Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài - Chương 31

Tác giả: Thượng Quan Nhiêu

Vẫn còn đang suy nghĩ, thì cô nhìn thấy ở cầu thang đang bước xuống một thân hình lười nhác màu trắng, vẫn là quần áo ngủ, một đầu tóc lộn xộn phủ trên trán, nếu như không phải gương mặt đẹp đến không có thiên lý kia, người đàn ông luộm thuộm như anh ta chắc chắn sẽ không có phụ nữ yêu thích.
Dạ Trạch Hạo nhìn cô gái đang đứng ở phòng khách, vươn vai một cái, lại ngồi thượt xuống ghế sofa, rõ ràng là ngủ không ngon, nhắm mắt nói, “Chuẩn bị bữa sáng cho tôi đi!”
“Tối hôm qua anh thức khuya làm gì rồi?” Tô Lạc Lạc tò mò.
“Chơi game.” Dạ Trạch Hạo không hề giấu giếm cô.
Tô Lạc Lạc đỡ không nổi, các loại game online đúng là xưng bá thiên hạ trong thời điểm hiện nay, nhưng không ngờ rằng một đại minh tinh như anh ta cũng gia nhập hàng ngũ đó, quả là có chút hết biết phải nói gì.
Tô Lạc Lạc đi vào nhà bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho anh ta, trong đầu bất giác nghĩ đến lời nói đáng ghét của Long Dạ Tước vào tối hôm qua, cái gì mà mười hai giờ vào phòng anh ta, tên này thiếu hơi phụ nữ không biết đi tìm Tô Ngữ Phù à?
Giận thiệt chứ, còn vô cớ nợ anh ta một triệu năm trăm ngàn tệ, bọn người có tiền này đúng là phải cẩn thận tránh xa mà.
Dạ Trạch Hạo còn giúp cô trả không một triệu tệ cho Tô Ngữ Phù nữa chứ! Tô Lạc Lạc cảm thấy cô nên sống trong thế giới người thường, nếu không, trái tim nhỏ bé của cô sẽ không chịu được mất.
Nấu xong bữa sáng, cô nghĩ một lúc, nhìn Dạ Trạch Hạo nói, “Quần áo của anh có cần giặt không?”
Dạ Trạch Hạo ngẩng đầu nhìn cô, “Không cần, trợ lý của tôi cách hai ngày sẽ đem đi tiệm giặt là một lần.”
Tô Lạc Lạc cũng chỉ là hoàn thành chức trách hỏi một câu vậy thôi, nghe thấy anh ta nói đem đi tiệm giặt là, cũng thấy đỡ ngại, dù gì thì cũng không phải vợ chồng, giặt quần áo là chuyện quá riêng tư rồi.
“Một lát cùng tôi ra ngoài.”
“Đi đâu?”
“Công ty tôi.” Dạ Trạch Hạo vừa nói vừa ăn một đũa mì thật to, như thể là đói dữ lắm vậy.
Tô Lạc Lạc bây giờ là nhân viên công ty anh ta rồi, còn chưa biết công ty anh ta lớn hay không.
Ăn xong, dụng cụ hóa trang của Tô Lạc Lạc vẫn ở chỗ anh ta, Dạ Trạch Hạo thay một bộ đồ rồi mới xuống lầu, ngồi trên sofa, để cô xử lý trang điểm gương mặt anh, Tô Lạc Lạc làm cho anh một đầu tóc rất bảnh rất hợp thời trang, đợi đến khi cô chuyển qua gương mặt anh ta.
Tự nhiên lại gặp khó khăn.
Đây rõ ràng là gương mặt yêu nghiệt đẹp đến không có chút khiếm khuyết nào, nếu cô lại thêm thắt vào, không biết chừng lại phá hoại nét đẹp vốn có này.
“Được rồi, tôi thấy anh đã đủ đẹp trai rồi.” Tô Lạc Lạc cười khan một tiếng, thật không biết anh ta mời chuyên gia hóa trang kiêm tạo hình để làm gì, rõ ràng là lãng phí tiền bạc mà!
Dạ Trạch Hạo nghe thấy lời này, có vẻ tâm trạng rất tốt, khóe môi quyến rũ nhếch lên, “Đi thôi!”
Ngồi vào xe anh ta, thẳng hướng vào trung tâm thành phố, Dạ Trạch Hạo sở hữu một công ty nghệ sĩ, mà cả công ty này chỉ phục vụ một người nghệ sĩ duy nhất, đó là anh, toàn bộ nhân viên của anh đều làm việc ở công ty, giúp anh vận hành hình tượng cá nhân của anh, xây dựng danh tiếng cho anh.
Làm việc ở công ty anh nhất định là rất nhẹ nhàng.
Vì cho dù không cần bọn họ ngày ngày lên mạng tuyên truyền tạo tin tức thì danh tiếng của Dạ Trạch Hạo dường như là sinh ra đã tốt rồi vậy, ngay cả một tí tin xấu cũng không có, điện ảnh của anh luôn là phim bán chạy nhất trong giới giải trí.
Thế nên, nhân viên trong công ty anh bình thường đều rất nhàn hạ, nhưng đều lãnh lương cao cả.
Dạ Trạch Hạo vừa bước vào công ty, mỗi người nhân viên đều mặt tươi rói nở nụ cười đón chào, như thể đang mở đại hội chào mừng vậy, kêu anh “Dạ thiếu gia, chào buổi sáng!”
Tô Lạc Lạc đi theo sau Dạ Trạch Hạo, hiển nhiên trở nên vô cùng bắt mắt, dù bọn họ chưa từng gặp qua cô, nhưng đã nghe một đống tin tức từ trợ lý rồi, Dạ Trạch Hạo đối với vị chuyên gia hóa trang cá nhân này dường như đặc biệt tốt.
Ai cũng biết Dạ Trạch Hạo trong giới giải trí là cá thể đoạn tuyệt với nữ giới, trừ phi là người phụ nữ anh có hứng thú, nếu không, mấy cô minh tinh dùng hết tâm trí để có thể tiếp cận anh, thân cận với anh hơn, đều không có cửa.
Từng có người nói Dạ Trạch Hạo là gay, khiến cho cả đội phụ trách PR của anh phải tìm cách sống ૮ɦếƭ kéo những cô minh tinh làm tiết mục chung với anh tạo thành một số tin tức bên lề, đánh tan cái tin đồn về gay kia.
Tô Lạc Lạc bước vào tầng làm việc rộng rãi sáng choang, có chút kinh ngạc, công ty của Dạ Trạch Hạo rất to, và mỗi nhân viên đều rất nhiệt tình, ánh mắt nhìn cô cũng có chút kỳ lạ.
Có lẽ vì cô là người mới chăng!
“Tô tiểu thư, phòng làm việc của cô ở đây.” Chị Mai - người quản lý dẫn cô đi vào một phòng làm việc rộng rãi.
“Tôi cũng có phòng làm việc sao?” Tô Lạc Lạc kinh ngạc cười hỏi.
“Có chứ! Dạ thiếu gia chúng tôi mua đứt cả tầng văn phòng này rồi, chúng tôi còn rất nhiều phòng làm việc trống ở đây, cô dĩ nhiên là có một phòng rồi.” Chị Mai nói xong, lại nhìn cô nói, “Một lát Dạ thiếu gia của chúng tôi có một hoạt động cắt băng khánh thành, cô cùng đi nhé!”
“Hoạt động cắt băng khánh thành?”
“Đúng vậy, đúng mười hai giờ, đây là một hoạt động cắt băng khánh thành do chính phủ tổ chức, Dạ thiếu gia của chúng ta là minh tinh duy nhất được mời tham gia, vô cùng long trọng, cô chuẩn bị một chút đi, chúng ta phải đi rồi.”
Tô Lạc Lạc chớp mắt, “Hôm nay tôi không có hóa trang gì cho anh ấy cả.”
“Anh ta không thích hóa trang, tuy nhiên, hôm nay nhìn cũng có vẻ có tinh thần đấy, không có vấn đề gì đâu.” Chị Mai cười nói, cô dĩ nhiên biết mục tiêu của Dạ Trạch Hạo với Tô Lạc Lạc, hoàn toàn không vì công việc.
Trên tầng cao của Tập đoàn Long thị, trong phòng làm việc sang trọng của tổng tài.
Trợ lý cá nhân của Long Dạ Tước- Sở Nghiêm- bước vào, nhắc người đàn ông đang ngồi xem hồ sơ trên bàn làm việc, “Long tổng, còn nửa tiếng nữa là đến lễ cắt băng khánh thành rồi, anh nên chuẩn bị xuất phát rồi ạ.”
“Ừ!” Long Dạ Tước trả lời một tiếng.
Trong phòng làm việc của Dạ Trạch Hạo, anh ta nhìn chị Mai đứng đối diện hỏi lại lần nữa, “Anh ta thực sự sẽ xuất hiện chứ!”
“Tin rằng Long Dạ Tước sẽ không cự tuyệt lời mời của cơ quan chính phủ, nhất định sẽ xuất hiện đúng giờ.”
“Được rồi, chị dẫn Tô Lạc Lạc đến phòng trưng bày quần áo chọn một bộ đồ thật bắt mắt vào, tôi muốn cô ấy đứng bên cạnh tôi.” Dạ Trạch Hạo căn dặn một tiếng.
Tô Lạc Lạc bị chị Mai gọi vào một phòng trưng bày quần áo, nơi đây chỉ có vài bộ đồ nữ, đều là hàng cao cấp được đặt may, tuy chiếc đầm hôm nay cô mặc cũng rất đẹp, nhưng mà nghi lễ cắt băng khánh thành lần này cần cô ăn mặc trang trọng hơn nữa.
“Tô tiểu thư, một lát cô cần phải đi cùng Dạ thiếu gia cắt băng khánh thành đó, mời cô thay một bộ lễ phục trang trọng.” Chị Mai vừa nói, vừa lấy ra một bộ lễ phục màu đen kiểu ngang vai quyến rũ, “Đi thử bộ này xem sao.”
Tô Lạc Lạc có chút kinh ngạc, “Cần tôi cùng anh ấy lên lễ đài?”
“Đúng vậy! Đây là căn dặn của Dạ thiếu gia.”
Tô Lạc Lạc không còn cách nào khác phải cầm quần áo vào phòng thử đồ, khi cô bước ra, ánh mắt của chị Mai sáng lên, thân hình Tô Lạc Lạc không tệ, tuy mảnh mai nhưng chỗ nào nên đầy đặn thì cũng không hề thiếu thốn.
Sinh hai đứa con rồi mà vẫn có thân hình gọn gàng thon thả của thiếu nữ, thật khiến người khác phải ngưỡng mộ mà.
“Có chút hở hang.” Tô Lạc Lạc lấy tay che иgự¢.
“Không có đâu, đây là tiêu chuẩn hở hang của loại phục trang dạ hội thông thường đó.” Chị Mai đưa tay giúp cô chỉnh trang lại y phục, “Cho cô mười phút, cô tự mình trang điểm đi! Chúng ta sẽ xuất phát ngay.” Tô Lạc Lạc gật đầu, cô không tránh được cảm giác căng thẳng.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Cho dù Tô Lạc Lạc rõ ràng không trang điểm đậm gì, nhưng mà có trên người cô bộ lễ phục màu đen, đủ để cô nổi bật rồi, tựa như nữ minh tinh đi trên thảm đỏ vậy, lúc cô đi ra, những nhân viên vừa rồi lại phải nhìn nhận lại sự tồn tại của cô rồi.
Trời ạ! Chẳng trách có thể để Dạ Trạch Hạo để mắt đến, quả nhiên có sức mê hoặc không tưởng, làm việc ở đây đều là nam nữ thanh niên, con gái hâm mộ cô có thân hình mảnh mai nhưng độ cong rõ ràng, làn da mịn màng trắng nõn như phấn, còn mái tóc dài đen tuyền kia nữa, còn bọn đàn ông thìhoàn toàn bị cô khơi gợi bản năng nguyên thủy nhất.
Tô lạc Lạc đang có chút không tự nhiên đứng ở đại sảnh, lúc đó, từ cửa phòng làm việc chính kế bên, Dạ Trạch Hạo cũng thay bộ đồ tây màu xanh dương đậm trang trọng, anh có thể tỏa sáng ngay cả trong trang phục có màu sắc u tối không nổi bật lắm, mê lực cao ✓út.
Ánh mắt Dạ Trạch Hạo rơi lên người Tô Lạc Lạc, con mắt chứa đầy ngạo khí của anh, bỗng chốc từ từ mở to thêm vài phần, anh chưa từng nghĩ rằng một bộ đồ có thể làm cho người con gái này hóa thành con mèo hoang gợi cảm.
Hơn nữa, không ngờ cô có thân hình chuẩn đẹp đến thế.
“Đi thôi!” Dạ Trạch Hạo lên tiếng, lần này chuẩn bị ba người trợ lý theo anh ra ngoài, bảo vệ sáu người, chị Mai và Tô Lạc Lạc, một hàng hơn mười người khoa trương ra cửa.
Tô Lạc Lạc cuối cùng cũng hiểu, ngôi sao xuất hiện, trận hình đem theo mười mấy người là thế nào rồi.
Dưới lầu, ba chiếc siêu xe xếp hàng, trong đó có một chiếc xe bảo mẫu được sửa sang nâng cấp thành xe thương vụ cực hào hoa sang trọng.
Kéo cửa ra, chị Mai ngồi bên ghế lái phụ, còn Tô Lạc Lạc xếp ngồi chung hàng ghế với Dạ Trạch Hạo, hai ly cà phê đã được để trên chỗ để đồ ở hai bên ghế.
Dạ Trạch Hạo chỉ ly cà phê bên cạnh cô, “ Đó là của cô.”
“Uống cà phê không có ích lợi gì.” Tô Lạc Lạc không thích lắm.
“Tôi thường không ngủ đủ giấc, vì vậy, cà phê là bạn tốt của tôi.” Nói xong, Dạ Trạch Hạo cầm lên hớp một ngụm.
“Rõ ràng anh có thể ngủ ngon mà, tại anh muốn chơi game thôi!” Tô Lạc Lạc không nói gì nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phía trước, chị Mai không tự chủ được cười lên, xem ra, Tô Lạc Lạc cũng không phải là loại người dễ bị thuần phục, đã vậy còn quản Dạ Trạch Hạo, phải biết rằng, bình thường đến cô cũng không thể xen chân vào sinh hoạt của anh ta.
“Cô có muốn chơi không? Lần sau tôi chỉ cô?” Dạ Trạch Hạo đột nhiên bật dậy một cái, nhìn vào khuôn mặt hồng hào nõn nà như nước hỏi.
Tô Lạc Lạc nghĩ lát, lắc đầu, “ Tôi không thích.”
Dạ Trạch Hạo có chút thất vọng, ngậm ống hút có chút oán giận nhìn cô, “Cô tại sao lại không thích? Người trẻ tuổi đều thích chơi môt hai trò chơi đó.”
“Đợi anh có hai đứa con đi, lúc đó anh mới hiểu, đừng nói chơi game! Anh chẳng có thời gian uống miếng nước nữa đó.” Tô Lạc Lạc nghĩ về cuộc chiến hai năm trước, lúc đó hai đứa trẻ vừa mới hiểu chuyện, chạy nhảy ᴆụng trướ chạm sau, sờ ᴆụng đủ thứ, mỗi ngày cô đều la hét đến khản cả cổ.
Dạ Trạch Hạo phì cười một tiếng, “Đợi tôi có con, chắc cũng là chuyện của mười mấy năm sau rồi.”
Tô Lạc Lạc quay đầu nhìn, “Anh cũng hai mươi sáu rồi.”
“Tôi không chuẩn bị có con.” Dạ Trạch Hạo chề môi, anh đã tính cả đời không có con rồi.
“Anh còn nói anh thích trẻ con.” Tô Lạc Lạc nói sốc anh một câu.
Dạ Trạch Hạo bất ngờ cong lưng qua, nói với Tô Lạc Lạc, “Nè, hay là tôi làm cha nuôi của các con cô, thế nào? Cô yên tâm, tôi sẽ rất thương, và cưng chiều bọn chúng mà.”
Tô Lạc Lạc nghĩ tới lời cảnh cáo tối qua của Long Dạ Tước, cô có chút khó khăn nói, “Cái này tôi không thể quyết định.”
“Tại sao? Cha của con cô có ý kiến với tôi?”Dạ Trạch Hạo nhìn thấu tâm sự của cô.
Tô Lạc Lạc từ từ mở to mắt ra, “Anh sao biết vậy?”
Dạ Trạch Hạo có chút đắc ý hứ lên một tiếng, “Tôi biết.”
Xem ra Long Dạ Tước rất đề phòng anh, như vậy nói lên anh ta rất quan tâm đến con, còn người phụ nữ này thì sao? Ánh mắt Dạ Trạch Hạo rơi lên khuôn mặt hoàn mỹ của cô, anh có một dự cảm, Long Dạ Tước cũng quan tâm đến cô ta.
Không sao, hôm nay sẽ có thể do thám ra được.
Nếu như xác định được Long Dạ Tước quan tâm đến cô ta, vậy thì trò chơi này mới thật sự chính thức bắt đầu.
Anh sẽ dùng hết sức để ςướק được người phụ nữ của Long Dạ Tước về.
Tô Lạc Lạc hoàn toàn không hề biết người đàn ông kế bên đang nghĩ gì, mà giờ đây cô đang lo việc lát nữa theo anh lên khán đài, cô suy nghĩ, lại quay đầu sang Dạ Trạch Hạo nói, “Tôi lát nữa có thể không lên khán đài không?”
“Không được, cô nhất thiết phải theo tôi đi.”
“Anh có nhiều nhân viên vậy, tại sao chọn tôi đi?”
“Hình tượng cô tốt.”
“Tôi thấy công ty anh cũng không ít gái xinh.” Tô Lạc Lạc phản bác.
Long Dạ Tước quay đầu cười, “Hết cách rồi, tôi thích cô.”
Tô Lạc Lạc rùng mình cái, mặt có chút ửng hồng, cô quay đầu nhìn ra cửa sổ, nhìn thấy một tòa nhà hùng vĩ đang treo băng rôn, cô nghĩ, nhất định là đến đó cắt băng khánh thành rồi.
Lúc xe dừng lại được sắp xếp ở vị trí khách quí, xe bảo mẫu của Dạ Trạch Hạo chiếm dụng một vị trí, cùng lúc đó, một chiếc xe màu đen khác cũng chạy vào, dừng ở cách bọn họ vài vị trí đỗ xe.
Lúc đó, chị Mai kéo cửa ra, Dạ Trạch Hạo bước xuống xe trước, theo sau đó, Tô Lạc Lạc xuống xe.
Xe bảo mẫu che mất tầm nhìn của bọn họ, không biết rằng, trong xe màu đen vừa rồi, một thân hình anh tuấn cao lớn mê người từ ghế sau bước xuống, lại là Longg Dạ Tước.
Anh ta cũng tới rồi.
Chỉ thấy anh ta mặc bộ đồ tây màu đen, vừa vặn mê người, căn bản không phải từ phòng làm việc đến, mà giống như người mẫu nam đẳng cấp trên khán đài, giơ tay quay đầu, cử chỉ phong thái đều bắt mắt.
Nhưng mà lúc đó Long Dạ Tước nhìn thấy từ xe thương vụ phía trước bước ra một nam một nữ, nam là ai thì anh không hứng thú, nhưng mà người phụ nữ đó, anh vừa nhìn là nhận ra ngay.
Tô Lạc Lạc cảm thấy ngoài sau có người đi tới, cô quay lại nhìn, bỗng chốc, cô cả người bị sốc.
Trời.
Sao lại là anh ta?
Dạ Trạch Hạo lúc quay đầu, cũng thấy từ phía xa Long Dạ Tước bước tới, mà anh vẫn rất thản nhiên ung dung, anh vươn tay nắm lấy tay của Tô Lạc Lạc, “Nhanh theo tôi.”
Tô Lạc Lạc chưa kịp phản ứng, Dạ Trạch Hạo đã cùng cô mười ngón tay nắm chặt, kéo cô đi rồi.
Ngoài sau, Long Dạ Tước mắt lạnh ngắm chừng, giống chim ưng trên trời, đang nhìn con mồi của mình vậy.
Tuy anh bước đi thong dong, khuôn mặt không có biểu hiện gì, nhưng mà, trong mắt anh, lại chất đầy âm u phẫn nộ.
Cái người phụ nữ này quả nhiên dụ dỗ tìm kiếm đàn ông rồi.
Từ từ, biểu cảm cùa anh không còn giữ được vẻ vô cảm nữa rồi, mà là đem theo sự lạnh lẽo khát máu.
Người phụ nữ này, cả gan.
Tô Lạc Lạc cảm thấy phía sau mình có một ánh mắt nhìn chăm chăm mình không tự nhiên lắm, có cảm giác cái gì đó móc vào sau lưng, thật khó chịu.
Ai đang nhìn cô? Cô đương nhiên trong lòng biết rõ.
Chỉ là, người đàn ông này là ý gì? Không phải nói rồi không xen vào chuyện đời tư của nhau sao? Anh nếu như hôm nay đem một người phụ nữ dự tiệc, cô cũng sẽ không có ý kiến gì mà! Tô Lạc Lạc đang suy nghĩ, mới phát hiện, tay vẫn còn bị Dạ Trạch Hạo bá đạo mà dẫn đi, người đàn ông này lại có ý gì?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc