Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài - Chương 50

Tác giả: Thượng Quan Nhiêu

“Đưa ra đề nghị hoang đường gì thế?” Long lão thái thái cũng nghe đến cảm thấy có chút mơ hồ, lời của cháu trai, ban nãy bà cũng có cẩn thận lắng nghe.
“Bác ấy đề nghị đưa Tô Lạc Lạc vào phòng con thay cho Tô Ngữ Phù, hiến dâng đêm đầu tiên của cô ấy, để người say bí tỉ như con lúc đó tưởng cô ấy là Tô Ngữ Phù, sáng sớm ngày thứ hai, Tô Ngữ Phù còn cố ý chỉ ra vết máu của đêm đầu tiên còn lưu lại.” Lúc này Long Dạ Tước cũng không hề che giấu ngại ngùng mà nói ra những gì xảy ra vào đêm hôm đó.
Tưởng Ân và Long Sở Hùng nhìn nhau, không dám tin những lời mà con trai vừa nói, còn Long lão thái thái đối với những lời của cháu trai cũng lộ ra biểu hiện bất ngờ và rất sốc.
Bây giờ bọn họ đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng mà trong lòng họ thì đã nghiêng về phía lời của cháu trai rồi.
“Hoang đường mà, đây đều là lời từ một phía của đứa con riêng đó của tôi, làm sao mà tôi có thể làm việc này được?” Tô Vỹ Khâm sắc mặt tái xanh, cũng tức đến đỏ lựng.
“Sau khi sự việc hoàn thành, bác chuyển tiền vào tài khoản cô ấy một triệu tệ, nếu muốn đi điều tra, cũng có thể tra ra được thời gian bác chuyển tiền cho cô ấy là vào khoảng hai giờ sáng nhỉ!” Long Dạ Tước muốn ép Tô Vỹ Khâm thừa nhận việc làm của ông ta trước mặt người nhà anh, trả sự công bằng cho Tô Lạc Lạc.
“Đó là vì bác mềm lòng, cảm thấy có thể cứu chữa được thì cứ thử cố gắng một lần, vì thế mới chuyển tiền cho cô ta, còn về thời gian thì bác quên rồi, nhưng cuối cùng cứu không thành, cũng không thể trách bác được.” Tô Vỹ Khâm nói một cách lạnh lùng vô cảm.
“Nếu nói như thế, Tô Lạc Lạc thật sự trộm thẻ vào phòng rồi?” Tưởng Ân thắc mắc nhìn Tô Vỹ Khâm hỏi.
Ánh mắt Tô Vỹ Khâm rõ ràng có chút do dự, sắc mặt của ông ta thì rất phẫn nộ. Long Dạ Tước trả lời câu hỏi của mẹ, “Bác Tô cho là không thừa nhận thì cũng chẳng sao, cả nhà họ Tô không thừa nhận cũng được, con tin tưởng năm đó cô ấy là vô can, cô ấy tuyệt đối không phải người có mưu mô thâm độc như Tô Ngữ Phù nói, nếu nói người phụ nữ có mưu mô thâm độc thì đó chính là Tô Ngữ Phù, con đã được chứng kiến rồi, và cũng đã bị lừa qua.” Long Dạ Tước dùng ánh mắt lạnh băng nhìn gương mặt Tô Ngữ Phù.
Tô Ngữ Phù lập tức không dám nhìn thẳng vào mắt anh, mắt cụp xuống cảm thấy ăn năn, hai tay nắm chặt lại, cắn môi.
Còn Tưởng Ân và Long lão thái thái cũng nhìn về phía cô, phát hiện cô hóa ra lại không biện hộ về chuyện này.
“Dạ Tước, ta vẫn phải cảnh cáo con! Đứa con gái kia của ta từ nhỏ không có ai nuôi dưỡng, nếu con thật sự muốn lấy con bé, thì sau này đừng có hối hận nhé.” Tô Vỹ Khâm lạnh lùng nói xấu Tô Lạc Lạc.
Ông lo lắng sau này Tô Lạc Lạc thật sự gả cho Long Dạ Tước rồi, có quyền thế rồi sẽ quay về báo thù cho mẹ cô ta, đến lúc đó, nhà họ Tô sẽ không thoát khỏi xui xẻo.
Long Dạ Tước khi nghe được năm đó Tô Vỹ Khâm ép buộc Tô Lạc Lạc làm chuyện đó, đã cảm nhận được ông ta là một người cha vô tâm, và bây giờ khi nghe thấy những lời này của ông ta, anh thật sự không dám tin rằng trên thế giới này vẫn có loại người máu lạnh đến thế.
Ngay cả con gái ruột của mình mà cũng có thể ác ý nói xấu bôi nhọ danh tiếng như vậy.
“Nếu Long thiếu gia đã có hiểu lầm lớn đến thế với nhà họ Tô chúng tôi rồi, thì rất rõ ràng là hôn sự này cũng không cần bàn nữa, chúng tôi cũng nên cáo từ thôi.” Tô Vỹ Khâm đứng dậy, nhìn vợ một cái, sắc mặt của Uông Nguyệt Dung cũng rất khó coi, nắm tay Tô Ngữ Phù nói, “Con gái, chúng ta đi thôi!”
Nói xong, ba người ngay cả một câu chào hỏi cũng không nói, cứ thế đi thẳng ra khỏi đại sảnh.
Tưởng Ân vì phép lịch sự, vẫn đứng dậy ngay tiễn ra ngoài.
Long Dạ Tước tưởng hôm nay có thể khiến cho nhà họ Tô nói ra chuyện năm ấy, không ngờ Tô Vỹ Khâm vì sĩ diện bản thân có thể sống ૮ɦếƭ không chịu thừa nhận, đây là việc mà anh không dự liệu đến.
“Dạ Tước, vừa nãy con cũng thất lễ quá.” Long Sở Hùng dạy bảo con trai.
“Ba à, con đều nói sự thật cả, tuy Tô Vỹ Khâm sống ૮ɦếƭ cũng không thừa nhận, nhưng con có thể tìm ra được chứng cứ chứng minh năm đó ông ta ép buộc Tô Lạc Lạc.” Long Dạ Tước nói rất kiên định.
Long lão thái thái ở bên cạnh nghe hết nửa buổi, cũng không hiểu chuyện gì nữa rồi, “Dạ Tước, sao con có thể chắc chắn là Tô Lạc Lạc bị ép buộc?”
“Đó là do chính miệng cô ấy nói.”
“Nếu cô ấy có tâm kế giống năm xưa, lần này cô ta lại bịa chuyện lừa con, con làm sao mà biết được? Dạ Tước đừng có dễ tin tưởng người quá.” Long lão thái thái cũng hùa theo dạy bảo một tăng.
Tưởng Ân từ ngoài cửa đi vào, nhìn con trai nói, “Dạ Tước, sao con có thể đắc tội với người khác như thế? Con có biết bọn họ rời khỏi đây với tâm trạng bực tức thế nào không?”
Long Dạ Tước lạnh mặt gằn giọng, “Sau này người nhà này không được phép bước vào nhà họ Long nữa, từ nay đoạn tuyệt quan hệ.”
“Dạ Tước, ban nãy con nói muốn lấy Tô Lạc Lạc, là thật tâm sao?” Tưởng Ân giận dỗi chất vấn. “Tô Ngữ Phù đến trước, cộng thêm việc cô ta đã tiếp xúc với mọi người năm năm, chắc chắn mọi người sẽ lựa chọn tin tưởng cô ta, nhưng mà, cô ta toàn liên tục bịa chuyện nói dối, cho dù đối với mọi người rất hiếu thảo, thì cũng chỉ vì muốn ngồi vào vị trí thiếu phu nhân nhà họ Long mà thôi.” Lúc này Long Dạ Tước đã hoàn toàn nhìn thấu bộ mặt thật của người nhà họ Tô rồi, cả nhà ba người liên kết lại khiến hình tượng bất hảo của Tô Lạc Lạc cắm rễ trong tư tưởng của gia đình anh
“Dạ Tước, đừng dùng cảm xúc giải quyết vấn đề, Tô Lạc Lạc là người như thế nào, chúng ta đều không hiểu rõ.” Long Sở Hùng chau mày nói. “Con chỉ mong mọi người tin tưởng rằng năm ấy cô ấy vô can, mọi người đừng có dùng ánh mắt có gai để phán xét cô ấy, mong mọi người bắt đầu nhìn nhận cô ấy lại từ đầu.” Long Dạ Tước nhìn ba mẹ, đồng thời cũng quay đầu nhìn bà nội, “Bà nội, bà cũng vậy, vì hai đứa cháu chắt đáng yêu của bà, hãy nhìn nhận Tô Lạc Lạc lại từ đầu nhé!”
“Cháu chắt thì ta rất thích.” Long lão thái thái gật đầu, nhưng sau đó lại nói thêm một câu, “Theo như những gì con nói thì bọn ta cũng cần thời gian tìm hiểu mẹ của bọn trẻ, không phải nói lấy là lấy ngay.”
“Bà nội, bà mà gặp qua cô ấy rồi sẽ cảm thấy hài lòng thôi.” Long Dạ Tước nhoẻn miệng cười, anh biết bà nội tuổi cao, tính cách cố chấp, cộng thêm mấy năm nay Tô Ngữ Phù giả bộ hiếu thảo, nên đã thu phục được lòng bà, khiến cho bà tin tưởng hoàn toàn những lời mà Tô Ngữ Phù nói trước đây.
“Dạ Tước, ban nãy con nói những chuyện đó đều là thật cả chứ?” Long Sở Hùng tỉ mỉ hồi tưởng lại phản ứng của Tô Vỹ Khâm ban nãy ngồi kế ông, đúng là có cảm giác của xấu hổ quá hóa phẫn nộ, với sự hiểu biết của ông với Tô Vỹ Khâm, nếu không phải việc ông ta làm thì với sự tu dưỡng của mình, ông ta sẽ không kích động đến thế. Long Dạ Tước nói mệt rồi, cầm ly trà trên bàn lên uống một ngụm, thu lại khí trường u ám ban nãy, bình tĩnh gật đầu, “Không sai, con đều nói sự thật, năm đó Tô Vỹ Khâm không biết từ đâu biết được thông tin là con không thích con gái không còn trinh tiết, chỉ lấy những cô còn trinh tiết thôi, thế nên, ông ta vì muốn lấy lòng con, đã để Tô Lạc Lạc thay thế Tô Ngữ Phù, sau đó, cho cô ấy một triệu tệ, tiếp đó, mẹ cô ấy cuối cùng thì vẫn cứu chữa không được mà qua đời, cô ấy dùng số tiền này ở nước ngoài nuôi dưỡng con của chúng con.”
“Nói vậy, những lời mà Ngữ Phù nói trước kia đều là lừa chúng ta cả sao?” Tưởng Ân mở to mắt không dám tin, Tô Ngữ Phù trong lòng bọn họ vẫn là hình tượng ngoan ngoãn hiểu chuyện mà! “Vì Tô Lạc Lạc về rồi, còn ở cùng với con, nhà họ Tô không muốn Tô Lạc Lạc đem chuyện xấu của năm năm trước nói ra cho mọi người trước, nên phái Tô Ngữ phù sang đây bịa một câu chuyện, để chúng ta nghĩ rằng Tô Lạc Lạc có tâm địa xấu, tiếp cận con với mục đích xấu, đồng thời cũng kích lên sự oán hận và bất mãn của chúng ta với cô ấy.” Long Dạ Tước trả lời nghiêm túc, lúc này, trong lòng anh chỉ muốn cười, ba mẹ nhất định không biết, bây giờ anh muốn lấy Tô Lạc Lạc, cô ta còn bày ra khuôn mặt chê bai không thèm gả nữa kìa!
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
“Vừa nãy ba người nhà họ Tô đều rất giận, ta cũng không hiểu tại sao, nếu không có chuyện đó thì bọn họ có thể ở lại nói rõ ràng rồi hãy đi, tại sao nói đi là đi rồi chứ?” Tưởng Ân nhíu mắt nghĩ kỹ lại. “Đó là vì bọn họ có tật giật mình, không dám tiếp tục đối chất với con nữa, năm năm trước, cả cái khách sạn đều có điện, chỉ có nguồn điện của phòng con bị hư thôi, khiến con phải mò mẫm vào phòng, nhìn không rõ cô gái trên giường là ai, nếu nói Tô Lạc Lạc có cái gan này, vậy thì là chuyện không thể, cô ấy ngay cả việc tủ điện của khách sạn ở đâu còn không biết, sao có thể tùy ý ngắt điện của mỗi phòng con thôi?”
Long lão thái thái chau mày nói, “Con không phải say rồi sao? Vì sao phải ngắt điện?”
Long Dạ Tước nhoẻn miệng cười, “Bọn họ sợ con không đủ say, nhận ra được cô gái trong phòng là Tô Lạc Lạc.”
“Dạ Tước, sau này con đi giao thiệp thì phải cẩn thận hơn nhé, đừng có bị người ta tính kế nữa.” “Mẹ, lúc đó con chỉ vì còn quá trẻ, thêm việc mọi người đột nhiên tính chuyện liên hôn, khiến tâm trạng con rất ấm ức, uống quá chén.” Nhắc đến, Long Dạ Tước còn cảm thấy bức bối, dù gì thì lúc đó anh chỉ mới hai mươi bốn tuổi, cũng là sai phạm lần đầu tiên mắc phải. Tưởng Ân thở ra một hơi, “Nếu đã vậy thì hôn sự với nhà họ Tô coi như không thành rồi, người nhà họ Tô cũng không bao giờ quay lại nhà họ Long nữa.”
“Họ không còn mặt mũi quay lại, cũng không cho phép họ quay lại.” Đáy mắt Long Dạ Tước phà ra một tia phẫn nộ, hành vi hôm nay của nhà họ Tô khiến anh rất căm phẫn.
“Nhưng Ngữ Phù lần trước không phải đã nói Tô Lạc Lạc có quan hệ tình cảm với một nam minh tinh nào đó, lại còn nói lần trước đến nhà con chơi, Tô Lạc Lạc bỏ nhà ra đi, hai đứa trẻ khóc đến khản cả cổ, cô ta cũng không thèm quay về, chuyện này là sao?” Tưởng Ân nghĩ thế nào cũng cảm thấy còn chút phòng bị với Tô Lạc Lạc. “Tô Lạc Lạc và vị minh tinh đó là quan hệ thượng cấp và nhân viên, cô ấy là chuyên gia hóa trang cá nhân của vị minh tinh đó, báo chí viết bậy chỉ để giành lợi ích. Còn hôm ấy bọn trẻ khóc là đều do Tô Ngữ Phù một tay tạo nên cả, cô ta tự tát một bạt tay rồi hàm oan là Tô Lạc Lạc đánh, lúc đó con cũng không để tâm, nhất thời trách lầm Tô Lạc Lạc, là do con đuổi cô ấy ra khỏi nhà.”
“Gì cơ? Nhưng mà Ngữ Phù rõ ràng nói cô ấy bỏ nhà ra đi.”
“Bất cứ lời nào của cô ta mọi người cũng không tin được, chuyện xảy ra hôm đó, con rõ nhất.” Long Dạ Tước nhíu mắt trả lời.
Tưởng Ân mở to mắt, với hình tượng Tô Ngữ Phù xây dựng trong lòng bà năm năm nay có chút sụp đổ, rõ ràng là một cô gái ngoan ngoãn hiểu chuyện đến thế, sao có thể đột ngột biến thành người nói dối liên hoàn như vậy?
“Mẹ, có lẽ chúng ta không nên tin lời nói của nhà họ Tô nữa sẽ tốt hơn không? Không nên có ác cảm với mẹ của bọn trẻ nữa nhỉ?” Tưởng Ân nhìn mẹ chồng nói. Long lão thái thái ngẫm nghĩ một hồi, lại nhìn cháu trai, “Ta đương nhiên là tin những lời của cháu ta, nếu người nhà họ Tô năm đó thật sự ép cô bé này lên giường của Dạ Tước, vậy thì hôm nay cô bé sinh con ra, chúng ta phải cảm kích nó, nhưng mà, Dạ Tước, con nói muốn lấy con bé, chuyện này chúng ta tạm thời không thể đồng ý.”
Long Dạ Tước quay đầu nhìn về phía bà nội, “Tại sao?” “Chúng ta vẫn chưa biết nhân phẩm của cô ta như thế nào, tính cách như thế nào, cô ta có phù hợp với con không, tất cả những điều này chúng ta đều phải kiểm tra qua, thế nên, hai năm nữa mới tính tiếp vậy! Không phải con muốn cùng cô ta chung sống hai năm sao? Bản thân con nhìn nhận kỹ lưỡng rồi hãy tính tiếp.” Nói xong, Long lão thái thái thở dài một tiếng, “Tiếc thay cho con bé Tô Ngữ Phù, rõ ràng ở trước mặt chúng ta ngoan ngoãn thành thật như vậy, vậy mà sao toàn làm những chuyện ngốc không thế?”
“Năm năm nay, con bé đối xử với chúng ta rất hiếu thảo, có phải thật tâm hiếu thảo hay không, hay chỉ là vì mục đích gả vào nhà họ Long, thế thì bọn ta thực sự không biết rồi.” Tưởng Ân cũng thở dài theo, đồng thời, cũng có chút bức bối trong lòng.
Long Sở Hùng cảm khái nói, “Dạ Tước nói những lời ngày hôm nay như vậy, xem ra chúng ta triệt để không qua lại với nhà họ Tô rồi.”
“Nhà họ Long chúng ta trước giờ cũng không cầu xin họ cái gì, đắc tội thì đắc tội vậy, nếu họ còn dám gây sự với con, con sẽ không nương tay đâu.” Long Dạ Tước lạnh lùng hừ một tiếng.
Điểm này, Long Sở Hùng không có gì để nói, từ ngày con trai tiếp quản công ty, doanh số năm nào cũng tăng tích cực, đến nay, sản nghiệp của tập đoàn Long thị đã phân bố khắp toàn cầu, ở phương diện tài chính đã sớm xây dựng nên một đế quốc độc lập rồi, đúng là không cần cầu cạnh ai nữa.
“Dạ Tước, bữa sau mời cô Tô Lạc Lạc này về nhà ăn bữa cơm đi!” Tưởng Ân mở miệng nói.
“Mẹ, tạm thời có thể sẽ không mời cô ấy về đây, đợi thời cơ chín muồi rồi con sẽ mời ạ!” Long Dạ Tước đương nhiên sẽ không ở trước mặt ba mẹ và bà nội biểu hiện là ngay cả đến việc chinh phục một cô gái cũng không làm được này.
“Ai da! Con bé Ngữ Phù thực sự thích nói dối đến thế à?” Long lão thái thái vẫn còn cảm thán, năm năm tiếp xúc, bà đã xem cô ta như là cháu gái ruột rồi.
“Nếu như Dạ Tước nói đều là sự thật, vậy có thể đúng là nói dối rồi.” Tưởng Ân gật đầu.
Trên đường về nhà họ Tô, Tô Vỹ Khâm sắc mặt u tối rất khó coi, Tô Lạc Lạc không ngờ lại để Long Dạ Tước ra mặt vạch trần ông, nó rốt cuộc có xem ông là ba không?
Bất luận thế nào, Tô gia và Long gia từ nay về sau sẽ không còn qua lại nữa.
Hơn nữa, lời của Long Dạ Tước, người nhà họ Long nhất định sẽ tin, thế nên, cho dù hôm nay ông cắn chặt răng không chịu thừa nhận chuyện năm xưa, thì trong lòng người nhà họ Long có lẽ đã sớm tin hoàn toàn lời nói của Long Dạ Tước rồi.
Tô Vỹ Khâm chỉ cảm thấy hoàn toàn mất hết sĩ diện, và khiến ông phẫn nộ nhất là việc Tô Lạc Lạc lại nói ra sự việc của năm năm trước, năm xưa ông không hề nghĩ rằng sự việc sẽ phát triển thành như vậy, dù gì ông cũng đã đích thân cho con bé một triệu tệ rồi, nó còn có gì không hài lòng nữa chứ?
Còn việc Tô Lạc Lạc sinh con ở nước ngoài, ông cũng không hề hay biết gì, ngày trước ông cũng không hề nghĩ đến con bé đến phá hoại lễ đính hôn của con gái ông là cố ý hay vô ý, bây giờ thì ông cảm giác có lẽ Tô Lạc Lạc còn hận ông năm đó không kịp thời ra tiền cứu chữa mẹ nó.
Nó làm như vậy là để báo thù.
Trên ghế sau, Tô Ngữ Phù vừa ngồi vào xe là nước mắt chảy không ngừng, khi đến nhà họ Long, trong lòng cô vẫn đầy hi vọng, bây giờ thì cô chỉ còn có thất vọng, thậm chí là tuyệt vọng. Nói như vậy, cô và Long Dạ Tước là hoàn toàn không có cơ hội nữa rồi, và ước mơ làm con dâu danh gia vọng tộc cũng tan tành luôn.
Nghĩ đến việc Long Dạ Tước nói muốn lấy Tô Lạc Lạc, tim cô đau đến thở không nổi, Long Dạ Tước lấy ai cũng được, chỉ không được là Tô Lạc Lạc.
Nếu Tô Lạc Lạc ngồi vào vị trí thiếu phu nhân, cô ta sẽ còn đắc ý và hàng ngày tìm đến trước mặt cô chứng minh huênh hoang như thế nào cơ chứ!
Uông Nguyệt Dung giận đến mặt đỏ bừng, hôm nay ở nhà họ Long đã bị vả vào mặt hết bao nhiêu lần rồi, trước kia bà còn nói xấu Tô Lạc Lạc, còn bây giờ Tưởng Ân chắc chắn đã nhìn thấu tâm tư của bà rồi, trong lòng đang mắng nhiếc bà là giả tạo chắc rồi!
Nhưng ít ra nhà họ Tô không thừa nhận chuyện này trước nhà họ Long, tuy đã cắt đứt mất mối giao tình, nhưng cũng tính là giữ được danh dự của nhà họ Tô. “Mẹ, con phải làm sao đây?” Tô Ngữ Phù khóc nước mắt rưng rưng, trông rất đau lòng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc