Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài - Chương 109

Tác giả: Thượng Quan Nhiêu

Mấy ngày tiếp theo, những ngày tháng có hai đứa con ở nhà, giống như một giây phút cũng không thể yên lặng xuống, họ luôn có thể tìm một số chuyện gì đó để thu hút sự chú ý của người lớn, gần đây Tô Tiểu Hinh đối với vẽ tranh rất có hứng thú, bé gái cầm theo cuốn tập vẽ kéo theo anh hai, ngồi trên bãi cỏ, nhìn vào bông hoa nhỏ ở đó vẽ không xong.
Tô Lạc Lạc đối với vấn đề thân thế của bản thân, cô cũng mở rộng lòng ra, cô ở trên mạng tìm một số thông tin về nhà họ Đơn, nhà họ Đơn tuy là đại gia của ngành trang sức, nhưng mà đối với từ thiện cũng rất nhiệt tình, còn có mấy bộ phận khác đăng tải thông tin Đơn lão gia hành thiện tích đức, hơn nữa, trên toàn quốc còn có những trường học mà nhà họ Đơn quyên góp, hơn nữa trong bài báo, luôn nhắc đến đứa con gái độc nhất của họ, thiên kim của nhà họ Đơn, hơn nữa, sự nghiệp của nhà họ Đơn đang dần dần chuyển giao cho người thừa kế duy nhất này.
Tô Lạc Lạc không hề ngưỡng mộ Đơn Doanh có tiền bạc và địa vị như vậy, cô chỉ có chút thất vọng vì không thể đi nhìn nhận ba mẹ, cô biết, một gia đình, hòa thuận là quan thuận nhất, nếu như Đơn Doanh không thích cô, dù cho cô có quay về đó, cũng chỉ là phá hoại sự yên tĩnh của gia đình đó mà thôi.
Nghĩ thông suốt điểm này, tâm trạng của Tô Lạc Lạc đã tốt hơn nhiều, mấy ngày tiếp theo, Long Dạ Tước dẫn theo cô và bọn trẻ đến khu vui chơi, còn đi những nơi gần đó vui chơi, thời gian cũng trải qua rất nhanh.
Chớp mắt đã đến kỳ khai giảng, trước mấy ngày khai giảng, Long Dạ Tước nhận được điện thoại của mẹ, lần này, Tưởng Ân đã hạ lệnh ૮ɦếƭ đối với đứa con trai, cũng lâu như vậy rồi, bà ta muốn Long Dạ Tước nhất định phải dẫn Tô Lạc Lạc về nhà họ Long ăn buổi cơm.
Nếu như là quan hệ trước đây của Long Dạ Tước và Tô Lạc Lạc, anh nhất định không bảo đảm sẽ dẫn cô về đó, nhưng hiện nay, anh đương nhiên nhận lời, bảo đảm đêm nay dẫn cô về nhà họ Long ăn một buổi cơm tối.
Thừa lúc hai đứa nhỏ đang chơi đùa bên ngoài, Long Dạ Tước chặn lại Tô Lạc Lạc đang từ trên lầu bước xuống.
Trong tay của Tô Lạc Lạc đang cầm cái ipad, chuẩn bị ra ngoài chụp cho hai đứa con mấy tấm hình, không ngờ là bị người đàn ông này chặn lại, cô chớp chớp mắt, “Anh làm gì đó!”
“Đêm nay anh đã nhận lời ba mẹ, sẽ dẫn em về nhà ăn cơm, đêm nay cùng anh về nhà họ Long.” Ánh mắt mong chờ của Long Dạ Tước nhìn vào cô.
Trong nội tâm của Tô Lạc Lạc đương nhiên không có ý kiến, nhưng mà, trên bề ngoài vẫn chưa muốn đồng ý nhanh như vậy.
“Em suy nghĩ một lát.” Nói xong, thì cô từ bên cạnh anh rời đi.
Long Dạ Tước ngay lập tức dùng cánh tay mạnh khỏe ôm lại cô ta, đề trên cạnh lang cang, “Không được, em nhất định phải trả lời anh ngay bây giờ.”
Tô Lạc Lạc nhịn lại một chút ý cười, nheo mày nhìn anh ta, “Anh là đang uy Hi*p em sao?”
Long Dạ Tước lập tức giơ tay, nhẹ nhàng giúp cô chỉnh trang lại những tóc vụn bên tai, có chút đáng thương nhìn vào cô, “Anh đây là đang cầu xin em đó.”
Tô Lạc Lạc bị ánh mắt dịu dàng của anh, làm đến không biết phải làm sao, mặt cô có chút đỏ, “Được thôi! Em đồng ý với anh là được rồi, mau buông em ra, đừng cho con nhìn thấy.”
Long Dạ Tước cười nhẹ, nhanh chóng hôn một cái trên môi nhỏ của cô, khóe môi mốc lên cười, “Con dâu xấu xí cuối cùng cũng phải gặp ba mẹ chồng thôi.”
Tô Lạc Lạc nghe vào, lập tức giơ tay đấm nhẹ vào иgự¢ của anh ta, “Anh nói ai xấu xí, anh còn nói nữa, em không đi đó.”
Long Dạ Tước giữ lại bàn tay của cô, “Xấu xí, cũng là phụ nữ mà anh thích.”
Những lời ngọt ngào như vậy, vẫn đúng là có chút muốn bị đánh đó, Tô Lạc Lạc chỉ có thể đẩy anh ta ra, nhanh chóng chạy đi giúp con chụp hình.
Một mạch chạy ra ngoài, trái tim của Tô Lạc Lạc vẫn còn đập thình thịch và rối lên, cô cũng quên đi bản thân trước đây đã ghét người đàn ông này như thế nào, hiện nay, cô đây là bị sao vậy?
Tô Lạc Lạc cầm theo ipad, tùy ý ở bên cạnh chụp những khoảnh khắc của con, khuôn mặt vốn dĩ xin xắn đáng yêu, chụp như thế nào, đều đẹp hết, Tô Lạc Lạc vừa đang chụp, thì nhìn thấy Long Dạ Tước từ trong sảnh lớn bước ra.
Mặc trên người một bộ áo thư giãn màu xám, bộ dạng cao lớn chân dài, dưới ánh nắng, bổng dưng thoát ra một hơi thở ấm áp nho nhã của người đàn ông ấm áp, Tô Lạc Lạc cầm theo ipad, lén lén từ trong camera nhìn lén mấy cái, sau đó, bấm vào nút chụp ảnh, giúp người đàn ông này chụp được hai tấm hình.
Long Dạ Tước bước đến bên cạnh bọn trẻ, nhìn vào đứa con gái đang nghiêm túc vẽ tranh, khóe môi của anh ta mốc lên một sự khen ngợi, Tô Lạc Lạc đưa ipad cho anh, “Giúp em và con chụp tấm hình.”
Long Dạ Tước giúp họ chụp hình, nói với con tối nay phải đến nhà họ Long ăn cơm tối, hai đứa nhóc cũng rất vui mừng, Tô Tiểu Hinh tính là cầm theo bức tranh hôm nay vẽ tặng cho ông bà nội. Năm giờ chiều xuất phát, Tô Lạc Lạc sửa soạn cho hai đứa con trông vô cùng đáng yêu, Tô Tiểu Hinh mặc trên người một chiếc đầm công chúa màu tím lợt, trên đầu thắt hai sợi bím, cài lên một cái kẹp tóc đáng yêu, còn Tô Tiểu Sâm ở bên cạnh thì mặc một chiếc áo thun màu đen và quần jean, giày thể thao, giống như một tiểu minh tinh soái ca vậy.
Long Dạ Tước lái chiếc xe chuyên chở trẻ con và có chiếc ghế ngồi an toàn, chia ra cho hai đứa ngồi vào trong ghế an toàn, Tô Lạc Lạc ngồi bên ghế phụ, gia đình bốn người lái xe đến nhà họ Long.
Tô Lạc Lạc lần đầu tiên gặp mặt cha mẹ của Long Dạ Tước, trong nội tâm đương nhiên có chút khẩn trương, thêm vào đó Tô Ngữ Phù ở trước mặt của họ, không biết đã nói những lời khó nghe như thế nào, mặc dù sau đó Long Dạ Tước giúp cô ta đính chính lại, cô ta cũng không đảm bảo bản thân sẽ được gia đình này yêu thích.
Cửa lớn nhà họ Long, được xây dựng bởi tám cây cột La Mã hùng vĩ, một lối vào cánh cửa như cung điện, bên trong có phong cảnh giống như khuôn viên của hoàng gia, hai đứa con đã vô cùng quên thuộc nơi đây, không cần ai dẫn đường, đã nắm tay nhau chạy vào trước.
Tô Lạc Lạc khẩn trương theo sau Long Dạ Tước mấy bước, anh dừng lại bước chân, bàn tay lớn tự nhiên nắm lại bàn tay nhỏ của cô, nắm chặt vào, dẫn theo cô bước vào hướng sảnh lớn.
Long Dạ Tước từ việc cô không ngừng nắm chặt vào lòng bàn tay, có thể cảm nhận được sự bất an và khẩn trương, anh tự nhiên nhẹ giọng an ủi một tiếng, “Đừng sợ, gia đình anh đối với em đã thay đổi nhiều rồi, họ rất hoan nghênh em đến nhà đó.”
Tô Lạc Lạc nhớ lại năm năm trước, Tô Ngữ Phù luôn ở đây, cô vẫn cảm nhận được có chút cố tình đó.
“Ông nội, bà nội, bà cố.” Chúng con đến rồi.
Trong sảnh lớn, nghe thấy giọng nói non nớt mà véo von của Tô Tiểu Hinh đang gọi.
“Tiểu Hinh, Tiểu Sâm, các con đến rồi sao?” Một giọng nói dịu dàng mà ngạc nhiên, nhưng rất nhanh, thì thấy bóng dáng của Tưởng Ân dẫn theo bọn trẻ bước ra, tiếp đón đứa con gái bị con trai nắm tay dắt vào, bà ta trước đây đã xem qua hình ảnh của Tô Lạc Lạc, không ngờ người thật lại đẹp như vậy.
“Con chính là Lạc Lạc đó à! Bác là mẹ của Dạ Tước, đến đây, vào trong, mau vào trong.” Tưởng Ân nhiệt tình tiếp đón Tô Lạc Lạc vào trong.
Tô Lạc Lạc nhìn thấy sự nhiệt tình của Long phu nhân này, trong giây lát, quả nhiên có chút ý thấy ngại, cô ta mỉm cười bước vào trong sảnh lớn.
Long Sở Hùng từ cầu thang trên lầu hai bước xuống, “Về rồi sao?”
“Ông nội, hôm nay cháu muốn tặng ông một phần quà.” Tô Tiểu Hinh giấu thứ gì đó ở sau lưng. Long Sở Hùng đã từng là một nhân vật truyền kỳ trong giới kinh doanh, bình thường cũng là người có khí thế uy nghiêm, nhưng giờ đây, đối mặt với hai đứa cháu đáng yêu như vậy, khí thế uy nghiêm trên mặt của ông ta không biết đã đi đâu rồi? Toàn bộ chỉ còn lộ ra nét mặt vui vẻ thân thiện đối với hai đứa cháu này, ông ta lập tức hiếu kỳ cúi người xuống nhìn sang đứa cháu gái, “Được đó! Muốn tặng cho ông nội quà gì đây?”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
“Teng teng!” Tô Tiểu Hinh lấy ra bức tranh hôm nay vẽ cùng anh hai, “Đây là cháu cùng anh hai vẽ đó, ông có thích không?”
Long Sở Hùng lập tức nhận lấy, mở ra xem, ông ta vui mừng gật đầu, “Ông nội thích đó, ông nội đem bức tranh để vào cái khung hình, treo trong thư phòng của ông có được không?”
“Được đó!” Hai đứa nhóc vui mừng đồng ý.
“Vậy bây giờ chúng ta đến thư phòng dùng cái khung hình gắn lên nha!” Long Sở Hùng nói.
Hai đứa nhóc đã không đợi được muốn đi cùng ông nội.
Tô Lạc Lạc nhìn thấy cảnh yêu thương nhau của ông cháu, không kìm được cong môi lên cười, hiện nay cô đã không còn bận lòng việc đưa con về nhà họ Long, bởi vì những thứ bọn trẻ cần không chỉ là tình mẹ, tình cha, còn có tình yêu của trưởng bối, như thế này mới có thể bồi dưỡng được tính cách lành mạnh.
Giờ đây, từ cánh cửa bên cạnh khu vườn, người hầu đang đẩy xe lăn của Long lão phu nhân qua đây, đầu tóc trắng xóa, nhưng tinh thần linh lợi, bà đeo một cặp mắt kính lão, không nhìn thấy Tô Lạc Lạc đang ngồi trên ghế sofa, bà nói với con dâu, “Tiểu Ân à! Đứa con đó đến rồi sao?”
Tưởng Ân nhìn sang mẹ chồng, cười lên, “Mẹ, Lạc Lạc đến rồi, mẹ xem.”
Tô Lạc Lạc ngồi trên ghế sofa lập tức đứng dậy, nhìn sang bà lão đó, cô nhất thời không biết nên xưng hô như thế nào, Long Dạ Tước cảm nhận được sự lo lắng của cô, trầm ấm cười, “Theo anh gọi bà là được rồi!”
Tô Lạc Lạc cúi người chào hỏi bà lão, “Xin chào bà nội!”
Long lão phu nhân lập tức đẩy cao cặp mắt kính lão, “Ôi! Nha đầu này rất xinh đẹp đó.”
Long lão phu nhân nhìn vào khuôn mặt căng tròn và đầy đặn của Tô Lạc Lạc, hoàn toàn không giống bộ dạng những yêu tinh thẩm mỹ ngày nay, bà nhìn là thích ngay. Giờ đây Long lão phu nhân cũng hối hận trước đây đã tin lời của người bên nhà họ Tô, mang hình tượng lần đầu của cô gái này nghĩ đến xấu như vậy, hiện nay, khi hai đứa cháu chắt ở đây, tâm trạng mỗi ngày của bà đều cực kỳ tốt, trong nhà tràn ngập những tiếng cười của trẻ con, trong đáy lòng của bà cũng thấy vui mừng mãn nguyện.
“Lạc Lạc, xin lỗi, trước đây bác và bà nội có chút hiểu lầm về con, con đừng để trong lòng nha!” Tưởng Ân nói xin lỗi với Lạc Lạc.
Tô Lạc Lạc ngơ ngác mấy giây, không ngờ người nhà họ Long quả nhiên vì chuyện này mà xin lỗi cô, hơn nữa khẩu khí chân thành, khiến lòng của cô có một sự ấm áp và cảm động, cô vội vàng lắc đầu, “Con không có để trong lòng, bác gái, bà nội, hai người không nên tự trách.”
Long lão phu nhân vui mừng nhìn vào cô, cảm thấy đứa con gái trước mắt này còn thuận mắt hơn so với Tô Ngữ Phù, bà vội vàng hô lên, “Dạ Tước, chiêu đãi tốt Lạc Lạc đó, sau này chúng ta là người một nhà đó!”
Câu nói này, khiến trên mặt của Tô Lạc Lạc có chút đỏ lên, câu nói này, người đàn ông bên cạnh lại cực kỳ thích nghe.
“Bà nội, con dẫn Lạc Lạc đi dạo trong vườn hoa.” Long Dạ Tước cũng không hy vọng cô cảm thấy bó buộc trong nhà, dẫn cô ra ngoài đi dạo, có thể thả lỏng một chút.
Long Dạ Tước nắm lại bàn tay của cô đi theo hướng vườn hoa, phía sau,l Tưởng Ân nhìn sang mẹ chồng, “Mẹ, mẹ xem hai đứa quá xứng đôi đó! Xem ra, nhà họ Long gần đây của chúng ta sắp có hỷ sự rồi đó.”
“Được, lần này, mẹ tuyệt đối sẽ không phản đối nữa.” Long lão phu nhân cũng cười khà khà.
Trong vườn hoa, Tô Lạc Lạc luôn im lặng, bên cạnh cô, Long Dạ Tước có chút lo lắng nhìn vào cô, “Đang suy nghĩ gì đó?”
Tô Lạc Lạc đang nghĩ, trước đây cô không quan tâm sau này Long Dạ Tước sẽ cưới một phụ nữ như thế nào, hiện nay, cô thực sự để ý rồi đó, nếu như anh cưới người phụ nữ khác về đây, vậy bọn trẻ phải làm sao đây?
“Nếu như em không gả cho anh, anh sẽ cưới người phụ nữ khác về nhà chứ?” Tô Lạc Lạc ngẩng đầu lên nhìn anh ta, ngu ngốc hỏi một câu.
Long Dạ Tước nghe xong, ánh mắt híp lại mấy phân, “Ý của em là, cả đời này sẽ không kết hôn sao?”
Tô Lạc Lạc trong giây lát không thể trả lời được, Long Dạ Tước đột nhiên ôm lấy cô, đôi môi mỏng hôn trên khuôn mặt ngây ngơ của cô, “Tốt, vậy thì cả đời này cũng đừng kết hôn.”
