“ Hai đứa con đó hoạt động nhiều vào, ráng năm sau cho mẹ một đứa cháu bụ bẫm để ẵm bồng đó.”
“ Mẹ à, giữ chút thể diện cho con được không, những chuyện này ai lại đi nói trước mặt nhiều người như vậy.”
Đám người hầu trong nhà đều nhìn anh tủm tỉm cười, không ngờ ông chủ của bọn họ lại là loại trâu già khoái gặm cỏ non như vậy đó, con gái nhà người ta mới 21 tuổi cũng không tha.
“ Thể diện? Tống Dương con đã 41 tuổi rồi đó, con còn cố giữ thể diện làm gì, Tống Dương nghe lời mẹ nhanh chóng rước tiểu Ha về nhà, sau đó sinh cháu cho mẹ.”
“ Mẹ à...”
“ Mẹ về đây, tạm biệt.”
Mẹ anh vô cùng vui vẻ rời đi, chưa bao giờ bà cảm thấy sức khỏe của mình lại tốt như lúc này. Trước khi đi bà còn không quên bồi thêm một câu.
“ Con trai à, nhớ đó năm sau phải có cháu cho mẹ ẵm bồng.”
Mẹ của anh vừa rời đi, cô liền quay lại tính sổ với anh.
“ Chú à, nụ hôn vừa nãy là sao?”
“ Nếu như không làm như vậy thì làm sao mẹ tôi có thể tin chúng ta là... quan hệ đó.”
“ Nhưng mà đó là nụ hôn đầu của tôi mà.”
“ Nụ hôn đầu?...”
Tống Dương đột nhiên phì cười.
“ Chú cười cái gì chứ....bộ cứ yêu đương là phải hôn à, tôi đây đã trải qua mấy mối tình vắt vai rồi, ít ra vẫn đỡ hơn chú 41 tuổi rồi vẫn còn độc thân.”
“ Tôi độc thân thì làm sao...đàn ông mà càng lớn tuổi lại càng có sức hút hơn...người theo đuổi tôi vẫn sếp hàng dài đó.”
“ Ngụy biện.”
“ Tiểu Ha, cái này coi như bù đắp cho cô đi.”
Tống Dương lấy thẻ đưa cho cô.
“ Tống Dương, chú cho tôi thật.”
Cô trợn tròn mắt nhìn anh, không ngờ Tống Dương lại là người hào phóng đến vậy.
“ Không phải là cho, cứ coi như tôi cho cô ứng lương trước đi, cô xài bao nhiêu tôi sẽ trừ vào lương tháng sau của cô.”
“ Vậy sao.”
Nụ cười trên môi cô dần tắt, tưởng anh ta có lòng tốt cho cô tiền, ai dè...lại trừ vào lương tháng sau.
“ Mà chú nè, đừng gọi tôi là tiểu Ha nữa, nghe thực sự rất kì.”
“ Tôi cứ thích gọi cô là tiểu Ha đó, sao nào?”
Cô giơ tay lên định đánh anh ta một cái, nhưng mà chưa kịp làm gì đã bị anh giữ chặt tay lại.
“ Tôi còn đang tính bao cô một bữa no say, vậy mà cô lại...”
“ Chú à, tôi sai rồi chúng ta đi ăn thôi.”
“ Còn nữa sau này tôi gọi cô là tiểu Ha, cô không có ý kiến gì chứ.”
“ Đương nhiên là không rồi.”
“ Được rồi, chúng ta đi ăn thôi.”
Quả nhiên cô gái này rất dễ dụ chỉ cần dùng một bữa cơm là có thể giải quyết hết mọi chuyện.
“ Tiểu Ha, cô ăn từ từ thôi không có ai dành với cô đâu.”
Ha Ha ăn cứ như người bị bỏ đói lâu năm, một đống đồ ăn trên bàn rất nhanh chóng bị cô xử lý hết.
“ Phục vụ cho tôi thêm hai phần thịt, một phần canh.”
“ Tiểu Ha, cô là heo sao, ăn bao nhiêu đây vẫn còn chưa đủ.”
“ Hiếm lắm mới được chú bao, tôi đương nhiên phải ăn nhiều một chút rồi.”
Ha Ha còn đang vui vẻ chìm đắm trong thế giới đồ ăn thì lại gặp phải người mà cô không muốn gặp nhất.
“ Ha Ha, trùng hợp quá lại gặp cậu ở đây.”
Cô gái vừa lên tiếng chính là bạn từng rất thân của cô, còn chàng trai đứng bên cạnh cô ta chính là bạn trai cũ của cô.
“ Nhược Uyển, lâu rồi không gặp không ngờ cậu và Chí Vỹ vẫn còn mặn nồng như vậy đó.”
“ Chúng tôi không chỉ mặn nồng thôi đâu, Ha Ha tôi và Chí Vỹ sắp kết hôn rồi.”
“ Vậy sao...chúc mừng hai người.”
Ha Ha cắn răng chúc phúc cho bọn họ, năm đó cô và ả ta là bạn thân, cô tin tưởng giới thiệu bạn trai của mình cho cô ta, kết quả cô ta lại mặt dày ςướק mất bạn trai cô, hai người họ một chút xấu hổ cũng không có, ngược lại còn đi khắp nơi rêu rao tình cảm cao đẹp của bọn họ, vượt muôn trùng sóng gió để đến với nhau, còn nhân tiện đạp cho cô một phát đau nhớ đời. Tra nam tiện nữ ở bên nhau cũng tốt đỡ làm khổ người khác.
“ Ha Ha, cậu không tính giới thiệu sao, người đàn ông này là...”
Ha Ha lúc này mới để ý tới Tống Dương đang đen mặt không hiểu chuyện gì.
“ Người này là bạn trai tôi Tống Dương.”
Cô chạy lại nắm lấy tay anh, nũng nịu tựa đầu vào vai anh, thì thầm to nhỏ.
“ Chú à, làm ơn giúp tôi lần này.”
“ Bọn họ và cô có quan hệ gì?”
“ Bạn trai cũ và bạn từng thân. Chú à, mau giúp tôi.”
“ Được thôi.”
Tống Dương cười vô cùng nham hiểm không biết anh lại tính giở trò gì đây.
“ Xin chào, tôi là bạn trai của Trương Ha Ha, Tống Dương.”
“ Ha Ha, không ngờ gu của cậu lại mặn như vậy đó, ông chú già này chắc hơn cậu nhiều tuổi lắm đúng không.”
Tống Dương gượng cười, cố gắng nhịn cô ta.
“ Già thì sao chứ, quan trọng là tôi có rất nhiều tiền.”