Long Dạ Tước ngồi trong xe thể thao của anh, nhìn cô gái đi ra từ thang máy giống như ăn trộm lo lắng vậy, sau đó, trái phải nhìn quanh bốn lần, mới vội chạy đến ghế phụ ngồi vào, vừa mới ngồi xuống, Tô Lạc Lạc cái tay nhỏ vỗ vào lòng иgự¢, "Sợ ૮ɦếƭ tôi mất, lỡ như để người khác nhìn thấy tôi ngồi lên xe của anh, vậy thì thảm rồi.”
Nhưng mà câu nói này vào đến tai anh lại biến thành một ý nghĩa khác nữa, lông mày anh không vui nhíu chặt, "Sao rồi? Ngồi xe của tôi, còn làm cô mất mặt à?"
Tô Lạc Lạc có chút cạn lời mà nhìn anh ta, "Không phải! Ý của tôi là, tôi không muốn người ta thấy tôi nhờ mối quan hệ với anh mà vào làm."
Long Dạ Tước bất giác có chút tức cười mà nhìn trừng cô, "Không lẽ không phải sao?"
Tô Lạc Lạc lập tức á khẩu không nói nên lời mà nhìn anh ta, vẫn là có chút không cam tâm mà phản bác, "Tôi là nhờ mối quan hệ của trợ lý Tống."
Long Dạ Tước cười bất lực, "Được rồi!"
Tô Lạc Lạc nhìn anh rõ ràng đang trêu đùa bản thân, khuôn mặt cô từ từ đỏ lên, nói cho cùng, vẫn không phải nhờ quan hệ của anh ta sao? Cô nghiến răng nói, "Sau này tôi đều có thể giờ này tan ca không?"
"Uhm! Tôi sẽ kêu Tống Nhã nói với cấp trên của cô một tiếng."
"Ờ!"
Long Dạ Tước không tiện ra mặt, vì anh cũng không muốn Tô Lạc Lạc được đặc cách đối đãi trong công việc, nha đầu này rất cứng đầu, để cô bị mài giũa ở trong văn phòng cũng là việc rất cần thiết.
Đến trường học, hai đứa trẻ đã đợi bọn họ sẵn rồi, hôm nay hai đứa trẻ bắt đầu làm bài tập rồi, tuy là các bé mới có bốn tuổi, nhưng mà, viết chữ tính toán bắt đầu được dạy rồi.
"Mami, con và anh hai có bài tập rồi!" Tiểu Hinh từ trong cặp lấy ra tập bài tập còn mới huơ qua huơ lại.
"Được! Vậy tối nay các con về nhà phải bắt đầu làm bài tập rồi nhé, mami sẽ kiểm tra cho các con."
"Dạ!"
"Đề mục quá đơn giản rồi."Tô Tiểu Sâm ở bên cạnh oán thán một tiếng.
Tô Lạc Lạc có chút cạn lời nhìn con trai, còn có học sinh chê bai đề mục của thầy cô quá đơn giản nữa sao?
Về đến biệt thự, Tô Lạc Lạc phát hiện chị Trương lại về nhà để nấu cơm rồi, lần này cô không cần phải làm công việc nhà nữa rồi, hai đứa trẻ ngồi trên cái ghế nhỏ trong đại sảnh, bắt đầu nghiêm túc làm bài tập, Long Dạ Tước ngồi kế bên bọn chúng, xem hai đứa trẻ làm bài tập.
Lần này bọn chúng làm đề tính toán, chỉ là phép cộng trừ từ số mười trở xuống rất đơn giản, Tô Tiểu Hinh gặp khó khăn ở ngay bài đầu tiên rồi, cô bé nhìn chằm chằm bài toán, biểu cảm rất phong phú, đại khái cũng là do trên lớp không chuyên tâm nghe giảng đây mà!
Cô bé nhìn sang anh hai kế bên làm một đề xong lại một đề, cô bé bất giác nghiêng đầu qua, muốn nhìn của anh hai mình.
Long Dạ Tước trong lòng thấy buồn cười, nhưng mà, trên mặt vẫn là thấu lên sự nghiêm túc mà nói với con gái, "Tiểu Hinh, bài tập của bản thân thì bản thân phải tự mình hoàn thành, còn nếu không biết, ba có thể dạy con."
"Ba à, con mắc tiểu."Tô Tiểu Hinh bắt đầu ma lanh lên, có chút tội nghiệp mà nhìn ba.
Long Dạ Tước gật đầu, "Đi nhà vệ sinh đi!"
"Dạ!" Tô Tiểu Hinh lập tức nhảy tưng tưng mà đi đến hướng nhà vệ sinh.
Tô Tiểu Hinh về đến đại sảnh, nhìn thấy anh hai đã viết xong rồi, ba đang kiểm tra bài tập cho anh hai! Khuôn mặt của cô bé có chút hoảng loạn, nhanh chóng ngồi xuống ghế, nhưng cô bé một đề cũng chưa làm xong!
"Anh hai, anh làm xong rồi à?"
"Uhm! Tiểu Hinh em cố lên nhé!" Tô Tiểu Sâm hoàn toàn không hề phát hiện khó khăn của em gái, cái đề mục này đối với cậu mà nói, đích thực rất đơn giản.
Tô Tiểu Hinh có chút vụng về ngồi trên bàn nhỏ, ngẩng đầu, thì nhìn thấy ánh mắt của ba đang cười mà nhìn cô bé, cô bé lập tức cảm thấy có chút áp lực rồi, cô bé cầm lấy 乃út chì, nhìn bài cộng trừ phía trên, có chút không biết nên bắt đầu từ đâu.
"Tiểu Hinh, đưa ngón tay ra, ba dạy con." Long Dạ Tước nhìn thấu được tâm tư của con gái không làm được bài tập, nhẹ nhàng lên tiếng.
Tô Tiểu Hinh đưa mười ngón tay nhỏ nhắn mũm mĩm ra, Long Dạ Tước chỉ vào đề mục mà giải thích đọc cho cô bé, "Năm cộng hai bằng mấy, đếm ngón tay của con."
Tô Tiểu Hinh chớp con mắt to, nhìn Long Dạ Tước, ba trong thời khắc này trong mắt của cô bé, rất là uy nghiêm.
"Bằng sáu..." Tô Tiểu Hinh nhỏ tiếng, trả lời không biết đúng sai, một đôi mắt chớp vội, sợ sẽ bị la mắng.
"Không đúng." Long Dạ Tước cười dịu dàng lắc đầu, đưa ra mười ngón tay dài trước mặt cô bé, anh làm động tác dạy cô bé, "Năm ngón tay cộng thêm hai ngón thì bằng mấy ngón, con đếm thử?"
Tô Tiểu Hinh sau khi đếm xong, lập tức hưng phấn lên, "Bằng bảy ngón tay."
"Đúng rồi, viết vào đi!" Tô Tiểu Hinh cầm lấy 乃út chì viết một số bảy lớn thiệt lớn.
Sau khi viết xong, vừa cười ngượng, "Ba à, con biết chữ to quá."
"Vậy thì bôi đi, viết lại một chữ mới đi! Ba tin tưởng con có thể viết tốt."
"Dạ!" Tô Tiểu Hinh lập tức bôi đi, lại viết nhỏ đi một chút, quả nhiên càng dễ nhìn hơn, có sự dạy dỗ của ba, cô bé tự tin hẳn lên.
Tô Lạc Lạc không có tham gia náo nhiệt, có Long Dạ Tước ở đó, việc học hành của bọn trẻ không thành vấn đề rồi, cô đứng trên lan can lầu hai nhìn xuống con gái ở lầu dưới, con trai đã ra ngoài vườn đá bóng rồi! Tô Tiểu Hinh dưới sự nhẫn nại dạy dỗ của Long Dạ Tước đã hoàn thành bài tập.
Cuối cùng, Tô Tiểu Hinh hoàn thành bài tập rồi, cô bé lập tức vui vẻ mà ôm lấy Long Dạ Tước, hôn một cái lên má của anh, "Cám ơn ba."
"Đi chơi đi!"
Tô Tiểu Hinh nhanh chóng đi chơi, Long Dạ Tước giúp bọn chúng dọn dẹp vở bài tập thân hình cao to theo bọn trẻ đi ra ngoài.
Ở lầu hai, Tô Lạc Lạc nhìn thân hình cao lớn của anh dưới hoàng hôn, trong đầu có một cảm xúc phức tạp dâng lên, cô đi đến ban công lầu hai, nhìn dưới ánh hoàng hôn, cha con ba người đang chơi đá banh.
Dưới hoàng hôn thoáng đãng, có tiếng cười khúc khích của trẻ con, cũng có tiếng cười thấp êm dịu của người đàn ông, rất ấm áp có tình cảm.
Long Dạ Tước thân hình dài cao to, hai đứa nhóc vây lấy anh, không cao bằng chiều dài đôi chân dài của anh, trông vô cùng nhỏ bé, Long Dạ Tước có lúc ôm lấy con gái hôn một cái, lại sờ vào đầu con trai, tình yêu của cha tràn đầy.
Buổi tối ngon miệng bắt đầu rồi, dưới tài nghệ nấu nướng của chị Trương, Tô Lạc Lạc chỉ có thể khâm phục mà thôi, bây giờ, lại có thể thưởng thức được rồi.
Đang ăn, Tô Tiểu Hinh muốn đối tốt hơn với mami, cái tay mũm mĩm của cô bé cầm hai cái đũa đang gắp một con tôm, "Mami, mở miệng, con gắp một con tôm cho mami ăn."
Tô Lạc Lạc nghĩ đến con gái hiếu thuận như vậy, vui vẻ mở miệng, đợi nhóc con gắp vào miệng.
Nhưng mà cô bé vẫn chưa giỏi dùng đũa, gắp một hồi, Tô Lạc Lạc không hề bỏ cuộc, vẫn đợi con gái.
Mà chính lúc này, người đàn ông đối diện gắp một miếng đậu phụ ngon lành đầy nước chấm, trực tiếp nhét vào miệng của Tô Lạc Lạc, Tô Lạc Lạc nhanh chóng đóng miệng lại, nhưng trong miệng còn ngậm miếng đậu phụ của người đàn ông, cô lập tức che miệng, tức giận mà kêu nhỏ, "Tôi không muốn ăn đậu phụ của anh." "Mami, mami từ nhỏ đã dạy chúng con là không được lãng phí thức ăn." Tô Tiểu Sâm lập tức tinh ranh nói với mẹ một cách nghiêm túc.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Tô Lạc Lạc kì thực cũng không nghĩ đến việc nhổ ra, nghe thấy lời con trai, xem ra cô không ăn cũng không được rồi.
Người đàn ông đối diện trong mắt có ý cười lộ ra một ý gì không rõ, “Đậu phụ của tôi rất là ngon sao?”
Tô Lạc Lạc giờ mới hiểu ra, người đàn ông đã hiểu nhầm ý của câu nói vừa rồi của cô ấy thành cái gì rồi, đậu phụ của anh một chút cũng không hề ngon gì hết!
“Mami, mở miệng, a...” Tô Tiểu Hinh cuối cùng thành công gắp được rồi, đưa đến trong miệng của cô, Tô Lạc Lạc lập tức đưa ngón tay cái lên, “Giỏi lắm.”
Ăn cơm xong, có chị Trương dọn dẹp bàn rồi, Long Dạ Tước tính dẫn con trai con gái đến phòng chiếu phim, xem một chút phim giáo dục nhi đồng, Tô Lạc Lạc cũng muốn cùng đi xem một chút với các con.
Sảnh chiếu phim ở lầu ba, thiết kế rất là hào nhoáng, sofa mềm mại, còn có màn hình rất là to, hiệu quả rất tốt.
“Ba, mami, hai người ngồi hàng phía sau, con và em gái ngồi phía trước được không?” Tô Tiểu Sâm sắp xếp.
Tô Lạc Lạc không có ý kiến, cô ngồi xuống, Long Dạ Tước cũng ở kế bên cô mà ngồi xuống, thân hình cao to phát ra một áp lực vô hình.
Phía trước, hai đứa trẻ rất là nghiêm túc ngồi cạnh nhau, Long Dạ Tước mở bộ phim điện ảnh nhi đồng có ý nghĩa với bọn trẻ, chỉ có ba mươi phút đồng hồ, vừa kịp coi đến trước lúc bọn trẻ ngủ.
Bình thường hai đứa trẻ cũng tính là ngoan, không loạn lên mà xem phim, chiếu một chút phim giáo dục phù hợp cho bọn chúng xem cũng là rất cần thiết, như những hành vi kính già yêu trẻ, nhặt của rơi không tham chẳng hạn, dùng hình thức phim hoạt hình để thể hiện ra, bọn trẻ sẽ càng hiểu rõ hơn.
Phim đã bắt đầu, việc Tô Lạc Lạc có hứng thú hơn đó là nhìn hai đứa nhóc nghiêm túc ở phía trước, trong ánh mắt cô đầy sự dịu dàng và mãn nguyện.
Bộ phim rất là sinh động, mà còn phối âm cũng rất là hay, hai đứa trẻ một hồi đã chăm chú mà xem rồi.
Tô Lạc Lạc vốn là nghiêng người mà nhìn bọn trẻ, vì vị trí ngồi của bọn chúng thấp hơn một dãy ghế, đợi đến lúc cô quyết định xem phim đàng hoàng, lưng vừa mới dựa vào sau, đột nhiên, một cánh tay của người đàn ông không biết lúc nào vươn qua đây, trực tiếp vòng qua eo cô.
Tô Lạc Lạc giật mình mở miệng, một bàn tay to lớn kịp thời che miệng nhỏ của cô lại, làm âm thanh mà cô không kịp hô hoán ép về.
Một giây sau, Tô Lạc Lạc bị nhẹ nhàng kéo dựa vào иgự¢ của người đàn ông, Tô Lạc Lạc tức đến má ửng hồng, cái người đàn ông này lại dám ở trước mặt bọn trẻ động tay động chân với cô, ૮ɦếƭ tiệt, thật đáng ghét.
Cô đang định vùng vẫy ra, ở tai truyền đến một giọng trầm cùng hơi thở nóng, “Không được động đậy lộn xộn.”
Là ai đang lộn xộn chứ? Tô Lạc Lạc cảm thấy cái bàn tay ở phần eo như thép nóng vậy làm bỏng cả cô, mà cái tay còn lại vẫn nhẹ nhàng mà che cái miệng nhỏ của cô lại, Tô Lạc Lạc tức đến đầu nóng lên, mở miệng cắn vào tay anh ta.
Long Dạ Tước rùng mình một cái trước, tiếp sau đó, ngón tay bị cô ấy cắn, trực tiếp lộn xộn trong miệng cô, Tô Lạc Lạc nhanh chóng nhổ ra.
Trong ánh sáng mờ mịt, Long Dạ Tước đôi mắt rực lửa như muốn đốt khô người, Tô Lạc Lạc lấy tay đang ôm lấy eo của anh ta ra, nói với bọn trẻ, “Mami ra đi vệ sinh trước, các con từ từ xem.”
Hai đứa trẻ hoàn toàn không phát hiện, mami đi ra với khuôn mặt đã đỏ ửng.
Ra khỏi phòng chiếu phim, Tô Lạc Lạc tức đến hít liền mấy hơi cái không khí trong lành, nghĩ đến hình ảnh vừa rồi cô cắn vào tay của anh ta, cô vỗ vỗ vào đầu tức ૮ɦếƭ, cô tại sao lại dùng phương pháp đó để trừng phạt anh ta chứ?
Tô Lạc Lạc cảm thấy nhịp độ muốn điên lên, cô chỉ có thể về phòng thôi, cô lấy ra máy tính, tiếp theo kịch bản hôm qua mà phát triển viết tiếp, cô vừa hay viết đến nữ nhân vật chính đi đến một công ty lớn làm việc.
Còn nam nhân vật chính được xác định là ông chủ lớn của cái công ty này, đối với miêu tả về chủ tịch lớn, trong đầu của Tô Lạc Lạc trực tiếp để Long Dạ Tước vào hình tượng đó luôn.
Dùng một đống từ hình dung để hình dung sự đẹp trai của nam nhân vật chính, đến khi cô kiểm tra lại, có chút đỏ mặt, đây không phải căn cứ theo Long Dạ Tước mà viết đó sao? Căn bản là viết về anh ta mà!
Cô nghĩ, sau này cái quyển này nếu như được công bố rồi, tuyệt đối không được để người đàn ông này xem.
Tô Lạc Lạc xóa xóa bôi bôi mà mò mẫm viết kịch bản có chút chưa thạo này của cô, nói chung lần đầu viết loại đề tài này, rất cần nhiều dung lượng đầu óc.
Đợi đến lúc cô đóng lại máy tính, nhìn thời gian, kinh ngạc vì đã chín giờ rưỡi rồi, phải chuẩn bị cho bọn trẻ lên giường ngủ rồi.
Lúc Tô Lạc Lạc đi ra vừa hay nhìn thấy Long Dạ Tước từ phòng bọn trẻ nhẹ nhàng bước ra, Tô Lạc Lạc nhanh chóng nhìn hướng đến anh, nhỏ tiếng hỏi, “Bọn chúng ngủ hết rồi chứ?”
Long Dạ Tước gật đầu, “Vừa mới ngủ.”
Tô Lạc Lạc nhẹ cả người, cô xoay người chuẩn bị đi về phòng, đột nhiên một âm thanh bá đạo kêu cô lại, “Đợi một chút.”
Tô Lạc Lạc lập tức có chút cảnh giác mà nhìn anh ta, “Anh có chuyện gì sao?”
“Ánh mắt của cô vậy là ý gì?” Long Dạ Tước có chút không vui mà bước đến gần cô.
“Có chuyện thì nói, đừng đến gần như vậy, chúng ta không thân.” Tô Lạc Lạc lập tức theo bản năng lùi vài bước, mà sau mấy bước, chính là bức tường rồi.
Long Dạ Tước trực tiếp vươn tay khóa cô ở giữa bức tường và иgự¢ anh, ngữ khí ấm áp, “Chúng ta không thân? Chỗ nào không thân?”
Tô Lạc Lạc nghe ra ngữ khí của anh rõ ràng muốn trêu chọc, cô tức đến không ngừng đẩy anh ta, “Ở đâu cũng không thân.”
Long Dạ Tước hưởng thụ mùi vị hai cái tay nhỏ trên иgự¢ như đang mát xa vậy, “Tô Lạc Lạc, tiếp theo chúng ta còn phải sống cả đời với nhau nữa, cô chắc chắn muốn từ chối tôi cả đời sao?”
“Anh có ý gì?” Động tác đẩy anh ra của Tô Lạc Lạc khựng lại, ánh mắt có chút kinh hoàng mà nhìn anh ta.
“Nói chung, cả đời này tôi sẽ ở bên cô cô và bọn trẻ suốt, còn cô, ngoại trừ tôi ra, cũng không được phép có người đàn ông khác.”
Tô Lạc Lạc trực tiếp khờ hết mấy giây, tiếp sau đó, bên má có chút không tự nhiên mà đỏ lên, “Sống thì sống, anh đừng hở chút là quấy rối tôi là được.”
Long Dạ Tước nghe xong, sắc mặt tối lại mấy giây, “Nếu như chúng ta quyết định cùng nhau sống cả đời, vậy cô là người phụ nữ của tôi, mà làm người phụ nữ của tôi, cô nên biết phải làm gì rồi chứ.”
Tô Lạc Lạc nuốt nước miếng, cảm thấy một luồng từ trường mạnh mẽ bao vây lấy cô, cô lo lắng đến lòng bàn tay ra mồ hôi, “Làm cái gì?”
“Phụ trách nhu cầu sinh lý của tôi.” Long Dạ Tước trực tiếp nói ra.
Tô Lạc Lạc bận đẩy anh ta, “Anh đi kiếm người phụ nữ khác tôi cũng không nói cái gì đâu.” Nói xong, từ kế bên anh mà chui ra, dự định chạy người.
Long Dạ Tước tóm một cái là kéo cô lại, nồng nặc mùi không vui cảnh cáo, “Tô Lạc Lạc, cô nói lại lần nữa.”
Tô Lạc Lạc vùng vẫy một cái không vùng ra được, cô quay đầu tức tối nói, “Nếu nhu cầu của anh không đủ, nhiều người phụ nữ muốn bổ nhào vào anh, anh hà tất làm khó tôi chứ?”
Long Dạ Tước tức đến gõ một cái vào hộp sọ của cô, lạnh lùng mà nói, “Tôi là một người chung tình, nếu đã ngủ với cô một lần, cả đời này chỉ ngủ với cô.”
Tô Lạc Lạc che lại phần đầu bị gõ đau, “Tôi không muốn ngủ với anh.”
“Đó không phải là thứ cô có thể lựa chọn, tôi cho cô ba tháng thời gian để suy nghĩ, nếu như cô không cho tôi đáp án sau ba tháng, tôi sẽ ngủ với cô.”
“Anh dám ngủ với tôi thử xem.” Tô Lạc Lạc ngẩng đầu thách thức.
Long Dạ Tước nhắm chuẩn môi nhỏ của cô, trực tiếp úp lên đó, nói mơ hồ không rõ, “Thử thì thử.” “Um”