Tô Lạc Lạc phản ứng lại, trên mặt lập tức đỏ lên nhìn vào anh, “Anh… Anh cũng cả đời này không kết hôn sao?”
“Nếu như em sợ kết hôn, vậy chúng ta cứ như vậy sống hết suốt cuộc đời cũng được, dù sao tờ giấy đó có hay không cũng được, cũng không quan trọng.” Ánh mắt tình cảm sâu nặng của Long Dạ Tước nhìn vào cô.
Đột nhiên trái tim của Tô Lạc Lạc, thình thịch đập loạn lên, cô xấu hổ né tránh ánh mắt của anh, “Ai nói em không kết hôn thì phải sống với anh cả đời chứ!”
“Không cùng anh sống hết cả cuộc đời, em muốn cùng ai sống hết cả đời chứ?” Ánh mắt của Long Dạ Tước đột nhiên tinh anh nhấp nháy, giống như lập tức muốn đánh nhau với người khác vậy.
Tô Lạc Lạc nhếch môi cười, “Em cùng bản thân em sống hết cả đời.”
Long Dạ Tước nghe xong, xem như cũng hài lòng quẹt qua sống mũi của cô, “Vậy anh không chê cùng em sống hết cả đời.”
Trong đáy lòng của Tô Lạc Lạc không nhịn được lộ ra một chút ít ngọt ngào, cô ngước đầu lên nhìn anh nói, “Được thôi, nếu như anh thực sự muốn cùng em sống hết suốt cuộc đời, vậy anh phải bảo đảm, cả đời này ngoại trừ em, không được yêu người phụ nữ khác.”
“Trái tim của anh rất nhỏ, chỉ có thể chứa đựng một người, mà người đó chính là em.” Long Dạ Tước nói xong, ôm lại eo của cô, nụ hôn nóng rực áp lên.
Tô Lạc Lạc muốn điên lên, người đàn ông này có thể chú ý trường hợp hay không, lở như bị người khác nhìn thấy, cô mới đến nhà họ Long, danh tiếng này không thể huỷ được.
Nhìn thấy cô nghiêm túc vùng vẫy như vậy, Long Dạ Tước vẫn buông cô ra, Tô Lạc Lạc tức giận nhìn vào anh, “Ban ngày không được làm bậy.”
Người đàn ông nào đó lập tức lý giải sai lầm, anh ta mốc môi cười, “Được thôi, ban ngày không được làm bậy, vậy ban đêm thì có thể làm bậy.”
“Anh… Ban đêm cũng không cho phép.” Tô Lạc Lạc tức giận bổ sung một câu.
Long Dạ Tước không còn cách đối với cô, híp lại đôi mắt nhìn vào khuôn mặt bướng bỉnh của cô, “Vậy anh sẽ kiên nhẫn chờ đợi khi em cầu xin anh làm bậy đó!”
“Sẽ không có ngày đó đâu.” Tô Lạc Lạc cắn vào môi hứ một tiếng.
Long Dạ Tước thì không tin, dù sao khi anh và cô thân mật với nhau, phản hồi của người phụ nữ này cũng rất mãnh liệt, chỉ cần không lâu sau, người phụ nữ này nhất định chủ động muốn anh làm bậy đó.
Tô Lạc Lạc nhìn thấy quy mô của nhà họ Long, đột nhiên hiểu được vì sao Tô Ngữ Phù liều mạng muốn gả vào đây, nhà họ Long được xem như là hào môn thật đó, không giống như những người khác đánh sưng mặt lên giả vờ làm người mập, nhưng mà, Tô Lạc Lạc đối với tiền tài của nhà họ Long không có chút cảm giác động long, bời vì cô không phải là người yêu tiền bạc.
Tô Lạc Lạc đột nhiên nghĩ đến một người, Dạ Trạch Hạo, tuy rằng hai tháng không có liên hệ với anh, nhưng mà, anh cũng là con cháu của nhà họ Long, hiện nay, tình trạng của cô và anh lại giống nhau rồi, rõ ràng biết được người thân đang ở đây, nhưng không dám nhìn nhận. Tô Lạc Lạc cũng lo lắng người đàn ông bên cạnh, còn có gia tộc vô cùng ấm áp ôn hoà như vậy, nếu như thân thế của Dạ Trạch Hạo bị vạch trần, Long phu nhân lúc nãy, còn có Long Dạ Tước bên cạnh này, họ sẽ nhận được sự tổn thương như thế nào chứ! 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc