Kỳ Hinh hít thở khó khăn, tay cô không ngừng vùng vẫy, ngay sau đó bị một tay Thiếu Nghị Ϧóþ chặt kéo lên trên đầu.
" Thiếu Nghị... Anh... Buông!" Kỳ Hinh cảm thấy hơi thở mình càng ngày càng yếu, ý thức cũng trở nên mơ hồ.
Đáy mắt Lăng Thiếu Nghị tối sầm lại, cánh tay đôi giữ lấy cô dần buông lỏng, lqd đợi hô hấp của cô dần khôi phục hắn cất giọng dịu dàng như trước: " Hinh Nhi - - "
Đây là cái tên mà hắn vẫn muốn gọi, vô số lần trong mơ hắn tưởng tượng mình nâng khuôn mặt này, nghìn lần say sưa hôn lên đôi môi ấy. Cảnh báo trong lòng Kỳ Hinh nổi lên mãnh liệt, đôi mắt đầy cảnh giác nhìn Lăng Thiếu Nghị.
" Vì điều gì mà người đàn ông em chọn lại là Lăng Thiếu Đường mà không phải tôi? Hinh Nhi, em có biết tôi yêu em rất nhiều không, em thuộc về tôi!" Lăng Thiếu Nghị nói với tình cảm sâu nặng, tay hắn xoa nhẹ gương mặt trắng nõn của Kỳ Hinh một cách thân mật.
" Lăng Thiếu Nghị, anh tỉnh táo lại một chút có được không, anh có biết anh đang nói gì và làm gì không? Hiện tại Tiểu Phong nằm trong bệnh viện chờ anh tới cứu nó!" Kỳ Hinh dốc sức né tránh cánh tay hắn, tức giận nói.
" Tôi muốn giành được em và phần bằng chứng kia, còn lại từ đầu tới cuối tôi không cần!" Lăng Thiếu Nghị nheo con ngươi đen, gằn từng chữ như tuyên bố.
Kỳ Hinh cảm thấy từ đầu đến chân đều là lạnh, người đàn ông - - là Lăng Thiếu Nghị mà cô vẫn quen ư?
“ Thiếu Nghị buông Hinh Nhi ra!” Một giọng nói lạnh băng đột nhiên phát ra từ phía cửa phòng nghỉ.
Kỳ Hinh và Lăng Thiếu Nghị đồng thời nhìn về phía cửa, chỉ thấy Lăng Thiếu Đường lạnh lùng đứng đó, không bao lâu sau, Lãnh Thiên Dục, Hoàng Phủ Ngạn Tước và Cung Quý Dương lqd đều đã xuất hiện bên cạnh anh.
“ Ha ha - - “ Lăng Thiếu Nghị chứng kiến khung cảnh phía sau, cười lớn:” Anh cả, không nghĩ rằng tốc độ của anh lại nhanh như thế!”
Nói xong, hắn nhanh chóng chĩa súng lục vào huyệt thái dương của Kỳ Hinh.
“ Cậu dám!” Dường như trong mắt Lăng Thiếu Đường mọi sự hung ác đều phát ra, anh nắm chặt tay thành quả đấm, giọng nói thay đổi làm cho người ta sợ hãi.
Đứng ở bên cạnh Lăng Thiếu Đường, Lãnh Thiên Dục thấy tình hình như vậy, không nói hai lời giơ trong tay súng lên, sau đó, Cung Quý Dương, Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng lập tức chĩa thẳng súng vào Lăng Thiếu Nghị.
Trong hôn lễ chỉ có tứ đại tài phiệt không phải qua kiểm tra, cho nên bọn họ hoàn toàn có khả năng mang theo súng ra ngoài hôn lễ.
Nhưng quả thật Lăng Thiếu Đường không ngờ bảo vệ như vậy mà Thiếu Nghị vẫn có thể đột nhập.
“ Thiếu Nghị, thả Hinh Nhi ra, cậu biết rõ hôm nay không thể ra khỏi nơi này, không riêng giáo đường, tất cả Rome đều đã là người của tôi!” Lăng Thiếu Đường chậm rãi giơ súng trong tay lên, từng bước đi về phía Lăng Thiếu Nghị.
“ Đừng tới đây - - nếu không tôi không khách khí với cô ấy “ Lăng Thiếu Nghị nhìn ra ý đồ của Lăng Thiếu Đường. Hắn chĩa súng vào phần иgự¢, tay kia tàn nhẫn nắm đằng sau gáy Kỳ Hinh.
“ A - - “ Kỳ Hinh vì quá đau mà nhíu chặt mày.
