Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài - Chương 100

Tác giả: Thượng Quan Nhiêu

Ba ngày sau, dưới sự trông chờ của hai đứa trẻ, kỳ nghỉ vui vẻ của bọn họ thế là bắt đầu rồi, máy bay cá nhân của Long Dạ Tước đã chuẩn bị xong, hai hôm nay Tô Lạc Lạc cũng sắp xếp hành lý cho bản thân và hai đứa trẻ, vì muốn cho bọn trẻ cũng được trải nghiệm niềm vui của du lịch, nên cũng chuẩn bị hai cái valy nhỏ cho mỗi đứa, để bọn chúng xếp quần áo của bản thân vào, chuyến du lịch lần này có thể kéo dài ít nhất là nửa tháng đến một tháng, Long Dạ Tước chỉ cần bọn họ chuẩn bị vài bộ quần áo là được rồi, vì đến đó rồi anh lại chuẩn bị quần áo mới cho họ.
Tô Lạc Lạc cũng sắp xếp cho mình năm sáu bộ đồ, xách valy loại trung màu đỏ sậm, mất hết cả buổi sáng, bốn cái valy mới đem hết ra ngoài, hai đứa nhóc mang hai cái valy hình bọ cánh cam màu đỏ và xanh biển, Tô Lạc Lạc và Long Dạ Tước đều dùng valy loại trung. Long Dạ Tước trong chuyến đi này mang theo tám người vệ sĩ, cả đoàn xe bốn chiếc màu đen chạy thẳng đến sân bay, sau khi qua cổng kiểm tra an ninh, Tô Lạc Lạc ngồi xe trung chuyển sân bay đến nơi một chiếc máy bay tư nhân đang đậu, nhìn chiếc máy bay cực to đó, cô và bọn trẻ đều thầm phát ra tiếng trầm trồ, thực lực của người đàn ông này đúng là không cần nghi ngờ gì nữa.
“Ba ơi, máy bay của ba lớn quá đi!” Tô Tiểu Hinh phấn khởi nói, đôi mắt to đen như đá quý tràn đầy sự hiếu kỳ. Long Dạ Tước nhìn thấy nụ cười đầy kinh ngạc của các con, lòng anh toát ra một sự ăn năn, là một người ba, anh đáng lẽ nên để các con hưởng được sự ưu đãi này ngay từ khi các con được sinh ra, lúc này, anh chỉ muốn đem tất cả mọi thứ mà anh có đều dâng cho các con, để cho bọn trẻ lớn lên trong sự yêu chiều của anh.
Tuy loại yêu chiều này có hơi quá nuông chiều rồi, có lẽ là do từ nhỏ không ở bên bọn nhỏ rồi! Long Dạ Tước chỉ muốn bù đắp cho các con.
“Đúng vậy, sau này các con đi nước ngoài du lịch đều có thể ngồi máy bay của ba.” Long Dạ Tước hôn lên mặt của con gái.
“Dạ!” Tô Tiểu Hinh gật đầu, tiếp tục ngắm nhìn máy bay lớn. Lên máy bay rồi, hai đứa trẻ ngoan ngoãn tìm ghế trẻ em của chúng, ngồi ngay ngắn lên đó, Long Dạ Tước và Tô Lạc Lạc ngồi ở phía đối diện bọn trẻ, mười lăm phút sau, máy bay cất cánh, vốn còn sợ hai đứa nhỏ sẽ sợ, không ngờ bọn chúng rất bình tĩnh, hình như không hề cảm giác gì.
Khi máy bay bắt đầu bay ổn định rồi, tiếp viên hàng không chuẩn bị sữa tươi, bánh kem, còn có cả truyện tranh 乃úp bê vải và người máy, còn có không ít đồ chơi nhỏ, giúp hai đứa nhỏ không cảm thấy nhàm chán trong suốt chuyến đi.
Tô Lạc Lạc thì lại có chút cảm thấy ngột ngạt, cô cũng như bọn trẻ vậy, lần đầu tiên được trải nghiệm loại đối đãi như thế, cô tiếp viên hàng không xinh đẹp chỉ phục vụ cho một mình bọn họ, hơn nữa, thái độ cực kỳ tốt, khiến cô có cảm giác đang hưởng thụ tại một nhà hàng cao cấp.
Trong tay Long Dạ Tước cầm lấy một ly rượu vang đỏ, còn Tô Lạc Lạc thì uống nước ép trái cây tươi, một lúc sau lại mang lên vài món điểm tâm, Tô Lạc Lạc buồn miệng nên ăn hết vài miếng, mùi vị vô cùng tuyệt vời.
Tô Tiểu Sâm nhận lấy một bộ xếp hình vô cùng thú vị, đây đúng lúc thử trí thông minh của cậu, dáng vẻ nghiêm túc của cậu nhóc cũng đặc biệt hấp dẫn, còn Tô Tiểu Hinh ở kế bên ôm 乃úp bê vải, một lúc thì chải tóc giùm 乃úp bê, mặc đầm cho 乃úp bê, lúc khác lại quay sang nhìn anh hai, vô cùng biết điều.
Ánh mắt Long Dạ Tước nhìn hai đứa con bảo bối của anh đầy nuông chiều, tình cảm của một người cha lộ rõ trong ánh nhìn anh, thỉnh thoảng lại nở ra một nụ cười.
Tô Lạc Lạc ngồi ở vị trí gần cửa sổ, cô nhìn mây trắng ở ngoài cửa sổ, trông như kẹo bông gòn lướt qua vậy, còn trời xanh ở phía xa xa, ánh mặt trời, và thỉnh thoảng lại thấy được núi sông ở phía dưới, trông như một bức tranh cuộn cực to, không ngừng thay đổi, vô cùng tráng lệ.
Tô Lạc Lạc ngắm mải mê, khi cô chuẩn bị dựa lưng vào ghế, bất ngờ cảm thấy phía sau không biết từ lúc nào có một cánh tay, Tô Lạc Lạc thế là lưng cũng ngồi thẳng lại, không dám dựa vào sau nữa.
Long Dạ Tước híp mắt nhìn cô, Tô Lạc Lạc ngại ngùng cắn môi, và lúc này vai cô có thêm một bàn tay to, hơi dùng lực kéo một cái, cả người cô dãn chặt vào иgự¢ anh ta, vô cùng mùi mẫn.
Cô vội nhìn sang hai đứa con, thấy chúng đều đang chơi đồ chơi của mình, không chú ý đến bên này, cô đưa tay đẩy nhẹ anh, Long Dạ Tước tranh thủ lúc này hôn một cái lên má cô.
Tô Lạc Lạc muốn nổi khùng mà, anh ta muốn động tay động chân thì cũng lựa thời điểm chút đi chứ, không được sao? Cô không muốn trở thành người lẳng lơ trước mặt các con, cô nhìn trừng anh cảnh cáo.
Long Dạ Tước nở nụ cười có hơi đáng ghét, chuyến nghỉ dưỡng lần này đối với anh mà nói quả thật đáng mong chờ mà!
Chuyến bay kéo dài mười một tiếng đồng hồ, hai đứa trẻ sau khi ăn tối xong đều đi ngủ cả, Long Dạ Tước đặt các con nằm trên ghế sofa bằng phẳng ở bên cạnh, đắp chăn cho chúng, để các con ngủ ngon giấc hơn.
Tô Lạc Lạc cũng buồn ngủ rồi, cô ngắm cảnh đêm một lúc, mí mắt cô nặng nề hơn, cô chống tay dựa vào ghế sofa bên cạnh, khi cô vừa chuẩn bị vào giấc ngủ, bất giác, một cánh tay lực lưỡng ôm lấy cô, cả người cô thế là lại dựa vào một vòm иgự¢ ấm áp.
Cô kinh ngạc mở to mắt ra, Long Dạ Tước lấy một ngón tay bịt lấy miệng cô, xuỵt một tiếng, “Dựa vào anh ngủ đi!” Tô Lạc Lạc cũng buồn ngủ rồi, nên không tranh cãi với anh nữa, cô cứ thế dựa vào vòm иgự¢ rắn chắc của anh ngủ say, cô tiếp viên lấy một cái chăn mỏng đến đắp lên cho cô, còn Long Dạ Tước lại không cảm thấy buồn ngủ, bên cạnh anh, hai đứa con đã ngủ say rồi, còn trong lòng, Tô Lạc Lạc cũng ngủ rất ngon lành, anh tựa như một bóng hình âm thầm nhưng to lớn, bảo vệ bọn họ.
Khi Tô Lạc Lạc tỉnh dậy, hai nhóc con vẫn chưa tỉnh, đối với bọn chúng mà nói, tư thế ngủ thoải mái như thế thì hoàn toàn có thể ngủ cả đêm thôi, xem ra trước khi máy bay hạ cánh thì hai đứa nhỏ sẽ không tỉnh lại rồi.
Tô Lạc Lạc ngủ hết một tiếng hơn, dù gì thì cũng không phải ngủ trên giường, cô chỉ ngủ một giấc ngắn, cũng cảm thấy tỉnh táo không ít.
Lúc này, cô tiếp viên đi đến nhỏ giọng hỏi cô muốn gì không, Long Dạ Tước kêu cô pha một ly trà hoa mang đến, đồng thời, pha cho anh một ly cà phê.
Một lúc sau, cô tiếp viên mang một ly trà lài thơm ngát và một tách cà phê thơm tho đến, Tô Lạc Lạc cầm lấy ly trà, khắp khoang mũi đều tràn mùi thơm tinh khiết đó. Lúc này, máy bay vô cùng yên tĩnh, còn các ánh sao gần ngay trước mắt ở ngoài cửa sổ, trên tay cầm lấy một ly trà nóng, quả thật là cảm giác tuyệt vời. Long Dạ Tước ở bên cạnh cũng cảm thấy đặc biệt thanh thản, khi cô ngắm nhìn bầu trời đêm, ánh mắt anh cũng ngắm nhìn gương mặt nghiêng của cô, thanh thoát đáng yêu, đôi mi dài cong, chuyển động theo mỗi cái chớp mắt của cô, ngũ quan nhỏ nhắn tinh tế, mái tóc dài đến eo, Long Dạ Tước không kìm được, đưa tay ra, vén một lọn tóc không ngoan của cô vào sau tai, để lộ ra dái tai bóng loáng nhỏ xinh của cô, cổ họng Long Dạ Tước thắt lại, ૮ɦếƭ tiệt mà, chỉ là nhìn cô thôi mà anh cũng có phản ứng nữa.
Tô Lạc Lạc bị anh vén tóc, tim cô cũng đập nhanh mất hai nhịp, cả không gianbây giờ như thể tràn đầy tim hồng, cô tiếp viên cũng không có, cả nửa phần trước của khoang máy bay xa hoa chỉ có hai người bọn họ và bọn trẻ ngủ say rồi. Long Dạ Tước nương theo phần cổ đẹp đẽ của cô, nhìn ngắm các đường cong xinh đẹp của cô, kéo dài đến vị trí bí ẩn nơi cổ áo, yết hầu quyến rũ của anh lay động hai cái.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Tô Lạc Lạc cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của anh đang nhìn mình, cô ngẩng đầu, là gặp ngay một đôi ngươi sâu thẳm trầm lắng như hố đen của đêm đen vậy, tỏa ra sức hấp dẫn sâu đậm, hút lấy ánh nhìn của cô, không thể dời đi được.
Đang ngắm có chút thất thần, bất ngờ, gương mặt tuấn tú của anh ở ngay trước mắt.
Chóp mũi cao của anh gần như chạm vào chóp mũi cô, đôi mi dày của anh chớp chớp, che mất ánh sáng thâm trầm như biển đêm dưới mắt anh.
Tô Lạc Lạc thầm kêu một tiếng nguy hiểm, người đàn ông này chuẩn bị hôn cô hay sao thế? Không được, lúc này các con cũng có ở đây mà!
Tuy cô chắc chắn hai đứa con ngủ say như chú heo con sẽ không tỉnh dậy, nhưng mà, cô sao lại có thể….
Cô vẫn còn chưa kịp nghĩ hết thì đã ngửi thấy mùi vị quyến rũ nồng nhiệt sộc đến, đem theo cái vị hoocmon mãnh liệt đến, đôi môi hơi lạnh của anh ngang tàng sà xuống. Tô Lạc Lạc trợn to mắt, cả người đơ ra, não oang lên, cô vội dùng tay để lên иgự¢ anh, vốn định đẩy anh ra, nhưng phút chốc lại bị anh kéo chặt tay áo, nụ hôn của anh bá đạo dẫn dắt cô, khiến cô ở trong đêm tối yên tĩnh như vậy, ngoài việc nhận lấy nụ hôn của anh thì không còn lựa chọn nào khác.
Đặc biệt đáng ghét là cô còn không phát ra âm thanh cự tuyệt được nữa chứ, nếu làm ồn khiến cho hai nhóc tì ở bên cạnh tỉnh giấc thì danh tiếng của cô coi như xong.
Nụ hôn của Long Dạ Tước đặc biệt trầm lắng, trong cái bá đạo lại có sự ấm áp dịu dàng không cưỡng lại được, não Tô Lạc Lạc quay mồng mồng, lại nảy ra suy nghĩ hơi đáng hờn này nữa chứ.
Anh ta nói trước kia chưa từng có người phụ nữ khác, nhưng cái kỹ năng hôn cao siêu này học từ đâu ra cơ chứ? Anh ta nhất định là có hôn qua người phụ nữ khác rồi, đáng ghét thiệt, dám lừa cô.
Tô Lạc Lạc vì cái suy nghĩ này mà đột nhiên không muốn để anh hôn nữa, cô lấy tay đẩy anh ra, sau đó, anh ta lấy tay giữ lấy phía sau đầu cô, hôn càng sâu hơn.
Tô Lạc Lạc muốn nổi khùng.
Càng giận là cô rõ ràng phải ghét cơ! Tại sao tim cô lại đập nhanh đến thế, như thể thích nụ hôn này mất rồi vậy?
Thậm chí còn có chút mềm nhũn cả người.
Không nên như thế mà!
Cô thừa nhận, anh ta ngoài việc đáng ghét một chút, hoàn toàn tìm không ra nhược điểm gì, nhưng mà, bây giờ cô vẫn chưa thích anh ta mà!
Trong đầu Tô Lạc Lạc là một đống suy nghĩ, nên khi hôn đều không tập trung gì, bất ngờ, môi dưới của cô bị cắn một cái, cô bị đau mở to mắt ra, liếc anh ta ở cự ly gần, tức ૮ɦếƭ mà, sao lại cắn cô chứ?
Vì môi dưới bị cắn đau, Tô Lạc Lạc tức khắc giận dỗi đẩy anh ra, Long Dạ Tước lại không chịu rời khỏi, mà bàn tay anh lại tiếp tục giữ phía sau đầu cô, trán chạm với cái trán trơn mịn của cô, đôi mắt sâu lắng cuồn cuộn một tầng bão táp, hơi thở nặng nề của anh phà lên mặt cô.
“Bị cắn đau rồi sao?” Long Dạ Tước khản giọng hỏi nhỏ.
“Anh cắn em làm gì chứ?” Tô Lạc Lạc giận dỗi hỏi lại với giọng lí nhí.
“Ai bảo em hôn rồi mà còn không tập trung, khi hôn anh, đầu em đang nghĩ đến người đàn ông khác à?” Long Dạ Tước giận, vừa nãy nhìn thấy cô vừa hôn anh mà còn nghĩ ௱ôЛƓ lung được, đây đúng là điểm mà một người đàn ông như anh không thể nhịn được.
Tô Lạc Lạc nghe xong, mém chút là cười thành tiếng, cô híp mắt hừ một tiếng nhỏ, “Em còn muốn hỏi anh đấy, kỹ năng hôn tốt đến thế, anh tìm bao nhiêu cô gái để luyện tập rồi thế?”
Long Dạ Tước cảm thấy khó hiểu, cô gái này tự nhiên lại hàm oan cho anh.
“Ngoài em ra anh chưa từng hôn bất cứ người phụ nữ nào.” Câu nói này là Long Dạ Tước chồm đến bên tai cô, nghiến răng nói ra.
Tô Lạc Lạc không tin anh, đôi mắt to tròn nheo lại toát ra vẻ nhìn không tin tưởng, “Ai mà tin chứ?”
Sự xám xịt trong mắt Long Dạ Tước đổi thành sự bức bối, anh giận đến Ϧóþ nhẹ cằm cô, khản giọng nói sát mặt cô, “Không được nghi ngờ anh.”
Tô Lạc Lạc nhìn thấy biểu hiện bá đạo của anh, cô cảm thấy nói chuyện này nữa cũng không có ý nghĩa gì, cô chỉ cắn môi không nói nữa.
Long Dạ Tước thì càng khó chịu bức bối trong lòng hơn, cô ấy không lên tiếng, nghĩa là vẫn còn nghi ngờ anh, anh nheo đôi mắt dài lại, “Em vẫn không tin anh à?”
Tô Lạc Lạc chớp chớp mắt, “Em không có hứng thú gì với quá khứ của anh.”
Long Dạ Tước nắm chặt tay cô, Tô Lạc Lạc bị đau, ngẩng đầu nhìn anh ta, Long Dạ Tước chồm đến bên miệng cô, “Từ đầu chí cuối, anh chỉ hôn qua một người phụ nữ duy nhất là em thôi, kỹ năng hôn của anh tốt, đó là vì em đủ ngọt ngào, khiến anh hôn một cái là không buông ra được.”
Khuôn mặt nhỏ của Tô Lạc Lạc đỏ ửng, tim cô cứ thế mà tin anh ta luôn, cô chỉ có thể cụp mắt xuống nói, “Em tin anh là được chứ gì.”
Long Dạ Tước hài lòng nhìn cô, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô không buông, cứ thế nắm lấy đùa giỡn, ngón tay cái thô ráp chà sát lên mui bàn tay cô, Tô Lạc Lạc ngồi yên, nhưng lòng cô lại bị anh ta đùa giỡn bàn tay như thế mà trở nên rộn ràng không yên.
Cô rút tay, không muốn bị anh nắm lại như thế, Long Dạ Tước lại không buông, ánh trăng ngoài cửa chiếu vào, rọi vào khuôn mặt tuấn tú bất phàm cao quý của anh, ẩn ẩn hiện hiện, cao thâm khó đoán, nhưng lại quyến rũ kinh người.
Tô Lạc Lạc cúi đầu, nhìn bàn tay lớn đang nắm lấy tay cô, thon dài sạch sẽ, thỉnh thoảng lại nắm hết cả bàn tay cô thật chặt, có ý lại vô ý xoa lấy lòng bàn tay cô, cả trái tim Tô Lạc Lạc cứ thế mà loạn nhịp theo.
Cô biết cơ thể mình tê tê một cách kỳ lạ, còn gương mặt dưới ánh trăng đã đỏ ửng cả.
Tô Lạc Lạc cứ thế mà bị anh ta nắm lấy một bàn tay trêu đùa, không biết là bao lâu, ánh sáng chiếu rọi vào từ bên ngoài, và vào lúc cô tiếp viên gõ nhẹ vào cửa, cô mới vội rụt tay lại, quay đầu nhìn về phía cửa sổ, không dám nhìn vào mặt anh ta nữa.
Ngũ quan tuấn tú của Long Dạ Tước bị ánh sáng kim vàng từ cửa sổ bao trùm lấy, khoảnh khắc này trông tựa như một vị thần vậy, ngay cả cô tiếp viên đang bước vào cũng nhìn anh đến ngây người hết mấy giây.
Nhưng mà cô tiếp viên cũng là người cực biết nhìn sắc mặt, khi cô thấy gương mặt Tô Lạc Lạc đỏ bừng, lại nhìn ánh mắt có vẻ rất hài lòng của Long Dạ Tước, xem ra trước đó đã xảy ra chuyện gì ở đây rồi.
Cô tiếp viên bước đến hỏi họ có muốn uống gì không, lại nhìn sang hai đứa trẻ, chỉ là thay đổi tư thế ngủ, vẫn còn ngủ rất say.
“Chúng ta còn khoảng một tiếng nữa là đến sân bay rồi, Long tiên sinh, ngài có cần kêu hai bạn nhỏ thức dậy không?”
Long Dạ Tước nheo mắt một cái, “Để bọn chúng ngủ thêm một lúc nữa vậy.”
“Được thôi ạ!”
Cô tiếp viên thêm nước cho bọn họ, sau đó rất biết điều rời khỏi, Tô Lạc Lạc bưng lấy ly nước uống một ngụm, vừa chuẩn bị bỏ ly xuống khay thì anh ta lập tức đón lấy cái ly của cô, trực tiếp không hề chê bai gì mà uống hết nước.
Tô Lạc Lạc có chút ngại ngùng, anh ta thật sự không hề câu nệ một chút nào luôn.
Mười mấy phút sau, có sự kích thích của ánh mặt trời, hai đứa trẻ ngủ đủ giấc tự mình tỉnh lại, nghe nói sắp hạ cánh rồi, đều hưng phấn hẳn, cô tiếp viên lại chuẩn bị nước cho bọn họ, sắp hạ cánh rồi, bữa sáng cũng chỉ có thể ăn sau khi hạ cánh thôi.
Tô Lạc Lạc thì thấy thấm mệt, cô nghĩ thầm, sau khi đến đảo rồi thì việc đầu tiên cô sẽ làm đó là ngủ một giấc đã đời. Long Dạ Tước đã thuê cả một cái đảo từ mười ngày trước rồi, nửa tháng tiếp sau đây, nơi đây sẽ là nơi ăn chơi giải trí của cả nhà họ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc