Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài - Chương 112

Tác giả: Thượng Quan Nhiêu

“Nhưng mà...” Hạ Thấm vẫn là thay Tô Lạc Lạc cảm thấy đau lòng, Tô Lạc Lạc vì nghĩ cho nhà họ Đơn, nhưng mà, cô như vậy là đang uất ức cho bản thân đó.
Rõ ràng ba mẹ là ngay trước mắt, mà cô lại không được nhìn nhận.
“Tiểu Thấm, cùng tớ đi chào hỏi với Đơn phu nhân, thì chúng mình nói có việc cần phải quay về!” Tô Lạc Lạc nói với Hạ Thấm.
“Tớ quay về không có gì cả, nhưng mà, cậu đúng là có tư cách ở lại đây mà.”
“Thôi đi, một lát chúng mình ra ngoài tìm một nơi nào đó ngồi.” Tô Lạc Lạc nói xong, cùng cô bước ra ngoài khu tự chọn, trong sảnh lớn khách mời đã đến đông đúc, một phong cách của giới thượng lưu, đây khiến cho trái tim của Hạ Thấm và Tô Lạc Lạc cũng có chút thấy không thích hợp, bởi vì những người đêm nay đến đây không giàu cũng sang.
Tô Lạc Lạc và Hạ Thấm bắt đầu tìm kiếm bóng dáng của Đơn phu nhân, người quá đông, muốn tìm được, cũng không dễ dàng, đợi đến khi vị phu nhân lúc nãy gặp được Tô Lạc Lạc, bà lập tức cười lên, “Dì lúc nãy mới chào hỏi với mẹ con đó! Đêm nay con đúng là xinh đẹp đó tiểu Doanh.”
“Bà ta ở đâu?” Tô Lạc Lạc chỉ có thể hỏi thăm vị phu nhân này.
“Bà ta ở bên đó.” Phu nhân chỉ tay qua đó, chỉ nhìn thấy đêm nay Đơn phu nhân mặc trên người một bộ sườn xám cáo quý, trên cánh tay khoác vào một chiếc khăn tơ lụa đại biểu cho sự phú quý và giàu sang, đứng trước mặt một nhóm phu nhân giàu sang, bà không có phần kém cỏi, nhìn vào người mẹ cao quý và nho nhã như vậy, trong lòng của Tô Lạc Lạc thực sự rất vui mừng đó.
Mẹ nhất định là con cái của gia đình danh giá có tiếng đó!
“Đi thôi, chúng mình qua đó.” Tô Lạc Lạc kéo theo Hạ Thấm đến bên cạnh của Đơn phu nhân, Đơn phu nhân lập tức chú ý đến cô, bà bất ngờ bước qua đó, nắm lại tay của Tô Lạc Lạc, “Tô tiểu thư, hai người đến rồi, dì lúc nãy mới đi tìm hai người, không tìm thấy.”
“Chúng con ở bên khu món ăn tự chọn.” Tô Lạc Lạc nhìn vào mẹ, nhếch môi cười.
“Ờ! Món tự chọn của đêm nay có ngon không?”
“Rất phong phú đó.”
“Ừm! Vậy hai đứa nhất định phải chơi vui vẻ nhé.” Một cặp mắt hé ra nụ cười của Đơn phu nhân đang đánh giá trên người của Tô Lạc Lạc, bà thực sự hy vọng cô chính là đứa con gái mất đi của bà, nhưng mà, đây sao có thể được chứ? Hy vọng của bà không thể trở thành hiện thật được.
“Xin lỗi, Đơn phu nhân, chúng con mới gặp được chuyện gấp, chúng con có thể phải quay về trước.”
“Cái gì? Hiện nay thì hai đứa muốn quay về sao? Không chơi thêm một lát nữa?” Đơn phu nhân hiển nhiên không muốn họ quay về.
Tô Lạc Lạc nhìn thấy tâm ý này của mẹ, cô đã mãn nguyện, tuy rằng không thể thừa nhận là con gái của bà, nhưng sự dịu dàng và hiền từ trong ánh mắt của bà đã khiến cô thấy mãn nguyện rồi đó.
“Không đâu, trong nhà bạn con còn có chuyện gấp, chúng con quay về trước đây, cám ơn dì đã mời chúng con tham gia.” Hạ Thấm tiếp tục nói.
Đơn phu nhân đương nhiên không nở, nhưng khoảnh khắc này, cũng chỉ có thể gật đầu thôi, “Vậy được thôi! Hai đứa đi về cẩn thân đó, có thời gian liên hệ nữa nhé!” Nói xong, bà có phần không nở nhìn vào Tô Lạc Lạc, nắm lại tay của cô, “Liên lạc nhiều nhé!”
“Được! Con sẽ làm như vậy.” Tô Lạc Lạc nhếch môi cười, trong khoé mắt của cô đã ướt nhoè, nếu cô còn không rời khỏi, thì nhất định sẽ khóc ra đó.
Cô nắm lại tay của Hạ Thấm bước sang hướng cửa ra, bước ra cửa lớn, bước sang hướng thang máy, khi đó, khách mời cũng đã đến hết, cho nên trong hành lang rất rộng rãi, đứng đó đợi thang máy, nét mặt của Tô Lạc Lạc có chút thất vọng, cô thực sự rất muốn ở lại đó.
Nếu như Đơn Doanh không đuổi cô đi, cô có thể đứng vào trong một gốc nào đó nhìn vào ba mẹ cũng được.
Hạ Thấm nhìn thấu tâm tư của cô, nói với cô, “Không thôi, chúng mình ở lại thêm một lát? Cho cậu xem ba mẹ cậu cũng tốt? Dù cho Đơn Doanh đuổi đi, cũng không sao, chúng mình là được mẹ cô ta mời đến mà.”
Tô Lạc Lạc nghĩ đến ánh mắt không thích của Đơn Doanh đối với cô, cô lắc đầu nói, “Thôi đi, chúng ta vẫn là quay về thôi!”
Chính ngay lúc này, thang máy teng một tiếng mở ra, ánh mắt của Tô Lạc Lạc vốn dĩ đã có chút ngây người hoảng hốt, ngẩng đầu nhìn vào người đàn ông cao quý mê người trong thang máy, cô lập tức trố mắt lên, Long Dạ Tước, sao anh đến đây vậy?
Long Dạ Tước mặc trên người một bộ áo vest áo màu đen, kiểu tóc soái ca bảnh bao, thêm vào ngũ quan lập thể sắc nét, trên người toát ra một khí thế mạnh mẽ của người thượng lưu, dù là anh chỉ đơn độc đứng trong thang máy, thì có một sự cao quý khiến ngươi khác phải ngước nhìn.
“Sao... Sao anh cũng đến đây vậy?” Tô Lạc Lạc kinh ngạc mở miệng ra hỏi.
Long Dạ Tước nhìn vào họ đang đứng kế bên đợi thang máy, anh híp nhẹ đôi mắt, “Sao vậy? Hai người mới đến thì muốn quay về rồi sao?”
Hạ Thấm đột nhiên mừng thay cho Tô Lạc Lạc, giờ đây, Long Dạ Tước ở đây, cô nhất định có thể ở lại đây, cô không chịu được liền nói với Long Dạ Tước, “Chúng tôi vốn dĩ cũng không muốn quay về, nhưng không có cách, Đơn Doanh không thích chúng tôi, đuổi chúng tôi quay về.”
“Tiểu Thấm, đừng nói nữa...” Tô Lạc Lạc nhẹ nhàng nhìn sang bạn thân, không hy vọng Long Dạ Tước biết được chuyện đã xảy ra.
“Sự thật chính là sự thật mà! Chẳng lẽ tớ có nói sai sao?” Hạ Thấm nhìn sang cô, sau đó, cô nói với Long Dạ Tước, “Anh Long, Lạc Lạc không hề muốn quay về, anh dẫn lại cô ta vào trong đi! Tôi nhớ ra trong phòng làm việc còn chút chuyện chưa hoàn thành, tôi về trước đây.”
Hạ Thấm đúng là biết điều đó! Những trường hợp như vậy, bên cạnh của Lạc Lạc, có người đàn ông như Long Dạ Tước ở bên cạnh là tốt rồi đó, cô vẫn là không nên làm bóng đèn cản chở họ.
Tô Lạc Lạc nhìn sang bạn thân, có chút không nói lên lời, khi Long Dạ Tước bước ra ngoài, Hạ Thấm đẩy nhẹ một cái, Tô Lạc Lạc có chút đứng không vẫn, cả con người liền rơi vào trong vòng tay của Long Dạ Tước, Hạ Thấm lập tức chạy vào trong thang máy, cười hí hí vẫy tay chào tạm biệt với cô, bấm vào nút thang máy.
Cửa thang mát đống lại, Tô Lạc Lạc đứng dậy từ trong lòng của Long Dạ Tước, cô ngẩng đầu lên nói với anh, “Sao anh không nói cho em biết, anh sẽ đến tham gia chứ?”
“Anh vốn dĩ đã từ chối rồi đó, nếu như em muốn đến đây, vậy anh chỉ có thể theo qua thôi.” Long Dạ Tước sâu sắc nhìn vào cô, sau đó, nắm lại bàn tay nhỏ của cô, “Đêm nay em là bạn gái của anh, anh muốn xem thử ai dám đuổi em đi.”
Tô Lạc Lạc mỉm cười, nhưng mà trong đáy lòng lại là chua chát đó, cô đúng là không muốn chống đối với Đơn Doanh, nhưng mà, cô biết đêm nay người đàn ông này chắc chắn sẽ không cho cô rời khỏi đâu.
“Không thôi, chúng ta quay về đi!” Tô Lạc Lạc nhỏ tiếng hỏi một câu.
Lúc nãy Long Dạ Tước nghe thấy Hạ Thấm nói Đơn Doanh đuổi cô đi, anh đã rất tức giận rồi đó, những lúc này, sao anh có thể cho cô quay về được chứ? Anh muốn cô đứng bên cạnh của anh, mặc dù không phải lấy thân phận người nhà họ Đơn bước vào trong buổi tiệc này, cũng phải lấy thân phận là người phụ nữ của anh bước vào đây.
“Không được, đêm nay nhất định phải ở lại đây, hơn nữa, anh còn có việc muốn làm nữa.”
“Cái gì?”
“Anh nhắm trúng một món đồ, anh muốn đấu giá.” Long Dạ Tước nói xong, nắm lại bàn tay của cô, thì bước theo hướng sảnh lớn của buổi tiệc. Giờ này, cửa trong sảnh lớn đã đống lại, hai người phục vụ thấy họ nắm tay nhau bước qua đây, lập tức đẩy ra hai bên cửa lớn, cũng kính chào đón hai người bước vào.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Long Dạ Tước nắm lại bàn tay của Tô Lạc Lạc, từng bước từng bước bước vào trong, thân hình của anh thẳng đứng, mà bên cạnh của anh, đang nắm lại một cô gái, khoảnh khắc đó, một lần nữa trở thành tâm điểm của mọi người, không đơn giản chỉ vì cô giống với Đơn Doanh, hơn nữa, bởi vì cô đứng bên cạnh của người đàn ông này, hơn nữa cùng anh nắm chặt tay lại.
Những khách mời hiện nay trong buổi tiệc, đều biết có một cô gái rất giống với Đơn Doanh từng xuất hiện qua, cũng có chút ngạc nhiên về thân phận và lai lịch của cô, giấy phút này, giống như một lần nữa Tô Lạc Lạc quay trở lại sân khấu vậy, cho người ta từ đầu quen biết lại cô.
Ồ! Thì ra là bạn gái của Long Dạ Tước đó! Thì ra người con gái giống với Đơn Doanh, thân phận cũng không đơn giản đó! Đơn phu nhân ở nơi không xa đó nhìn thấy Long Dạ Tước nắm lại tay của Tô Lạc Lạc một lần nữa bước vào trong, sắc mặt của bà vui mừng, không tự chủ bước đến phía trước, trước tiên là vô cùng khách sáo chào hỏi Tô Lạc Lạc, “Ngài Long, ngài đến rồi sao, mời vào mời vào.” Nói xong, lại cười dịu dàng với Tô Lạc Lạc, “Lạc Lạc, dì thực sự không muốn con đi đâu.”
“Xin chào Đơn phu nhân, đây là bạn nữ đồng hành đêm nay đi cùng tôi, cũng là bạn gái của tôi Tô tiểu thư.” Long Dạ Tước giới thiệu thân phận của cô.
Đơn phu nhân ngạc nhiên vui mừng nhìn vào Tô Lạc Lạc, không ngờ bạn trai của cô lại là thái tử gia của tập đoàn Long thị, bà là trong đáy lòng hy vọng cô gái này có thể có được hạnh phúc đó.
“Đúng là xứng đôi đó!”
Ở trên lang cang lầu hai, Đơn Doanh đã chuẩn bị sẵn sàng bước xuống lầu, nhưng mà, cô không ngờ đến, quả nhiên nhìn thấy màn này, cô lúc nãy mới đuổi Tô Lạc Lạc đi, đột nhiên lại xuất hiện, hơn nữa còn là thân mật nắm lại tay của Long Dạ Tước xuất hiện nữa.
Giờ đây, ánh sáng của cô đúng là không thể thắng nổi Tô Lạc Lạc, dù cho cô là tiểu thư của nhà họ Đơn, nhưng so với thân phận bạn gái của Long Dạ Tước, giống như đã thua rồi.
Nhưng mà, khoé môi của Đơn Doanh mốc lên một nụ cười lạnh, nếu như người đàn ông này thích gương mặt của Tô Lạc Lạc, vậy cô giống với cô ta như vậy, có phải đêm nay Long Dạ Tước cũng sẽ thích cô hay sao? Cô đang mong chờ sự gặp gỡ lãng mạn đêm này với Long Dạ Tước.
Giờ đây, người chủ trì đã lên sân khấu, anh trước tiên là cảm ơn sự có mặt hôm nay của quan khách, sau đó lại trân trọng nói lời mở màn, tiếp theo, anh ta lấy giọng điệu vô cùng phấn khởi nói, “Sau đây, chúng tôi xin mời cô Đơn tiểu thư để nói lời mở tiệc của đêm nay với chúng tôi.” Trong tiếng âm nhạc, Đơn Doanh nhấc vào gốc chiếc đầm, từng bước từng bước cao quý bước xuống, ánh đèn chiếu trên người của cô, khiến cho cả con người toát ra ánh sáng chói loá, đẹp đến khiến người ta phải nín thở, đến Tô Lạc Lạc nhìn vào cũng ngây người ra mấy giấy, cô và Đơn Doanh giống nhau như vậy, nhìn vào cô, thì giống như đang nhìn vào bản thân vậy.
Cô đột nhiên có chút lo lắng, quay đầu qua nhìn vào ánh mắt của Long Dạ Tước, bất ngờ phát hiện ánh mắt của người đàn ông này quả nhiên đang cúi đầu nhìn vào cô? Cô có chút khó xử, hơn nữa rõ ràng, tâm tư giờ đây của cô đã bị người đàn ông này nhìn xuyên thấu hết cả rồi.
Cô rũ đôi mắt xuống, lúc nãy vì cầm ly rượu mà buông ra tay của anh, đột nhiên lại bị người đàn ông này nắm chặt lại, nắm chặt lại lòng bàn tay, hơi ấm thuộc về anh truyền qua đây, khoé môi của Tô Lạc Lạc cong lên một nụ cười ngọt ngào.
Thì ra do cô suy nghĩ nhiều, Đơn Doanh giống với cô, thì cô lo lắng anh sẽ thích cô ta, bởi vì anh cũng thích gương mặt của cô, nhưng khoảnh khắc này, hiển nhiên không phải như vậy.
Cô cũng giả thiết tỉ mỉ suy nghĩ, chẳng lẽ đột nhiên xuất hiện một người đàn ông có gương mặt giống với anh, thì cô sẽ đột nhiên thích rồi hay sao? Đơn thuần chỉ vì giống nhau mà yêu thích hay sao? Cô có thể khẳng định là không thể nào.
Ánh mắt của Đơn Doanh ung dung trầm tĩnh lọt trên người của khách mời, sau đó, ánh mắt của cô lọt trên mặt bên trái của Long Dạ Tước, cô cong môi quyến rũ cười, sau đó bước đến trước micro, giọng nói thanh ngọt vang lên, “Cám ơn sự có mặt của quý vị quan khách, ủng hộ cho sự việc từ thiện công ích của nhà họ Đơn.”
Tiếp theo đó, Đơn Doanh không có lấy lời dẫn chương trình, mà là rất lưu loát nói ra lời mở tiệc của đêm nay, có được sự cổ vũ của dưới sân khấu, trong nội tâm của Tô Lạc Lạc đột nhiên thấy ngưỡng mộ, nếu như cho cô lên sân khấu, thì cô có thể không có can đảm như vậy.
Mà Đơn Doanh từ nhỏ đã được bồi dưỡng trong nhà họ Đơn, khí chất và cách ăn nói của cô đều được huấn luyện, nhưng cử chỉ tự nhiên toát ra một phong thái của tiểu thư nhà giàu.
Nói xong lời mở tiệc, thì Đơn Doanh cầm theo ly rượu bước xuống sân khấu, cô vừa mời rượu vừa bước qua đây, sau đó, cô bước đến ngay trước mặt nhân vật chính của đêm nay, là Long Dạ Tước.
Mà giây phút này, thì Tô Lạc Lạc đứng bên cạnh anh, những người bên cạnh nhìn vào hai người con gái giống nhau như vậy, đều hô lên có phải là sinh đôi hay không vậy! Nhưng mà cách nghĩ như vậy, họ chỉ có thể nén lại trong lòng, không dám biểu lộ ra.
Dù sao Đơn phu nhân chỉ có một đứa con gái, ở đâu mà xuất hiện cặp song sinh chứ?
Đơn Doanh đối với Tô Lạc Lạc cũng trực tiếp giấu đi bộ mặt lúc nãy, cười rất tự nhiên, “Xem ra cô với tôi đúng là giống lắm đó! Đến ba mẹ của tôi cũng thấy giống.” Nói xong, Đơn Doanh vui mừng cười với Long Dạ Tước, “Anh Long cảm thấy như thế nào? Cảm thấy chúng tôi có giống nhau hay không?”
“Không giống!” Giọng nói trầm ấm của Long Dạ Tước trực tiếp trả lời cô.
Đơn Doanh lập tức ngây người ra mấy giây, sau đó, tiếp tục cười và hỏi, “Sao lại không giống được chứ? Những người gặp qua chúng tôi đều nói chúng tôi giống đó!”
“Bề ngoài giống nhau, nhưng mà linh hồn lại không giống.” Long Dạ Tước hờ hửng trả lời một tiếng.
Đơn Doanh rõ ràng đã nghe hiểu, Long Dạ Tước đang có ý phân biệt ra cô và Tô Lạc Lạc, cô cười lên, “Anh Long không hiểu biết về tôi, sao lại biết được tôi là một người như thế nào chứ?”
“Cô rất đẹp, đẹp như viên kim cương vậy, còn cô ta, đẹp như viên ngọc trai vậy.” Long Dạ Tước trầm giọng lên tiếng, cũng không dễ dãi cho Đơn Doanh.
Đơn Doanh nghe vào, Long Dạ Tước quả nhiên xem cô như là một viên kim cương, vậy có thể nói rõ cô thực sự rất đẹp đó, cô không tự chủ hiếu kỳ cười hỏi, “Vậy anh Long thích kim cương hay là ngọc trai đây?”
Trái tim của Tô Lạc Lạc ở bên cạnh cũng căng thẳng lên mấy phần, rõ ràng Đơn Doanh là thích Long Dạ Tước, cho nên mới chẳng tha chẳng thứ gì cả trò chuyện với anh, giấy phút này, cô cũng đang mong chờ anh sẽ trả lời như thế nào?
Long Dạ Tước cười nhẹ một cái, “Những món đồ đêm nay đấu giá, có một xâu ngọc trai do mẹ cô quyên góp đó, tôi chính là vì đó mà đến đây, tôi sẽ không tiếc cái giá phải trả mà đấu giá được xâu ngọc trai này đến trong tay, bởi vì tôi thích đó!”
Câu nói này đã chính xác rõ ràng biểu đạt được sự yêu thích của anh, anh thích ngọc trai, hơn nữa, còn là yêu thích không tiếc bằng mọi giá.
Dù cho Đơn Doanh được thí dụ như kim cương, nhưng trong mắt của anh, cũng không đẹp bằng ngọc trai, Tô Lạc Lạc không ngờ đến, người đàn ông này có thể mang lời yêu nói đến ngọt ngào như vậy, khiến cho trái tim đang căng thẳng của cô trực tiếp thả lỏng xuống.
Sắc mặt của Đơn Doanh cũng rất khó coi, những lời này của Long Dạ Tước, khiến cho cô không còn cơ hội nào nữa, nói trắng ra, dù cho cô có giống Tô Lạc Lạc, Long Dạ Tước cũng sẽ không thích.
Cô thực sự không biết trên người của Tô Lạc Lạc có điểm nào đáng để được anh yêu thích? Rõ ràng có gương mặt giống nhau, hơn nữa, cô tự tin rằng linh hồn của bản thân chắc chắn còn thú vị hơn so với Tô Lạc Lạc, vì sao Long Dạ Tước trực tiếp xem cô không ra gì vậy chứ? Đơn phu nhân ở bên cạnh cũng mang những chuyện này xem vào trong mắt, bà cuối cùng đã hiểu được mục tiêu đêm nay của con gái là ai rồi, quả nhiêu là Long Dạ Tước, mà anh, lại là bạn trai của Tô Lạc Lạc đó! Đây khiến cho trong lòng của bà nổi lên một sự lo lắng đó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc