Khoảng mười bảy giờ tối, sau khi Tô Lạc Lạc gọi điện cho tụi nhỏ xong, nhìn thấy Long Dạ Tước bước ra từ trong phòng đọc sách, anh nhìn qua đồng hồ trên tay rồi nhìn người phụ nữ trên sofa nói, "Chúng ta phải xuất phát rồi."
Tô Lạc Lạc biết rằng, tối nay cô đi tham gia tiệc tối thì phải trang điểm một chút, vậy mới xứng với thân phận địa vị trong giới thương gia của anh, cô gật gật đầu, hai hôm nay, cô ngủ cũng đủ rồi, một khuôn mặt tròn như trứng gà càng toát ra vẻ mê người, có thêm chút lười nhát yêu kiều.
Long Dạ Tước trước khi đưa Tô Lạc Lạc ra ngoài, anh đưa tay nắm lấy tay cô, Tô Lạc Lạc rút về, Long Dạ Tước vẫn bá đạo nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau thật chặt.
"Em có phải con nít con noi đây, tại sao anh lại nắm tay em chặt như vậy?" Tô Lạc Lạc liền thấy lạ hỏi.
Long Dạ Tước nói mà không quay đầu lại, "Thích vậy, không tại sao hết."
Tô Lạc Lạc cười lên không thành tiếng, Long Dạ Tước quay đầu lại, liền nhiền thấy cô với dáng vẻ đang cười, sao nự cưởi bên môi của cô lại có chút cười nhạt vậy.
Tô Lạc Lạc phùng má bên, Long Dạ Tước kêu cô đợi một lát, anh đi tới nhà xe đổi một chiếc chìa khóa xe, lần này, anh lái chiếc ô tô màu xanh sậm, rất ngầu và bá đạo, giống như con báo đen đang đợi săn mồi, tạo hình vô cùng ngầu.
Long Dạ Tước thay cô mở cánh cửa xe, Tô Lạc Lạc ngồi vào xong, anh giúp cô đóng cửa rồi bước những bước lớn đến chỗ ghế lái chính, anh cầm vô lăng điều khiển rất có khí chất, đề máy và ra khỏi cửa lớn.
Trợ lý của Long Dạ Tước đã giúp Tô Lạc Lạc hen một cửa hàng cao cấp, Long Dạ Tước đưa cô đi vào trong, nhân viên phục vụ tiếp đãi nhiệt tình, chỉ là, quản lý thấy cô gái vừa đi vào, cô hơi sửng sờ.
Mười mấy phút trước, cô vừa dẫn một tiểu thư đi một mình vào trong rồi, đầy ai cô gái giả mạo có khuôn mặt tương tự hay sao?
Quản lý nhìn một cái, Tô Lạc Lạc không phải Đơn Doanh, hơn nữa tên cô đặt phòng là họ Tô, quản lý liền bỏ qua suy nghĩ không đáng có, nhiệt tình chào hỏi. "Cô Tô, xin mời qua bên này." Long Dạ Tước ngồi một bên trong phòng nghỉ ngơi, được nhân viên phục vụ chiêu đãi, Tô Lạc Lạc đi vào phòng lễ phục ở lầu hai, quản lý đang hỏi cô thích màu gì, yêu cầu về kiểu dáng ra sau, rồi ra lệnh cho nhân viên phục vụ bên cạnh nhanh chóng chọn một bộ lễ phục thích hợp cô, Tô Lạc Lạc ngồi trên ghế sofa.
Trên tay nhân viên phục vụ cầm rất nhiều bộ đồ khác nhau, từ kiểu dáng nhưng màu lễ phục vẫn không nổi, quản lý cầm một bộ lễ phục đầm ngắn màu hồng phấn cho cô xem thử.
Tô Lạc Lạc vừa nhìn đã thấy chiếc đầm ngắn tinh tế đó, cô cũng rất thích, sau khi cô mặc thử, quyết định lấy bộ này.
Mắt thẩm mỹ của quản lý thật không tệ, cô ta chỉ liếc nhẹ qua là chọn cái phù hợp nhất cho cô, người Tô Lạc Lạc toát ra khí chất giản dị dễ thương, không thích hợp đồ gợi cảm và thành thục, những kiểu đó chỉ che đi vẻ đẹp vốn có của cô mà thôi. Còn cái đầm lễ phục ngắn xuông này, tựa như đã nâng khí chất đặc biệt của cô lên, Tô Lạc Lạc cũng rất thích, sau đó là trang điểm và làm tóc, Tô Lạc Lạc có khí chất ngọt ngào xinh đẹp, mái tóc xuông dài bềnh bồng của cô chột sau gáy, tạo cảm giác một vẻ đẹp bềnh bồng, còn trước trán, bên tai, rơi xuống vài lọn óc xoắn nhỏ, kết hợp với một đôi bông tai kim cương, trên cổ cũng đeo một sợi dây chuyền cốt giản đơn, cô tay là một chiếc vòng kim cương tinh tế và trên ngón tay là một chiếc nhẫn hồng ngọc màu hạt lựu.
Chỉ sửa soạn đơn giản nhưng chỗ nào cũng rất tinh tế như vậy, khiếng cho cô nên xinh đẹp thu hút ánh nhìn, quản lý thầm than thở, cô gái này giống tiểu thư nhà họ Đơn đến chín phần, khi trang điểm cũng có vẻ đẹp không thua gì tiểu thư Đơn Doanh một chút nào.
Chỉ là một người có vẻ đẹp chiếm đoạt, một người có vẻ đẹp thoải mái, giống như vẻ dịu dàng của trân châu vậy.
Tô Lạc Lạc bước từng bước xuống dưới lầu, Long Dạ Tước vừa từ phòng chờ bước ra để nhận cuộc điện thoại, anh quay lại nhìn lên cầu thang điêu khắc hoa đó, người con gái chậm rãi bước xuống, những điều anh tính dặn dò thuộc hạ trong điện thoại, trong phút chốc đều quên sạch sẽ.
Cho đến khi trợ lý từ đầu dây bên kia gọi với vẻ vội vả truyền tới, "Long tổng, anh vừa nói gì vậy?"
Long Dạ Tước đáp lại một câu đơn giản, "Không có gì." Sau đó, anh tắt điện thoại đi, toàn tâm toàn ý ngắm nhìn người phụ nữ đang đi về phía anh.
Không ngờ người phụ nữ của anh lại xinh đẹp hơn người như vậy, hoàn toàn khiến cho vẻ đẹp bình thường của cô được phóng lớn lên gấp mười lần.
Tô Lạc Lạc dưới ánh mắt nồng cháy của Long Dạ Tước, mặt của cô liền đỏ lên yêu kiều, giống như son phấn thiên nhiên tô điểm thêm, càng làm cho vẻ đẹp của cô say đắm lòng người.
"Đừng nhìn nữa mà, em ngại lắm." Tô Lạc Lạc lên tiếng hờn dỗi.
Long Dạ Tước không khỏi cười khẽ, "Không lẽ anh ngắm nhìn người phụ nữ của anh lại sai sao?"
Tô Lạc Lạc ngẩng đầu lên trừng anh một cái. "Ai là người phụ nữ của anh."
"Em." Long Dạ Tước chỉ thẳng vào cô.
Tô Lạc Lạc lúc này không nói gì được nữa, Long Dạ Tước nhìn thời gian, "Chúng ta phải đi thôi." Long Dạ Tước nắm tay cô ra cửa, Tô Lạc Lạc tay cầm một cái túi xách nhỏ khảm kim cương lấp lánh, trong đó đựng điện thoại và một cây son của cô, Tô Lạc Lạc ngồi vào trong xe, Long Dạ Tước không nhịn được lại nhìn cô thêm vài lần, dưới ánh đèn đường huỳnh quang đầy màu sắc đó, toàn thân cô bao phủ một vẻ đẹp ௱ôЛƓ lung khó tả.
Người phụ nữ này thật khiến anh nhìn mãi cũng không cảm thấy không nhìn đủ cả.
"Tối nay em rất đẹp." Long Dạ Tước híp mắt lại, khen ngợi.
Tô Lạc Lạc thấy trong lòng có chút ngọt ngào, ai cũng không chê lời khên ngợi của người khác cả.
Tô Lạc Lạc tự nhiên đáp lại một câu, "Tin rằng buổi tiệc tối nay, chắc chắn sẽ có người phụ nữ khác đẹp hơn đợi anh ngắm."
Long Dạ Tước nghe xong, dửng dưng nói. "Trong mắt anh, em đã là đẹp nhất rồi."
Tô Lạc Lạc không nghĩ rằng người đàn ông này lại nói những ra lời ngọt ngạo như vậy, cũng không tỏ ra mặt, nhưng trong lòng sự ngọt ngào đó lại thăng hoa lên một cấp mới.
Xe của Long Dạ Tước đi tới phía trước, còn hội trường buổi tiệc, ở trong một sảnh hào hoa của khách sạn bảy sao, Long Dạ Tước sau khi để Tô Lạc Lạc xuống xe xong, anh hơi cong cô tay lên, ánh mắt nhìn cô tỏ ý cô hãy nắm lấy. Tô Lạc Lạc mỉm cười, đưa cánh tay thon của cô khoác lấy cánh tay cô của cô, bước vào trong sảnh với anh, thân phận của Long Dạ Tước đã sớm không cần kiểm tra an toàn rồi, chỉ tính riêng anh là thái tử gia của nhà họ Long, tổng giám đốc tập đoàn Long Thị đã đủ làm cho toàn bộ bữa tiệc trong thành phố không thể đỡ được.
Tuy rằng Tô Lạc Lạc trước đây từng tham gia với Dạ Trạch Hạo, nhưng giờ đây, cô vẫn cảm thấy hồi hộ, bởi vì trong lòng cô cũng còn cảm thấy không hòa hợp được.
Bước vào trong sảnh buổi tiệc, chỉ thấy tụ tập những người thượng lưu, toàn cảnh xa hoa của giới thượng lưu, đàn ông mặt âu phục giày da, cười nói trò chuyện vui vẻ, còn phụ nữ, hoặc là sang trọng, hoặc là gợi cảm, hoặc là nho nhã đi thêm người đàn ông bên cạnh, nhỏ nhẹ nói chuyện cười đùa với họ.
Long Dạ Tước lấy một ly sâm banh từ một phục vụ viên đưa cô Tô Lạc Lạc, anh thì lấy một ly rượu vang đỏ, nhìn cô nói, "Theo anh đi chào hỏi phía tổ thức." Tô Lạc Lạc gật đầu, chủ bữa tiệc hôm nay là người đứng hàng đầu vô cùng nổi tiếng trong giới thương gia, cũng là chủ thịch của hội doanh nghiệp, họ Dương, ông đã ngoài sáu mươi rồi, ông nhìn thấy Long Dạ Tước đi tới, vô cùng vui vẻ, "Dạ Tước, tới đây, nào! Sao lại đi cùng với Đơn tiểu thư thế này!"
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Nụ cười trên mặt của Tô Lạc Lạc có chút ngượng, cô ta đâu phải là Đơn tiểu thư gì đâu?
Long Dạ Tước nhanh chóng hoá giải trường hợp ngại ngùng này, đôi tay mạnh khoẻ của anh ta ôm qua người con gái bên cạnh, nhìn sang chủ tịch Dương giới thiệu, “Đây là bạn giá của cháu, cô ta họ Tô.”
Ngay lập tức chủ tịch Dương đẩy lên cặp mắt kính cao độ của ông ta, sau khi nhìn kỹ lại, nhưng vẫn còn chút ngạc nhiên, nhưng khẩu khí đã thay đổi rồi, “Ồ! Bác đúng là già rồi mắt bị lão hoá, quả nhiên nhận lầm người, tiểu thư Tô, xin lỗi nhé!”
Tô Lạc Lạc liền lắc đầu cười, “Không sao.”
“Hai người đúng là quá giống nhau rồi, bác nhất thời không nhận ra, tiểu thư Tô cũng rất xinh đẹp đó!”
“Cám ơn lời khen ngợi.” Tô Lạc Lạc cười nhẹ trả lời.
“Dạ Tước, mấy hôm trước, bác còn uống trà trò chuyện với cha của cháu, đang nói đến cháu, đúng là trẻ tuổi tài giỏi đó!”
“Cám ơn lời khen của bác Dương, hôm nay có cơ hội đến đây, cũng là vinh hạnh của cháu.”
“Dẫn theo tiểu thư Tô, ăn uống no say, trải qua một đêm vui vẻ nhé.” Chủ tịch Dương nói xong, vỗ vào vai của anh ta, “Bác đi tiếp đãi các bạn già khác.”
Long Dạ Tước gật đầu, nghiêng đầu qua nhìn Tô Lạc Lạc, thần thái của Tô Lạc Lạc có chút thất thần.
“Sao vậy?” Long Dạ Tước giọng trầm hỏi.
“Không có gì.” Tô Lạc Lạc nhếch môi lắc đầu cười, cô ta chỉ là có chút buồn bực khi bị người khác nhận lầm người thôi.
Khách mời của hôm nay hơn trăm người, chia thành trên dưới hai tầng, tuỳ ý giao lưu hoạt động, mà giờ đây, đứng trước một lan can được điêu khắc trên tầng hai, một cô gái mặc trên người một chiếc đầm dạ hội, cử chỉ nho nhã cầm trên tay ly rượu vang đỏ, nhìn vào đôi trai tài gái sắc đang nắm tay dưới lầu, cô ta đố kỵ híp lại đôi mắt.
Long Dạ Tước đã đến, hơn nữa anh ta còn dẫn theo bạn gái đó có gương mặt giống với cô ta, nhưng mà, dù cho đêm nay cô gái này ăn mặc cũng không thua kém, cô ta cũng không sợ, cô ta đã điều tra được bối cảnh của cô gái này rồi.
Tên là Tô Lạc Lạc, một vô danh tiểu tốt, một cô gái vô cùng bình thường.
Chẳng qua chỉ là giống với cô ta, nhưng trên người cô ta đang mặc đều là những hàng hiệu thật, nhưng mà, sự cao quý trên người cô ta biểu lộ ra, đều là giả vờ, đều là giả đó.
Nếu như không có sự dẫn dắt của Long Dạ Tước, cô ta rõ ràng không có tư cách bước vào những buổi tiệc sang trọng như thế này.
Bạn thân của Đơn Doanh bước đến bên cạnh cô ta, cô ta cũng nhìn thấy Tô Lạc Lạc, trên khoé môi nhếch lên biểu cảm muốn xem trò hay, “Cô ta đúng là đến đây rồi, tiểu Doanh, giờ thì phải xem cậu như thế nào đó.”
Đơn Doanh nghĩ đến bản thân lập tức phải kế thừa vị trí của ba, nếu như trong thời điểm này có thể đeo bám được gia tộc hào môn như Long Dạ Tước, nói không chừng sau này cô ta có thể dẫn theo gia tộc bước đến vị trí cao hơn, khiến cho ba tự hào vì cô ta.
Dù sao trong nhà chỉ có một đứa con là cô ta, tương lai của gia tộc vẫn cần đến chỗ dựa, mà Long Dạ Tước, chính là người chọn lựa thích hợp.
Đặc biệt là phụ nữ hiện nay bên cạnh anh ta có gương mặt giống với cô ta như vậy, thử hỏi người đàn ông nào không đam mê sự mới mẽ chứ?
Nói không chừng anh ta đã thấy chán đối với đứa con gái bên cạnh anh ta.
Hôm nay Đơn Doanh có mấy người bạn thân đến ủng hộ đó, họ đang chuẩn bị đợi khi Long Dạ Tước và Tô Lạc Lạc tách ra, Đơn Doanh mới thừa cơ tìm cơ hội trò chuyện với Long Dạ Tước.
Mà cơ hội này, Tô Lạc Lạc rất nhanh đã có thể tạo ra cho cô ta, bởi vì cô đúng thật là có chút khẩn trương, cho nên rất cần đi vệ sinh rồi.
Cô kéo Long Dạ Tước đứng bên cạnh, nhích bên tai anh ta nói, “Em muốn đi vệ sinh.”
Giống như Long Dạ Tước đã nhìn thấy điểm này của cô, trên môi đang nhịn cười, Tô Lạc Lạc nhìn thấy anh ta vẫn còn cười, cô bước đến phía trước, dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn vào anh ta, sau đó, cô mới hỏi nhân viên phục vụ hướng đi của phòng vệ sinh.
Cũng ngay khi đó, Đơn Doanh dưới sự ủng hộ của mấy người bạn, bước sang hướng của Long Dạ Tước, Long Dạ Tước đang trò chuyện với mấy người bạn trong kinh doanh, ánh mắt nóng bỏng của Đơn Doanh chăm chút nhìn vào anh ta, nhìn vào gương mặt tuấn tú đang trò chuyện vui vẻ của anh ta, khí chất trưởng thành có sức hấp dẫn, đúng là sự thu hút chí mạng đối với phụ nữ đó.
Không chỉ Đơn Doanh say đắm nhìn vào anh ta, đến nổi những bạn thân bên cạnh cô ta, cũng đều lén lén nhìn sang hướng của Long Dạ Tước, liếc mắt đưa tình, cũng khát vọng có được cái nhìn của người đàn ông này.
Dù sao tình nghĩa bạn bè hiện nay họ đối với Đơn Doanh, đều là xây dựng trên mặt tiền bạc cao thấp và lợi ích có được, không phải thật lòng, ai mà không muốn trở thành thiếu phu nhân của tập đoàn Long thị chứ?
“Một lát nữa đẩy tớ một cái.” Đơn Doanh nói bên cạnh.
Người con gái đó gật đầu, khi Đơn Doanh bước gần đến bên cạnh của Long Dạ Tước, người con gái bên cạnh cô ta cố tình đẩy cô ta một cái, Đơn Doanh cũng bởi vì cái đẩy này, người cô ta liền trực tiếp ập sang Long Dạ Tước, cô ta còn phát ra một tiếng hô.
“Á......”
Long Dạ Tước là một quý ông lịch sự, đương nhiên sẽ không vì có người ᴆụng qua đây mà né tránh, anh ta đưa tay ra đỡ lại đứa con gái xém tí nữa đã ᴆụng đến trước иgự¢, mà giờ đây, Đơn Doanh ngước lên gương mặt vô cùng giống với Tô Lạc Lạc, lộ ra một chút ít hoảng hốt nhìn vào anh ta.
“Xin lỗi...... Tôi có ᴆụng trúng anh không!” Đôi mắt sáng long lanh của Đơn Doanh nhìn vào anh ta.
Vẻ mặt tuấn tú của Long Dạ Tước có chút căng, đồng tử rõ ràng có chút thu chặt lại, nhìn kỹ vào Đơn Doanh, đúng là giống với Tô Lạc Lạc không khác một chút nào, nhưng mà, đôi mắt này tuyệt đối không thuộc về Tô Lạc Lạc, đôi mắt này tràn đầy dã tâm và tâm tư, còn có sự tự giao thân khiến cho Long Dạ Tước phát chán.
Bên cạnh của anh ta, luôn vây quanh một vòng lại một vòng những đứa con gái như vậy, anh ta sớm đã buồn chán.
Sau khi Long Dạ Tước đỡ lấy cô ta, anh ta liền rút tay về, sau khi Đơn Doanh đứng vững, trên mặt nhấp nháy sự vui mừng ngạc nhiên, “Anh Long, lại gặp mặt với anh rồi, xem ra chúng ta đúng là có duyên đó, tôi xin tự giới thiệu, tôi họ Đơn, tên Doanh.”
Gương mặt kiêu ngạo và lạnh lùng của Long Dạ Tước, nhìn sang cô ta gật đầu một cái.
Đơn Doanh không muốn sớm như vậy kết thúc chủ đề trò chuyện, cô ta vội vàng hiếu kỳ hỏi, “Anh Long, đêm nay anh không có dẫn theo bạn nữ sao?”
“Có.” Long Dạ Tước trả lời một câu, nghiêng đầu qua nhìn cô ta, nghe được giọng nói của Đơn Doanh, giống với giọng nói của Tô Lạc Lạc, điều này khiến anh ta có chút nghi ngờ, Tô Lạc Lạc và cô ta, có phải là quan hệ chị em song sinh hay không.
Đơn Doanh giả vờ nhìn qua nhìn lại, “Sao tôi không thấy vậy!”
“Cô ta đi vệ sinh rồi.” Long Dạ Tước trả lời một tiếng.
Đơn Doanh cắn vào môi, cô ta vốn dĩ đứng bên cạnh của Long Dạ Tước, mà nhân viên phục vụ bên cạnh không cẩn thận dẫm trên chiếc đầm của một khách mời nữ, anh ta vội vàng lui bước, nhưng một bước này, lại ᴆụng trúng Đơn Doanh, hầu như cả con người của Đơn Doanh lại ập vào trong lòng của Long Dạ Tước.
Cũng chính thời điểm đó, đang đứng trong đám đông không xa đó, Tô Lạc Lạc đang bước sang hướng của Long Dạ Tước, khi ngẩng đầu lên, cô ta đúng lúc nhìn thấy cảnh này, nhưng mà, nhân viên phục vụ đó sau khi xin lỗi liền nhanh chóng rời đi, cô ta không nhìn thấy.
Tô Lạc Lạc sửng sốt đứng nơi không xa đó, dù có khách bước ngang trước mặt cô ta, nhưng mà, cô ta lại nhìn rất rõ, trong lòng của Long Dạ Tước, giờ đây đang có một dáng người nhỏ bé ôm lại anh ta, Long Dạ Tước đang cúi đầu nhìn cô ta. Trái tim của Tô Lạc Lạc dùng sức giật mạnh một cái.