Vốn dĩ Tô Lạc Lạc còn đang nghĩ xem một bộ phim hay, nhưng mà, khổ nổi khí thế của người đàn ông bên cạnh quá lớn, luôn ảnh hưởng đến cô, mà trong rạp chiếu phim, tim cô cũng bị làm đến rối loạn.
Người đàn ông này không phải giật bắp rang của cô thì là giật trà sữa, rất đáng ghét.
Bước ra rạp chiếu phim, đã hơn mười một giờ đêm, ban đêm của đầu tháng tám, trên bầu trời đầy ngôi sao, mà thời điểm đó, đời sống đêm trong thành phố này mới bắt đầu nhộn nhịp lên, ánh đèn nhấp nháy trên tuyến đường, hầu như ngập tràn sự mãnh liệt và hơi sắc mờ ám.
Tô Lạc Lạc thấy đã tối như vậy rồi, cô nói với người đàn ông bên cạnh, “Chúng ta về thôi!”
“Anh có chút đói, cùng anh đi ăn.” Long Dạ Tước cúi đầu mở miệng nói.
Tô Lạc Lạc ngạc nhiên một lát, cô thì không có ý kiến gì, “Được đó! Chúng ta đi đâu ăn?”
Đời sống thường ngày của Long Dạ Tước, chính là luôn luôn ra vào những nhà hàng cao cấp, cho nên, giờ này nhà hàng cao cấp nào có bán thức ăn đêm, anh ta là rõ nhất.
Giờ đây trong nhà hàng khách ăn không nhiều lắm, chỉ có mấy bàn thôi, nhưng mà, những nhân viên ở đây không có thể hiện là chán nản, vẫn phục vụ rất nhiệt tình chu đáo.
Tô Lạc Lạc gọi một món chè, một ly trà hoa, nhưng người đàn ông đối diện lại gọi một phần bít tết và rượu vang đỏ, Tô Lạc Lạc biết ban đêm anh ta không có ăn nhiều, cuối cùng Long Dạ Tước còn gọi một phần yến cho Tô Lạc Lạc đang ngồi bên cạnh.
Từ cửa sổ nhìn sang bên ngoài, vẫn còn mở đèn sáng chưng, vẫn còn ngập tràn ánh đèn rực rỡ, một cảnh sắc xa hoa rực rỡ.
Trong nhà hàng đang vang lên âm nhạc êm dịu, cực kỳ có tình cảm, rượu vang đỏ được mang lên bàn trước, Long Dạ Tước rót cho cô nửa ly, anh ta nho nhã nâng ly rượu lên nhẹ nhàng chạm ly với cô, “Cùng anh uống một ly.”
Tô Lạc Lạc có chút khó xử, chỉ có thể nâng ly lên uống, không biết có phải vì hoàn cảnh như thế này khiến cho con người thấy lười biếng, hay là hoàn cảnh này khiến người cảm thấy quá tuyệt vời.
Tô Lạc Lạc cảm thấy mùi vị của rượu đỏ cũng cực kỳ ngọt ngào, món ăn của Long Dạ Tước được bưng lên, Tô Lạc Lạc ăn phần của bản thân, chỉ nhìn thấy bộ dạng dùng dao nĩa của người đàn ông đối diện, cực kỳ giống một quý ông trong quý tộc, thành thục khiến người say mê.
Anh ta cắt một miếng nhỏ bít tết non đưa đến bên cạnh miệng của cô ta, Tô Lạc Lạc ngơ ngác mấy giây, cô lắc đầu không muốn ăn, nhưng mà, đôi mắt híp lại của người đàn ông, giống như có chút không được vui.
Tô Lạc Lạc chỉ còn cách há miệng ăn vào, đang thưởng thức, cũng nướng rất ngon đó, không dai cũng không sống lắm.
Nhìn thấy cô ngoan ngoãn ăn vào, Long Dạ Tước mới cắt một miếng nhỏ đưa vào miệng ăn, Tô Lạc Lạc ăn yến của cô, có khi lại ngắm cách ăn của người đàn ông ngồi đối diện, cảm thấy cũng khá sướng mắt thiệt.
“Khi nào mới đón những đứa nhỏ quay về?” Tô Lạc Lạc có chút nhớ con rồi.
“Cho con chơi thêm mấy ngày nữa.” Long Dạ Tước không muốn như vậy, anh ta hy vọng con cái có thể chơi nhiều với ông bà nội, đứa con và người nhà xây dựng một tình cảm tốt, sau này việc anh lấy cô sẽ không có nhiều phiền phức.
Tô Lạc Lạc chỉ có thể gật đầu, sau khi im lặng ăn hết những thức ăn của mình, đã hơn mười hai giờ đêm.
Tô Lạc Lạc theo Long Dạ Tước bước xuống lầu, bước đến bên cạnh xe của anh ta, bên cạnh có một công viên nhỏ, nơi đây rất yên tĩnh, Long Dạ Tước nói với cô
, “Cùng anh đi dạo.”
Tô Lạc Lạc ngây người ra, không biết vì sao, cô cảm thấy đêm nay có chút điên cuồng, người đàn ông này có chút điên cuồng, vậy thì cô điên cùng anh ta thôi!
Đêm nay Tô Lạc Lạc mặc một chiếc đầm dạ hội, dưới ánh đèn đường, giống như một yêu tinh tinh ranh trong khu rừng vậy, trên người tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng, ánh mắt của Long Dạ Tước có khi lọt trên người của cô, sự nóng bỏng trong ánh mắt không thể giấu đi được.
Bước chân nhẹ nhàng của Tô Lạc Lạc trong ánh mắt của người đàn ông này, có chút không được tự nhiên, chỉ có những điều tốt đẹp của cô ta, cứ như thế này xuất hiện trước mặt của anh ta, trái tim cô ta không tập trung cứ như vậy bước đi, nhưng không biết dưới chân lại có một bậc thềm, cô không cẩn thận, cả con người liền ngã về phía trước.
“Á…” Cô ta hô lên tiếng ngạc nhiên, khi nói thì chậm, khi làm thì nhanh, cô ta cảm thấy có một cánh tay khỏe mạnh đang từ phía sau ôm đến, ôm lại con người đang ngã về phía trước của cô ta, cô ta nghiêng người một cái, thì rơi vào vòng иgự¢ mạnh khỏe, gương mặt của cô ta ᴆụng đến có chút đỏ lên.
“Em không sao chứ!” Giọng nói trầm ấm của người đàn ông từ trên đầu truyền đến.
Tô Lạc Lạc sợ hãi mất hết nữa phần hồn vía, lúc nãy nếu như anh ta không kéo lại cô ta, cô ta nhất định té đến khó coi, cô ta lắc đầu, sau đó hung dữ nhìn vào bậc thềm bện cạnh, ai lại ở đây làm một bậc thềm chứ!
Tô Lạc Lạc đạp lên bậc thềm, nhưng bàn tay đã bị người đàn ông đó nắm chặt lại, trong lòng Tô Lạc Lạc thấy ấm áp, cảm thấy cảm giác sợ hãi lúc nãy trong giấy lát đã biến mất.
Hai người đi đến một con đường vắng vẻ yên tĩnh, nơi đây có những cây cao to, che lại con đường lớn bên cạnh, biểu hiện có chút u ám đáng sợ, nếu như một mình Tô Lạc Lạc ban đêm đi trên con đường như thế này, cô ta nhất định sẽ sợ hãi đến ૮ɦếƭ.
Nhưng mà, hôm nay có người đàn ông này ở đây, cô ta lại cảm thấy rất an toàn, cô ta nghĩ, có anh ta ở đây, chắc chắn sẽ không gặp được chuyện nguy hiểm gì. Nhưng mà, suy nghĩ này của cô ta vừa mới buông xuống, đột nhiên trước mặt bước qua hai người đàn ông, nhìn vào họ cũng không giống như tãn bộ, bước chân có chút gấp, nhưng mà Tô Lạc Lạc nghe thấy phía sau cũng có tiếng bước chân, cô ta nghiêng đầu qua, phía sau người có hai người đàn ông chặn lại, trời ơi! Chẳng lẽ gặp được du côn sao?
Cô ta ngay lập tức nắm chặt lại cánh tay của Long Dạ Tước, khẩn trương nhìn sang anh ta, chỉ nhìn thấy vẻ mặt tuấn tú của Long Dạ Tước có chút sa sầm, anh ta nhìn chằm chằm vào hai người đàn ông đứng phía trước, trái tim của Tô Lạc Lạc nhảy lên, nhỏ tiếng hỏi, “Phải làm sao đây?”
Long Dạ Tước đột nhiên đẩy Tô Lạc Lạc sang một bên, an ủi cô ta, “Đừng lo, có anh ở đây?”
Nhưng bốn người đàn ông đó rõ ràng biết được họ đã ý thức được có nguy hiểm, ngay lập tức họ rút cây dao sáng bóng ra, bên trong có một người cầm đầu lạnh lùng uy Hi*p nói với Long Dạ Tước, “Biết điều thì, mang ví tiền, điện thoại, thẻ ngân hàng của hai người toàn bộ giao ra, không thôi, hớ hớ! Sẽ cho hai người biết tay.”
Long Dạ Tước lạnh lùng cười một tiếng, “Các người là cùng nhau lên, hay là đấu một mình đây?”
Tô Lạc Lạc nhìn thấy trong tay của họ đều cầm một con dao phát sáng, trái tim đột nhiên dồn đến tận khóe mắt, cô ta hét lên với những người đó, “Chúng tôi không có tiền, các người đi đi, không thôi, tôi sẽ la lên đó!”
“Cô dám la lên, chúng tôi lập tức đâm ૮ɦếƭ hai người.” Người cầm đầu hung hăng uy Hi*p.
Long Dạ Tước an ủi vổ vào tay của Tô Lạc Lạc, “Em đứng qua một bên.”
“Long Dạ Tước, đừng mà, họ có dao đó.” Giờ đây trái tim của Tô Lạc Lạc, vô cùng lo lắng cho anh ta, cô ta thà cùng anh ta chạy trốn, cũng không muốn đánh nhau với những người này.
“Tin anh đi.” Long Dạ Tước cảm giác được sự lo lắng của cô ta, trong nội tâm của anh ta cũng khá mãn nguyện đó. “Đại ca, đừng phí thời gian nữa, em thấy người đàn ông này rất giàu có, ςướק đi mới nói.” Một du côn trong đó, vừa nhìn thấy trên người của Long Dạ Tước tràn đầy những khí thế của người đàn ông thành đạt, nói không chừng là một phú hào, tuyệt đối không thể tha được.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Người đàn ông đứng đầu nghe lời đàn em, nhanh chóng múa dao đâm qua Long Dạ Tước, Tô Lạc Lạc một tiếng la kinh hãi, đôi chân dài có sức của Long Dạ Tước đá mạnh một cái, đá bay con dao trên tay người đàn ông, mà một giây sau, với tốc độ như cuồng phong, làm người đàn ông bay sang một bên.
“Lạc Lạc, đứng ở một bên đợi anh.” Long Dạ Tước không hi vọng cô ta bị thương.
Tô Lạc Lạc nhanh chóng lùi về phía ngoài hai mét, nhìn Long Dạ Tước một mình chống địch ba người kia, lần trước lúc cô bị bắt cóc, đã thấy qua năng lực của người đàn ông này rồi, lúc này, cô ta lần nữa được chiêm ngưỡng, chỉ là cảm giác lo lắng bất an, thật sự rất khó chịu.
Long Dạ Tước với một địch bốn, khi anh đánh nhau, cơ thể cứng rắn, thủ đoạn cũng rất cay độc, hai kẻ vô lại dưới nấm đấm của anh ta, trực tiếp che lấy иgự¢ nằm gục xuống đất không dậy được. Thật sự rất giống nam nhân vật chính trong cảnh đánh võ dưới ống kính phim ảnh vừa rồi, còn hấp dẫn tuyệt vời hơn, Tô Lạc Lạc lúc này bớt lo lắng rồi, cô bắt đầu xem trò vui khi xem bọn vô lại bị giáo huấn, mà mấy tên vô lại nào có biết, chẳng qua là tùy tiện kiếm mục tiêu, lại lợi hại đến vậy, thật sự là rất xui xẻo mà.
Long Dạ Tước ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn vô lại biến mất rời khỏi, Tô Lạc Lạc nhanh chóng lên phía trước kiểm tra anh ta, “Anh không bị thương chứ! Có bị thương chỗ nào không?”
Long Dạ Tước ánh mắt vừa mới còn lạnh giá, lúc này rơi trên khuôn mặt cô ta, lập tức thu hồi, mà thay thế vào một nụ cười nhẹ nhàng, “Không sao.”
Tô Lạc Lạc vẫn là không yên tâm, trước phía иgự¢ của anh ta, xem xem cánh tay, muốn xem có bị dao rạch bị thương hay không.
Long Dạ Tước thấy khuôn mặt nghiêm túc của cô, đột nhiên, một luồng xung động trào lên, anh mạnh mẽ mà móc vào sau đầu cô ta, Tô Lạc Lạc vẫn chưa phản ứng qua, đôi môi mỏng ấm áp của người đàn ông đóng sầm lại, “Ơ...”
Lúc này, bốn phương không người là chỗ tốt, để người đàn ông chiếm lợi ích rất tốt.
Tô Lạc Lạc bị hôn đến đầu óc trống rỗng, lưỡi môi đều bị người đàn ông này hôn đến tê tái, mấy phút sau, khuôn mặt của cô ta đỏ hết, cô thấy phiền não mà đẩy anh một cái, “Đừng có như vậy.”
Long Dạ Tước có chút ý định chưa hết mà cười lên, “Quan tâm anh như vậy? Có phải bắt đầu yêu anh rồi?”
Tô Lạc Lạc thấy anh ta vẫn có tâm trạng mà vui đùa, cô bất giác giẫm vào chân một cái, “Ai yêu anh chứ, anh đừng nghĩ nhiều, chỉ là không muốn anh bị thương, không muốn mỗi ngày phải băng bó cho anh.”
Nói thì như vậy, nhưng mà trong lòng cô ta, lại không phải nghĩ như vậy.
Long Dạ Tước nghe cô ta nói những lời không thật lòng này, có chút giận mà gõ lên đầu cô, “Con gái, thật là hay dối lòng.”
Bên má Tô Lạc Lạc cứ đỏ lên, có một loại ái ngại bị anh vạch trần, cô phồng má nói, “Em mới không có.”
“Được rồi! Về thôi!” Long Dạ Tước nắm lấy tay cô ta, đi về hướng để xe.
Tô Lạc Lạc cũng cảm thấy có chút mệt, chẳng qua, đêm nay cũng tính là có ý nghĩa đặc biệt.
Long Dạ Tước dắt cô đến kế bên xe, Tô Lạc Lạc ngồi vào ghế lái phụ, nhất thời lại quên cài dây an toàn, Long Dạ Tước đột nhiên choàng người qua, Tô Lạc Lạc tưởng là anh ta còn muốn làm gì đối với cô ta, tính phòng bị của cô ta né đầu qua một bên.
Mà lúc này, Long Dạ Tước lướt ngang qua cô, giúp cô cài dây an toàn lại, Tô Lạc Lạc mới hoàng hồn lại, bên má lại bất giác nóng lên. Lúc Long Dạ Tước rút tay, lòng bàn tay bất giác ấm áp mà lướt qua mặt cô ta, cảm thấy vừa mềm vừa nóng, làm cho quần tây của anh bất giác chặt lại, đối với người phụ nữ này, tính nhẫn nại của anh ta cảng ngày càng thụt lùi, anh ta không biết có thể nhịn đến lúc nào, đợi đến lúc không chịu nổi nữa, chính là lúc anh ta sẽ ăn cô ta sạch sẽ.
Long Dạ Tước khởi động xe, siêu xe kêu lên hướng về phía trước, trực chỉ về hướng biệt thự mà đi, trên đường, Long Dạ Tước mở một chút nhạc nhẹ, Tô Lạc Lạc nhìn đèn neon, lại bất giác mà bị thôi miên ngủ quên rồi.
Long Dạ Tước ở kế bên nhoẻn miệng cười, tốc độ xe khống chế lại, bây giờ đúng nửa đêm, trên đường cũng không có người, xe của anh ta ổn định chạy về phía trước, không làm thức giấc người phụ nữ kế bên.
Nửa tiếng sau, về đến biệt thự, dừng xe lại, Long Dạ Tước nhìn người phụ nữ đang ngủ rất ngon lành kế bên, anh ta nhất thời chưa xuống xe, anh cởi dây an toàn, nghiêng người qua, cẩn thận nhích đến trước mặt cô ấy, dưới ánh trăng ngắm nhìn cô tùy thích.
Tuy nhiên, anh cũng không nhẫn tâm để cô ngủ lâu như vậy được, đối với cột sống không tốt, Long Dạ Tước mở cửa ngồi ghế phụ ra, anh mở dây an toàn của Tô Lạc Lạc, đôi tay vòng qua người cô, để ngang mà ôm cô lên.
Tô Lạc Lạc mơ mơ hồ hồ, hình như là biết bị anh ôm, cô đang say nồng trong giấc ngủ, cũng không có cự tuyệt, để cho Long Dạ Tước ôm vào trong biệt thự, Long Dạ Tước đi thẳng lên lầu hai, lúc này, Tô Lạc Lạc trong mơ nói mơ màng thành tiếng, “Em muốn ngủ giường của mình.”
Long Dạ Tước có chút buồn cười, đã mệt đến như vậy rồi, vẫn còn ý thức ngủ chỗ nào, anh đẩy cửa phòng cô ra, đem cô đặt lên giường, Tô Lạc Lạc nhẹ nhàng mở mắt ra, nhìn thấy đang ở phòng của mình, cô lập tức giống như yên tâm rồi, nghiêng người ngủ luôn rồi.
Nhưng mà, cô lại không biết, đây là nhà của người đàn ông, anh muốn ngủ ở đâu thì ngủ, không lẽ còn phân biệt giường của cô hoặc giường anh sao?
Ngón tay dài của Long Dạ Tước mở nút áo sơ mi, anh bước ra phòng chính của anh, đi vào phòng tắm, trong đầu lại toàn là hương thơm trên cơ thể cô ta, đó làm anh ta vốn dĩ muốn tắm nước nóng, trực tiếp đổi thành nước lạnh.
Nếu như không tắm nước lạnh, tối nay, anh khỏi mong mà ngủ được.
Long Dạ Tước tắm xong, anh trực tiếp mặc một cái quần ngắn đẩy cửa phòng của Tô Lạc Lạc, ngồi bên cạnh giường, thân hình dài nằm xuống với cánh tay gập lại, kế bên, Tô Lạc Lạc hoàn toàn không biết bên cạnh có thêm một người đàn ông.
Long Dạ Tước nằm trên tay nghe động tĩnh, sau đó, anh mở rộng một cánh tay, ôm người con gái đang ngủ ngon kéo đến bên cạnh, Tô Lạc Lạc hình như không đồng ý, nhưng mà, cũng chỉ là nhẹ than hai tiếng, liền chủ động mà đặt tay bỏ lên иgự¢ người đàn ông, ôm lấy anh tiếp tục ngủ.
Giờ đây Tô Lạc Lạc nằm mơ, hay là trận đánh nhau tối nay nữa! Cô ta cảm thấy rất sợ hãi, vì vậy, khi Long Dạ Tước ôm lấy cô ta, bản năng của cô ta vòng lấy eo anh, một cái chân còn rất thoải mái mà gác lên cái chân lớn của anh ta.
Ánh mắt sâu sắc của Long Dạ Tước mà mang theo sự nguy hiểm nhìn cô ta, người phụ nữ này thật sự không biết đang làm cái gì sao?
Nếu như không phải cô đã ngủ say rồi, anh thật sự nghi ngờ, cô là cố ý mê hoặc anh rồi.
Long Dạ Tước hạ thấp đầu, hôn trên trán cô ta mà một cái, Tô Lạc Lạc thở đều và nhẹ nhàng, cái này cũng làm lây nhiễm đến người đàn ông, anh đóng mắt lại, ngửi mùi tóc của cô, đi vào giấc ngủ.
Trong nửa đêm, hai người trên giường thay đổi mấy tư thế, cuối cùng, mặt đối mặt như vậy mà ngủ ngon lành. Cánh tay của Tô Lạc Lạc chặt chẽ mà quàng vào cổ Long Dạ Tước, đôi môi cô ta cách môi anh ta chỉ còn giữa một ngón tay, dường như muốn hôn luôn rồi.