Ngay lúc này, cô gái đó từ trong lòng của Long Dạ Tước lùi lại vài bước, quay đầu không biết nhìn gì, đồng tử mắt của Tô Lạc Lạc mở to ra mấy phần, đó là Đơn Doanh người có gương mặt giống cô ta, cô ta tối nay cũng đến, cả người mặc bộ đầm dạ hội màu đen, rất là gợi cảm và mê hoặc.
Tô Lạc Lạc nhìn qua Long Dạ Tước, nhìn thấy anh mắt của Long Dạ Tước nghi hoặc trên khuôn mặt của Đơn Doanh, ánh mắt có một chút phức tạp khó hiểu.
Tô Lạc Lạc hướng theo bước chân của anh ta, lúc này dừng lại rồi, trong lòng cô như có một cây kim cực nhỏ, nhẹ nhàng mà gắm vào trong lòng иgự¢, không đau lắm, lại làm иgự¢ cô thấy khó chịu.
Cô ta không biết vì sao, ở trước mặt của Đơn Doanh, cô chính là có một loại cảm giác tự ti.
Tinh thần của Tô Lạc Lạc đứng đờ ra, đúng lúc bị Long Dạ Tước nhìn thấy trong đám người, khi nhìn thấy cô đứng đó không động đậy, đôi mắt ảm đạm, anh nhanh chóng từ bên cạnh Đơn Doanh rời đi, nhanh chân đi về phía cô.
Tô Lạc Lạc phát giác anh ta đang đi qua, cô ta cũng không biết tinh thần không đúng này ở đâu ra nữa, cô quay đầu hướng đến chỗ ít người đi, dường như muốn tránh mặt anh ta.
“Lạc Lạc!” Phía sau, Long Dạ Tước giọng trầm gọi cô.
Tô Lạc Lạc không muốn để ý anh ta, cô một mạch đi vào sảnh ăn tự chọn, cô tìm thấy một vị trí gần cửa sổ tự mình ngồi xuống, Long Dạ Tước đi đến bên cạnh cô, nhìn thấy cô chống cằm, khuôn mặt nhỏ ngước sang bên ngoài cửa sổ, một biểu hiện giận dỗi, anh ta đột nhiên có chút vui, vừa có chút lo lắng.
Vui là, người con gái này cuối cùng cũng biết ghen với anh ta, mà lo lắng là, vừa rồi hình ảnh Đơn Doanh ᴆụng vào trong lòng anh ta bị cô ấy thấy rồi, cô sẽ đa nghi.
“Anh tại sao không đi kiếm vị tiểu thư nhà giàu đó, theo tôi làm gì?” Lời mà Tô Lạc Lạc nói ra, quả nhiên rất chua chát, đến bản thân cô cũng sốc mấy giây.
Long Dạ Tước kéo một chiếc ghế bên cạnh cô ta ngồi xuống, híp mắt nhìn cô ta, “Bạn nữ đi cùng anh là ai, anh còn phân biệt không ra sao.”
Tô Lạc Lạc tiếp tục không màng đến anh ta, hứ một tiếng, “Nói chung tối nay có người nhận nhằm tôi trở thành Đơn tiểu thư, đúng lúc, anh và Đơn tiểu thư thật sự ở cùng nhau, mới danh chính ngôn thuận là một đôi.”
Long Dạ Tước không ngờ đến cô đã ăn một quả ghen lại nồng đến vậy, anh nhanh chóng đưa khuôn mặt ra nói, “Em vừa rồi nhìn thấy đều là sự hiểu lầm thôi, là có người phục vụ ᴆụng vào cô ta, cô ta mới ᴆụng vào anh thôi.”
Tô Lạc Lạc đúng thật là không thấy được chuyện xảy ra trước đó, lúc cô nhìn thấy, Đơn Doanh đã ôm lấy anh rồi.
“Em nghĩ anh cũng rất thích bị cô ta ôm rồi, ánh mắt của anh nhìn cô ta không hề chớp một cái.” Tô Lạc Lạc tiếp tục gân cổ lên mà oán niệm. Long Dạ Tước nháy nháy mắt, anh ta có nhìn Đơn Doanh lâu vậy sao? Nhưng mà chỉ có bản thân anh ta biết, anh ta tại sao lại nhìn Đơn Doanh, là vì anh muốn chứng minh một chút nghi ngờ trong lòng, anh than một hơi nói, “Anh nhìn cô ta, là vì anh đang nghĩ một chuyện, anh đang nghĩ, em và cô ta có phải là chị em sinh đôi.”
Tô Lạc Lạc sắc mặt có chút sốc, lúc quay đầu nhìn Long Dạ Tước, tinh thần cô ta đã không còn giận dữ rồi, “Anh tại sao lại nghĩ như vậy?” “Vì hai người rất giống nhau, anh và em ở chung lâu vậy, đối với tướng mạo của em đã thuộc hết, mà thế giới này lại có người giống hệt như vậy, cũng không thể giống đến âm thanh, chiều cao, mà còn tuổi tác đều rất giống, bình thường người ta giống nhau, chỉ là khuôn mặt ngũ quan thôi, mà hai người, là bề ngoài và âm thanh đều giống hết.”
Tô Lạc Lạc lắc đầu, kiên định nói, “Không thể nào, em đã tra qua dữ liệu nhà họ Đơn, bọn họ chỉ có cô con gái độc nhất là Đơn Doanh.”
Long Dạ Tước chỉ cảm thấy cô quá đơn thuần, chỉ thấy bề ngoài sao có thể chứng minh điểm này? Cho dù bọn họ đã từng có con gái, không lẽ trong tư liệu của bọn họ sẽ hiển thị sao?
“Nếu như em muốn, bữa nào anh để Đơn lão gia và phu nhân gặp em, thì biết em có phải là con gái của họ không.” Long Dạ Tước đồng ý giúp cô ta tìm kiếm thân phận.
Cả đời này Tô Lạc Lạc đều mang danh phận con gái riêng mà sống đến giờ, lúc này, cô thật sự đối với nhận người thân có chút ám ảnh, hơn nữa, cô đang nghĩ, năm đó mẹ nuôi là nhận nuôi bản thân sao? Cho dù bản thân và nhà họ Đơn có quan hệ, vậy lỡ như lại là con riêng của nhà họ Đơn thì sao?
Tô Lạc Lạc đã không muốn lần nữa chịu cảnh bị người khác chỉ bảo mà sống, lúc này, cô thoát ly nhà họ Tô, đã là nhẹ hết cả người, cô không muốn lần nữa có cái loại cảm giác lo lắng sợ hãi, cảm giác thân phận bị chất vấn.
Lỡ như cuộc sống của cô lại bị đảo lộn nữa thì sao?
“Không cần.” Tô Lạc Lạc lắc đầu.
Mà chính ngay lúc này, chỉ thấy từ trong cửa sảnh có mấy thân hình gợi cảm mê người bước vào, với Đơn Doanh đi đầu, bọn họ đến bên này ăn tiệc tự chọn, Tô Lạc Lạc chính diện đối mặt cửa chính, cùng lúc Đơn Doanh đi vào, ánh mắt trực tiếp ᴆụng vào nhau.
Tô Lạc Lạc mỗi lần nhìn Đơn Doanh đều có cảm giác kinh ngạc, tại vì giống đến làm cô ta nghi ngờ.
Mà Đơn Doanh đối với Tô Lạc Lạc giống cô ta ở điểm này, chỉ có bài xích và đáng ghét, ai cũng muốn trở thành người độc nhất vô nhị, ai lại muốn có người mô phỏng lại vẻ đẹp của cô ta chứ?
Long Dạ Tước không hề phát hiện Đơn Doanh đến, anh ta giọng trầm mà nói với Tô Lạc Lạc, “Đói chưa, có muốn ăn gì đó không?”
Tô Lạc Lạc không muốn cùng Đơn Doanh ở cùng một chỗ, cô ta lắc đầu nói, “Em không đói, chúng ta ra ngoài đi.”
Long Dạ Tước lúc đó mới phát hiện ánh mắt cô nhìn sang hướng kế bên, có chút sáng láng, ánh mắt anh quét qua, đúng lúc cùng ánh mắt cười ý của Đơn Doanh nhìn qua ᴆụng phải, Đơn Doanh lập tức tỏ ra nhiệt tình, vẫy tay với anh, “Anh Long, có muốn ăn chút gì không, ăn cùng chúng tôi á!”
“Không cần đâu.” Long Dạ Tước mở miệng từ chối, anh ta đứng dậy, vươn tay với Tô Lạc Lạc, ẩn ý muốn cô ta nắm qua, Tô Lạc Lạc sốc một chút, bàn tay ngọc ngà đặt vào lòng bàn tay anh ta, ngay lập tức bị anh ta nắm chặt, Tô Lạc Lạc cảm thấy kế bên có một đôi mắt sắc bén nhìn vào cô ta, không cần nhìn, cũng biết là ai!
Thật ra cô ta nhìn qua là biết, cô Đơn Doanh này cũng có ý đối với Long Dạ Tước, cô ta không nhìn bên đó, theo Long Dạ Tước ra ngoài.
Sau lưng, Đơn Doanh nhìn thân hình Tô Lạc Lạc và Long Dạ Tước rời khỏi, nụ cười trên mặt cô ta biến mất, mà thay vào đó là một khối bực tức, bằng cái gì Tô Lạc Lạc được Long Dạ Tước yêu thích, cô ta có khuôn mặt giống như đúc, lại khiến anh ấy lạnh lùng như vậy?
“Đơn Doanh, mình cả gan mà suy đoán, cậu đừng tức giận á! Mình cảm thấy người con gái đó giống như là chị em sinh đôi của cậu vậy đó, hai người quả thật rất giống.”
“Im miệng! Ai nói chúng tôi giống nhau, giống chỗ nào? Đến cô ta cũng dám so với tôi sao?” Đơn Doanh biểu cảm chê bai.
Người con gái này lập tức cười ngượng một tiếng, giải thích nói, “Mình chỉ là suy đoán thôi! Cậu đừng tức giận chứ!”
“Sau này không được phép so sánh mình với cô ta, mình sắp tiếp nhận công ty của ba mình rồi, mình là đại tiểu thư của tập đoàn Đơn thị, cô ta là một người vô danh tiểu tốt làm sao mà so được?” “Đúng, sao mà so được với cậu? Chẳng qua là trước một bước được Long Dạ Tước để ý thôi! Nói không chừng, cảm giác tươi mới không còn nữa, trực tiếp bị đá ra.”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Tuy là Đơn Doanh muốn chị em kế bên đều im miệng, nhưng mà trong lòng cô lại cũng nảy sinh một sự hiếu kỳ, cái thế giới này sao lại có người giống cô ta như vậy? Không lẽ thật sự trên thế giới này cô ta còn có chị em khác sao?
Nếu đúng là vậy, vậy cô ta nhất định không hoan nghênh, thậm chí là thấy ghét, cô ta mới không muốn để bất kỳ người nào về nhà họ Đơn giành thân phận của cô ta! Bây giờ, cô ta là viên ngọc trên tay duy nhất của nhà họ Đơn.
Tô Lạc Lạc theo Long Dạ Tước ra ngoài, tâm trạng của Tô Lạc Lạc vẫn còn buồn buồn, mười mấy phút sau, Long Dạ Tước quyết định dẫn cô ta rời khỏi, cùng bên chủ trì chào hỏi xong, Long Dạ Tước dắt cô ta trực tiếp đi ra sảnh hội.
Ngồi trong chiếc siêu xe, thời gian mới bảy giờ, vốn dĩ có thể trong buổi tiệc ăn cơm tối rồi, nhưng bây giờ Long Dạ Tước quyết định đưa cô ra ngoài ăn.
Trong lòng Tô Lạc Lạc rất chán nản, không biết từ đâu ra.
“Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, sau này Đơn Doanh có thể xuất hiện trong buổi tiệc nào, anh sẽ không đi, cũng không dẫn em đi.” Long Dạ Tước an ủi cô.
Tô Lạc Lạc chớp chớp mắt, nhìn anh ta, “Anh nói có khi nào em là con gái của Đơn gia không? Nếu như em là con của bọn họ, em tại sao lại bị bỏ rơi?”
Về điểm này, Long Dạ Tước cũng không dám tùy ý đoán mò, có lẽ năm đó xảy ra một chút chuyện li kì, bây giờ không dễ tưởng tượng được.
“Có lẽ em không phải.” Long Dạ Tước cản trở cô ta nghĩ lộn xộn.
“Ăn xong cơm tối em muốn làm gì? Không dễ gì hai đứa nhóc không ở bên cạnh em, em muốn thư giãn một chút không?”
“Chúng ta đi xem phim thì thế nào? Em sau khi sinh bọn chúng, rất lâu rồi chưa đi đến rạp chiếu phim thật sự mà xem một bộ phim.” Tô Lạc Lạc thật sự rất muốn đi xem một bộ phim.
“Được, ăn cơm xong, anh cùng em đi xem.” Long Dạ Tước đồng ý với cô ta.
Ngay gần đó tìm một nhà hàng ăn cơm xong, Tô Lạc Lạc trên mạng đặt trước hai tấm vé chín giờ rưỡi, ăn xong cơm đúng lúc có thể kịp đến nơi.
Mong chờ một lát nữa có thể xem phim rồi, tâm trạng của Tô Lạc Lạc cũng thư giãn không ít.
Ăn cơm xong, hơn tám giờ bốn mươi, Long Dạ Tước để xe dừng ở bên đường, dự định cùng cô tản bộ đi vào một khu mua sắm lớn, rạp chiếu phim chính là trên lầu khu mua sắm.
Lúc qua đường, Tô Lạc Lạc tỉ mỉ phát hiện, Long Dạ Tước từ bên trái đổi sang bên phải của cô ta, trong lòng của cô ta mạnh mẽ mà cảm động mấy giây, thì ra anh đặt bản thân ở phía bên xe đến, có ý là động tác bảo vệ, khiến trong lòng cô ấm áp.
Đi vào quảng trường khu mua sắm, người rất nhiều và đông đúc, Long Dạ Tước nắm chặt tay cô ta, không để cô ta bị va vào, hơn nữa, thêm vào đó tối nay cô ta thật là xinh đẹp, kế bên vẫn có một số kẻ háo sắc cứ nhìn chằm chằm vào cô ta, tối nay Tô Lạc Lạc cũng đặc biệt thanh lịch.
Cô chưa bao giờ mặc như thế này, giống như là công chúa vậy di chuyển trong nhóm người! Cái loại trình độ thu hút ánh nhìn, vô tình lại tưởng nhằm cô ta là ngôi sao nữa, trở thành điểm sáng trong nhóm người.
Long Dạ Tước tự nhiên cũng là tiêu điểm của con gái, vì vậy, Tô Lạc Lạc có chút chán nản, lần sau cùng anh ta đi xem phim, vẫn là mặc đơn điệu chút tốt hơn, cô ta không thích phong cách quá phô trương.
Lúc hai người đến được rạp phim, đúng giờ vào rạp, Tô Lạc Lạc lấy hai tấm vé, đồng thời, lại ở trước quầy, mua một túi bắp rang, cô quay đầu hỏi Long Dạ Tước muốn uống gì, anh ta muốn uống nước suối, Tô Lạc Lạc thích uống trà sữa.
Long Dạ Tước thay cô cầm một thùng nhỏ bắp rang, cầm qua nước suối, anh ta mặc trên người một bộ áo vest đứng trong nhóm người, cũng rất đặc biệt mà bắt mắt, hơn nữa còn có người nhận ra anh ta, nhỏ tiếng mà kinh ngạc hô hoán.
Nhưng cho dù ở trường hợp như thế này nhận ra anh ta là người giàu nhất, việc có thể làm, cũng chỉ có thể là kích động một chút, vì trên người Long Dạ Tước có khí chất người lạ đừng đến gần rất mạnh mẽ, chỉ cần ánh mắt của anh quét qua, mấy người khách đều lo lắng không chịu được.
Đi vào trong hội trường đang mở đèn của rạp phim, Tô Lạc Lạc tìm thấy vị trí ngồi của hai người, đây là một bộ phim khoa học viễn tưởng lớn, cái tâm trạng tuổi thanh xuân kích động của Tô Lạc Lạc đã lâu không tuôn trào lên, sau khi cô ta ngồi xuống, để trà sữa ở trên ghế ngồi, sau đó, lấy kính 3d đeo vào. Cô ta nhìn sang người đàn ông kế bên, mắt kính 3d vốn dĩ giống mắt kính mát vậy, làm người đàn ông kế bên nhìn đẹp trai không chịu được, dưới ánh đèn vàng, người đàn ông này thật sự đẹp hơn hẳn nam nhân vật chính trong phim, ngũ quan điêu khắc, viền mặt sắc bén, nếu như anh đi làm ngôi sao, không còn đến lượt cho người đàn ông khác.
Cho dù anh ta không làm ngôi sao, với sự thu hút của anh ta, sớm đã ném những trai non ra ngoài đường.
Tô Lạc Lạc một bên nghĩ, một bên tức cười, cô ta làm gì vậy? Đối với nhan sắc của anh ta chiêm ngưỡng thưởng thức, cô ta không có việc gì vì sao cứ nhìn chằm chằm bên ngoài của anh chứ?
Long Dạ Tước cũng quay đầu nhìn cô ta, người phụ nữ bé nhỏ này hôm nay có cảm giác rất đẹp, đeo mắt kính lại có chút mùi vị tuyệt vời, Tô Lạc Lạc trong tay vừa lấy một hạt bắp rang, Long Dạ Tước bắt lấy cổ tay cô ta, cứng rắn mà ςướק lấy hột bắp rang trong tay cô ta để ăn.
Bên má của Tô Lạc Lạc có chút ửng hồng, ngón tay cô còn lưu lại hơi ấm của người đàn ông, mà lúc này, bàn tay lớn của người đàn ông cầm một hột bắp rang đúc vào miệng cô ta, chặn trước đôi môi của cô, Tô Lạc Lạc chỉ còn cách bị ép mở miệng ra ăn.
Mà phim đã cũng bắt đầu chiếu rồi.
Ánh đèn đã tối, trực tiếp là bắt đầu chiếu, không khí hồi hộp bắt đầu dồn lên, vừa bắt đầu chính là màu đen của cảnh tượng truy sát.
Tô Lạc Lạc nuốt nước miếng, hồi hộp lên, cô cũng không ăn nữa, ôm lấy thùng bắp rang vào trong lòng иgự¢, nắm đấm nắm chặt.
Long Dạ Tước cảm nhận được sự hồi hộp của cô, anh ta vốn dĩ có thân hình cao to, anh ta mở ra tay chặn giữa hai người, vươn cánh tay ra, vòng qua sau đầu cô ta, để Tô Lạc Lạc dựa lưng vào trong vòng vai của anh.
Tô Lạc Lạc cũng không có từ chối, bờ иgự¢ ấm áp của Long Dạ Tước có cảm giác an toàn hơn cả ghế dựa, Long Dạ Tước cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên tóc của cô ta, hiển nhiên, anh đối với tình tiết phim chút hứng thú cũng không.
Tô Lạc Lạc cũng từ trong phim rút ra tinh thần, cô ta nhẹ nhàng mà cảm nhận nụ hôn ấm áp của người đàn ông, còn có mùi hương thanh thoát trên người của anh ta, lòng cô ta có chút nóng lên.
Cô ta nghiêng đầu qua, phát hiện những cặp tình nhân kế bên, cũng đều đang chú tâm xem phim, Tô Lạc Lạc an phận mà không động đậy, nhưng mà, trong lòng lại lộ ra một chút ngọt ngào.
Tô Lạc Lạc khát rồi, cô nhẹ nhàng vùng vẫy một chút, ngồi thẳng lưng lên, cầm lấy trà sữa uống một ngụm, sau đó, cô ta nhất thời ấm lòng mà đưa qua cho người đàn ông, nhỏ tiếng hỏi, “Anh muốn uống không?”
Long Dạ Tước đối với nước uống ngọt, vẫn là không có hứng thú, nhưng mà, nếu như cô ta đã uống qua, vậy thì, ý nghĩa lại khác lắm rồi.
Anh cúi đầu, nhẹ nhàng uống một ngụm, Tô Lạc Lạc nhìn thấy anh ta ngặm lấy ống hút, da đầu cô ta thấy tê tê, lúc này, hai người không phải là gián tiếp hôn nhau sao?
Tô Lạc Lạc đột nhiên đang nghĩ, có cần phải chùi ống hút, trong lúc có cách nghĩ như vậy, cảm giác trên đầu có đôi mắt đang nhìn cô ta, trong lòng cô ta run một cái, bên tai vọng lại tiếng người đàn ông có chút không vui, “Làm sao rồi? Chê bai à?” Tô Lạc Lạc có chút bi kịch mà nghĩ, sao dám? Cô ta nhanh chóng uống lại lần trà sữa.