Khi Lăng Thiếu Đường thấy một cảnh như thế, sắc mặt bỗng biến đổi, dừng bước, ánh mắt tàn nhẫn hiện lên một tia đau lòng nhìn Kỳ Hinh.
Lăng Thiếu Nghị hít lạnh một tiếng: “ Anh cả, anh thật sự lợi hại, bảo vệ nghiêm ngặt như vậy, nhưng tôi đã có ý định muốn tới, tất nhiên phải chuẩn bị kĩ càng - - “
“ Xem ra toi đã đánh giá thấp cậu rồi !” Lăng Thiếu Đường như mãnh thú khốn khổ nhìn chằn chằm Lăng Thiếu Nghị, đôi mắt vì phẫn nộ mà đỏ như máu.
“ Không chỉ những thứ này !”
Lăng Thiếu Nghị vừa dứt lời, cửa phòng nghỉ lập tức xuất hiên 20 người mặc quần áo sát thủ màu đen, chúng cầm trong tay loại súng tiểu liên đặc biệt nhắm thẳng vào bốn người Lăng Thiếu Đường bọn họ.
“ Ha ha - - đúng là ngày càng thú vị !” Đầu tiên Cung Quý Dương hạ súng xuống, sau đó đi đến bên cạnh Lăng Thiếu Đường, cố ý đến bên cạnh anh để bảo vệ khi cần thiết.
Mà Lãnh Thiên Dục lại tháo kính râm, hiện lên đôi mắt đẹp đẽ dửng dưng và phát ra ánh sáng - -
Bọn chúng là đặc công!
Lại nhìn về dấu hiệu trên người chúng và loại súng, trong lòng hắn ( LTD ) nhanh chóng có thông tin.
Bọn chúng là người của BA-BY- M, là tổ chức quốc tế thần bí nhất chuyên đào tạo sát thủ có kỹ năng đặc biệt - - nói cách khác chính là sát thủ đặc công! ( Về tổ chức sát thủ đặc công thần bí, chuyện xưa sẽ đề cập đến tình yêu của Lãnh Thiên Dục, mời đọc truyện “ Giao dịch đánh mất trái tim của trùm xã hội đen” – d.d.l.q.d )
Sau khi Lăng Thiếu Đường nhìn biểu cảm của Lãnh Thiên Dục và Hoàng Phủ Ngạn Tước, trong lòng cũng hiểu bảy tám phần, anh lạnh lùng nói: “ Thiếu Nghị, cậu cho rằng dựa vào vài người này có thể đối chọi với sự mai phục xung quanh đây sao?”
“ Đương nhiên không có khả năng, đối với năng lực của Lăng đại ca tôi là người hiểu rõ hơn ai khác, nhưng là anh đừng quên, cô dâu của anh còn đang ở trong tay tôi, còn có cháu trai tương lai của tôi, muốn anh không muốn nhìn thấy họ gặp chuyện không may, bốn người các anh tốt nhất nên thông minh một chút!” Lăng Thiếu Nghị cao giọng tàn ác nói.
“ Tới cùng cậu muốn thế nào?” Lăng Thiếu Đường không kìm nén được cơn giận, anh hét to.
Lăng Thiếu Nghị hơi hất mày, ra vẻ nghĩ ngợi nói:” Ban đầu tôi muốn tiêu hủy bằng chứng, nhưng hiện tại tôi thay đổi ý định, tôi muốn chơi đùa cùng các người - - chơi đùa với cả bốn người các anh - - ha ha! Anh phải biết rằng, đấu trí cùng bốn vị tổng giám đốc đúng là chuyện vui!”
Giờ phút này Lăng Thiếu nghị không quan tâm điều gì nữa, trong mắt hắn chỉ còn hận thù với Lăng Thiếu Đường!
“ Đường, không được đáp ứng hắn!” Trong lòng Kỳ Hinh bất an dâng lên cao, vội vàng ngăn cản.
Lăng Thiếu Nghị thấy Kỳ Hinh bảo vệ anh cả của mình, ghen tuông càng tăng cao, hắn hung hăng Ϧóþ chặt Kỳ Hinh: “ Ngậm miệng - -“
“ Cậu dám làm hại cô ấy !” Lăng Thiếu Đường hận không thể lập tức tiến lên làm thịt người em trai này.
“ Vậy anh có dám chơi đùa cùng tôi không?” Gương mặt Lăng Thiếu nghị anh tuấn hiện lên nụ cười đen tối ૮ɦếƭ người, giống như ma quỷ.
“ Cậu muốn chơi đùa thế nào?” Lăng Thiếu Đường không hề suy nghĩ, lớn tiếng hỏi.
Lăng Thiếu Nghị nhìn Lăng Thiếu Đường, trên mặt nở một nụ cười tà ác, hắn nhàn nhạt nói: " Đầu tiên anh phải lập tức hạ lệnh đóng tất cả đường và thiết bị theo dõi trên không! Còn nữa, ra lệnh cho người của anh không được phép hành động thiếu suy nghĩ!"
" Không thành vấn đề!" Lăng Thiếu Đường uy nghiêm nói. Ngay sau đó, gọi một cuộc điện thoại, thông báo rõ ràng, anh nhìn về phía Lăng Thiếu Nghị: " Tiếp theo cậu muốn thế nào?"
Tay Lăng Thiếu Nghị khẽ vuốt khuôn mặt Kỳ Hinh, sau đó cố ý nhìn Lăng Thiếu Đường đột nhiên thay đổi sắc mặt, thật là thú vị, hắn mong chờ ngày lâu lắm rồi.
Hắn mỉm cười, liếc mắt ra hiệu cho một tên đặc công bên cạnh, sau đó, đặc công lấy từ trong иgự¢ ra một thứ, ném về phía Lăng Thiếu Đường.
Lăng Thiếu Đường vững vàng bắt được vật kia.
" Đây là một phần tài liệu hình ảnh, thật ra nó là hình ảnh chụp một vị trí xác định, cũng là nơi sẽ giam giữ Kỳ Hinh, tôi cho phép cả bốn người các anh cùng tham gia trò chơi này, lqd nhưng không cho phép sử dụng vệ tinh định vị, không được phái người theo dõi!" Lăng Thiếu Nghị cười lớn, sảng khoái nói quy tắc trò chơi.
" Này, tôi nói này Lăng Thiếu Nghị, cậu như vậy là không công bằng!" Cung Quý Dương nhướn mày, nói to, đáy mắt thâm sâu lo lắng cho sự an toàn của Kỳ Hinh.
" Công bằng? Cái gì là công bằng? Hừ! Tôi nhớ nhóm bốn người các anh có khả năng lớn phát triển công ty để kiêu ngạo với thế giới, chỉ điểm đó thôi trò chơi này sẽ không làm khó các anh! A..., đúng rồi, anh cả, hình như chỉ còn gần hai tiếng nữa sẽ diễn ra hôn lễ của anh, chúc anh may mắn, nếu đến trước giờ diễn ra hôn lễ mà vẫn không tìm thấy Kỳ Hinh, vậy thật đáng tiếc, Kỳ Hinh - - chỉ có thể về tôi !"
Lăng Thiếu Nghị tỏ vẻ thương xót nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Kỳ Hinh, trong mắt lộ rõ ham muốn chiến giữ.
" Nếu cậu dám làm hại Hinh Nhi, tôi nhất định sẽ không tha cho cậu!" Lăng Thiếu Đường nắm chặt tay thành quả đấm, toàn thân tản ra sức mạnh hung ác giống như dã thú, nhưng Kỳ Hinh bất hạnh ở trong tay hắn, anh chỉ có thể là hành động tùy theo hoàn cảnh.
Lăng Thiếu Nghị dùng súng chặn Kỳ Hinh, chậm rãi đưa cô rời khỏi phòng nghỉ.
" Anh cả, làm sao tôi có thể cam lòng mà làm hại Kỳ Hinh, anh yên tâm, nếu anh không đến đúng giờ như quy định, như thế tôi sẽ chậm rãi thưởng thức cô dâu của anh, lqd nếm thử Hinh Nhi của anh rốt cuộc ngọt bao nhiêu, ngọt đến mức nào mà khiến anh nhanh chóng quên An Vũ Ân phong *** bầu bạn trên giường kia!"
Kèm với tiếng cười to của Lăng Thiếu Nghị là ngôn ngữ mờ ám, hắn ép Kỳ Hinh cùng đi lên tiến trực thăng đến cứu viện, thời điểm sắp rời khỏi, hắn lạnh lùng nói: " Anh cả, ngàn vạn lần anh đừng cố vi phạm quy tắc trò chơi... bởi vì, nơi này của tôi có thể giám sát chính xác tín hiệu của thiết bị. "
Bởi vì Lăng Thiếu Đường đã hạ lệnh, cho nên hệ thống theo dõi đều đã tắt, tất cả bảo vệ, sát thủ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể trừng mắt nhìn chiếc trực thăng bay thẳng lên trời.
" Ầm - - " Một tiếng vang thật lớn, Lăng Thiếu Đường dùng tay đập trên mặt bàn trang điểm, vì phẫn nộ mà gân xanh nổi lên khác thường.
Lần đầu tiên, từ lúc sinh ra đây là lần đầu tiên anh tay trắng không có kế sách như vậy, trơ mắt nhìn Kỳ Hinh bị ςướק đi, vậy mà không có cách nào hành động!
Lãnh Thiên Dục, Cung Quý Dương và Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng xuất hiện loại cảm giác này, vì Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, từ trước tới nay cũng là lần đầu bọn họ nén giận.
" Lăng Thiếu Nghị, nếu cậu dám nghịch lửa, vậy đừng trách tôi không nghĩ tới tình anh em!"
Nháy mắt, gương trên bàn trang điểm theo tiếng mà vỡ vụn - -
" Thiếu Đường, dưới chân cậu - - " Hoàng Phủ cao giọng nói.
Lăng Thiếu Đường híp mắt, cúi đầu thì thấy một chiếc đĩa CD dưới chân mình.
Khi thấy chiếc đĩa, đột nhiên anh nhớ tới lời An Vũ Ân đã từng nói, đây chẳng phải là chứng cứ tố cáo Thiếu Nghị phạm tội của Tuyên Tử Dương hay sao? lqd Cha sứ vội vàng đưa cho Kỳ Hinh, mà nhất định Kỳ Hinh vì Lăng Thiếu Nghị đột nhập vào đây, sau đó nhét vào phía dưới bàn trang điểm.
" Hinh Nhi, chờ anh!" Lăng Thiếu Đường nắm chặt chiếc đĩa CD.
****
Lúc Kỳ Hinh được cởi bịt mắt, cô phát hiện mình bị đưa tới một nơi ánh sáng mờ mịt.
Kỳ Hinh đứng dậy, nhìn bốn phía xung quanh, nơi này giống như một rương gỗ lớn khép kín, thật là là một căn phòng, cô cố gắng làm cho đôi mắt thích ứng với hoàn cảnh.
Cửa phòng mở ra, Lăng Thiếu Nghị điềm đạm tươi cười đi về phía Kỳ Hinh.
" Thiếu Nghị, cuối cùng anh muốn làm gì?" Kỳ Hinh từng bước lùi về phía sau vặn hỏi .
" Muốn làm cái gì? Thật ra rất đơn giản, tôi muốn Lăng Thiếu Đường ૮ɦếƭ!" Đáy mắt Lăng Thiếu Nghị tỏa ra sự lạnh lẽo u ám, Kỳ Hinh lại càng run lên.
" Thiếu Nghị, là anh thay đổi hay tôi vẫn không nhìn thấu anh? Thật không ngờ anh lại là người như vậy, anh - - " Trong giọng nói của Kỳ Hinh ẩn chứa đau lòng.
Lăng Thiếu Nghị tới gần Kỳ Hinh, bất chấp sự phản ứng của cô lập tức ôm chặt cô vào trong иgự¢, " Hinh Nhi, em phải tin tưởng tôi, tôi đối với em là thật, sự xuất hiện của em hoàn toàn phá hỏng kế hoạch báo thù của tôi, vì không muốn em bị thương, tôi không tiếc toàn bộ chi phí đưa em rời khỏi Lăng Thiếu Đường, nhưng vì cái gì? Vì điều gì mà hai năm sau em lại trở về?"
Kỳ Hinh không thể tin nhìn Lăng Thiếu Nghị: " Anh - - lúc đó anh lại - - "
" Đúng, tôi hận Lăng Thiếu Đường, cũng hận Lăng Diệu Hồng, cho nên tôi không chỉ muốn Lăng thị suy đổ, mà càng muốn Lăng Thiếu Đường ૮ɦếƭ, cho nên tôi mới liều lĩnh thông qua tổ chức phi pháp dụ dỗ Kỳ thị mắc lừa. Mục đích chính là muốn Lăng thị chao đảo, không nghĩ rằng Lăng Thiếu Đường có biện pháp, gánh vác mọi oan uổng, có thể chuyển bại thành thắng!" Vừa nghĩ đến đây, Lăng Thiếu Nghị không kìm nén được giận dữ.
" Lăng Thiếu Nghị, tôi không ngờ rằng anh đê tiện như thế, uổng công tôi coi anh là tri kỷ tốt nhất!" Kỳ Hinh tức giận đến mức toàn thân run rẩy không ngừng.