo sự chắc chắn và tự tin, giọng điệu vô cùng điên cuồng và ngang ngược, lại vì cô gái anh yêu thương nhất.
Kỳ Hinh cảm động, hôm nay sẽ là khó quên nhất đối với cô.
20 trực thăng bay lên bầu trời, bay từ bờ biển, mãi đến khi - -
Dừng lại trên một chiếc hàng không mẫu hạm (tàu sân bay) - -
"Đường, đây là..." Kỳ Hinh lại càng kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông mỉm cười bên cạnh mình! Trời ạ, Hàng Không Mẫu Hạm! !
Lăng Thiếu Đường từ từ ôm chặt eo cô, nhẹ giọng nói: "Phía dưới là những vị khách quý của anh và em đến chúc phúc, bọn họ sẽ ở trong chỗ này chứng kiến hôn lễ của chúng ta!"
Kỳ Hinh kinh ngạc dùng tay che miệng, đề phòng mình hét thành tiếng.
Khi giáo đường trên trời vang lên tiếng chuông, Kỳ Hinh, Lăng Thiếu Đường và một số người bạn quan trọng đi trên thảm trắng chậm rãi tiến vào giáo đường, hai bên ghế ngồi trong giáo đường, mọi người đều mỉm cười nhìn cô dâu chú rể này!
Khi tiếng chuông vang lên, hoa đồng đáng yêu dẫn đường phía trước, Kỳ Chấn Đông - cha của Kỳ Hinh, nắm lấy tay con gái, chậm rãi bước vào giáo đường- -
Ánh mặt trời theo cửa sổ hoa hồng của giáo đường chiếu xuống, kéo dài đến tận mui xe, mui xe cũng giống thế, đều được tạo nên từ gần 200 bậc thang bằng đá cẩm thạch, cha sứ trang nghiêm ngồi ngay ngắn tại ở mui xe, ông là cha sức quyền uy nhất của nhà thở St. Peter!
Theo Kỳ Hinh bước đi 2000 mét để tiến tới chính điện, khắp bầu trời rơi xuống cánh hoa hồng do trực thăng thả xuống, tất cả bậc thang đuợc tạo bằng đá cẩm thạch tỏa ra hương thơm, mà Lăng Thiếu Đường đứng ở một chỗ khác trong chính điện, ẩn chứa nụ cười, lặng lẽ chờ đợi Kỳ Hinh.
Cả giáo đường vang vọng bài "Love Songs Feast", bài hát này tượng trưng cho tình yêu trải qua gian khổ cuối cùng sẽ đạt được ước mơ hoàn mỹ và chúc mừng hôn lễ, thiêng liêng mà cũng nhẹ nhàng.
Kỳ Hinh được Kỳ Chấn Đông dắt tay, mang theo vẻ đẹp từ mấy đời trước dần hướng về người đàn ông cao lớn kia- -
Không hề chớp mắt chăm chú nhìn người đàn ông đang cười, cùng với tiếng nói của thánh, Kỳ Hinh tiến từng bước về phía trước, bạn bè hai bên dồn dập đứng dậy, chúc phúc cô dâu chú rể. Kỳ Hinh nghẹn lời, trong lòng vô cùng xúc động, cô không kìm được nhớ lại từng khoảnh khắc mình và Lăng Thiếu Đường quen biết rồi tìm hiểu nhau rồi yêu nhau thêm lần nữa, từng hình ảnh hiện lên cùng với đoạn nhạc du dương trong giáo đường, cô mới chính thức nhận ra, con đường tình yêu của cô và Lăng Thiếu Đường có rất nhiều chông gai khó khăn.
Gió, khẽ thổi qua, mang theo mùi hương hạnh phúc nhất, đưa Kỳ Hinh đưa đến trước mặt Lăng Thiếu Đường.
Một bàn tay to kiên định vươn ra trước Kỳ Hinh - - dường như đường trí tuệ chạy qua toàn bộ bàn tay!
Kỳ chấn Đông khẽ đặt tay Kỳ Hinh vào trong bàn tay to của Lăng Thiếu Đường, nhẹ giọng nói một câu: "Hinh Nhi phải giao cho con rồi!"
Lăng Thiếu Đường khẽ cúi người, lễ độ cung kính nói: "Vâng, bố!"
Khi anh ngẩng đầu lên, một đôi mắt sâu xa mà lại dạt dào tình cảm, bên trong tồn tại sự lưu luyến và cưng chiều Kỳ Hinh chân thật nhất.
Tay Kỳ Hinh hơi run, giờ phút này cô xinh đẹp giống như thiên sứ.
Lăng Thiếu Đường cười, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Kỳ Hinh, hai người từ từ bước bậc thang...
Cha sứ trang trọng, mặc bộ quần áo màu trắng, đứng trước nhà thờ đầy hoa trắng tinh khiết, yên lặng đợi cô dâu chú rể bước tới, hiền hậu và yên lặng chúc phúc!
Lăng Thiếu Đường dắt tay Kỳ Hinh đến trước cha sức, thân hình cao lớn rắn rỏi và dáng người nhỏ nhắn mềm yếu tạo nên hình ảnh hòa hợp, càng nhìn càng thấy xứng đôi.