Tô Lạc Lạc nghe xong, lập tức dâng lên thái độ cảnh giác, “Anh muốn xây dựng tình cảm với bọn trẻ, sau đó, tách bọn trẻ khỏi tôi?”
Mục đích của Long Dạ Tước bị cô phát hiện, mặt anh ta cũng không lộ vẻ hoảng hốt gì, anh nheo mắt nói, “Đã là con tôi rồi, không phải nên bồi dưỡng tình cảm với tôi sao?”
Tô Lạc Lạc nhất thời không biết phải nói gì, nhưng thâm tâm cô vẫn như có một sợi dây đàn căng.
“Được thôi, chí ít tôi sẽ không can thiệp vào việc giao lưu tình cảm của cha con anh, bọn trẻ có thích anh hay không, phải xem anh đối xử với chúng như thế nào, nhưng có một điểm anh không nên quên, chúng là cục thịt rơi ra từ người tôi, anh dám giành chúng khỏi tôi thử xem, tôi sẽ sống ૮ɦếƭ với anh, sau đó để chúng lớn lên rồi trả thù cho tôi.” Tô Lạc Lạc nghiêm túc uy Hi*p.
Khuôn mặt u ám lại khó coi của Long Dạ Tước bất ngờ không kìm lại được, anh trực tiếp bật cười ha hả.
“Anh không được cười, tôi nói chuyện nghiêm túc đó, anh tốt nhất là nhớ kỹ đi.” Tô Lạc Lạc tức giận hét nhỏ, tên này là ý gì đây?
Long Dạ Tước đúng là chưa nghe qua chuyện nào nực cười như chuyện cười này, quả nhiên là tuổi còn nhỏ, nên cũng có sự ngây thơ của trẻ con, anh nhịn cười, nghiêm nghị vài phần, “Thứ nhất, tôi sẽ không tranh giành con, thứ hai, bọn trẻ từ từ sẽ trưởng thành, có quyền lựa chọn của chúng, thứ ba, tôi tuyệt đối sẽ cưng chiều bọn chúng, làm một người cha tốt.”
Tô Lạc Lạc đơ vài giây, cảm thấy không uy Hi*p được anh ta, có chút thất vọng, tuy nhiên, sự đảm bảo của anh ta cũng khiến cô an tâm.
Bọn trẻ còn nhỏ như thế, chúng cần có một người cha, thế nên, sự việc cũng đã như vậy rồi, hình như cô đúng là không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể tạm thời sống cùng anh ta.
“Vậy cũng được! Chúc chúng ta có quan hệ vui vẻ! Long thiếu gia.” Tô Lạc Lạc nhìn anh ta xa cách.
Đích thực, bọn họ ngoài có quen biết về mặt cơ thể vào một đêm của năm năm trước ra, hôm nay mới chính thức là lần gặp đầu tiên!
Long Dạ Tước hơi nhếch mày, “Sẽ như hi vọng của cô, Tô tiểu thư à.”
Nói xong, anh quay người bước ra cửa.
Thần kinh căng như dây đàn của Tô Lạc Lạc lập tức giãn ra, nói chuyện với người đàn ông này như thể đi lên chiến trường vậy, cô phải dùng hết dũng khí và sức lực mới có thể giao lưu được.
Ai dà! Những ngày tiếp sau đây phải sống như thế nào đây?
Cô có chút hoang mang.
Bữa tối âm thầm đến, khi cô đang ngồi ngây người trong phòng, bên ngoài cửa sổ đã là đêm tối, đèn đường cũng sáng lên, hai đứa trẻ thân hình mồ hôi nhễ nhại chạy vào, Tô Tiểu Hinh là đứa trẻ thích sạch sẽ, nhóc nói vội, “Mami, chúng con muốn tắm.”
Tô Lạc Lạc nhìn bọn trẻ mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển, cô biết nơi đây có không gian rộng đủ để bọn trẻ chơi đùa thoải mái, thấy dáng vẻ vui vẻ của bọn trẻ, cô cũng cảm thấy an lòng.
“Được thôi, mami tắm cho tụi con.”
“Không, mami, mami tắm cho Tiểu Hinh đi! Con bây giờ không muốn tắm chung với Tiểu Hinh nữa, con đi tìm ba, để ba tắm cho con.” Tô Tiểu Sâm nói xong, quay đầu bỏ chạy.
Tô Lạc Lạc vẫn chưa phản ứng kịp, Tiểu Hinh cười mỉm chi nói, “Con cũng muốn ba tắm cho.”
Tô Lạc Lạc lập tức kéo tay con gái lại, ngồi xổm xuống nhẫn nại giải thích, “Tiểu Hinh, con là con gái, không được để con trai tắm cho con.”
“Nhưng đấy là ba con mà.” Tô Tiểu Hinh chớp chớp đôi mắt to.
Tô Lạc Lạc vẫn chưa thể nói với nhóc con quá nhiều chuyện của người lớn, cô ngồi xổm nói, “Mami tắm cho con, còn buổi tối con có thể sang ngủ cùng ba, chịu không?”
Chiếc miệng nhỏ hồng của Tô Tiểu Hinh nhoẻn ra, “Được ạ!”
Tô Lạc Lạc mỉm cười dẫn con gái vào phòng tắm.
Từ nhỏ đến lớn, cô chăm sóc hai đứa nhỏ, tắm rửa, đút cơm đều cùng một lúc, bây giờ, cô mới ý thức được rằng bọn trẻ đã bốn tuổi hai tháng rồi, biết phân biệt nam nữ khác nhau rồi.
Quả nhiên là trưởng thành rồi.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Bữa cơm tối, Tô Tiểu Hinh trên người mặc bộ váy đỏ và Tô Lạc Lạc ngồi vào ghế trước, bữa tối phong phú và ngon miệng, đầu bếp ngự dụng của nhà Long Dạ Tước, đều là đầu bếp có giấy phép đầu bếp năm sao, bình thường phụ trách một ngày ba bữa cho anh.
Còn từ bây giờ, bọn họ phải phụ trách ngày ba bữa cho cả nhà này rồi.
Lúc Tô Tiểu Sâm xuống, mặc một bộ đồ vận động màu xám, phía sau, Long Dạ Tước áo sơ mi đen, phối với quần dài thoải mái, hai cha con bước xuống cầu thang màu trắng ngà, đẹp trai thời trang, mỗi bước chân dường như chụp ảnh bìa tạp chí.
“Ba..” Tô Tiểu Hinh chạy qua, Long Dạ Tước lập tức ôm cô bé lên, hôn một cái lên khuôn mặt mũm mĩm, đến chỗ ngồi, kéo ra một cái ghế, dịu dàng đặt cô bé xuống ghế, còn anh thuận tay kéo cái ghế kế bên ngồi xuống.
Anh ngẩng đầu, vừa hay cùng Tô Lạc Lạc đối diện nhìn nhau, hai đứa trẻ cũng đang nhìn nhau cười.
Tô Lạc Lạc hướng về hai đứa nhóc nói, “Nhanh ăn cơm đi!’
“Ba à, con muốn ăn tôm, ba giúp con lột vỏ được không?” Tô Tiểu Hinh dùng đôi mắt to cầu khẩn.
Long Dạ Tước cười dịu dàng, “Được, ba lột cho con.”
Tô Lạc Lạc thấy con gái có Long Dạ Tước chăm sóc, cô gắp cho con trai món ăn cậu nhóc thích, hai đứa nhóc vừa ăn vừa cười, rất đắc ý.
Chắc là từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên, chúng nó cùng ba mẹ ăn cơm, tâm trạng vô cùng tốt, thế nên, đến cơm cũng ăn nhiều hơn chút.
“Gần đây có trường học không? Tôi cảm thấy nên đưa bọn trẻ đi học.”
“Mami, con không muốn đi học.”Tô Tiểu Hinh lập tức kháng nghị.
“Con không học, vậy con muốn làm gì?”
“Con muốn chơi.”
“Không được, con và anh con nhất thiết phải đi học.” Tô Lạc Lạc cảm thấy hai đứa nhóc này quá phụ thuộc người ta rồi, nên để chúng nó đi học tôi luyện một chút.
Tô Tiểu Hinh lập tức buông muỗng, xoay đầu, cái tay ngắn níu lấy áo của Long Dạ Tước, tội ngiệp mà nói, “Ba à, con không muốn đi học, con muốn ở cùng với ba, được không ạ? Xin xin ba đó.”
“Cầu xin ai cũng vô dụng, ngày mai mami kiếm trường học cho các con.” Tô Lạc Lạc nói xong, nhìn thấy Long Dạ Tước ánh mắt mềm mỏng nhìn con gái, lòng cô thắt chặt, đừng nói là bị con gái cầu xin một chút là mềm lòng rồi chứ!
“Tiểu Hinh, ba có thể hoãn cho con vài ngày mới đi học, nhưng mà, các con đã đến tuổi nhập học rồi, nên đến trường học tiếp thu thêm nhiều giáo dục.” Trái lại, Long Dạ Tước không hề mềm lòng.
“Chơi thêm một tuần nữa được không?” Tô Tiểu Hinh nghiêng đầu qua ngọt ngào nói.
Long Dạ Tước nhìn qua con trai, “Tiểu Sâm, con ý kiến gì không?”
“Con không có ý kiến.” Tô Tiểu Sâm lắc đầu, biểu hiện điềm tĩnh hiểu chuyện không hợp với tuổi tác.
“Ba à, mami nói con hôm nay có thể ngủ cùng ba, anh hai, anh có muốn ngủ chung không?” Tô Tiểu Hinh chỉ lo nói, không ăn cơm, vì đây là thói quen yêu thích từ nhỏ của cô bé, khi ăn cơm nhiều chuyện, liên tục khua tay múa chân.
Tô Tiểu Sâm nghĩ một hồi nói, “ Anh ngủ cùng mami thôi!”
“Tại sao?”
“Anh sợ em tối tè dầm, làm ướt áo ngủ của anh.” Tô Tiểu Sâm châm chọc.
Tô Tiểu Hinh lập tức mở to mắt, hứ một tiếng, “Em mới không tè dầm đó! Anh hai mới tè dầm.”
“Anh không tè dầm qua, em bây giờ vẫn phải mặc tã lót đó!” Tô Tiểu Sâm một bên nói, một bên đắc ý nheo mắt.
Tô Tiểu Hinh giận đến chu môi, vừa trừng mắt, giận nói, “Anh hai xấu xa.”
Long Dạ Tước ở một bên nhịn cười, nhịn rất là cực khổ, đây là một cặp bảo vật sống như thế nào vậy? Quá dễ thương đi.
Mà Tô Lạc Lạc cũng thường bị tiếng tranh cãi của hai đứa con chọc đến cười không ngớt, lúc này đây cô cũng xuýt chút nhịn không được, che lại miệng, trong mắt lại toàn có ý cười.
Cô ngẩng mặt, ánh mắt chạm nhau với người đàn ông ngồi đối diện.
Hai đôi mắt đều có nét cười, một đôi mắt thanh khiết như nước, một đôi mắt sâu thẫm như đêm tối.
Tô Lạc Lạc nhanh gục đầu xuống trước, tránh khỏi ánh nhìn của anh ta.